Chương 400: Đàn Ông Nhiều Chuyện Thật Không Tốt
hàn nhạt mùi thuốc lá tràn ngập trong không khí, trong thư phòng che một tầng sương mù, khói nhẹ lượn lờ, hơn một tầng sương mù bao phủ.
Tô Thi Thi đang do dự muốn đi vàohay không, phía trước truyền đến động tĩnh.
"Vợ à."
Giọng nói Bùi Dịch có chút khàn khàn, như là thời gian dài không nói gì nên trở thành như vậy: "Đến đây."
Tô Thi Thi hơi mở to con ngươi, có chút tò mò nhìn anh: "Em không làm ra động tĩnh gì, anh làm sao mà biết em đến đây?"
Cô thật hoài nghi sau lưng anh mọc mắt nha, mỗi lần đều có thể bị anh phát hiện.
Bùi Dịch nhẹ cười, yên lặng nhìn cô, nghiêm trang nói: "Có lẽ, đây là cảm ứng tâm linh."
Ách...
Tô Thi Thi mặt bá một phen liền đỏ, khẽ cúi đầu, lại có chút không biết làm sao.
Bùi tiên sinh nói lời tâm tình đều nói được nghiêm trang như vậy, trái lại để cho cô không biết nên như thế nào kêu hô rồi.
Nhưng mà chính là bởi vì như vậy, lúc trước trong lòng cô còn tích góp chút bất an, giống như theo những lời này của anh, như điếu thuốc kia trở thành khói bụi một dạng bị gió thổi tan rồi.
Tô Thi Thi đi vào thư phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại, hướng tới Bùi Dịch đi đến: "Em cảm thấy được, em hiện tại nên cho anh thời gian yên tĩnh."
Bùi Dịch tay dài đưa qua, liền đem cô kéo vào trong lòng, cúi đầu liếc cô: "Khẩu thị tâm phi."
Tô Thi Thi trong lòng suy nghĩ cái gì, anh hiểu rõ vô cùng. Tựa như Tô Thi Thi rõ ràng trong lòng anh suy nghĩ cái gì một dạng. Ở một số phương diện nào đó, bọn họ từ trước đến nay đều có thể hiểu ngầm ý tứ của đối phương.
"Vậy thì nói một chút đi, anh nghĩ như thế nào." Tô Thi Thi cũng không có tiếp tục làm bộ làm tịch, thấy Bùi Dịch thái độ tốt bụng, nghĩ muốn cùng anh nói chuyện chút.
Bùi Dịch lôi kéo cô đến ngồi trên ghế sofa, nghĩ nghĩ, nói: "Anh quả thật không có chuẩn bị tốt tâm lý để gặp cô ấy. Lúc trước ở trang viên, có chút bất ngờ không phòng ngự."
Anh nói xong cẩn thận nhìn Tô Thi Thi liếc mắt một cái: "Anh hôm nay biểu hiện, nên là đủ tư cách đi?"
"Khụ khụ..." Tô Thi Thi đấm nhẹ một phen cánh tay anh, "Bùi tiên sinh, phiền toái anh nghiêm túc một chút có được hay không? Vấn đề của bạn gái trước xử lý không tốt, sẽ ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng chúng ta!"
"Uh"m, anh cực kỳ nghiêm túc." Bùi Dịch nghiêm trang, chỉ là bộ mặt biểu tình có chút cứng ngắc.
Tô Thi Thi đâu nào nhìn không ra, anh đây là đang ra vẻ thoải mái. Cô cũng không có vạch trần anh, kiên nhẫn chờ.
Bùi Dịch để cho cô ở tại chỗ này cùng anh, có lẽ là muốn phát tiết một phen đi.
Quả nhiên, Bùi Dịch trầm mặc một hồi, cùng Tô Thi Thi giảng thuật chuyện anh cùng Trạm Dẫn Lan đã đi qua. Những cái này ngoại trừ chính anh, ngay cả Tần Phong đều đã không hiểu nhiều lắm.
"Anh cùng cô ấy từ năm nhất đã yêu nhau. Chúng ta hai người đều là học nhảy lớp, ở trong khoa nhỏ tuổi nhất. Cô ấy khi đó tính cách cực kỳ rộng rãi, bị người ta khi dễ cũng luôn luôn cười hì hì. Nhưng mà chuyện đã qua đi, một chút cũng sẽ đòi lại đủ."
