Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thần Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 400
T
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 400: Tìm vài người, thiến hắn!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Thai nhi non mịn, yếu ớt, huyệt vị cũng chưa phát triển hoàn thiện, hơn nữa lại còn thêm đang nằm trong tử cung trong cơ thể người mẹ, còn có cả nước ói bảo vệ, khó khăn trong việc châm cứu thì không cần nói cũng biết, mức độ khó khăn trong đó, nếu không phải là Diệp Thanh, thì e rằng người bình thường cũng khó mà khống chế được, thêm nữa, trên đời còn có cao thủ nào có thể trực tiếp tiến hành châm cứu cho thai nhi trong tử cung sao?
Duy nhất chỗ không được hoàn mỹ chính là, mọi người ở đây, cũng chưa ai nhìn nhận ra chỗ ưu việt trong châm pháp của Diệp Thanh, dù cho là Mã Tiểu Linh, cũng chỉ cho rằng, Diệp Thanh đang châm cứu cho Trần Khiết, chứ không phải cho thai nhi trong bụng nàng.
Châm cứu lần này, vô cùng chậm chạp, ước chừng đã phải hao phí gần một giờ đồng hồ, không thua gì với những cuộc phẫu thuật nhỏ, dù rằng thể lực Diệp Thanh cũng khá mạnh mẽ, nhưng trên bề trán cũng hơi hơi thấy có mồ hôi, Mã Tiểu Linh thấy thế, lập tức săn sóc rất ân cần lau đi mồ hôi trên vùng trán ấy, Diệp Thanh lập tức cảm thấy ấm áp đến cực điểm, trong trí nhớ, ngoại trừ người thân, ví như người mẹ Tôn Huệ Phân, em gái Diệp Tĩnh, dường như chỉ có cô gái này đã từng giúp mình lau mồ hôi.
Diệp Thanh rút kim và dọn dẹp, Trần Khiết nằm trên giường, dường như không còn nhớ gì, cả người như ngơ ngát thừ ra, vừa rồi, một luống khí nóng đang di chảy trong cơ thể chính mình, khiến nàng cảm giác được chỗ thần kỳ.
Diệp Thanh ra hiệu nàng sẽ tiếp tục nằm lại trên giường, đợi nhịp thở trong cơ thể bình phục lại mới đứng dậy, vừa rồi, ngoại trừ chân khí mà mình đưa vào, vẫn còn có luồng khí cơ thể bị dẫn dắt trong cơ thể người bệnh. Nhưng, thường luồng khí trong cơ thể người, so với chân khí thương lê do anh ta tu luyện ra, theo khái niệm là không giống nhau, không cùng là một sự vật
- Bình thường chị có hay cảm thấy rất buồn nôn, lúc nào cũng muốn nôn mửa, không thể ăn được, tinh thần mệt mỏi không còn tí sức?
Diệp Thanh uống một ngụm nước, quay sang Trần Khiết để hỏi chuyện.
- Đúng vậy.
Trần Khiết gật đầu, trong lòng cảm giác yên tâm được phần nào, cảm giác, bác sĩ tuổi trẻ này khá là hay, vẫn rất đang tin cậy, những triệu chứng được liệt kê cũng khá chính xác.
- Chịi là do dạ dày yếu nên ‘khí thai mới bị ngăn lại’ như vậy đấy, vì hư âm nên phải biết bồi bổ thêm loại thuốc bồi dưỡng 《canh thuốc bảo sinh 》để điều tiết lại, tôi sẽ kê một toa thuốc, một lát cho người bốc thuốc cho chị.
Trước ba ngày khai trương khoa cấp cứu của Bệnh viện Ngân Hạnh, là chẩn khám miễn phí, đương nhiên cũng sẽ kiêm luôn tặng thuốc.
“Bảo sinh”, “Bảo sinh”, bảo đảm cô sinh sản thuận lợi, đó chính là một đơn thuốc cực kì nổi danh trong khao sản đấy, trong đó gồm: nhân sâm 7. 5 g, cam thảo 7. 5 g, bạch thuật 15 g, hương phụ tử 15 khắc, ô dược 15 g, trần bì 15 g, những vị thuốc trên nghiền nhỏ ra, mỗi lần dùng 10 g, nước dùng 220 ml, thêm gừng sống 5 miếng, nấu tới khi còn 180 ml, khử trừ ôn phục, hoặc không tốn nhiều thời gian, cứ nghiền thành bột uống cũng được.
