Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phong Lưu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 403: Thắng
Đ
ầu lĩnh Uy khấu đang điều binh khiển tướng vây giết Lan Đình, hắn bị dung mạo vô song của Lan Đình làm rung động, vốn định bắt sống, không ngờ thân thủ của Lan Đình cao cường làm người ta sợ hãi, cao thủ cùng binh lính chết dưới kiếm của nàng lên đến mấy trăm
người, làm hắn thẹn quá hóa giận, hạ lệnh giết chết.
Tống Kim đột nhiên mở thành giết ra, làm hắn chấn động, đại trận trung quân đã bị một mình Lan Đình khuấy đảo, toàn quân tán loạn, nếu không kịp ngăn cản đội kỵ binh này của Tống Kim đánh vào, liên quân tất bại, hắn vội vàng quát tháo kỵ binh phóng ra chặn đường.
Kỵ binh nghỉ ngơi phía sau liền chuyển thân lên ngựa, hai đội quân từ hai bên rừng cây giết ra.
Một đội là binh lính thủy sư trang bị hoàn mỹ, một đội khác là quân không chính hiệu, trên người bọn hắn mặc đủ loại giáp trụ và quần áo, đỏ vàng đen xanh, có một tên vạm vỡ cưỡi trên chiến mã xung phong còn mặc áo lễ chú rễ.
Vũ khí và chiến kỳ của bọn hắn cũng đủ loại, có hắc hổ, bạch long, sư tử, chu tước, con cua vân vân, còn có mấy chiến kỳ được thêu một con rùa lớn trên đó, nhìn vào mà cười sặc sụa.
- Nhanh chóng tập kết dàn trận.
Đầu lĩnh Uy khấu vung chiến đao lớn tiếng gào thét, kỵ binh không kịp chặn đánh đội kỵ quân mà Tống Kim dẫn đầu này, chỉ có tập kết bày ra đại trận trường thương ngăn cản kỵ binh Đại Đường đập vào.
Các Uy khấu còn đang tập kết thì phương bắc truyền đến tiếng gào thét chấn thiên, người đông như kiến giống như hồng thủy tuôn đến.
Phía trước là Uy khấu tan tác như nước, phía sau là thủy quân Hán Giang cùng bộ quân Hán Châu do Đường Tiểu Đông chỉ huy.
Tựa hồ cùng lúc đó, phía tây cũng có một đội kỵ binh giết ra, giống như nước lũ sắt thép cuốn về phía trung quân Uy khấu, trên chiến kỳ đón gió tung bay được thêu một chữ Thẩm, đó là ba nghìn tinh binh do Thẩm Liêm hộ tống sứ đoàn Uy quốc gấp rút chạy về.
Ba lộ viện quân Đại Đường như nước lũ cuồn cuộn điên cuồng trào đến, đầu lĩnh Uy khấu sợ đến mặt không còn chút máu, biết không thể cứu vãn, vội vàng thét ra lệnh lui lại.
Ngoại trừ hơn ngàn kỵ binh Uy khấu yểm trợ lão đại bọn hắn liều mạng giết ra trùng vây, toàn bộ Uy khấu do gần mười vạn người liên hợp thành, bị bao vây tiêu diệt dưới thành Hán Châu.
Vũ khí trang bị lương thảo thu được một đống lớn, tù binh lên đến bốn vạn, xử lý tù binh như thế nào, đó là chuyện của Đường Tiểu Đông, dù thế nào đi nữa cũng không phải chuyện của hắn, Tống Kim thở phào nhẹ nhõm.
Công tác quét tước chiến trường và khắc phục hậu quả cũng không tới phiên hắn, sau đại chiến, cảm thấy đặc biệt mỏi mệt không chịu nổi, hắn dẫn theo sáu Mai Hoa nội vệ còn sót lại lặng lẽ trở lại phòng của mình ngủ khò.
Tiêu diệt được Uy khấu, quân dân toàn thành khua chiêng gõ trống chúc mừng thắng lợi, giết gà giết dê thăm hỏi các tướng sĩ chiến đấu anh dũng bảo vệ quốc gia.
Khi Đường Tiểu Đông mang theo trường kiếm, máu đen đầy người vọt tới trước mặt Lan Đình thì Lan Đình thân hãm trùng vây sớm hao tổn hết chân nguyên toàn thân, nếu không phải dựa vào tín niệm trong lòng, chỉ sợ đã sớm ngã xuống bị loạn đao Uy khấu phân thây.
Uy khấu tháo chạy, oan gia ngay trước mắt, tâm thần Lan Đình liền chùng xuống, lập tức ngã xuống.
Nhìn thấy ý trung nhân tóc tai bù xù hôn mê trong lòng, khuôn mặt trắng bệch, máu đen đầy người, Đường Tiểu Đông gấp đến độ muốn khóc.