Bùi Dịch nói xong, giống đang nựng mấy con cún xoa xoa tóc Tô Thi Thi: "Điểm này, với em rất giống. Nhưng mà, em so với cô ấy càng lòng dạ độc ác hơn."
"Lòng dạ độc ác? Bùi Dịch, anh lặp lại lần nữa!" Tô Thi Thi nhất thời liền xù lông rồi.
Vậy mà nói cô lòng dạ độc ác? Thật quá đáng!
Tô tiểu thư cảm thấy được chính mình bị vũ nhục rồi!
Bùi Dịch cười đem cô trực tiếp án đến chỗ trong lồng ngực mình, một tay vỗ về tóc của cô, một tay như dỗ con vỗ vỗ lưng của cô: "Là anh dùng từ không thích đáng, anh biết em kỳ thật cực kỳ vô tội. Em làm những cái này, đều là không cẩn thận mà thôi."
Vốn là muốn trả lời vâng Tô Thi Thi khóe miệng giật giật.
Bùi tiên sinh đây là đang an ủi cô? Cô như thế nào cảm thấy được, anh là đang chê cười cô!
Nhưng nhớ tới chuyện cô đem Hỗ gia cùng Đoàn gia lăn qua lăn lại thảm như thế, trong lòng lại vẫn là có chút chột dạ.
Nhưng mỗi lần đều đã quậy lớn chuyện như vậy, thật sự không phải cô muốn!
"Tô Thi Thi, em chỉ cần nhớ kỹ một chuyện là được. Bất luận em làm cái gì, anh đều sẽ giúp em thu dọn sạch sẽ. Anh cần, chính là em mạnh khỏe." Bùi Dịch bỗng nhiên nghiêm túc lên.
Tô Thi Thi trong lòng căng thẳng: "Cô ấy năm đó gặp chuyện không may, gây cho anh đả kích rất lớn đúng không? Có thể nói cho em biết một chút không? Năm đó tới cùng là chuyện gì xảy ra?"
Đó là một cái nút thăt lớn trong lòng Bùi Dịch, nhưng mà Tô Thi Thi chịu không nổi khi nhìn thấy anh giống một con thú bị sụp bẫy đem chính mình nhốt ở bên trong.
Bùi Dịch ánh mắt xa xăm, giống như đang trở về hồi ức.
Thật lâu sau, anh xoa xoa mi tâm, trong giọng nói mang nhiều hơn một phần trầm trọng: "Anh và cô ấy bên nhau nửa năm, sau đó mẹ mời cô ấy đi Đoàn gia cùng ở chung. Anh cũng là từ khi đó trở về ở biệt thự Đoàn gia."
"Cô ấy ở nhà chính, phòng do chính mẹ an bài." Bùi Dịch sợ Tô Thi Thi hiểu lầm, cố ý giải thích một câu.
Tô Thi Thi ý bảo anh tiếp tục nói.
Bùi Dịch nói: "Ngay từ đầu đều rất tốt, cô ấy cùng mẹ ở chung không tệ. Nhưng đột nhiên có một ngày, cô ấy cầm hành lý đi tới, không cùng bất luận kẻ nào nói. Thời điểm lúc anh biết được đuổi theo, tìm thật lâu đều đã không tìm được cô ấy. Sau cùng, nhận được tin tức cô ấy ở trên đường cao tốc xe phát nổ, người cũng đã chết."
"Nhìn ra được cô ấy cũng cực kỳ thích anh, làm sao có thể sẽ không chào hỏi một tiếng liền đi rồi hả?" Tô Thi Thi chân mày cau lại.
Trước cô nghe Bùi Dịch nói qua chuyện Trạm Dẫn Lan xảy ra tai nạn xe cộ, khi đó bọn họ đều đã cho rằng Trạm Dẫn Lan đã chết.
Xem ra, chuyện năm đó quả thật có kỳ quặc.
Bùi Dịch sắc mặt cực kỳ ngưng trọng. Năm đó chuyện Trạm Dẫn Lan đột nhiên trốn đi anh không phải không hoài nghi qua, nhưng có chút kết quả cũng không phải anh muốn nhìn đến.
Cho nên chuyện này đã nhiều năm qua, anh vẫn muốn đối với chuyện này là rùa đen rút đầu, không hề muốn đi kiểm chứng. Nhưng hiện tại, mẹ anh làm những chuyện đó đều đã bại lộ ra, bà bây giờ đối với Tô Thi Thi như vậy, rất có khả năng liền là giống với năm đó đối với Trạm Dẫn Lan đã làm.