- Bác sĩ, cảm ơn anh.
Trần Khiết nghĩ tới cục cưng của mình có khả năng bình phục, không khỏi vui ra mặt, sự đau khổ khôn xiết, bi thương của lúc trước đã bị tiêu tan hết rồi.
Mã Tiểu Linh nói:
- Chị phải cứng rắn hơn, có chuyện gì thì cứ tìm đến bệnh viện Ngân Hạnh của chúng ta, chúng ta tuy là bệnh viện tư nhân, nhưng thường xuyên tiến hành hoạt động chữa bệnh từ thiện, hơn nữa, đối với chúng ta mà nói, việc kiếm tiền không phải là đặt ở hàng đầu đâu.
Ánh mắt Trần Khiết sáng lên, và mọi người trong bệnh viện Ngân Hạnh, trong đó bao gồm cả Diệp Thanh, cũng tự dưng nâng ưỡn ngực lên vì niềm kiêu hãnh tự hào? Đây là tự hào rằng đó là điều mà bệnh viện, thầy thuốc bình thường có thể làm được sao?
Diệp Thanh bỗng nhiên cảm thấy, thương lê chân khí trong cơ thể mình, dường như lại hùng hồn thêm nữa, không khỏi cảm thấy lạ kì, chẳng lẽ, chân khí này còn có liên quan đến y đức sao?”Thương lê chân khí”, “Thương lê chân khí”, chẳng lẽ nhất thiết phải lấy được lòng dân, thì mới có thể tu luyện thành tài?
Nhưng lại nghĩ tới bên trong có một chiêu “Thiên hạ vô bệnh”, được ghi ở trang cuối của bí kíp, bò. Không gượng ép được, đại khái là chiêu này vừa ra, bệnh tật trên khắp thiên hạ, mặc cho bệnh nặng bệnh nhẹ, lập tức được trị khỏi Diệp Thanh vẫn khâm tiện được ngay, đáng tiếc, chỉ có đoạn giới thiệu ngắn gọn, mà không có châm pháp, tâm pháp cụ thể, tất cả đều lần không ra, lúc lại mơ hồ như rằng đã nắm bắt được điều gì, nhưng rồi mất tập trung một chút thì lại mất hút.
……………………
Những gì được miễn phí thì luôn có lực hấp dẫn nhất, xem bệnh cũng không ngoại lệ, tấm biển chữa bệnh từ thiện ba ngày của bệnh viện Ngân Hạnh khi đưa ra ngoài, thì lập tức lôi cuốn được nhiều người bệnh, lúc Trần Khiết tới thời điểm còn vắng tanh, lúc rời khỏi đã nhìn thấy lối ra xếp hàng dài, bất kể là bên ngoài bệnh viện, cũng xếp cả hàng trăm người
Nhất thời cảm thấy mình có chút may mắn vì đã tới sớm, cũng có chút biết ơn tiểu Sa, khẽ thầm trong lòng, nếu không phải cô gái này lôi kéo mình đến, lại còn giới thiệu nhiệt tình, e rằng mình thật sự bỏ qua này cơ hội, hơn phân nửa là phải hối hận cả đời rồi, và đến khi cục cưng ra đời, ta cũng muốn đến bệnh viện này
Diệp Thanh và Mã Tiểu Linh đến cửa chính bệnh viện, ra hiệu hãy bình tĩnh chớ nóng vội, từng người từng người nhé, chữa bệnh từ thiện ba ngày, quyết không nuốt lời, cũng đồng thời đại khái giới thiệu tình hình của bệnh viện, hiện có lý lịch kinh nghiệm, thiết bị …vân vân, cũng xem như là mã quảng cáo, gia tăng bệnh viện thôi
- Ay da, bác sĩ Diệp, hoá ra bệnh viện này là người mở đấy à?
Đột nhiên, trong đám người có một cô gái chạy ra phất tay, cười nói với Diệp Thanh.
- A, thì ra là cô.
Diệp Thanh nhận ra nàng, không ngờ đấy là Giang Lỵ, cũng chính là người mà lần trước quen trong hồ ngâm suối nước nóng, nhận ra cô nàng này, trên người đang mặc bikini đến cầu xin mình cứu chồng cô ta.
Mã Tiểu Linh cũng nhận ra nàng, nhìn nàng mỉm cười gật gật đầu chào
- Ừ, là tôi đây. Tôi cảm thấy hơi bị đầy bụng, vừa lúc nhìn thấy bệnh viện các anh đang chữa bệnh từ thiện, cứ tới đây mở toa thuốc.
