Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 7 - Chương 10: Trước Khi Đại Quân Trở Về
S
âu trong hoàng cung, Triệu Trinh đọc xong thư Tiếu Lâm gửi về thì bật cười, khuôn mặt hơi xanh xao như thêm sức sống, ném trả Trần Lâm, Trần Lâm liền cất vào hộp son ngồi đợi, ông ta biết quan gia thế nào cũng có lời muốn hỏi.
- Đại bạn, Vân Tranh và Văn Ngạn Bác xung đột là thật hay chỉ diễn trò?
Trần Lâm vẫn cái bộ dạng sống dở chết dở, song gật đầu khẳng định chắc chắn: - Bệ hạ là thật, dù là giả thì cũng thành thật rồi.
Triệu Trinh tất nhiên có suy đoán riêng mình, song vẫn muốn kiểm chứng lại, hắn là người thông minh lại không đủ tự tin quyết đoán, hỏi: - Vì sao?
- Người trẻ tuổi đều có tật xấu chung, đó là tự ngạo, Vân Tranh hiện có thể nói là người kiệt xuất nhất trong lớp thanh niên Đại Tống, sao không kiêu ngạo cho được. Bệ hạ đừng cho rằng có nhiều người trẻ tuổi khiêm tốn thì không có tật này, ngược lại, càng tỏ ra khiêm tốn càng kiêu ngạo.
- Vân Tranh vì Đại Tống ta lập công lao hãn mã, tuy đám Bàng Tịch, Hàn Kỳ, Văn Ngạn Bác đều không phản đối ban thưởng tước vị, nhưng quan văn có truyền thống, đó là mài nhẵn người ta rồi mới đem dùng cho thuận tay.
- Chuyện Thục phi lão nô tra kỹ lắm rồi, tuy khi phiêu bạt bên ngoài có tới ở Vân gia một thời gian, nhưng đó là những lúc tới cùng đại nha hoàn Vân gia bàn việc xưởng ươm tơ, thực chất vẫn sống ở nhà Tô Tuân.
- Hàn Lâm nói Vân Tranh ngay cả thời gian rời nhà đi Thanh Đường, Tây Hạ, cũng không một lần tìm nữ nhân giải tỏa, dẫn tới dục hỏa quá vượng mà tính cách thất thường. Khi ở nhà kiều thê bên cạnh, càng không có chuyện nảy sinh tư tình nam nữ. Với Thục phi mà nói, tối đa chỉ là tình đồng hương bao bọc nhau hoặc là huynh muội thôi, dù sao họ cùng xuất thân từ Đậu Sa huyện, ở nơi đất khách quê người, gần gũi không lạ gì.
Triệu Trinh gật gù: - Trẫm hiểu ý ngươi rồi, với người như Vân Tranh mà nói, dính dáng tới hậu cung là xỉ nhục với y, đám Văn Ngạn Bác muốn lấy quá khứ của Thục phi để dằn mặt Vân Tranh, đánh gãy khí thế của y, là chọn sai đường.
- Chính là như thế, gài y vào thế tình ngay lý gian như vậy đúng là sự xỉ nhục, công lao Vân Tranh thực sự dùng máu và mồ hôi đổi lấy, giờ bảo y dựa hơi Thục phi, không lửa giận muôn trượng mới là lạ.
- Bệ hạ đã phủ nhận nghi vấn của đám ngôn quan ngự sự, có nghĩa ở chuyện này bệ hạ không có trách nhiệm, chỉ là một người kiêu ngạo như thế, nếu bị đám văn thần đả kích làm lòng tàn ý lạnh thì không hay chút nào, Địch soái già thủ thành còn dư, chứ bảo mồn lần nữa bôn ba e là khó, rất cần người thay thế.
Triệu Trinh tức giận đấm bàn: - Không chỉ thế, lần này Thục phi cũng ủy khuất, danh tiết bị bọn chúng làm tổn hại.
