Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trường Sinh Giới
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 379 :Hoàng Kim Thịnh Thế!
B
a cỗ khô lâu đến gần nơi xảy ra việc. Hoàng Toản khô lâu nhìn chăm chú sự thay đổi trước mắt.
Trăm tộc đồng thời xuất hiện. Kết cấu thế lực ở Cửu Châu hoàn toàn thay đổi. Mặc dù các tộc cũng không ra tay đối với người bình thường. Nhưng mà đối với tu giả trong Nhân tộc thì tuyệt không khách khí. Như Dạ Xoa Vương đã bắt đầu giết hại cường giả của nhân loại.
Ngoài ra, cường giả trăm tộc tranh giành nên đại chiến liên tục. Cường giả Nhân tộc bị đánh đến không ngẩng đầu lên nổi. Rất nhiều người lại bắt đầu lựa chọn nương nhờ vương giả các tộc.
Nhân tộc tựa hồ đã bắt đầu đi xuống dốc...
Từ đại cục mà nhìn thì giới tu luyện đang nghênh đón một thời hoàng kim thịnh thế. Trăm tộc cùng hiện. Vương giả tuyệt đỉnh giao chiến. Tất nhiên sẽ va chạm bắn tóe ra những ngọn lửa sáng lạn. Hoàng kim huyết dịch, thân thể vô địch, linh hồn thần nguyên, tuyệt thế thần thông, chiến kĩ mạnh nhất... Các tộc vương dồn dập thức tỉnh, chắc chắn sẽ làm nên một thời đại huy hoàng chiếu rọi nghìn đời.
Nhưng mà điều này tựa hồ không thuộc về Nhân tộc. Đủ loại dấu hiệu đã cho thấy loài người sắp sửa sa vào làm vai phụ trong thiên địa. Thậm chí sẽ phát sinh những chuyện còn tệ hơn.
Ba cỗ khô lâu cùng một khối Hoàng Toản khô lâu đi vào thành Trường An. Mặc dù cũng không có gây ra hoảng sợ. Nhưng thỉnh thoảng vẫn khiến cho người ta phải lấm lét.
"Các ngươi có thể có biện pháp làm ta lẫn vào trong nhân loại mà không bị phát giác sao?" Tiêu Thần nghĩ tới năm đó ma quỷ đã đưa lớp da lột cho Tần Quảng Vương Diêm La vương Luân Hồi vương. Do đó làm bọn họ có khả năng trà trộn vào trong xã hội loài người.
Ba cỗ khô lâu đối với việc Tiêu Thần có Hoàng Toản cốt thân thì phi thường kính sợ. Đối với yêu cầu hắn thuận miệng nói cũng phi thường coi trọng, nhanh chóng còn đưa ra biện pháp giải quyết. Trong đó một khối khô lâu nói: "Ta đi cướp đoạt một bộ da người."
Nhìn bọn họ tựa hồ coi việc lấy đi sinh mệnh là chuyện vặt mà tâm tình Tiêu Thần rất nặng nề. Nếu như Nhân tộc thật sự xuống dốc thì cuối cùng chỉ sợ thật sự sẽ trở thành loại súc vật chịu nô dịch.
"Các ngươi đi đánh cho ta một bộ chiến y bằng sắt. Sau đó chuẩn bị cho ta mấy bộ trang phục vừa người nữa." Hắn không có khả năng phủ thêm người da để ngụy trang nên chỉ có thể đòi hỏi kiểu tiếp theo. Toàn bộ lấy trang phục mà che dấu cốt thể.
Một ngày sau, Tiêu Thần phủ thêm bộ giáp sắt sắc bén, ngay cả đầu lâu đều có mũ sắt che hết gương mặt. Rồi sau đó hắn lại mặc vào áo vải của nhân loại.
Bộ giáp sắt tương đương với huyết nhục làm thân thể trở nên "Đầy đặn". Tạm thời che được cả hào quang của Hoàng Toản cốt thể. Lại mặc thêm áo vải nên gần như có khả năng che dấu bản thể của hắn.