"Em hiểu được." Tô Thi Thi bỗng nhiên cũng thông suốt, nhìn Bùi Dịch nói, "Cho nên, mỗi lần em bị mẹ đơn độc gọi đi, anh đều đã lập tức đi tìm em. Là sợ em sẽ lại gặp chuyện giống Trạm Dẫn Lan khi xưa saoi?"
Rất nhiều chuyện kỳ thật chịu không được cân nhắc, bọn họ đều là cực người thông minh, đâu nào không nghĩ ra, chuyện này rất có khả năng liền là Nhậm Tiếu Vi đang âm thầm phá rối.
Vâng ạ Bùi Dịch không có phủ nhận, nhắm chặt mắt, đau kịch liệt nói, "Chuyện Dẫn Lan xảy ra tai nạn xe cộ, anh không biết là ai làm, nhưng cùng mẹ hản là thoát không được can hệ."
Một người là mẹ của anh, một người là cô gái năm đó anh từng yêu. Bùi Dịch xoắn xuýt, Tô Thi Thi tự nhiên biết.
Cô cũng không có vì vậy mà ghen, mà là có chút lo lắng nói: "Vậy Trạm tiểu thư biết không? Hiện tại mẹ đột nhiên đối với cô ấy tốt như vậy..."
"Anh cũng còn không rõ ràng lắm cô ấy nghĩ như thế nào. Thi Thi, anh có khả năng cần tìm thời gian cùng cô ấy tâm sự." Bùi Dịch không có giấu diếm.
Nếu không phải hôm nay thời cơ không thích hợp, anh hẳn là đã cùng Trạm Dẫn Lan hàn huyên tâm sự rồi.
"Xem anh hôm nay thái độ cũng tạm được, em không muốn so đo." Tô Thi Thi vểnh môi, giọng nói có chút rầu rĩ.
Nói rõ, mụn nhọt trong lòng cũng đã phá bỏ. Bùi Dịch đột nhiên cảm thấy được thoải mái rất nhiều.
Tâm lý trách nhiệm đã không có, có chút cảm xúc cũng chầm chậm dâng lên rồi. Bùi Dịch cảm thụ được trong lòng xúc cảm ấm áp, mâu sắc dần dần sâu thẳm lại.
Ngay lúc anh đang muốn cúi đầu hôn Tô Thi Thi, điện thoại phá tan tan bầu không khí ám muội này vang lên
"Tần Phong?" Tô Thi Thi buồn cười nhìn Bùi Dịch liếc mắt một cái, "Em đi xem Đồng Đồng, các người tán gẫu đi."
Cô nói xong nhanh như chớp liền bò lên, nhanh chóng chạy trốn tới ngưỡng cửa. Lúc đi tới cửa, vẫn còn không quên quay đầu nói một câu: "Anh nên cùng anh ta nói một chút, đàn ông nhiều chuyện như thế không tốt."
Bùi Dịch mặt bá liền đen, sắc mặt khó coi nhận điện thoại.
Còn chưa nói được câu nào, đầu bên kia điện thoại liền truyền đến giọng nói của Tần Phong đầy hưng phấn: "Trạm Dẫn Lan đi tìm cậu rồi hả? Vậy mà còn đến Đoàn gia rồi hả? Cô ấy cùng Thi Thi có đánh nhau hay không? Thi Thi nhà chúng ta thắng chưa?"
"Bốp!" Bùi Dịch xụ mặt cúp điện thoại.
Vợ yêu nói quả nhiên đúng, đàn ông nhiều chuyện quả không tốt!
Bùi Dịch đứng lên, chỉnh lý một phen quần áo, bình tĩnh rời khỏi thư phòng.
Là thời điểm nên có đứa bé rồi. Chẳng thế thì anh vẫn cảm giác, địa vị của mình có chút nguy hiểm.
Chỉ là Bùi tiên sinh như thế nào cũng không nghĩ tới, chân trước mới cùng Tô Thi Thi giải thích tốt chuyện của bạn gái trước, sau lưng tình địch liền đuổi theo đến cửa rồi.
Chú À! Đừng Nên Thế! Chú À! Đừng Nên Thế! - Trần Mạc Tranh