Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Thần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 409: Người Đáng Chết
B
ắc Đế tông .
Nơi căn nguyên của Nam Hoàng tông diệt vong khiến Viêm Đoạn Hồn tâm thần không yên, mà với khả năng của bọn họ, đến nay vẫn không tìm được nguyên nhân. Lúc này, hắn đứng phía trước cửa sổ, nhíu mày khổ sở suy nghĩ, bỗng nhiên nghe thấy ngoài cửa sổ là một trận hỗn loạn.
Cửa bị đẩy ra, một người cuống quít chạy vào, Viêm Đoạn Hồn nhíu mày xoay người lại, quát: "Chuyện gì thế?"
"Tông chủ, Vân trưởng lão chết rồi. Thi thể của ông ta ở bên ngoài..."
"Gì cơ!" Viêm Đoạn Hồn chấn động, trực tiếp từ cửa sổ tung người ra, lao thẳng tới phía thanh âm hỗn loạn truyền đến.
Trên một khoảng trống, một đến thân thể lạnh như băng già nua nằm vặn vẹo ở đó, vẻ mặt của lão là một loại hoảng sợ khác thường, giống như trước khi chết nhìn thấy gì chuyện bất khả tư nghị gì đó, thi thể thì lạnh tới đáng sợ, đứng từ xa cũng có thể cảm nhận được khí lạnh. Cỗ thi thể này không ngờ chính là của Viêm Thiên Vân.
"Tông chủ, thi thể của Vân trưởng lão là từ trên trời rơi xuống." Một người dùng một loại giọng điệu cực kỳ quái dị mà nói, giống như ngay cả chính hắn cũng không tin những gì mà mình đã thấy. Mấy người bên cạnh hắn cũng đồng thời gật đầu phụ họa. Thân thể của Viêm Thiên Vân đích xác là bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống, nện xuống mặt đất.
Viêm Đoạn Hồn ngẩng đầu nhìn thiên không trống rỗng, lông mày càng nhíu chặt lại. Từ trên trời rơi xuống... Hắn không khỏi nghĩ tới Tà Đế lúc trước bỗng nhiên xuất hiện tại Bắc Đế tông của hắn rồi lại bỗng nhiên biến mất. Nhưng, điều khiến cho hắn bất an nhất là Viêm Thiên Vân là bảo hộ Viêm Tịch Minh đi ám sát Diệp Vô Thần và thiên phạt chi nữ, mà với thực lực của Viêm Thiên Vân, không ngờ lại có kết cục như vậy, còn Viêm Tịch Minh đâu?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nếu thật sự là Tà Đế thì bọn họ vì sao lại gặp phải Tà Đế. Nếu không phải là... Chẳng lẽ tin tức thiên phạt chi nữ hôn mê căn bản chính là giả, thậm chí, đây là một cái bẫy?
Viêm Đoạn Hồn xoay người lại, ánh mắt như lợi kiếm nhìn quét bốn phía, trong đó xen lẫn sự phẫn nộ không thể khống chế và vẻ kinh hãi.
"Tông chủ, tông chủ! Không xong rồi!"
Một nam tử trung niên bước nhanh tới, vặn mình mấy cái đã tới trước mặt Viêm Đoạn Hồn, Viêm Đoạn Hồn chưa kịp hỏi thì hắn đã thở hổn hển nói: "Thiếu chủ... Thiếu chủ hắn..."
Tư thái này của hắn rõ ràng là vừa trải qua một cuộc bôn ba rất nhanh, ánh mắt Viêm Đoạn Hồn nghiêm lại, bước lên quát: "Minh nhi nó làm sao!"
"Thiếu chủ hắn... Bị ta người treo ở trên cửa thành Thiên Thủy. Hơn nữa..." Người nọ cắn chặt răng, nửa câu sau không dám nói ra, mà vội vảng đổi giọng, nói: " Là người của Tà tông, hơn nữa toàn bộ là cao thủ, người của chúng ta ở gần đó căn bản không có biện pháp cứu lại thiếu chủ từ tay chúng, tông chủ.."
Rắc rắc rắc...