Giang Lỵ rộng lượng nói, vốn là, Diệp Thanh là từng đánh qua chồng cô, nhưng sau lại cứu hắn một mạng, Giang Lỵ biết rõ, tuy rằng Võ Đại Dũng không nói, nhưng thật ra trong lòng cũng thừa nhận ân tình này, sự thật đã rành, chính mình gặp phải việc như vậy làm sao có thể không chào hỏi cơ chứ?
- Nếu đầy bụng thì, kê toa thuốc viên Mộc Hương Thuận thì tốt hơn đấy, hay là anh dùng trái cau 12 khắc, gạo tẻ 60 khắc, dùng lửa nhỏ nấu thành cháo, một ngày ăn một chén nhỏ, cũng có thể tiêu hóa thoáng khí.
Diệp Thanh thuận miệng nói.
Sau đó Giang Lỵ ghi nhớ lại, liền chạy ra, nói:
- Vậy thì tôi không cần xếp hàng nữa, dùng phương pháp trị liệu này cũng được rồi.
Như vậy, dường như đã phá bỏ quy tắc, ngay tại chỗ đã có người đứng lên bảo: - - Các người làm ăn như thế nào vậy, ta xếp trước cô ta, sao lại khám cho cô ta trước vậy.
- Chẳng lẽ bởi vì các ngươi là người quen, mới như vậy sao? Vậy thì rất khiến người ta thất vọng rồi.
Diệp Thanh buồn bực, thật lòng muốn nói: thật ra, tôi và cô ta không quen biết chút nào cả
Mã Tiểu Linh áp tay, mỉm cười khảnh khái, lộ ra một hàm răng trắng tinh, vui vẻ nói:
- Tất cả mọi người không cần vội, chúng ta mở thêm một chiếc bàn, chia làm hai dãy, ừ thì bắt đầu chia nhánh từ anh này nhé,mọi người không ý kiến gì chứ?
Chia làm hai dãy, thời gian chờ sẽ được rút lại ngắn hơn, những người ở đằng sau đương nhiên không ý kiến gì, sau đó, Mã Tiểu Linh liền chỉ bảo đám người Âu Dương Ninh Ninh, rinh chiếc bàn, một cái ghế khác ra, dù sao thì Diệp Thanh cũng am hiểu trung y, cũng không cần đến nhiều dụng cụ phức tạp, trung y tứ chẩn, ngắm, hiểu, hỏi, kê cũng có thể đối phó được.
Bà vợ đã sắp xếp như vậy, thì đương nhiên Diệp Thanh phải ngoan ngoãn phục tùng, ngồi xuống, và nhìn Mã Tiểu Linh mỉm cười, còn nhớ đến lúc còn ở trại chữa bệnh từ thiện Cửu Long, chuyện cũ tình hình ở cốc nhà họ Mạc, khi đó, chính mình và Tiểu Linh đơn thương độc mã, đột nhập vào thôn, thuyết phục toàn bộ già trẻ trong thôn như hiện rõ mộn một ngay trước mắt.
So với y thuật ngày ấy của Diệp Thanh thì nay càng thêm nhạy, các loại bệnh chứng, nếu không tin đưa tay ra xem, kê toa kê đến mỏi cả tay, giải thích bệnh đến nước khang cả họng.
Sau đó, không mấy chốc, không biết là cô y tá nào nói ra, rằng Diệp Thanh là viện trưởng của chúng ta, cô gái tóc ngắn kế bên anh ta là phó viện trưởng, ngay lập tức lôi cuốn càng nhiều ánh mắt bàn tán và bình luận, đại khái là tuổi trẻ thế mà đã làm viện trưởng, quả thực rất tài giỏi, rất nhiều người cũng ngần tuổi này, cũng chỉ là thực tập sinh thôi, hoặc vẫn còn chưa tốt nghiệp.
………………………….
- Ha hả, không ngờ anh Lâm lại đi vào chốn đây, đến Ninh Thành đã lâu như vậy, mới đến thăm tiểu đệ đây, thật không nể tình lắm đấy?
Bờ sông Tần Hoài, trong một nhà hàng cổ kính kia, Đinh Chiêu Quân đang cùng Tông Triệu Lâm nâng cốc vui vẻ, xung quanh, có vài tên lính canh, còn có vài cô gái phong trần.
