Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cổ Đạo Kinh Phong
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 415: Giây Phút Chia Xa
D
ưới màn đêm, Sở Phong và Bàn Phi Phượng ôm nhau ngồi ở bên doanh trại, từ sau Vân Mộng trạch, chớp mắt đã mấy tháng, hôm nay đột nhiên được gặp lại, sao không thân mật.
- Tiểu tử thối, thời gian ta không có ở bên, ngươi có lúc nào cũng nghĩ đến người ta hay không?
- Có! Mỗi giờ mỗi khắc đều nhớ!
- Gạt người!
Bàn Phi Phượng trừng mắt:
- Vậy vì sao bây giờ mới đến Thiên Sơn tìm người ta?
Sở Phong vẻ mặt đau khổ nói:
- Phi Phượng, muội không biết đấy thôi, sau khi muội đi rồi ta bị truy sát suốt, đánh cho thật khốn khổ!
Bàn Phi Phượng nói:
- Ngươi còn nhớ rõ đã từng đáp ứng ta ba chuyện không? Thứ nhất, mọi chuyện không được cậy mạnh!
Sở Phong oan uổng nói:
- Phi Phượng, ta không cậy mạnh, là họ liên tiếp truy sát ta mà!
- Thứ hai, không được dẻo mép với người khác, nhất là con gái!
- Ta. . . ta đã rất khắc chế. . . - Sở Phong đã nói hơi giả dối.
- Thứ ba, trong lòng chỉ có thể có ta, không được có những người khác!
- Ta. . .
Sở Phong không dám tranh biện, đây là điểm mà hắn phụ Bàn Phi Phượng nhất.
- Hừ! Hiện tại trong lòng ngươi chỉ chứa Trích Tiên Tử và Thiên Ma Nữ, nào còn chỗ cho người ta nữa?
- Không! Phi Phượng, trong lòng ta vẫn đều có muội mà!
- Thật không, vậy nếu như ta bảo ngươi quên Trích Tiên Tử và Thiên Ma Nữ, ngươi có đáp ứng không?
Sở Phong thoáng cứng đờ, thẫn thờ nhìn Bàn Phi Phượng.
Bàn Phi Phượng bĩu môi nói:
- Bỏ đi, chỉ biết ngươi sẽ không đáp ứng! Ta hỏi ngươi, ngoại trừ Trích Tiên Tử và Thiên Ma Nữ, trong lòng ngươi còn có cô nào nữa không?
- Không có!
- Thực sự không có?
- Thực sự không có!
Bàn Phi Phượng như cười như không nói:
- Không phải chứ, ta nghe nói ngươi và Thượng Quan Y Tử dưới Thái Sơn hợp lực trị ôn dịch cho thôn dân, còn cùng cô ta một đường nhập Thục?
Sở Phong liền nói:
- Đó là. . . cô ấy phải giúp ta trị bệnh đau ngực!
- Bệnh đau ngực?
- Đúng vậy, trong ngực ta đôi khi không rõ tại sao sẽ đau, rất nghiêm trọng đấy, có một lần thiếu chút nữa đã đau đến chết!
Sở Phong thương cảm nói.
- Hừ! Đừng giả bộ thương cảm!
- Thật mà Phi Phượng!
- A, thực sao, để ta xem!
Bàn Phi Phượng nắm lấy tay thọi lên ngực Sở Phong một đấm, Sở Phong tức thì "ai ui!" vô cùng khoa trương hô to, hù cho đám binh sĩ đang nhìn lén từ đằng xa giật cả mình.
Bàn Phi Phượng khì cười:
- Xem ra thực sự là rất đau, có cần người ta giúp ngươi xoa không?
- Cần cần! - Sở Phong đương nhiên mừng húm.
- Bụp!
Bàn Phi Phượng lại tặng cho hắn một đấm lên ngực:
- Biết là ngươi gạt người!
Sở Phong nắm lấy hai bàn tay nàng và nói:
- Phi Phượng, muội cứ đấm đi, đấm mạnh lên, cho dù đấm nát tim ta cũng cam tâm tình nguyện!
- Mồm mép láu lỉnh!
Bàn Phi Phượng miệng thì nói như vậy, nhưng cứ mặc cho Sở Phong nắm lấy hai nắm tay mình.
Sở Phong nhìn thẳng hai mắt nàng và thâm tình nói:
- Phi Phượng, ta rất nhớ muội, rất muốn nghe muội gọi ta là tiểu tử thối, rất muốn nhìn muội trừng mắt với ta, rất muốn nhìn muội bĩu môi với ta, là thật đó Phi Phượng!
Hai người tại Vân Mộng trạch nhiều lần trải qua sinh tử, sao lại không biết tâm ý đối phương. Bàn Phi Phượng tựa đầu gối lên ngực Sở Phong và nói:
- Ngươi chỉ biết dỗ ngon dỗ ngọt người ta thôi!
Hai người quấn lấy triền miên, Bàn Phi Phượng dụi ngón tay lên thái dương Sở Phong rồi nói:
- Tiểu tử thối, ngươi cũng thật to gan, dám đảm đương tống giá tướng quân, cũng không suy nghĩ xem mình có bao nhiêu cân lượng!
Sở Phong nói:
- Ta cũng bị người ta làm khó thôi mà!
Bàn Phi Phượng bĩu môi nói:
- Hứ! Mỗi ngày cùng một công chúa như hoa như ngọc đương nhiên làm khó ngươi rồi, ngươi làm tống giá tướng quân nhất định rất hả hê chứ gì?