Có điều bởi vì mang theo mũ giáp sắt làm hắn xem ra rất quái dị. Cuối cùng hắn lại phủ thêm áo khoác dài. Tạm thời đội mũ có lớp khăn đen rủ xuống che mặt.
Mặc dù rất dễ dàng có thể thấy được hắn đang cố gắng che dấu hình dáng, nhưng như vậy là đủ rồi. Hắn chỉ cần hiệu quả này để rốt cuộc không bị người ta coi là một khối Hoàng Toản khô lâu phát quang mà thôi.
Hôm nay đạt tới cảnh giới Hoàng Toản cực hạn nên ngay cả từ hư vô tụ lại thì Tiêu Thần cũng có thể dừng lại tại thế giới này trong thời gian dài. Hắn đối với vận dụng hồn lực càng ngày càng thuận buồm xuôi gió nên dễ dàng xóa đi tất cả trí nhớ về hắn của ba cỗ khô lâu rồi sau đó chia tay bọn chúng.
Ánh trăng như nước. Thành Trường An ngưng tụ long khí đế vương nghìn đời. Dưới ánh trăng sáng tỏ lại dâng lên những trận sương tím. Trong mơ hồ có một đạo long ảnh đang múa lượn vòng quanh.
Tiêu Thần đứng ở trên một tòa kiến trúc cao lớn của thành Trường An mà thử nghiệm một phen. Hắn đang dẫn đạo thiên địa tinh khí lại đây, không ngờ có khả năng chậm rãi luyện hóa hấp thu.
Đây là một lần đột phá lớn lao. Sau khi lột xác đến cảnh giới Hoàng Toản cực hạn, hắn lại có khả năng luyện hóa linh khí tại Cửu Châu, điều này có ý nghĩa hắn có khả năng vượt giới để tu hành!
Trăng sáng giữa trời. Ánh trăng tinh khiết phủ xuống làm cả tòa thành Trường An đều phảng phất như được một tấm màn thần thánh phủ kín.
Trong bóng đêm yên lặng này. Tiêu Thần đứng trên kiến trúc cao lớn kia không ngừng dẫn đạo thiên địa tinh khí nhập thể. Vào lúc ánh trăng sáng nhất có thể rõ ràng thấy những tia ánh trăng ngưng tụ lại giống như những tia nước nhỏ từ trên bầu trời chảy xuống.
Không lâu sau, chung quanh Tiêu Thần đã tụ một lớp Linh khí mịt mù. Ánh trăng tụ chung một chỗ dần dần hình thành một quầng sáng mầu trắng ngà thánh khiết bao phủ Tiêu Thần ở bên trong.
Phảng phất như hắn đã trở lại trước đây, lại có khả năng lợi dụng thiên địa tinh khí để rèn luyện hồn lực cùng cốt thể.
Khi một ánh bình minh từ phương đông chiếu đến thì Tiêu Thần kinh ngạc phát hiện hắn đã cô đọng lại từ hư vô suốt hơn nửa đêm. Hao phí thời gian dài như vậy mà lại không bị quay về thế giới Tử Giả. Chẳng lẽ nói chỉ có chiến đấu thì mới có thời gian hạn chế sao? Mà kiểu ngưng tụ thiên địa tinh khí tu luyện cũng không chịu ảnh hưởng sao?
Ở bên trong phòng lại lẳng lặng tu luyện nửa ngày. Cho đến lúc buổi trưa hắn mới đẩy cửa ra.
Nếu muốn hiểu nhiều hơn thì đương nhiên là cần đến chỗ có nhiều người, danh lâu của thành Trường An ―――― Yên Vũ Lâu không nghi ngờ chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Ở đây có nhiều nhân vật nổi tiếng. Trên vách tường không ít văn nhân nhà thơ lưu lại những bài thơ từ hay. Quả thật đệ nhất lâu của thành Trường An.
