Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ma Long Phiên Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 400: Bạo Hổ Thánh Vương Xoa
L
úc này, chỉ thấy ở trên không trăm trượng, một cái 'Thôn Phệ Tuyền Qua' cực lớn che khuất bầu trời đang chậm rãi xoay tròn, trung tâm vòng xoáy tĩnh mịch như biển, phảng phất đi thông tử vong địa ngục.
Quanh người vô số cây rừng đột ngột từ mặt đất bị nhổ lên, chen chúc cuốn vào bên trong vòng xoáy, hóa thành bụi phấn.
Trong lúc nhất thời, Triệu Thanh Thư không khỏi kinh hãi gần chết, thân hình cũng khó ổn định, một chút suy nghĩ về sau, hắn tranh thủ thời gian vận chuyển nguyên lực toàn thân, gắt gao bắt lấy trên mặt đất một khối cự thạch nhô lên, sợ bị vòng xoáy cuốn vào trong đó.
- Không! Ta không muốn chết! Phong Liệt! Có gan ngươi xuống! Bổn công tử muốn với ngươi công bình một trận chiến!
Triệu Thanh Thư tóc dài bay múa, giống như lệ quỷ, hết sức gào thét lớn, hai tay nổi gân xanh ôm lấy cự thạch, đều thấm ra tí ti vết máu.
- Ha ha ha ha! Cùng ta công bình một trận chiến, chỉ bằng ngươi cũng muốn?
Từ trên không trung truyền đến một tiếng tiếng cười to trêu tức của Phong Liệt.
- Phong Liệt! Ngươi là kẻ nhát gan! Bổn công tử muốn khiêu chiến với ngươi! Có bản lĩnh ngươi xuống…
. doc truyen tai...
Triệu Thanh Thư kinh hãi muốn chết, trong miệng kêu loạn, vẻ mặt chật vật.
Phong Liệt trong nội tâm cười thầm không thôi, hắn tự nhiên biết rõ thằng này đánh cái gì chủ ý.
Tại thôn phệ đại thần thông phía dưới, dùng tu vi Triệu Thanh Thư hôm nay, cho dù là đem Thiên cấp chiến kỹ luyện đến đại thành, cũng tuyệt đối chết, không đường sống.
Nhưng nếu là Phong Liệt vứt bỏ đại thần thông, Triệu Thanh Thư bằng vào trên người rất nhiều thần binh cùng thủ đoạn, cũng chưa chắc không có có sức liều mạng, mặc dù giết không chết Phong Liệt, nhưng ôm lưỡng bại câu thương vẫn có khả năng.
Chỉ tiếc, đây hết thảy đều là Triệu Thanh Thư ý nghĩ hão huyền mà thôi.
Phong Liệt luôn luôn cẩn thận sư tử vồ thỏ còn dùng toàn lực, lại đâu chịu cho Triệu Thanh Thư “cá muối xoay người” cơ hội?
Hắn cười lạnh một tiếng, 'Thôn Phệ Tuyền Qua' ầm ầm rơi xuống, hướng về Triệu Thanh Thư bao phủ mà đến.
- Không…! Phong Liệt! Ngươi không thể giết ta! Ta là Triệu gia hạ nhiệm gia chủ. Nếu như ta chết đi, Triệu gia nhất định cùng ngươi không chết không thôi…
Trơ mắt nhìn tử vong phủ xuống, Triệu Thanh Thư tuyệt vọng gào thét, trên người một kiện Ngũ phẩm huyền bảo chiến giáp tản ra sáng chói lam mang, phảng phất như muốn phát ra quang huy một lần cuối cùng.
- Hừ! Ngươi quá đề cao chính ngươi!
Phong Liệt khinh thường hừ lạnh một tiếng, 'Thôn Phệ Tuyền Qua' không chút khách khí xẹt qua mặt đất, đem Triệu Thanh Thư cùng khối cự thạch dưới người hắn xoắn thành bột phấn, thôn phệ không còn.
- Phù…
'Thôn Phệ Tuyền Qua' lập tức biến mất, hiện ra thân ảnh hắc y Phong Liệt, trường bào không gió mà bay, tóc dài bay múa, khóe môi nhếch lên một tia như có như không cười lạnh.
