Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thanh Quan
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 396: Đêm Kinh Đô. (1)
T
ần Mục vẫn phi thường tự tin vào trí nhớ của mình, người hắn đã gặp qua một lần thì chắc chắn nhớ kỹ giọng của người ta. Cô gái trong trí nhớ này rất xa xôi, vì vậy khiến hắn trong thời gian ngắn không nhớ ra.
- Xú tiểu tử, không nể tình có phải hay không!
Đại ca kia giận dữ, nhìn qua hai người khác ý bảo.
- Chém nó!
Tần Mục thiếu chút nữa cười ra tiếng, bọn họ đứng ở chỗ này không quá ồn, đều là một đám choai choai, còn muốn chém người? Hắn nghiêng người nhìn điều tửu viên.
- Báo động, các người sử dụng bạo lực thì tôi sẽ báo cảnh sát đấy!
Điều tửu viên vừa nói thì bị cắt đứt, đại ca kia tức giận nói:
- Cảnh sát? Bạn thân tựu là cảnh sát, máo báo thì báo đi.
Nói xong lại hung hăng cầm giấy chứng minh thân phận của mình giơ ra. Tần Mục nhìn chằm chằm vào, dĩ nhiên không phải giả. Lập tức vui vẻ trên mặt Tần Mục biến thành ngưng trọng, vươn tay lạnh như băng nói ra:
- Tôi nhìn anh là phân cục nào!
- Ơ a, còn không phục có phải không, đánh nó!
Tên đại ca cầm lấy giấy chứng nhận cảnh sát trong tay quạt quạt, ra lệnh cho hai tên kia. Hai người khác lập tức đi lên phía trước một bước, muốn động thủ với Tần Mục thì đúng lúc này cô gái mặc áo da báo quát lên:
- Không muốn sống, đánh nhau quấy nhiễu bà cô uống rượu, đều cút cho bà!
Một bên hô hào cánh tay lắc lư, chỉ nghe ba tiếng vang lên, một người bị cô gái tát vào mặt, khóe miệng có máu tươi chảy ra.
Bên này có xung đột khiến nhiều người chú ý, thiên tính thích náo nhiệt khiến bọn họ chú ý bên này. Đại ca kia chợt cảm thấy mất mặt, kêu lên:
- Bắt bọn chúng vào cục cảnh sát!
Nếu bị bắt vào trong cục cảnh sát thì đối phương tội gì cũng rán lên đầu của mình được. Con mắt Tần Mục lập tức híp lại, ghi nhớ dung mạo của tên này vào lòng.
- Diệp Thạch Lỗi, lá gan của mày càng ngày càng lớn rồi đấy.
Thời điểm Tần Mục dở khóc dở cười thì giọng của Quách Thiểu Đình truyền tới.
Họ Diệp? Trong lòng Tần Mục xuất hiện cảnh báo.
Kinh thành quan hệ rắc rối phức tạp, nhưng mà cao tầng nhất chia thành bốn hệ. Dùng Tần lão gia tử đại biểu Tần hệ Bắc Liêu, Triệu hệ đại biểu quân đội phương nam, Hồng hệ đại biểu chính trị, Diệp hệ đại biểu quan viên kinh thành. Nghiêm khắc mà nói gia gia của Quách Thiểu Đình cấp bậc còn thua Tần lão gia tử nửa bậc, nếu không cũng không bị Tần lão gia tử áp chế khắp nơi.
Tần Mục nghe nói người này tên là Diệp Thạch Lỗi, lập tức hiểu chỉ sợ hắn gặp phải con cháu Diệp gia đời thứ ba rồi.
Khác với đám con cháu đời ba ở kinh thành, Tần Mục thuở nhỏ lớn lên ở nông tôn, không có có bao nhiêu bạn chơi ở kinh thành, đây là hoàn cảnh xấu của hắn, đồng thời cũng là ưu thế. Quách Thiểu Đình đứng trước mặt Tần Mục tức giận trừng mắt nhìn Diệp Thạch Lỗi, nói:
- Như thế nào, mày oai phong lắm đúng không, nói ày biết, mày còn chưa đủ tư cách đâu, mày phải gọi người ta là lão ca còn không kém lắm đấy.
Sắc mặt Diệp Thạch Lỗi biến hóa, chỉ vào Quách Thiểu Đình mắng:
- Quách tam, mày đừng có giả vờ chó vẫy đuôi trước mặt của tao, chúng ta bên tám lạng người nửa cân, Quách gia cũng không tốt hơn chỗ nào đâu.
Nói xong hung dữ trừng Tần Mục, mang theo hai người kia tức giận đùng đùng đi ra khỏi quán bar. Tiểu tử định đánh Tần Mục giơ nắm đấm lên, không cam lòng đuổi theo Diệp Thạch Lỗi, cũng không biết thấp giọng nói cái gì đó.