Nhất là hai mươi năm qua. Cửu Châu đã được giải phong bế. Cao thủ tứ phương thế giới xâm nhập nhân gian. Có những cường giả sâu không lường được lưu lại vết kiếm ở chỗ này khiến rất nhiều tu giả mộ danh mà tới.
Qua nhiều năm như vậy đã có không ít cường giả lưu lại ấn kí ở chỗ này để so sánh. Bởi vậy nơi này không chỉ có là chốn thanh nhã của văn nhân, nó cũng đích xác là một "Chiến trường" của các tuyệt đỉnh cường giả nên khiến Yên Vũ Lâu càng thêm nổi danh. Thậm chí truyền tới các nơi Cửu Châu mà trở thành đệ tứ danh lâu trong xếp hạng của thiên hạ.
Hơn nữa. Gần một hai năm qua trăm tộc xuất thế. Dị tộc vương giả sau khi nghe nói đến Lâu này thì cũng có người để lại ở chỗ này ấn ký khủng bố của chính mình khiến Yên Vũ Lâu mơ hồ rất có thể gia nhập vị trí ba chỗ hàng đầu thiên hạ. Quả thật một chỗ phong vân hội tụ.
Khi Tiêu Thần đi lên Yên Vũ Lâu thì lập tức cảm giác được vài cỗ thần niệm cường đại đang thăm dò. Đây tuyệt đối là cường giả siêu cấp mới có thể làm được. Nơi này quả nhiên không phải chỗ bình thường.
Thần niệm lóe lên rồi tan biến, trong khoảnh khắc đã bặt vô âm tín.
Tiêu Thần trực tiếp đi lên tầng thứ bảy. Hắn chọn một chỗ ở trước cửa sổ rồi ngồi xuống. Gọi một bình Băng Lan trà. Trà này mặc dù là danh trà nhưng hắn chỉ có thể để làm bộ dáng, cũng không thể uống thực sự.
Các nhã gian sớm bị người đặt sẵn. Đến chỗ ngồi bên ngoài cũng sắp đầy. Gần đây văn nhân nhà thơ thích ngâm thi vẽ tranh đến đây tương đối ít. Số lượng tu giả tới lại tăng nhiều. Không riêng hắn, mà chỉ vì giới tu luyện bắt đầu nổi cơn sóng gió.
Đang lúc buổi trưa. mỗi tầng Yên Vũ Lâu không còn chỗ ngồi. Mọi người mời rượu lẫn nhau, chuyện trò, bầu không khí cực kỳ náo liệt.
Tiêu Thần ngồi một mình một bàn. Hắn cảm giác nơi này cơ hồ đến chín thành khách khứa ở đây đều là tu giả. Trong đó còn có cường giả cực kỳ cường đại cùng sâu không lường được.
"Nghĩ lại Cửu Châu chúng ta địa linh nhân kiệt. Hôm nay lại bị cường giả dị tộc đánh đến không ngẩng đầu lên nổi. Thật sự làm cho người ta bị khó chịu..."
"Lão Hứa ngươi bớt tranh cãi" bên cạnh có người khuyên: "Coi chừng họa là từ ở miệng mà ra."
"Sợ cái gì. Lời ta nói đúng là lời nói thật. Đêm qua Dạ Xoa Vương lại 'Đại khai sát giới. Trong một đêm liền đồ sát hai mươi ba vị cường giả. Lại không một người có khả năng chống đỡ được ba chiêu dưới tay của hắn. Làm cho người ta bực bội!" Lão Hứa tựa hồ rất kích động. Mái tóc rối bời xõa xuống hai gò má lão. Lão không ngừng rót rượu vào trong miệng.
"Lão Hứa không nên nhiều lời vạn nhất bị kẻ dị tộc nghe được liền phiền toái lớn." Những người bên cạnh không ngừng khuyên lão. Sợ gặp phải lộn xộn gì đó.