Hắn giương mắt nhìn nhìn kiệt tác của mình, cả vùng lưu lại một đống bừa bộn, thật lâu về sau, đột nhiên vỗ đầu một cái, dở khóc dở cười lẩm bẩm:
- Con mẹ nó! Dùng cái đại thần thông này thật đủ thoải mái, chính là quá tận diệt mọi vật, giết nhiều người như vậy, thậm chí ngay cả một cái trữ vật giới chỉ cũng không có lưu lại.
...
- Chíu...u...u!
Một tiếng nổ mạnh phá không vang lên, một thanh cự xiên màu đen dài đến tầm hơn mười trượng xẹt qua trời cao, hung hăng đâm về Thiên Xà cung phụng, nhuệ khí sắc bén xuyên thấu nội tâm, đánh đâu thắng đó, không có gì không phá, sát ý vọt đầy trời làm cho đáy lòng Thiên Xà cung phụng phát lạnh, mặt sắc mặt ngưng trọng cực kỳ.
- Thiên chấn!
- Ô...ô...ô...n...g…
Thoáng chốc, một đầu Thiên Chấn Ma Long dài trăm trượng uốn lượn mà ra, hướng về cự xiên nghênh đón.
Hóa Đan Cảnh bát trọng thiên cường giả thi triển Thiên Chấn Ma Long, uy thế tự nhiên kinh thiên động địa, cho dù là một tòa núi nhỏ đều có thể lập tức bị san thành đất bằng.
- Rầm…
Cự xiên cùng Ma Long hung hăng chạm vào nhau, phát ra một tiếng rung trời nổ mạnh.
Theo đó, Thiên Chấn Ma Long bị lập tức tan thành mảnh nhỏ, hóa thành từng cổ cương khí loạn lưu mênh mông cuồn cuộn khuếch tán bốn phương tám hướng, tàn sát bừa bãi tại trong thiên địa.
Mà thế đi của thần binh chí bảo Bạo Hổ Thánh Vương Xoa cũng hơi hơi dừng một chút, uy lực giảm nhiều.
Dù vậy, Thiên Xà cung phụng cũng không dám chút nào chủ quan, lập tức liền muốn thi triển sở trường chiến kỹ, triệt để ngăn trở thế công của chuôi chí bảo thần binh này.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên, một chùm tử mang từ đằng xa phóng tới, trong nháy mắt chiếu xạ tại trên người Thiên Xà cung phụng, làm thân hình hắn không khỏi chậm lại, chỉ cảm thấy linh hồn của mình tựa hồ có xu thế ly thể mà đi.
- Không tốt! Đây là thần thông gì?
Thiên Xà cung phụng sắc mặt cả kinh, cuống quít vận chuyển nguyên lực, mưu toan chắn lại tử mang.
Lại không nghĩ, hắn vừa chậm một chút thời gian, Bạo Hổ Thánh Vương Xoa với uy lực giảm nhiều đã đâm đến phụ cận.
Thiên Xà cung phụng không khỏi kinh hãi muốn chết, đều muốn thi triển phòng ngự, lại bất đắc dĩ linh hồn bị tử mang quỷ dị chấn nhiếp, hữu tâm vô lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn cái kia cực lớn xiên răng hung hăng chui vào lồng ngực của mình.
- Phốc phốc…
Một tiếng trầm đục rét lạnh thấu xương, một cái xiên to như bắp đùi đâm thủng cơ thể hắn, máu tươi phun đầy trời.
Đồng thời, một cổ khí tức thô bạo từ trong cự xiên truyền đến, đem Thiên Xà cung phụng linh hồn lập tức diệt sát, chết không nhắm mắt.
Cửu U Vương cười lạnh một tiếng, tản đi uy lực Quỷ Đồng Tử, phất tay đem Bạo Hổ Thánh Vương Xoa thu trở về, sau đó không chút khách khí gỡ xuống trữ vật giới chỉ của Thiên Xà cung phụng.
Mà lúc này, Bán Giang Hồng vừa mới dùng đại thần thông Già Thiên Thần Dực đem Hóa Đan cảnh ngũ trọng thiên Thiên Mã cung phụng cắt thành hai khúc, chém giết tại chỗ. Một cuộc đại chiến giết chóc kết thúc.