Tần Mục lắc dầu một cái, tâm cơ của Diệp Thạch Lỗi còn hơn Quách Thiểu Đình rất nhiều, giống như là một nhân vật. Ra khỏi kinh thành một năm, Quách Thiểu Đình vẫn còn bộ dáng không sơ trời sợ đấy, mà Diệp Thạch Lỗi mặc dù nói câu ngoan thoại nhưng lập tức rời khỏi, rất hiển nhiên thân phận của Tần Mục khiến hắn hoài nghi, không có tùy tiện động thủ. Nếu Quách Thiểu Đình chỉ sợ dù là thiên vương lão tử ở trước mặt thì hắn cũng đùa nghịch một lần.
Quách Thiểu Đình cười toe toét quay đầu, nhìn Tần Mục vừa cười vừa nói:
- Con vợ lẽ Diệp gia mà thôi, làm phó đồn trưởng công an ở phía đông kinh thành, vênh váo thì trùng thiên ha ha, còn không phải bị giáng chức hay sao.
Nói xong nhìn thấy cô gái bên cạnh Tần Mục thì quay người đi vào sàn nhảy.
Mọi người thấy không có náo nhiệt để xem liền tiếp tục nhảy nhót, giống như vừa rồi không có xảy ra chuyện gì đáng nói cả.
Tần Mục bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, cấp bậc cán bộ nhỏ như hắn ở kinh thành này còn không bằng cả quan viên nhàn tản nữa. Không đến kinh thành thì không biết quan nhỏ chính là ý này. Lại nói loại nơi như quán bar này cầm quan chức áp người bao nhiêu cũng có chút lỗi thời. Cho nên phải đi lại trong vòng tròn đám công tử ở kinh thành thôi. Hạ quyết tâm, Tần Mục nửa năm ở kinh thành này phải suy nghĩ thật kỹ, liền vỗ vỗ nàng kia, nói ra:
- Này, tỉnh rượu chưa?
Cô gái kia mờ mịt vén tóc lên, Tần Mục lúc này nhìn rõ ràng cô gái này chính là người quen, tiếp viên hàng không Triệu Manh, chính là cô gái từng bay cùng chuyến với Mộ Băng Đồng, nhanh mồm nhanh miệng lại không có tâm cơ, không thể ngờ vào lúc giao thừa lại gặp ở quán bar.
Triệu Manh mở đôi mắt say lờ mờ ra, ngẩn người sững sờ nhìn qua Tần Mục, đột nhiên nhếch miệng cười cười:
- Ai, tại sao lại là tiểu bạch kiểm anh chứ? Ồ, bộ dáng lớn lên rất tuấn tú nha.
Tần Mục nhíu mày, nói ra:
- Cô uống nhiều, nên trở về nhà.
- Nhà?
Triệu Manh lúc này cười đắng chát, cười rộ lên như điên, quay đầu lại vỗ bàn, sau đó gọi điểu tửu viên nói:
- Nhìn cái gì vậy, còn không nhanh đưa rượu lên cho cô nãi nãi?
Điều tửu viên nhìn qua Tần Mục, Tần Mục gật gật đầu, lại đặt một ly rượu mạnh trước mặt Triệu Manh. Triệu Manh nhìn cũng không nhìn, cầm lấy chén rượu rót vào trong miệng. Sau khi uống vào cổ thì sắc mặt biến đổi, oa một tiếng nhổ ra. Tần Mục ở trước mặt của nàng nên bị dính đầy người.
Tần Mục buồn nôn nhìn qua vết bẩn đầy người, móc tiền ra đặt lên quầy, liền kéo Triệu Manh ra khỏi quán bar. Quách Thiểu Đình ở xa xa nhìn thấy bóng lưng của Tần Mục cùng Triệu Manh thì hiện ra biểu lộ "Thì ra là thế".
Ra khỏi quán bar, Triệu Manh bị lạnh gió thổi qua, đẩy Tần Mục ra, vịn vách tường khóc như mưa. Tần Mục lúc này hút thuốc, đứng ở bên cạnh nhìn nàng. Kinh thành mùa đông tuy không lạnh thấu xương như Bắc Liêu, nhưng mà cái lạnh cũng cắt da, Tần Mục vỗ mạnh chân vài cái, lại dựa vào cột đá trước quán bar.
Triệu Manh ỏi nghiêng trời lệch đất một hồi, đầu óc thanh tỉnh một chút, lung la lung lay đi đến bên cạnh Tần Mục sau đó một cánh tay khoác lên vai Tần Mục, mồm miệng không rõ nói ra:
- "Bạn thân, cho điếu thuốc.
Nữ nhân hút thuốc Tần Mục cũng không phản đối, hắn vẫn cảm thấy nữ nhân hút thuốc mang theo cảm giác tang thương và cô tịch, nhưng loại cảm giác này của hắn không phải nữ nhân say. Tần Mục ném thuốc lên đất, dùng chân giẫm tắt, vịn Triệu Manh nói ra:
- Nhà của cô ở đây, tôi đưa cô về!
- Nhà?
Triệu Manh lại cười khổ một tiếng, rượu lại trào lên, nàng mềm nhũn ngồi xuống. Tần Mục vội vàng dùng sức kéo cánh tay Triệu Manh lại, một tay vịn nàng đón một chiếc xe ta xi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thanh Quan
Qua Nhân
Thanh Quan - Qua Nhân
https://isach.info/story.php?story=thanh_quan__qua_nhan