"Ta trong lòng khó chịu tại sao thành như vậy. Chẳng lẽ những dị tộc vương này thật sự cường đại đến cảnh giới như thế sao? Nhân tộc chúng ta ngay cả một tu giả có thể chống đỡ ba chiêu đều không tìm được sao?!"
"Thực tế chính là tàn khốc như thế. Rất nhiều cường giả nhân tộc đều đã nương nhờ vào dị tộc vương. Đây là một thời hoàng kim thịnh thế thuộc về vương. Lão Hứa ngươi không nên nhiều lời." Người bên cạnh định kéo lão rời Yên Vũ Lâu.
"Hoàng Kim thịnh thế... Thịnh thế hoan ca. Đây là thịnh thế của ai? Đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, đâu còn chỗ nào cho con người chân chính sống yên ổn. Sài lang chỉ lối, cầm thú ngồi cao cao trên triều đình. Đều là dị tộc cường giả. Thịnh thế... Là của bọn hắn... Là thịnh thế của các cầm thú vương giả!"
"Lão Hứa ngươi uống nhiều quá. Chúng ta đi thôi." Đồng bạn bên cạnh dùng sức kéo lão đi, muốn phải nhanh một chút dẫn lão rời chỗ này.
"Đứng lại!" Cửa một nhã gian bên cạnh bị đẩy ra. Một tu giả cao lớn đi ra, tựa hồ là một vệ sĩ. Hắn chắn ở trước cầu thang quát: "Ngươi dám nói bậy nói bạ ở chỗ này. Quả thật đáng giết."
"Ta nói bậy bạ gì nào? Ta đều là nói chuyện!" Lão Hứa say đến lắc la lắc lư. Những người bên cạnh vội vàng kéo lại, không ngừng nháy mắt ra hiệu lão không nên hành động theo cảm tính.
"Lớn mật lại vẫn còn mạnh miệng à. Cái gì là "Sài lang chỉ lối. Cầm thú ngồi cao cao trên triều đình"? Một kẻ điên cuồng này. Nói ra tà thuyết mê hoặc người khác, lại còn nói đến quốc sự. Cho ngươi chịu cực hình đều không quá đáng." Nguồn tại http://truyenyy[.c]om
"Ha ha... Ta nói chẳng lẽ không đúng sự thật không?" Lão Hứa cười to loạng choạng người chỉ chỉ vào vệ sĩ trước mắt mà nói; "Ngươi không phải là một kẻ cầm thú sao?"
"Lớn mật ta là hộ vệ của đại Thái Tử. Hiện ban tử vong cho ngươi!" Vệ sĩ nói tới đây thì từ trong miệng lại phụt ra một đạo lôi điện.
Không nghĩ rằng lão Hứa tóc tai bù xù lại tức thì tránh né. Lão say tới mức chỉ tay về hướng nhã gian miệng nói: "Lúc đầu thực sự bị ta nói trúng rồi. Đại Thái Tử không phải là Hứa Xương con trưởng của Cửu Đầu Thần Xà được nữ hoàng nhận làm con nuôi sao. Ta nói có gì sai đâu. Chính là đám con cái cầm thú như các ngươi hoành hành nên mới làm thiên hạ này chướng khí mù mịt..."
"Lão Hứa ngươi lại nói bậy cái..." Người bên cạnh vội vàng bịt kín miệng của lão rồi sau đó thi lễ đối với hộ vệ đi ra từ nhã gian đã muốn vòng qua, xuống lầu rời đi.
"Nếu đều đã nói. Còn muốn không thèm đếm xỉa mà đi sao?!" Từ nhã gian lao ra bảy tám tên vệ sĩ cường đại, chúng bao quanh hai người lão Hứa.
Tất cả mọi người trên lầu đều đưa mắt nhìn sang nơi đó.
Lão Hứa ôm một vò rượu. Chỉ vào những hộ vệ này mà nói: "Các ngươi có gan thì đi mà chinh chiến với các tộc vương. Chẳng qua là phế vật cáo mượn oai hùm thôi."