Xương cốt hai tay của Viêm Đoạn Hồn vang lên tiếng rắc rắc, hai mắt vốn được coi là bình tĩnh cơ hồ phun ra hỏa diễm. Quả nhiên là người của Tà tông. Rất rõ ràng, trên Thiên Thần đại lục thế lực có thể dồn Viêm Thiên Vân vào chỗ chết chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà Nam Hoàng tông hiện tại ốc còn không mang nổi mình ốc, thiên phạt chi rất có khả năng đang ở trong trạng thái hôn mê, khả năng duy nhất cũng chỉ có Tà tông.
Treo ở Thiên Thủy thành, đây không nghi ngờ gì nữa chính là sự sỉ nhục và khiêu khích lớn nhất đối với Bắc Đế tông của hắn.
"Chúng ta đi!" Viêm Đoạn Hồn nghiến răng nghiến lợi, cơn thịnh nộ bành trướng cơ hồ muốn đốt cháy lý trí của hắn.
"Tông chủ, hành động này của Tà tông rõ ràng là muốn dụ chúng ta đến, chúng ta tốt nhất hãy bàn bạc kỹ lượng đã..."
Viêm Đoạn Hồn phất mạnh tay, khiến cho câu nói kế tiếp của người đó trựt tiếp tuột lại vào bụng: "Bắc Đế tông của ta từ khi nào trở thành con rùa đen rụt cổ như vậy, chẳng lẽ chúng ta lại sợ Tà tông ư? Lập tức gọi thất thúc của ta, nói với ông ta rằng Minh nhi gặp đại nạn, chúng ta phải khiến Tà tông trả giá đắt vì đã trêu vào Bắc Đế tông ta, đi đi!"
Thiên Thủy thành, đô thành của Quỳ Thủy quốc, nằm ở vị trí gần phía nam trung tâm của Quỳ Thủy quốc. Là đô thành của Quỳ Thủy quốc, nơi này tất nhiên là thành thị phồn hoa nhất của Quỳ Thủy quốc, mà hôm nay đối với Thiên Thủy thành mà nói đã được định trước là một ngày của không yên bình.
Khi Viêm Đoạn Hồn và Viêm Thiên Hùng dùng tốc độ nhanh nhất tới Thiên Thủy thành, hai cường giả cấp thần rất ít khi tức giận cũng thiếu chút nữa thì nổ cả phổi.
Dưới cửa thành Thiên Thủy thành phủ kín một mảng băng, mấy người trong đó bọn họ liếc một cái liền nhìn ra là người của Bắc Đế tông, mà những người khác, đại đa số là quân sĩ của Quỳ Thủy quốc tay cầm đao thương. Tử trạng của bọn họ hoàn toàn nhất trí, đều là bị đóng băng từ đầu tới đuôi, những binh sĩ vẫn còn vẫn duy trì động tác chạy nhanh này rõ ràng là bị đóng băng trong nháy mắt, căn bản còn không kịp giãy dụa.
Ở nơi xa hơn, vệ binh của Quỳ Thủy quốc hợp thành một vòng, ai nấy đều căng thẳng nhìn về nơi này, nhưng không ai dám bước lên. Trong bọn họ, phần lớn là người xem náo nhiệt, ánh mắt của bọn họ phần lớn đều dừng trên không trung, và châu đầu ghé tai thảo luận.
Phía trên cửa thành Quỳ Thủy quốc, một sợi dây thừng buộc hai tay của một người, treo hắn trên cửa thành. Đây là một nam tử vừa nhìn đã biết là tuổi không quá ba mươi, tóc tai tán loạn che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, nửa bên mặt lộ ra thì tái nhợt không còn màu máu, mắt tuy rằng mở hé, nhưng không có một chút thần thái nào. Nổi bật nhất là, người đó toàn thân trên dưới trần như nhộng, thân thể trần truồng lộ ra trong mắt của mỗi người. Mà càng dễ thấy hơn là, trước ngực và sau lưng hắn viết một hàng chữ đỏ sáng chói: Bắc Đế thiếu chủ Viêm Tịch Minh.