- Bệ hạ, Thục phi là phi tử của người, vì cơ nghiệp Đại Tống, dù có tan xương nát thịt cũng là vinh dự, huống hồ bệ hạ xác định Thục phi thanh bạch, nương nương cũng không hẳn là ủy khuất. Trần Lâm nghĩ một lúc nói thêm: - Thạch Trung Tín nhất định muốn xin bệ hạ đi khao thưởng ba quân, hẳn là muốn lôi kéo Vân Tranh vào tướng môn, lão nô chỉ e mãnh tướng của Đại Tống ta bị sự hủ bại của tướng môn làm hỏng mất.
- Khó, sư tử không chịu chung chuồng với lợn đâu, nhưng y thân cô thế cô, lại xung đột với quan văn, thế nào cũng lôi kéo tướng môn về phía mình, từ chuyện trước kia mà xét, Vân Tranh không phải loại người ngồi im để người ta ức hiếp đâu, xem y phản kích thế nào... Ha ha ha, triều đường sau này tha hồ mà náo nhiệt. Triệu Trinh cười rất vui vẻ, lệnh: - Mai giờ dần trẫm tới Kim Minh trì xem Vũ Thắng quân rốt cuộc là thế nào. Truyền ý chỉ của trẫm, toàn bộ văn võ trong triều tham gia duyệt quân.
… …
Khi Vân Tranh ở quân doanh điều binh khiển tướng thì Lục Khinh Doanh cũng đang chỉ huy gia phó quét dọn nhà cửa ở hầu phủ ngoài cổng Chu Tước, còn chuẩn bị rượu thịt đón hầu gia trở về, hơn hai trăm phó dịch không đủ sai bảo.
Tòa hầu phủ này tọa lạc chênh chếch về phía tây ở trục đường chính ngoài cổng Chu Tước, không chỉ là nơi quy tụ không ít quyền quý kinh thành, còn là nơi văn hoa oải tụy, vì mấy học cung đều cách đó không xa, trên đường lát đá rộng thênh thang không thiếu phú ông lụa là gấm ngọc, những công tử mặt mũi sáng sủa tiêu sái phe phẩy quạt gấp, các tiểu thư tha thướt đi một bước có nhà hoàn dìu một bước, thi thoảng cúi đầu e ấp nhìn sĩ tử nào đó ngắm cảnh ngâm thơi.
Bởi thế một tòa phủ đệ có sư tử đá cao lớn, có hộ vệ oai nghiêm cầm đao canh gác, và tấm biển đen chữ vàng « Văn Tín hầu phủ », không khiến người qua kẻ lại đứng chân nhìn.
Chưa nói đâu xa, ngay bên cạnh là phủ một vị công tước, lại còn to hơn.
Lúc này trong Vân phủ vô cùng huyên náo, nói chính xác là lộn xộn, Vân phủ ở đất Thục giờ là nhà phú quý số một rồi, nhưng đem so với tòa hầu phủ này vẫn còn kém xa vô cùng, nên nha hoàn phó dịch bất giác trở nên rụt rẻ, ngay cả đi lại cũng cẩn thận, cứ như sợ dẫm bẩn mặt sàn sáng bóng dưới chân, thế nên dù đã tới được ba ngày, Vân gia vẫn chưa ổn định được, xem ra còn cần khoảng thời gian thích ứng dài.
- Này, cẩn thận mấy khóm trúc, hầu gia thích trúc lắm, biết các ngươi làm hỏng thì coi chừng, tay chân cứ lóng nga lóng ngóng là sao?
- Lão Liêu, Lão Liêu, ông ra trang viện ngoài thành xem đám Lão Trần chuẩn bị tốt chưa, tướng sĩ Giáp Tử doanh xuất ngũ tới nhà ta đều là công thần, không được chậm trễ, bên đó phải lo cho tốt, bên này không sao, có Tịch Nhục là ổn.
Vân Nhị nhìn tẩu tử bận rộn không ngơi tay, gỡ Nhục Đản bám trên cổ xuống, ôm vào lòng: - Hồng Lư tự và trong cung cũng phái người tới giúp mà, tẩu còn vất vả thế làm gì.