Những hộ vệ này giận dữ. Mỗi người đều giở bản lĩnh bổ ra từng đạo quang mang đánh về hướng lão Hứa. Nhưng mà đều bị lão Hứa ngăn cản.
"Hừ "
Từ trong nhã gian truyền ra một tiếng hừ lạnh nặng nề. Một đạo chớp bạc bắn ra đánh trúng lão Hứa. Lập tức làm lão ngã quỵ trên sàn.
"Đại Thái Tử Thần Vũ!" Hộ vệ cùng kêu lên cung kính tán thưởng.
"Điện hạ xử trí hắn như thế nào?"
"Kéo ra ngoài chém." Âm thanh lạnh lùng từ bên trong truyền ra.
"Xin Điện hạ khai ân giơ cao đánh khẽ" Bạn của lão Hứa cũng không bỏ chạy mà là quang sang để van cầu tình.
Một đạo chớp bạc bắn ra,cũng đánh hắn quị xuống sàn.
"Lôi đi!" Âm thanh lạnh lẽo của Đại Thái Tử tỏ ra phiền chán.
"Thật là đại uy phong. So sánh Cửu Đầu Thần Xà phụ thân hắn đều phải uy phong gấp mười '." Trên tửu lâu có người nhìn không thuận mắt nên truyền ra âm thanh chợt trái chợt phải. Cố ý làm cho người ta không tìm được ngọn nguồn.
"Ai. Bước ra?!" Một người hộ vệ quát.
"Ta chỉ là một người Cửu Châu bình thường mà thôi, không vừa mắt với việc các ngươi làm. Có gan thì hướng về phía Dạ Xoa Vương mà tỏ uy phong. Có gan đi tranh giành cùng Chiến tộc vương giả. Có gan đi kêu gào cùng hoàng kim huyết dịch vừa thức tỉnh của Cự Nhân tộc... Các ngươi cũng chỉ có thể đủ bắt nạt tu giả đồng tộc thôi. Trừ cái đó ra thì các ngươi còn có thể làm gì?!"
Một đạo tử quang quét đến lập tức đánh ngã bảy tám tên vệ sĩ. Rồi sau đó lướt qua hai người lão Hứa làm bọn họ khôi phục được năng lực hành động.
Tiếng hừ lạnh lại truyền đến lần nữa. Đại Thái Tử Hứa Xương đi ra khỏi nhã gian, quét mắt tứ phương. Rồi sau đó nhìn một người tuổi còn trẻ mà nói: "Ta biết vừa rồi là ngươi ra tay. Đã như vậy thì đường đường chính chính lại đây đi."
"Sợ ngươi hay sao..." Người trẻ tuổi bị chỉ mặt đứng dậy nói: "Phụ thân ngươi năm đó vô cùng uy phong. Nhưng sau khi trăm tộc đồng xuất thì hắn ẩn nhẫn. Ngươi lại vẫn phóng túng kiêu căng như thế thì không biết ngươi nhờ vào cái gì. Hoặc là chỉ dám ức hiếp Nhân tộc mà thôi."
Thái Tử không có bất cứ lời dư thừa nào mà trực tiếp xuất thủ. Chớp bạc và chớp tím trong phút chốc xèo xèo rung động nhưng lan đến phạm vi rất hẹp. Hai người tận lực khống chế nên cũng không có hư hao bất cứ bàn ghế gì. Đúng là loại xuất thủ giao chiến đỉnh cao.
Cuối cùng cả hai bên cùng kêu lên mà lui về phía sau. Có điều Thái Tử cuối cùng lui nhiều hơn hai bộ. Hiển nhiên đã rơi xuống hạ phong.
Đúng lúc này, cửa một nhã gian khác bị đẩy ra. Tiếng cười lạnh truyền đến mà bảo: "Có người tựa hồ bất mãn Dạ Xoa Tộc chúng ta..."