Sau khi đem hiện trường thu thập một phen, Cửu U Vương ngẩng đầu nhìn thoáng qua phương hướng Tứ Phương Thành xa xa, lông mày không khỏi có chút nhăn lại.
- Ồ? Tại sao lại xuất hiện nhiều Âm Liêu Thú như vậy? Hơn nữa còn là xuất hiện ở nơi đây!
Hắn đoạt xá Âm Liêu Thú, tự nhiên cũng đã có được một ít năng lực trong linh hồn Âm Liêu Thú, hắn mơ hồ cảm giác được, tại một nới cách đây mấy ngàn dặm, đang có rất nhiều khí tức đồng loại Âm Liêu Thú.
- Công tử, tựa hồ sát khí trong thiên địa trở nên nồng đậm rất nhiều!
Bán Giang Hồng nhìn về phương xa, ánh mắt có chút lập loè, cau mày nói.
- Ừ, Tứ Phương Thành chỉ sợ xảy ra chuyện lớn! Chúng ta nhanh chút ít trở về đi!
Hai người triển khai cực nhanh, trong chớp mắt biến mất tại phía chân trời.
Một tiểu tháp bảy màu lao vun vút trên không trung, nhanh chóng tiếp cận Tứ Phương thành. Đồng thời, một vòng tử mang như có như không cách tiểu tháp ngàn trượng như một vị hộ vệ.
Sau khoảng nửa canh giờ chạy như bay, ba người Phong Liệt đã tiến vào phạm vi Nam Uyển thành.
Dọc đường bọn họ cũng gặp vài đầu Âm Liêu Thú làm loạn lẻ tẻ, trong đó thậm chí còn có một đầu ngũ giai đỉnh phong mạnh mẽ, khí thế không hề kém Cửu U Vương, thật sự không dễ động chạm.
Thế nhưng, Phong Liệt không rõ ràng lắm đã có chuyện gì xảy ra ở đây, cũng không tùy tiện ra tay, chẳng qua chỉ nhanh chóng lánh đi. Dần dần, khoảng cách đến Tứ Phương thành lại càng gần.
Trên mặt đất mênh mông, người ở thưa thớt, có thể dễ dàng thấy những vùng đất khô căn, khắp nơi tĩnh mịch, xa xôi thỉnh thoảng truyền đến những tiếng thú rống hung lệ, làm lòng người lạnh lẽo.
- Phong Liệt, ngươi nói Triệu Thanh Thư đã chết rồi à?
Bên trong Huyền Hạo tháp, Diệp Thiên Tử kinh ngạc nói to.
- Không sai! Chính ta đã đưa hắn lên đường, ngươi cứ coi như không biết chuyện này là được.
Phong Liệt nhíu mày nhìn tình cảnh bên ngoài, nội tâm như đang suy nghĩ.
Giết Triệu Thanh Thư, nói lớn thì là lớn, mà nói nhỏ thì là nhỏ. Nếu Triệu gia đến trước mặt Ma Long giáo chủ làm loạn, Chiến Thiên Ma Vương hoàn toàn có khả năng gây áp lực cho Lãnh Phi Hồng, đó cũng không phải là điều Phong Liệt muốn nhìn thấy.
Bất quá, cũng may nhóm người Triệu Thanh Thư hoàn toàn bị giết sạch, mặc dù Triệu gia có hoài nghi cũng không thể khẳng định là Phong Liệt làm, dù sao một thiên tài Thần Thông Cảnh cũng không thể đối phó được bốn gã cường giả Hóa Đan Cảnh, nói ra chỉ sở cũng không ai tin.
- A! Tốt quá! Cuối cùng cũng thoát khỏi tên khốn kiếp kia rồi! Ha ha ha!
Diệp Thiên Tử thoáng ngẩn ngơ, đột nhiên cao hứng hoan hô, ôm cánh tay Phong Liệt giật giật.
Phong Liệt nhìn nàng một cách bất đắc dĩ, mặc dù biết cô nàng này chưa bao giờ xem trọng tính mạng con người nhưng vẫn có chút khó hiểu.