Nhìn thấy Vân Nhị là mặt Lục Khinh Doanh tối đen: - Đi sang một bên, chuyện nội trạch không cần đệ lo, đợi đại ca đệ về rồi chúng ta tính sổ, dù đệ không thích khuê nữ Tào gia cũng không thể hất mực lên váy người ta, còn cả Tô Thức nữa, để xem Tô tiên sinh xử trí thế nào.
Vân Nhị chẳng sợ, vừa chơi đùa với Nhục Đản vừa nói: - Đệ thích Tịch Nhục, trừ cô ấy ra, đệ không cần ai hết, ai bảo tẩu cứ lôi khuê nữ nhà khác tới làm chướng mắt đệ, thích bôi vẽ mặt, đệ cho thêm ít mực, tốt thế còn gì.
Tô Thức trốn sau lưng Vân Nhị cười nịnh với Lục Khinh Doanh.
Tịch Nhục thấy Lục Khinh Doanh lại có dấu hiệu lên cơn, liền kéo hai đứa vào trong nhà bếp, thì thà thì thầm không ngớt, chẳng biết nói gì.
Cát Thu Yên vội vội vàng vàng từ ngoài đi vào: - Phu nhân, có tới mười sáu nhà gửi bái thiếp, không từ chối được, phải làm sao đây?
Lục Khinh Doanh cầm lấy chỗ bái thiếp xem một lượt, khép mắt lại: - Lão gia còn chưa về tới nhà mà đám người này đã không để yên, xem đi, đây là thiếp của Bộc vương, chúng ta tới không được, không tới cũng không được.
Cắt Thu Yên đuổi hết nha hoàn xung quanh đi: - Những người ở mấy phủ đó còn đang ngồi ở hoa sảnh, chúng ta nên trả lời ra sao?
Lục Khinh Doanh thở dài, đi vào phòng ngồi xuống: - Lão gia sai Hầu Tử gửi thư về có nói tới chuyện này, ngươi biết lão gia nói gì không? Bảo chúng ta trả lời là, cút bà nó đi.
- Có thể thấy lão gia giận lắm rồi, với tích cách của lão gia không biết chịu bao nhiêu ủy khuất mới phát ra một câu thô tục như thế. Ta vốn muốn từ chối hết bọn họ, sau cảm thấy như thế không ổn, lão gia đại thắng trở về, đang ở đầu sóng ngọn gió, lựa chọn đứng ở bên nào quá sớm cũng không hay, phải nhìn rõ mới được.
- Thôi vậy, ngươi đi nói với những quản gia đó, lão gia đường xa mệt mỏi, chưa tới nhà đã ngã bệnh rồi, không thể gặp khách, có chỗ nào thất lễ sẽ đích thân đăng môn tạ tội, tuy nói về lý không hợp, nhưng đây là chuyện chẳng đặng đừng. Không thể đắc tội hết với quyền quý Đông Kinh được, đành lấy Nhị gia ra chắn tạm.
Cát Thu Yên cười khổ: - Phu nhân, lão gia còn đỡ chứ muốn Nhị gia nói lời nhũn nhặn với người ta khó lắm, nếu như Nhị gia bị đám hồ ly đó kích, trở mặt tại chỗ thì hỏng.
Lục Khinh Doanh xua tay: - Ngươi nhầm rồi, cứ để Nhị gia đi, nó thông minh lắm, trừ chuyện Tịch Nhục rất ngốc ra thì thiên hạ hiếm có người thông minh hơn Nhị gia, cho dù nổi giận thì cũng đủ lý đủ cớ, không hề gì.
An bài xong chuyện nhà, Lục Khinh Doanh tới cửa hiệu của Lương gia xem duyệt quân, nơi đó cách Kim Minh trì rất gần, tầm nhìn rộng, đó là vị trí tốt nhất hàng năm xem đại lễ.
HẾT!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2