Mọi người kinh hãi. Không ngờ là hai tên cường giả Dạ Xoa Tộc. Hai tên nhìn chăm chú lão Hứa cùng với người trẻ tuổi đã ra tay đối phó Thái Tử rồi nói: "Các ngươi đã có tâm huyết như vậy. Ta liền xé thân thể các ngươi để xem huyết dịch các ngươi có gì khác."
Sau khi Thái Tử lui lại mấy bước. Hai tên Dạ Xoa Tộc tiến lên đi tới gần lão Hứa cùng người trẻ tuổi kia.
"Kia không phải mấy kẻ Dạ Xoa Tộc sao?"
"Đường đường Thái Tử không ngờ ở trước mặt Dạ Xoa Tộc lại lui về phía sau. Uy phong vừa rồi đi đâu rồi. Thật sự là châm chọc a!"
"Dạ Xoa Tộc rất đáng hận. Thật sự là cuồng vọng tới cực điểm."
...
Một tên Dạ Xoa giơ một ngón tay điểm một cái. Người trẻ tuổi miệng phun máu tươi bay ngược đi ra ngoài. Ngã sấp xuống trên sàn.
Mọi người xúc động phẫn nộ. Nhưng là không có một người dám bước lên trước.
"Thật đáng buồn đáng tiếc a... Lão Hứa chắn ở trước người trẻ tuổi. Ngăn cản hai tên Dạ Xoa Tộc miệng nói: "Các ngươi có gan đi Đông Hải một lần. Pho tượng đá cường giả Nhân tộc ngày xưa liền đủ để bình định các ngươi!"
Bằng hữu của lão vội vàng kéo lại. Ra hiệu lão không nên nói nữa.
"Đừng kéo ta. Ta không muốn đi. Trong lòng ta bị đè nén đã muốn nói một chút ở chỗ này." Sau khi lão tránh né lại loạng choạng thân hình vừa tu rượu vừa nói: "Đường đường Cửu Châu mà không thể để cho tứ phương vào triều bái, lại đưa tới dị tộc lăng nhục. Hận muốn điên... Ngửa mặt lên trời huýt sáo..." Lão Hứa tóc tai bù xù. Ôm lấy vò rượu không ngừng đổ vào trong miệng, rồi sau đó đập mạnh xuống đất nói: "Muốn giết cứ giết đi..."
Tên Dạ Xoa Tộc liền muốn động thủ. Vừa lúc đó, một đạo kim quang quét đến. Hai tên Dạ Xoa Tộc lập tức miệng phun máu tươi mà ngã sấp xuống nhã gian.
"Linh hồn lực lượng!"
"Lực lượng khủng bố cực kì cường đại!"
Mọi người vừa rồi đều cảm ứng được một con sóng không gì sánh nổi. Như là sóng thần cuồn cuộn trên đại dương mênh mông. Trong mơ hồ mọi người tựa hồ đều nghe thấy âm rung chữ "ông" rất nhỏ.
Nhưng mà không ai biết là ai ra tay.
Đúng lúc này. Cửa phòng một nhã gian khác cũng bị đẩy ra. Một người trẻ tuổi tóc vàng mắt vàng quét mắt qua mọi người bên ngoài mà nói: "khá thú vị..."
"Kia tựa hồ là... một vị vương giả của tộc Cự Long thần thánh!"
"Là hắn. Ta đã xem hắn đại chiến cùng với Võ Chiến Hồn!"
Mọi người sợ hãi.
Vừa lúc đó. Cửa một nhã gian khác cũng bị đẩy ra.
Sau khi mọi người thấy người ở bên trong thì có người dựng tóc gáy.
"Đó là một vị Chiến vương trong tứ đại vương mạch Chiến tộc..."
Trong lúc nhất thời, lại có mấy nhã gian cũng đẩy cửa phòng ra.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trường Sinh Giới
Thần Đông
Trường Sinh Giới - Thần Đông
https://isach.info/story.php?story=truong_sinh_gioi__than_dong