Tiên Hồng Lộ epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 392: Tử Cức Xà Đằng!
ó thể là nàng ta có Pháp bảo hoặc là thẩn thông đặc thù gì đó che chắn khí tức, bằng không vừa rồi nàng cũng không dám lên tiếng kênh kiệu với tiền bối ngài.
Dương Phàm cười nói.
- Nói cũng đúng! Ta nói như thế nào vừa rồi nàng dám khiêu chiến với ta thì ra là có bí kỷ bảo mệnh.
Âu Dương Phong phá lên cười ha hả. Ngay lúc hai người nói chuvện với nhau, sau một gốc đại thụ cách nơi đáy chừng mấy trăm trượng, hiển lộ ra một thân ảnh màu bạc trong suốt đúng là nữ yêu tu áo bào bạc Linh Nguyệt
- KỲ quái ngay cả thần thức của Âu Dương Phong cũng khó có thể bắt giữ thần thông ẩn giấu không gian của ta. Mà tên thanh niên nhân loại bên người hắn dường như cảm nhận được tồn tại của ta.
Trong đôi đồng tử màu bạc của Linh Nguyệt hiện lên một chút vẻ kinh dị.
- Vốn định đùa cùng Âu Dương Phong kia một chút!
Linh Nguyệt có hơi thất vọng thấp giọng lẩm bẩm nói:
- Ta cũng không muốn một đánh ba!
Nàng nói đúng là một đánh ba chứ không phải một đánh hai. Dứt lời. nàng ta hóa thành một bóng màu bạc mờ nhạt xuyên qua hư không, trong chốc lát tiêu biến mất không thấy, thật giống như quỷ mị.
- Đi thôi
Dương Phàm làm như vô tinh liếc mắt một cái về hướng Linh Nguyệt biến mất trong lòng thầm than: "Tại trong ngoại tầng Thiên Lan Điện này, Toàn Tri Cảm Quan của ta, không ngờ lại bị hạn chế thật lớn, chỉ có thể kéo dài hai ba trăm trượng."
Theo sau hắn lại triển khai thần thức không khỏi bị dọa cho nhảy dựng lên. Với thần thức tiếp cận cường giả Nguyên Anh Kỳ của hắn tại trong ngoại tầng Thiên Lan Điện này lại bị áp chế hết chín phần mười. căn bản khó có thể phát huy được.
- Tiền bối! Thiên Lan ngoại điện này áp chế thần thức thật là đáng sợ.
Dương Phàm kinh sợ nói.
- Tu vi càng cao bị áp chế lại càng lớn, thần thức của ta chỉ có thể kéo dài phạm vi một dặm. Nghe nói tại trong ngoại điện kia thần thức còn bị áp chế lợi hại hơn thần thức của bậc cao Kim Đan hoàn toàn không thể rời thân thể. Nơi này còn là ngoại tầng có thể phi hành dưới thấp. Nếu ở bên trong ngoại điện, ngay cả phi hành cũng không được!
Âu Dương Phong thản nhiên nói. dường như nghe nhiều thành quen.
- Ngươi theo ta
Âu Dương Phong mang theo Dương Phàm bay đi vào chỗ sâu trong ngoại tầng, ở ngoại tầng Thiên Lan Điện dù là cường giả Nguyên Anh, tốc độ phi hành cũng chậm như ốc sên so với tu sĩ Ngưng Thần Kỳ cũng không kém gì mấy. Phi hành hồi lâu phía trước xuất hiện một tuyệt cảnh thung lũng.
"Leng keng ầm ầm!"
Phía trước truyền lại tiếng giao tranh mãnh liệt, một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, đang chiến đấu với một yêu tu Biến Hóa Kỳ. Chiến đấu sinh ra thanh thế và uy áp khiến Dương Phàm không dám tới gần dù chỉ là chút dư ba sinh ra trong lúc giao chiến, cũng đủ để cho da đầu Kim Đan bình thường run lên, ở trên vách núi vực sâu chỗ hai đại cường giả chiến đấu có một mãng mạn đẳng màu tím um tùm quấn quanh lẫn nhau, cọng to ước chừng bằng cánh tay trẻ con giống như mãng xà, thoạt nhìn cứng cỏi dị thường, mọc sát vách núi, diện tích tới mấy chục trượng. Tuy nhiên, trên mạn đằng màu tím đó phủ dày đặc một lớp gai chổng ngược, làm cho người ta thấy mà kinh hãi.
