Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Đường Đạo Soái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 392: Dũng Sĩ Đỗ Hà
C
hiếc bờm của con sư tử sáng bóng, cầm vào có cảm giác như vuốt ve chó ngao Tây Tạng nhỏ trong nhà.
- Hống......
Cũng không biết có phải vì tôn nghiêm của vương giả rừng sâu bị khiêu khích hay không mà con sư tử bị Đỗ Hà vuốt ve đầu đặc biệt phẫn nộ.
Một tiếng rống giận dữ phát ra từ sâu trong cổ họng, mãnh liệt chồm lên để hất văng Đỗ Hà.
Cảm giác được cự lực từ dưới chân truyền đến, Đỗ Hà nhẹ nhàng nhảy lên, thân thể phiêu phất trong không trung, đợi đến khi con sư tử rơi xuống lại đặt chân vững vàng.
- Hay! Đặc sắc!
Lý Thế Dân vỗ tay cười to, thần sắc vui sướng, có chút kiêu căng liếc A Nhĩ Bá Khắc Bố, đáy lòng vạn phần đắc ý, thầm nghĩ:
- Chẳng phải muốn so sánh ư? Dũng sĩ các ngươi liều mạng mới giết chết sư tử, anh hùng Đại Đường lại chỉ cần đùa giỡn.
A Nhĩ Bá Khắc Bố sắc mặt kinh hãi, nụ cười tự tin sớm đã biến mất, bờ môi đập vào run rẩy, nói không ra lời. Hắn làm sao có thể nghĩ đến bậc vương giả của loài thú lại bị người Đại Đường đùa giỡn, cảm khái:
- Đại Đường quả nhiên đáng sợ!!
Đối mặt với nhân loại đang dẫm trên lưng mình, sư tử càng phát ra phẫn nộ, liên tục gào thét, lại không thể làm gì.
Mỗi người đều có tử huyệt, lưng sư tử chính là tử huyệt của nó, mặc dù nó không có trí tuệ, tứ chi cũng không thể cào lên lưng, căn bản không làm gì được Đỗ Hà.
Muốn hất Đỗ Hà xuống, sư tử nổi điên chạy như điên nhưng Đỗ Hà tựa như Văn Thù Bồ Tát cưỡi sư tử như trong truyền thuyết, hai tay chặn ngang trước ngực, vững vàng đứng trên lưng không dao động mảy may.
Dạo qua một vòng, Đỗ Hà vẫy tay với người xung quanh, cười nói:
- Kế tiếp, tiểu tử biểu diễn tạp kỹ nhào lộn trên lưng sư tử cho Hoàng Đế Bệ Hạ Đại Đường, chúc Ngô Hoàng Bệ Hạ duyên niên ích thọ, chúc Đại Đường ta thiên thu muôn đời, phồn vinh hưng thịnh, kính mời thưởng thức......
Hắn vừa mới nói xong, liền lăng không từ trên lưng sư tử bay lên, lộn ba vòng trên không trung như Tôn hầu tử.
Động tác này lại khiến người xem sợ đến ngây người, không hẹn cùng ồ lên, nhưng thấy Đỗ Hà vững vàng hạ xuống thì vỗ tay vang dội.
Lý Thừa Càn ngồi dưới Lý Thế Dân càng vỗ tay như điên dại, cho dù hắn hận Đỗ Hà tận xương nhưng lúc này cũng không kìm được ủng hộ với tiết mục đặc sắc như thế.
Có thể làm cho địch nhân chịu ủng hộ, có thể nghĩ, phản ứng những người khác sẽ kịch liệt như thế nào.
Đỗ Hà lật ra hai vòng, nhưng không biết làm thêm động tác gì, chợt nhớ tới mấy động tác kinh điển trong hạng mục cầu thăng bằng trong thế vận hội Olimpic liền dứt khoát thi triển.
Động tác này của kiện tướng thể dục thể thao môn cầu thăng bằng có độ khó rất cao, Đỗ Hà lại càng lợi hại, kinh thế hãi tục ở sư tử trên lưng nhảy lên. Hắn có tuyệt thế khinh công hộ thể, nên nhảy rất cao, cơ bắp càng thêm mềm mại, một số động tác còn ưu mỹ hơn cả quán quân thể thao, tiếng vỗ tay vang dội bốn phía.
Suốt năm phút, bất luận sư tử gia tốc hay đột ngột dừng lại vẫn không thể hất được Đỗ Hà, càng không cách nào ngăn hắn biểu diễn các dạng tuyệt kỹ.