Từ trước đến nay Sông Tần Hoài đã là nơi phong. nguyệt mặc dù pháp chế xã hội hiện nay, sớm đã thủ tiêu ngành nghề, nhưng lại ngấm ngầm chứa chấp, tỷ như, phàm là khách sạn, cũng thường xuyên có những kẻ nhét một số cạc linh tinh
Những vụ việc này, cấm là cấm không dứt, có kẻ có nhu cầu thì lại có kẻ cung cấp thôi, chính là luân lý kinh nghiệm khảo sát thực tế từ kinh tế học thôi, người quân tử, như Diệp Thanh đây, mặc dù cũng có chút háo sắc, nhưng là tuyệt nhiên không tiếp xúc với loại này.
Ôi chao
~Tông Triệu Lâm khoát tay, cười nói:
- Từ sớm tôi muốn đến thăm hỏi thằng em này rồi, cách biệt Lĩnh Nam năm đó anh trai này cũng là nhớ hoài thằng em này.
Anh ta cùng với Đinh Chiêu Quân sinh tử chi giao từ năm đó, đã cùng lăn lộn ở chốn Tam Giác Vàng, chạy hàng độc, chơi gái, làm qua lính đánh thuê, có thể nói giao tình không phải là ít, hội xã đen đương nhiên cũng có tình hữu nghị của xã hội đen.
- Ta cũng vô cùng tưởng nhớ đến anh Lâm, chỉ có điều không thể ngờ là, nay anh lại nhảy ra ngoài làm ăn đàng hoàng, sao rồi? Có chăng kẻ nào mạo phạm đến anh Lâm của tôi không?
Đinh Chiêu Quân chè môi dường như có chút không đồng tình với cách làm của Tông Triệu Lâm như buôn ma túy, điển hình là muốn lập bài phong đấy, ngươi nói xem một kẻ lăn lộn chốn xã hội đen tối kia. Không ngờ lại nói rằng, đổi nghề đi làm ăn chân chính, còn đòi làm đại lý đồ trang điểm gì đó, có phải chăng cảm thấy đồ trang điểm này có nhiều phụ nữ đẹp lại còn có thể khiến phụ nữ xinh đẹp?
Thử nghĩ xem Tông Triệu Lâm năm đó khi còn ở Tam Giác Vàng đã là tên háo sắc khét tiếng thì sẽ cảm thấy điều đó là rất có khả năng
- Ha hả, không phải anh trai đây nói quá chứ, tuy rằng đã rửa tay gát kiếm, nhưng ở trên mảnh đất Lĩnh Nam một mẫu ruộng còn có hơn ba phần đất kia, còn chưa có người nào dám mạo phạm ông đây.
Bộ mặt Tông Triệu Lâm đầy sắc khái sang lạng, đầy vẻ giàu sang, nhưng lại thích ăn thịt heo quay, gắp nguyên một khối thịt béo cho vào miệng, một bên vướng đầy dầu mỡ, một bên nghinh nghinh kể lể.
- Nói như vậy, là có người ở Ninh thành đắc tội anh Lâm đây rồi?
Đinh Chiêu Quân cũng không phải là kẻ ngu dốt, gã Tông Triệu Lâm này, đến Ninh thành đã bấy lâu nay, cũng không đến chào hỏi mình, nay đột nhiên chạy tới, ắt hẳn là có chuyện muốn nhờ đấy, tuy nhiên, sau này mình đến Lĩnh Nam cũng không thể thiếu sự chiếu cố của anh ta, chỉ cần là chuyện nhỏ, vơ tay giải quyết đi cho rồi.
- Quả thật là có.
Tông Triệu Lâm mị mị cặp mắt đầy thịt kia, thần sắc mãnh liệt chợt lóe qua, trầm giọng nói, “tôi đây nhắm trúng một cô nàng, nhưng lại có một gã kia, mặt dầy dám tranh giành với ta đây, cô gái kia, lại thích cái gã hèn kia. Thật sự khiến người ta nuốt không nuốt không trôi quả nghẹn này.
- Ha hả, tôi cứ tưởng là chuyện gì lớn lao chứ.
Đinh Chiêu Quân khoát tay, cười to và nói:
- Tìm vài người, thiến hắn là được rồi, xem hắn còn làm thế nào đi gái gú nữa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thần Y
Hành Xích Đạo
Thần Y - Hành Xích Đạo
https://isach.info/story.php?story=than_y__hanh_xich_dao