Tuy rằng chỉ lộ ra nửa khuôn mặt, nhưng Viêm Đoạn Hồn vẫn liếc một cái nhìn ra đó là Viêm Tịch Minh. Con trai của mình thì sao có thể nhận nhầm được. Trong nháy mắt, mặt hắn và Viêm Thiên Ngạo đều biến thành màu gan lợn, khó coi tới cực điểm. Trừ hai người bọn họ ra thì bên cạnh không còn ai khác, những cao thủ của Bắc Đế tông khác sớm đã bị tốc độ phi hành kinh thế hãi tục của bọn họ bỏ lại tít phía sau rồi. Bọn họ tin rằng, với thực lực của hai người bọn họ, nếu liên thủ, căn bản không có ai có thể địch nổi.
Viêm Đoạn Hồn toàn thân run rẩy, rõ ràng là đang tức giận đến cực điểm. Hắn bay lên cao, trong tiếng kinh hô vô thức của đám người ở đằng xa bay về phía Viêm Tịch Minh.
Rào!
Không có dấu hiệu báo trước nào, một bức tường băng to đùng đột nhiên từ dưới đất dựng thẳng lên, vừa hay chắn trước mặt Viêm Đoạn Hồn, Viêm Đoạn Hồn tuy kinh mà không loạn, không thèm nhìn, một quyền đánh mạnh vào tường băng vừa xuất hiện. Chỉ nghe thấy rầm một tiếng, một quyền mà ngay cả sắt thép cũng có thể đấm cho nát bấy này không ngờ lại không xuyên thấu được tường băng ở trước mặt, một cỗ lực phản chấn cực lớn từ trên quyền truyền tới, khiến cả cánh tay phải của y cũng đau đớn vô cùng, thân thể dưới lực hậu chấn ngã xuống mấy chục mét rồi mới rừng lại được trên không trung.
Tường băng bị đánh nứt vỡ thành những khối to nhỏ khác nhau rơi loạn xuống. Sau tường băng là một thân ảnh màu bạc không biết xuất hiện từ lúc nào, hắn bồng bềnh trên độ cao ngang với Viêm Đoạn Hồn, che mặt nên y không nhìn rõ, nhưng vẫn cảm thấy người đó đang cười lạnh nhìn thẳng vào y, phía sau hắn không tới hai mét chính là Viêm Tịch Minh bị treo cứng ở đó.
Sự xuất hiện của Tà Đế khiến thành vệ binh nao núng không dám tiến tới hỗn loạn, tất cả đều theo bản năng kiệt lực lui về phía sau. Bởi vì lúc trước hắn chỉ thuận tay vung một cái mà cả mảng lớn binh sĩ hóa thành cột băng giống như bị ma chú vậy. Viêm Tịch Minh bị treo ở đây gần một ngày, trừ Tà Đế ra, căn bản không ai có thể tới gần hắn, nói chi là tới cứu hắn. Một Tà Đế, chỉ một người thôi nhưng đã khiến cho cả Thiên Thủy thành phải run sợ, thúc thủ vô sách, chỉ có thể khổ sở hy vọng hắn có thể sớm rời đi, cách càng xa càng tốt, vĩnh viễn đừng quay lại.Bọn họ đã từng nghe thấy tên của Tà Đế, hôm nay cuối cùng cũng thật sự cảm nhận được sự đáng sợ của Tà Đế, mà bọn họ cũng tuyệt không dám đi thể nghiệm lần thứ hai.
Một đám người của Bắc Đế tông bỗng nhiên chui ra muốn giải cứu Viêm Tịch Minh đó, cũng khiến đám người vốn còn đang nghị luận xác nhận hắn thật sự chính là thiếu chủ của Bắc Đế tông. Cái này có thể gọi là tin tức động trời. Cũng chính là tiếng xấu của Bắc Đế tông sẽ lặng lẽ được truyền ba ra, chắc không tới mấy ngày nữa, sẽ trở thành một đề tài của cả Thiên Thần đại lục trong lúc trà dư tửu hậu.