- Phong Liệt, ngươi biết không, một vài lão bất tử trong gia tộc ta rất đáng ghét, chẳng hiểu bọn họ nghĩ như thế nào, từ khi cha ta lên làm gia chủ, bọn họ thường xuyên thương nghị đưa ta cùng tỷ tỷ đến Triệu gia, giờ Triệu Thanh Thư cũng đã chết,: _y mấy lão bất tử đó nhất định sẽ rất thất vọng! Ha ha ha! Thật muốn nhìn bộ dáng khó coi của bọn họ!
Diệp Thiên Tử đắc ý cười nói, đôi mắt đẹp cũng cười tít lại.
Phong Liệt nghe xong Diệp Thiên Tử nói, trên mặt toát lên vẻ suy tư.
Hắn đã sớm nghe ngóng một ít tình huống của hai đại gia tộc Triệu, Sở, từ đó cũng vô tình nghe được hai đại gia tộc này có một bí mật kinh thiên, khiến hai đại gia tộc từ nhiều năm trước đã cột chung một chỗ, cùng tiến cùng lùi. Tình huống cụ thể thì không thể biết được rồi.
Lúc này, hắn đột nhiên chú ý thấy Diệp Thiên Tử nhìn mình với ánh mắt cổ quái.
- Sao lại nhìn ta như vậy?
- Hừ hừ! Phong Liệt thối! Ngươi cố ý phải không? Diệp Thiên Tử đột nhiên nói một cách không có hảo ý.
- Cố ý cái gì? Phong Liệt không hiểu.
Diệp Thiên Tử nháy mắt, lập tức cười mỉm, liếc xéo Phong Liệt nói:
- Phong Liệt, ngươi phế Triệu Đống, phá hủy hôn ước của ta và hắn, sau đó giết Triệu Thanh Lâm, phá hủy hôn ước của tỷ tỷ ta, lần này lại giết Triệu Thanh Thư, ngươi, không lẽ ngươi đã sớm có ý với ta và tỷ tỷ?
“Ực…”
Phong Liệt không khỏi há hốc mồm, sức tưởng tượng của cô nàng này cũng quá phong phú, bất quá, khi thấy sự giảo hoạt ẩn trong mắt Diệp Thiên Tử, hắn lập tức minh bạch cô nàng này đang trêu mình.
Hắn cười hắc hắc, nói một cách nửa đùa nửa thật:
- Ngươi nói thế nào thì là thế đó.
- Hả? Phong Liệt thối! Ngươi, ngươi, ngươi thật sự có ý với ta và tỷ tỷ sao? Không thể được đâu! Tỷ tỷ của ta nhất định sẽ liều mạng với ngươi đó!
- Thôi được rồi! Đừng nghĩ lung tung được không? Cho dù tỷ của ngươi có ý với ta ta cũng không có ý với nàng, quan trọng nhất, ta không có hứng thú làm phi công trẻ.
- Hừ! Mắt ngươi có cũng như không! Tỷ tỷ của ta còn chưa già đâu…
“…”
Đúng lúc này, đột nhiên Huyền Hạo tháp đâm mạnh vào một ngọn núi nhỏ, phát ra một tiếng nổ mạnh, sau đó nhanh chóng bắn ngược ra.
Nội tâm Phong Liệt chấn động, vội vàng nhìn cẩn thận, sau khi nhìn rõ ràng thì sắc mặt hắn đại biến.
Chỉ thấy phía trước cũng không phải ngọn núi nhỏ gì mà là một thân hình to như núi, cao hơn ba mươi trượng, thân thể giống như sắt, lân giáp cả người tản ra sắc đen u lãnh, đầu có một sừng, hơn mười đạo xúc tu vừa thô vừa dài liên tục uốn lượn vung vẩy, đôi con ngươi đỏ thẫm to tướng tràn ngập sự khát máu và cuồng loạn, khí tức hung lệ phô thiên cái địa.
Không thể nghi ngờ, đây chính là một con Âm Liêu Thú, hơn nữa đã đạt ngũ giai sơ kỳ, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
- AAAA! Quái vật gì thế này?
Diệp Thiên Tử nhìn Âm Liêu Thú phía trước, không khỏi kinh ngạc, mở rộng miệng nhỏ.
Phong Liệt không rảnh trả lời nàng, bởi vì đầu Âm Liêu Thú kinh khủng này đang giương nanh múa vuốt, giận dữ nhào tới.