Đột nhiên, nó thấy trên lưng chợt nhẹ, phát hiện nhân loại đáng hận đã nhảy ra cách đó không xa, đang cười gằn.
Đỗ Hà sau khi biểu diễn xong mấy động tác nhớ được, cũng biết không thể vĩnh viễn dựa vào khinh công đứng ở trên lưng sư tử, quyết đoán dùng cú nhảy kinh điển có tên là “Trình phỉ khiêu”, lộn một vòng 360° từ trên lưng sư tử hạ xuống mặt đất.
Động tác tiêu sái này lập tức lại khởi phát một hồi ủng hộ cùng loáng thoáng tiếng thét chói tai.
Lý Thế Dân cau mày nhìn vào góc chết của Thái Cực Điện, thình lình phát hiện Cao Dương công chúa đang kinh ngạc che miệng, chằm chằm nhìn xem sư tử dây dưa với Đỗ Hà, vô tình thò đầu ra, không chỉ có nàng mà còn có mấy công chúa khác cũng đang lấp ló xem trộm.
Trưởng Tôn hoàng hậu mỉm cười:
- Được rồi, chỉ cần chúng nó không gây chuyện thì cứ để xem đi, loại tràng diện này ai cũng không nhịn được muốn xem !
Lý Thế Dân cười nói:
- Nghe Hoàng Hậu đấy!
Hắn quay lại nhìn vào, thấy Đỗ Hà đã cởi bỏ áo ngoài.
Toàn trường không hiểu ra sao, nhưng không người nào dám chớp mắt, chỉ sợ bỏ qua cái gì đặc sắc.
Đỗ Hà biết kéo dài thì dù tiết mục có đặc sắc đến đâu cũng khiến người xem nhàm chán, kết thúc lúc này là tốt nhất, nhưng trước đó phải chế ngự sư tử, bằng không thủy chung vẫn kém Spartacus.
Lúc này hắn đứng đối diện với con sư tử đã triệt để bị chọc giận.
Sư tử lại một lần nữa phát động thế công, càng thêm mãnh liệt nhanh chóng.
Nó nhanh, nhưng Đỗ Hà nhanh hơn!
Vào lúc sư tử sắp bổ nhào thì Đỗ Hà chợt vung sợi dây kết từ áo ngoài trói nghiến hai chân trước của sư tử khiến nó mất thăng bằng ngã vật ra đất.
Đỗ Hà nghiêng người, ngồi trên đầu sư tử, nhét chặt hai đầu sợi dây vào miệng nó.
Sư tử bị trói chặt chân trước, miệng bị nhét vải không thể nào gầm lên, chỉ vô lực giãy dụa. Bộ y phục của Đỗ Hà là lễ phục tiêu chuẩn, dùng tơ tằm thượng đẳng bện nên, luận chất liệu tốt hơn dây thừng thông thường không biết bao nhiêu lần, sư tử dù giãy dụa thế nào cũng vô dụng.
Đỗ Hà vỗ vỗ tay, tiêu sái thi lễ bốn phía rồi lui về vị trí.
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt cũng theo đó vang lên.
Lần biểu diễn này của Đỗ Hà cùng với lần của Tư Ba Đạt Khắc Tư đều được mọi người chứng kiến.
Tư Ba Đạt Khắc Tư tuy dũng mãnh gan dạ, nhưng hắn vẫn chỉ dùng mệnh đấu với sư tử.
Tuy thắng nhưng lại thắng thảm, lưỡng bại câu thương. Nhưng Đỗ Hà lại thong dong đem sư tử đùa
bỡn trong tay, hoàn toàn không xem ra gì, cuối cùng vừa ra tay đã chế phục, lông tóc không tổn hao gì.
Bởi như vậy, cao thấp lập phán, ai cao ai thấp, đã không thể nghi ngờ.
Trong đám người đứng ngoài quan sát không ít người khe khẽ bàn luận:
- Thiếu niên anh hùng này là Đỗ Hà trong truyền thuyết, quả nhiên rất cao minh, chẳng những đánh trận bách thắng, công phu cũng xuất sắc, sư tử căn bản không làm gì được được hắn! Đại Đường có nhân tài như vậy, chẳng trách có thể xưng hùng hậu thế.
- Không chỉ có như thế, ta còn nghe nói Đỗ Hà chẳng những chiến trận bách thắng, võ công độc bộ, tài văn chương cũng là đương thời không ai sánh, là nhân vật phong lưu ngàn năm khó gặp.