Một bàng nhiên đại vật không thể xúc phạm lại bị người ta sỉ nhục như vậy, đây là hành động kinh nhân mà ngay cả Nam Hoàng tông cũng không dám làm.
"A, Bắc Đế tông chủ, đợi ngươi đã lâu rồi. Ngươi tới so với dự tính của ta thì còn chậm hơn nhiều, xem ra ngươi cũng không quá quan tâm tới đứa con này." Tà Đế lạnh lùng cười nói.
Viêm Đoạn Hồn liếc Viêm Tịch Minh nửa chết nửa sống ở phía sau Tà Đế, dưới sự chấn kinh do tường băng vừa rồi mang tới, nộ khí đang cố gắng áp chế suýt nữa thì nổ tung. Y sầm mặt, nói: "Tà Đế, xem ra ngươi đã quyết tâm muốn trở mặt với Bắc Đế tông ta."
"Lời này của Bắc Đế tông chủ ta thật sự không hiểu, Tà tông ta và Bắc Đế tông các ngươi trước giờ chưa từng có thứ gì như "mặt mũi" cả, vậy thì nói gì tới trở mặt." Tà Đế tùy ý chỉ ra sau một cái, hờ hững nói: "Thằng con này của ngươi không thích yên vui mà lại cứ chạy tới Thiên Long quốc gây sự, rơi vào trong tay bản đế, cũng là do hắn tự chuốc lấy. Bắc Đế tông chủ, ngươi nguyện ý lấy thứ gì ra để trao đổi con trai của ngươi?"
"Lấy mạng của ngươi!"
Trong một tiếng quát lớn giận dữ, Viêm Đoạn Hồn hai tay tóm thành trảo, đột nhiên bức gần Tà Đế, viêm hồn lực dồi dào bị y trong khoảnh khắc đề thăng lên tới cực trí, có thể thấy nộ khí của y thịnh đến thế nào. Tà Đế lạnh lùng cười, tay nhìn thì rất chậm rãi vươn ra.
Rắc rắc rắc...
Không có bất kỳ thời gian ngưng kết thủy nguyên tốt nào. Bốn tầng băng rắn chắc trong nháy mắt xuất hiện ở trước người Viêm Đoạn Hồn, hai mắt của Viêm Đoạn Hồn như máu, đột nhiên oanh kích mà đi, chỉ nghe thấy rầm một tiếng, một kích cơ hồ dồn hết toàn lực này của Viêm Đoạn Hồn khiến tầng băng thứ nhất vỡ vụn, tầng thứ hai thì lại vẫn nguyên vẹn không tồn hao chút gì, chỉ hơn lung lay một chút. Viêm Đoạn Hồn không khỏi kinh hãi, y vừa muốn vặn mình vòng qua bức tường băngcứng rắn đến không thể tưởng tượng nổi này thì bỗng nhiên vô số phong nhận cắt về phía thân thể y.
Phong nhận đó quá mức quỷ dị, chúng không ngờ là trực tiếp từ trong tường băng ở phía sau Viêm Đoạn Hồn bay ra. Loại công kích hoàn toàn nằm ngoài lẽ thường này khiến Viêm Đoạn Hồn căn bản không thể đưa ra phản ứng, trước người lập tức cảm thấy đau nhói, y nhanh chóng quay người lui về phía sau, song chưởng liên tiếp vung ra, dùng viêm hồn chi lực triệt tiêu chỗ phong nhân còn lại.
Y phục ở trước ngực và cánh tay đã bị cắt ra mấy chục vết rách, mà mỗi một vết rách trên y phục đều có nghĩa là da phía dưới y phục cũng là cácvết rách. Viêm Đoạn Hồn đề khí, dùng lực lượng phong trụ tất cả những vết thương nhỏ, không có một chỗ nào chảy ra máu, nhưng không thể nào làm biến mất được cơn đau do bị phong nhận cắt và sự chấn kinh ở trong lòng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Thần
Hỏa Tinh Dẫn Lực
Thiên Thần - Hỏa Tinh Dẫn Lực
https://isach.info/story.php?story=thien_than__hoa_tinh_dan_luc