“Ngao…”
Một tiếng gầm rú hung lệ, mặc dù Diệp Thiên Tử trốn trong Huyền Hạo tháp nhưng vẫn bị chấn động đến hoa mắt chóng mặt, gần như thổ huyết.
Phong Liệt tranh thủ thời gian, thu Huyền Hạo tháp vào trong không gian Long ngục, khiến cú đánh của Âm Liêu Thú rơi vào khoảng không.
Đồng thời, hắn thả Cửu U Vương ra ngoài Long ngục, nếu đã không tránh được thì giết chết nó luôn.
Cửu U Vương cầm Bạo Hổ Thánh Vương Xoa đen như mực, lạnh nhạt nhìn Âm Liêu Thú cách đó không xa, trong mắt lộ rõ vẻ vui mừng, đối với hắn đầu Âm Liêu Thú ngũ giai sơ kỳ này quả thật là đại bổ, cầu còn không được.
Mà lúc này, vài dặm bên ngoài, Bán Giang Hồng cũng bắt đầu đọ sức với một đầu Âm Liêu Thú, trông có vẻ cố hết sức.
Bên ngoài hơn mười dặm còn có một đầu Âm Liêu Thú hơi nhỏ hơn đang nhìn không mục đích, tựa hồ tìm con mồi.
Khiến Phong Liệt không tưởng được là, ngay khi Cửu U Vương xuất hiện bên ngoài, vô luận là đầu Âm Liêu Thú cách đó không xa, hay con đang đại chiến cùng Bán Giang Hồng đều lập tức trì trệ, ngửa mặt lên trời gào rú, khí thế hung lệ nhanh chóng bành trướng, đôi mắt đỏ thẫm tràn đầy địch ý đều tập trung gắt gao trên người Cửu U Vương.
“Ngao…”
“Ngao…”
“Ngao…”
Ba tiếng tru hung lệ vang vọng đất trời.
Ngay sau đó, ba đầu Âm Liêu Thú gần đó đều buông tha mục tiêu của bản thân, tăng hết tốc độ, đánh thẳng về phía Cửu U Vương.
- Bà mẹ nó! Nhiều thế sao?
Sắc mặt Cửu U Vương nhíu chặt, hắn lập tức thu hồi lòng khinh thị, nắm chặt Bạo Hổ Thánh Vương Xoa trong tay.
Nếu chỉ có một đầu Âm Liêu Thú còn đơn giản, mặc dù chống lại Âm Liêu Thú ngũ giai sơ kỳ hắn cũng không sợ chút nào.
Nhưng giờ lại là ba đầu cùng nhào lên, cũng có chút khó giải quyết.
Lúc này, hắn hạ quyết tâm, tốc chiến tốc thắng!
Bán Giang Hồng cũng chú ý tới tình huống này, tranh thủ thời gian lách mình bay tới, muốn cùng Cửu U Vương chia sẻ áp lực.
“Ngao…”
Đầu Âm Liêu Thú tiếp cận ngũ giai sơ kỳ gần thét, độc giác dài năm trượng sắc bén như một thanh lợi kiếm, có thể xé rách bầu trời, trong chớp mắt đâm thẳng tới người Cửu U Vương.
“Muốn chết!”
Cửu U Vương quát lạnh một tiếng, nguyên lực vận chuyển điên cuồng, Bạo Hổ Thánh Vương Xoa trong tay hung hăng vung về phía trước!
“Ngao…”
Theo một tiếng hổ rống động trời, một đầu hắc hổ dài ba mươi trượng bất ngờ xuất hiện, lập tức va chạm cùng Âm Liêu Thú.
“Phanh!”
Một tiếng nổ vang.
Hắc Hổ lập tức biến mất, mà thân hình khổng lồ của Âm Liêu Thú cũng bị đánh bay, cày trên mặt đất một khe rãnh dài vài dặm, sâu hơn một trượng.
Chỉ có điều đầu hung thú này dường như không hề tổn thương, chỉ như rơi mất vài miếng lân phiến, lộn vài vòng trên mặt đất rồi lập tức có thể nhảy dựng lên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ma Long Phiên Thiên
Hủ Thi Ngạc
Ma Long Phiên Thiên - Hủ Thi Ngạc
https://isach.info/story.php?story=ma_long_phien_thien__hu_thi_ngac