Sở Phong ủy khuất nói:
- Phi Phượng, muội không biết trên đường nguy hiểm cỡ nào đâu, Mông Cổ này, tộc Hồi này, Mật Tạng này, Đại Lý gì gì đó các kiểu chặn đường giết ta, tại Thập cửu chiết cốc nhá, Ma Thần tông, Huyết Ảnh lâu, Thần Phong môn, còn cả Yên Thúy môn cũng tới, thiếu chút nữa ta đã bị rơi xuống dốc núi rồi, muội cũng không chịu tới giúp ta một tay!
- Ai nói ta không tới?
- Muội có đến hả?
- Ta chỉ chậm có một bước!
- Này Phi Phượng, cứu người như cứu hoả, phải cấp tốc chứ, sao muội có thể tới trễ như vậy!
Bàn Phi Phượng trừng mắt phượng:
- Ta ở trước Thần điện trên đỉnh Thác Mộc Nhĩ thủ hộ Thánh hỏa, vừa nghe ngươi sắp đi qua Thập cửu chiết cốc liền phi ngựa chạy đi, ngươi biết đỉnh Thác Mộc Nhĩ cách Thập cửu chiết cốc xa bao nhiêu không? Ta ngựa không dừng vó chạy một ngày một đêm, cả một giọt nước còn chưa uống, cổ họng muốn bị khát cháy, nhưng ngươi còn trách người ta đến trễ!
Sở Phong vội ôm chặt lấy eo nàng, dịu dàng thỏ thẻ:
- Phi Phượng, ý của ta không phải như vậy, ta không thấy muội cho nên ảo não mà!
Bàn Phi Phượng nói:
- Ta đi chậm một bước, nhưng cứu được người trong lòng ngươi đó thôi!
Sở Phong nghi hoặc nhìn nàng, Bàn Phi Phượng bĩu môi nói:
- Thiên Ma Nữ của ngươi thiếu chút nữa rơi vào tay Thanh Bình Quân rồi đấy!
- Hả?
Sở Phong thất kinh:
- Thiên . . .Thiên Ma Nữ bị làm sao?
- Ngươi khẩn trương như vậy làm gì? - Bàn Phi Phượng bĩu môi.
- Phi Phượng, muội nói mau đi, cô ấy tới cùng là bị làm sao? - Sở Phong liều mạng lắc lư hai tay Bàn Phi Phượng.
Thế là Bàn Phi Phượng thuật lại việc gặp phải Thiên Ma Nữ, Sở Phong cả kinh nói:
- Cô ấy. . . bị thương rất nặng hả?
- Rất nặng, còn nôn ra máu nữa!
"Thịch!" Sở Phong nện mạnh một quyền lên một phiến đá:
- Thanh Bình Quân, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Hai mắt hắn đột nhiên lòe ra vẻ hung tàn như dã thú!
Phiến đá từ từ nứt ra từng mảnh, sau đó từng mảnh từng mảnh vỡ vụn.
Lần đầu tiên hắn phẫn nộ như vậy, ngay cả Bàn Phi Phượng cũng bị khiến cho giật mình, buồn bã nói:
- Ngươi yên tâm, cô ấy không có việc gì, ta đã cho cô ấy một viên Tuyết liên đan. Nhưng cô ấy bước đi hình như rất thương tâm, bóng hình đó thực sự rất cô đơn!
Sở Phong cả người cứng đờ, hắn biết Thiên Ma Nữ vì sao thương tâm, bởi vì mình đã lừa dối nàng, mặc dù chỉ là một lời nói dối nho nhỏ lơ đãng, nhưng thường thường lại là trí mạng.
Hắn thẫn thờ nhìn phương xa đen như mực, thân ảnh đơn côi của Thiên Ma Nữ đang độc hành giữa trời đêm hay sao? Trong lòng hắn đau xót, nàng vẫn là một đường âm thầm bảo vệ mình, rồi lại một lần vì mình mà bị thương, hơn nữa lần này còn bị thương tâm.
Nàng tiếp tục đang phiêu bạt sơn lâm ư? Nàng còn có thể tới tìm mình nữa không?
Bỗng nhiên Bàn Phi Phượng đứng lên và nói:
- Ta muốn về Thiên Sơn!
- Phi Phượng, muội. . .
Sở Phong thẫn thờ nhìn Bàn Phi Phượng, vừa muốn giữ lại nhưng lại không dám giữ, loại tư vị này khó chịu nhường nào thì chỉ có chính hắn biết.
Bàn Phi Phượng biết tâm tư của hắn, hai tay nàng ôm lấy khuôn mặt hắn, nói giọng dịu dàng:
- Sở đại ca, muội chỉ trở về một chuyến thôi, muội sẽ trở lại tìm huynh mà!
- Phi Phượng, đừng đi!
Sở Phong ôm chặt lấy Bàn Phi Phượng, thực sự hắn thấy hơi sợ.
Bàn Phi Phượng nói:
- Sở đại ca, ngày mai sau khi huynh đưa tiễn công chúa xong thì đừng có đi, chờ muội trở lại tìm huynh!
Nói xong phi thân nhảy lên Hỏa Vân mã, vung lên kim thương, Hỏa Vân mã như một đám mây đỏ tiêu thất ở trong màn đêm.
Sở Phong nhìn đến thẫn thờ, không ngờ mấy tháng chia lìa, lại không bằng nửa ngày gặp lại.
o O o
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cổ Đạo Kinh Phong
Cổ đạo kinh hồng
Cổ Đạo Kinh Phong - Cổ đạo kinh hồng
https://isach.info/story.php?story=co_dao_kinh_phong__co_dao_kinh_hong