Đường Sương từ xa chạy tới, bắt lấy mạch môn của Lan Đình, lập tức thở phào nhẹ nhõm, lại nhìn chỗ xiêm y bị đao kiếm cắt qua, tức thì nở nụ cười.
Lan Đình không hề chịu chút thương tổn nào, chỉ là chân khí hao tổn quá lớn dẫn đến hư nhược té xỉu mà thôi, kim ti nhuyễn giáp do tổ tiên để lại nàng mặc trên người đỡ không biết ba nhiêu đao kiếm của Uy khấu, bằng không cho dù là bất tử thân cũng là chồng chất vết thương.
Đường Tiểu Đông lúc này mới trở nên bình tĩnh.
Truy kích tàn quân Uy khấu, rửa sạch chiến trường và khắc phục hậu quả, Đường Tiểu Đông mặc kệ không quan tâm, toàn bộ ném cho Lý Hưng Chu và Trần Huyền Lễ lo, ôm Lan Đình đang hôn mê chạy về phủ thái thú.
Đường Điềm và Lý Đằng Giao song song nhào vào trong lòng ngực của hắn, thất thanh khóc rống.
Đường Tiểu Đông ôm Lan Đình trong lòng ngồi bên mép giường, trái phải bị hai cô gái nhỏ ôm chặt, không thể động đậy.
Nếu đại quân tới trễ một khắc, thành Hán Châu thật sự gặp nguy hiểm, Lan Đình cũng có thể bị kiệt lực chết trận, đó chính là điều làm hắn thống khổ cả đời.
Lôi Vân Phượng thần tình mệt mỏi trong lòng dâng lên một tia cảm giác chua xót, nàng quả thật hy vọng được người ta ôm vào trong lòng, cũng hâm mộ Đường Điềm Lý Đằng Giao có thể quang minh chính đại nhào vào trong lòng ngực của hắn làm nũng khóc lóc...
Trong lòng thở dài một tiếng, xoay người rời đi.
Đường Sương thì trợn mắt nhìn Đường Tiểu Đông một cái - Thừa nhận rồi nhé...
Chuyện giữa tướng công và Lan Đình, đã là sự thật sự thật cũng không thể tàn nhẫn lấy gậy đập uyên ương được.
Ai, tiện nghi cho oan gia này.
Nàng lặng lẽ rời khỏi, nhẹ nhàng khép cửa phòng lại, phân phó sáu cận vệ bảo hộ cẩn thận.
Lan Đình bị áp lực ép cho thở không được liền giật mình tỉnh dậy, mở to mắt, không khỏi xấu hổ ưm một tiếng.
Nàng bị Đường Tiểu Đông ôm chặt nằm trên giường lên, một bên là Đường Điềm ôm Đường Tiểu Đông, bên kia là Lý Đằng Giao ôm nàng, bốn người cùng nằm chung chan, sao không khiến nàng vừa xấu hổ vừa ngọt ngào chứ?
Bất quá cùng ngủ chung chăn, lại không hề có chút ướt át kích thích, trên thân bốn người đều dơ bẩn không chịu nổi, xiêm y dính đầu máu đen bởi vì máu loãng đọng lại trở nên thô sáp, khiến người ta cảm thấy ghê tởm muốn ói.
Uhm, sau đại chiến, ai cũng mỏi mệt không chịu nổi, ngay cả rửa mặt chải đầu qua loa cũng không có khí lực.
Nàng vừa động, ba người trên giường liền tỉnh lại, đôi mắt hai nàng vừa chạm nhau liền cười ra tiếng, càng làm Lan Đình xấu hổ muốn tránh thoát cái ôm của Đường Tiểu Đông, nào biết mới uốn éo cơ thể, toàn thân như bị kim đâm, làm nàng nhịn không được phát ra một tiếng kêu đau.
Đường Tiểu Đông cả kinh cuống quít buông tay, khẩn trương nói:
- Đình nhi...
Đường Sương đẩy cửa bước vào, khuôn mặt lạnh lùng nói:
- Ra ngoài hết đi.
Không cho phân trần, một tay một người, đẩy Đường Điềm và Lý Đằng Giao ra ngoài phòng, xoay người nói với Đường Tiểu Đông:
- Tướng công!
Trên khuôn mặt lạnh lùng biểu lộ rõ ràng mời đi ra ngoài.
- Đình nhi không sao chứ?
Đường Tiểu Đông vẫn đang lo lắng, khẩn trương hỏi.
- Đình muội muội của chàng không sao, điều dưỡng hai ba tháng sẽ trả lại cho chàng một Đình muội muội hoạt bát.
Lan Đình xấu hổ đến đỏ mặt, hận không thể chui vào trong chăn trốn, chẳng qua vừa nhúc nhích, toàn thân liền đau đớn giống như bị kim đâm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phong Lưu
Ngũ Lang Thúc
Phong Lưu - Ngũ Lang Thúc
https://isach.info/story.php?story=phong_luu__ngu_lang_thuc