- Ta cũng nghe nói, Đại Thực quốc cũng thật sự là ngu muội, Tư Ba Đạt Khắc Tư đấu với chúng ta còn được, khiêu chiến với Thiên Khả Hãn Đại Đường còn không phải tự đòi mất mặt.
- Có lý có lý, Đại Đường uy vũ sao chúng ta có thể địch nổi?
Lý Thế Dân cười nói:
- Không biết khách quý phương xa có thỏa mãn với biểu diễn của Đỗ Hà?
A Nhĩ Bá Khắc Bố im lặng hồi lâu, rốt cục thở dài một tiếng nói:
- Như một câu ngạn ngữ của thiên triều, múa rìu qua mắt thợ, làm trò cười cho người trong nghề! Tại hạ A Nhĩ Bá Khắc Bố khẩn cầu Thiên Khả Hãn Bệ Hạ tha thứ chúng ta không biết tự lượng sức mình!
Lý Thế Dân là Hoàng Đế, vốn đã quen thuộc với những chuyện như vậy, lơ đễnh cười nói:
- Không sao, trẫm còn muốn cảm tạ quý quốc mang đến lễ vật cho trẫm, dũng sĩ tên là Tư Ba Đạt Khắc Tư xác thực rất cao minh.
A Nhĩ Bá Khắc Bố thấy Lý Thế Dân không hề có ý trách tội cũng cảm nhận được ý chí của thượng quốc thiên triều, càng thêm hổ thẹn, tự đáy lòng nói:
- Đỗ Hà là dũng sĩ mạnh nhất ta từng thấy, thỉnh Thiên Khả Hãn Bệ Hạ cho phép ta mời rượu để tạ lỗi.
Lý Thế Dân tự nhiên ân chuẩn.
A Nhĩ Bá Khắc Bố giơ chén rượu với Đỗ Hà.
Đỗ Hà đứng dậy cười nói:
- Rượu này ta uống, nhưng trước khi uống ta muốn cải chính một nhận lầm của sứ giả, nhân tài Đại Đường ta xuất hiện lớp lớp, hai chữ mạnh nhất thực không dám nhận!
A Nhĩ Bá Khắc Bố thất thanh nói:
- Chẳng lẽ còn có so dũng sĩ mạnh hơn dũng sĩ Đỗ Hà?
Đỗ Hà cười nói:
- Dĩ nhiên, tại hạ năm nay mười tám tuổi, thực không dám so với mấy vị vương bài hãn tướng của Đại Đường.
Hắn chỉ vào mấy người Tần Quỳnh, Úy Trì Kính Đức.
So mã chiến, Đỗ Hà có khả năng không phải là đối thủ của Tần Quỳnh, Úy Trì Kính Đức nhưng ở bộ chiến thì một thân khinh công đủ khiến hắn bất bại, huống chi kiếm pháp cao tuyệt, đao pháp cùng với chưởng pháp, tuyệt không thua cùng bọn họ.
Chỉ là lúc này cần tăng thể diện cho Đại Đường, hắn cũng không để ý những được mất này.
A Nhĩ Bá Khắc Bố nhìn theo tay Đỗ Hà: Tần Quỳnh, Úy Trì Kính Đức chưa hẳn mạnh hơn Đỗ Hà nhưng bọn hắn là tướng quân thân kinh bách chiến, luận khí thế mà nói lại thắng Đỗ Hà rất nhiều, tuy đang ngồi nhưng đã toát ra một khí tức dũng mãnh khiến người kính phục.
A Nhĩ Bá Khắc Bố không dám nói thêm một chữ dũng, kính một ly rồi lui xuống, thầm nghĩ:
- Đại Đường thắng Ả rập ta nhiều lắm.
Lần phong ba do A Nhĩ Bá Khắc Bố dẫn phát cũng theo đó qua đi, quân tốt tiến vào đem Lộc Giác bàn ra ngoài, dùng nước lau khô vết máu.
Những tiết mục khác trì hoãn đã lâu cũng theo đó bắt đầu.
Qua nửa canh giờ, rốt cục đến lúc chơi đùa...... Đến từ kiếm vũ của Công Tôn Dạ Nguyệt ở Cẩm Tú Phường thần bí.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Đường Đạo Soái
Đạo Soái Nhị Đại
Đại Đường Đạo Soái - Đạo Soái Nhị Đại
https://isach.info/story.php?story=dai_duong_dao_soai__dao_soai_nhi_dai