- Tử Cức Xà Đằng, thực vật độc cao cấp!
Dương Phàm sáng mắt lên không khỏi bật thốt ra. Giống mạn đằng độc cấp bậc này, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, thân là Dược Sư bậc cao sao hắn không rõ công dụng của vật ấy. Tử Cức Xà Đằng là kỳ hoa dị thảo thượng đẳng hiếm thấy, trên gai nhọn chứa chất kịch độc có thể mục nát sinh vật hóa máu rất cứng chắc mà lại có tính mềm dẻo, là vật tuyệt hảo dùng để luyện chế chất độc và phụ trợ Pháp bảo loại tiên (roi).
- Tử Cức Xà Đằng! Dĩ nhiên là trân phẩm phụ trợ luyện chế Pháp bảo loại tiên.
Ánh mắt của Âu Dương Phong cũng sáng ngời vẻ mặt đầy hưng phấn. Cường giả Nguyên Anh cùng yêu thú Biến Hóa KỲ đang chiến đấu dường như cũng vì vật này mà chiến đấu.
- Tử Cức Xà Đằng này rõ ràng là ta phát hiện trước. Tu sĩ nhân loại cút đi cho ta!
Yêu tu Biến Hóa Kỳ kia rít gào giận dữ một đôi móng vuốt mèo bén nhọn cào cấu rít gió "vù vù", từng luồng gió màu xanh sắc như đao phá không quét tới vạch từng vệt từng vệt vết nứt trên nham thạch cực kỳ cứng rắn kia.
- Người thấy đều có phần.
Tu sĩ Nguyên Anh KỲ là một lão già áo bào đen trên người cuồn cuộn hắc khí tay cầm một lá cờ đen phất phần phật. không gian phạm vi một trăm trượng nổi lên gió lốc rít gào, hắc khí ngưng kết thành một con ma xà nhằm tới yêu tu Biến Hóa Kỳ cắn xé mà đi. Dương Phàm phát hiện yêu tu Biến Hóa KỲ năng lực tác chiến xáp lá cà cực mạnh, trên phương diện tốc độ lực lượng đều chiếm c順˜˜˜Xhế thật lớn. Mà tu sĩ nhân loại thì ở phương diện pháp thuật thần thông nhỉnh hơn một chút. Cũng vì vậy, hai người đánh thành ra lực lượng ngang nhau.
- Ngươi chờ một chút để ta đi lấy Tử Cức Xà Đằng lại đây.
Âu Dương Phong nói với Dương Phàm một câu thân hình chợt nhoáng một cái, lập tức bay đi về phía đám Tử Cức Xà Đằng.
Dương Phàm lộ vẻ mặt cổ quái đứng từ xa nhìn.
- Mơ tưởng!
Lão già áo bào đen cùng yêu tu Biến Hóa Kỳ cũng không phải đứa ngốc như thế nào để người khác làm ngư ông thủ lợi chứ?
"Phốc phốc! Vù vù!"
Hai người cùng quay sang công kích Âu Dương Phong.
- Ha ha! Vật ấy thuộc về ta!
Âu Dương Phong cười ha hả tay áo bào vung lên đánh ra một luồng Hạo Nhiên Chính Khí Nho môn vô hình như sét đánh trong không khí mơ hồ có thể thấy được luồng sáng đỏ xen lẫn màu trắng.
"Ầm ầm!"
Thần thông phép thuật của hai đại tu sĩ cấp bậc Nguyên Anh Kỳ bị tiêu tan. Âu Dương Phong lấy ra một lưỡi đao dài một thước mỏng như cánh ve, trong chớp mắt chém ra bốn năm đao.
- Lợi khí công kích!
Dương Phàm hơi kinh hãi hắn nhìn ra lưỡi đao trong tay Âu Dương Phong, là lợi khí công kích mà còn là Pháp bảo thất phẩm. Chỉ nói về cấp bậc lưỡi đao nhỏ kia so với Ma Hoàng Kiếm còn cao hơn một cấp bậc thuộc loại Pháp bảo đỉnh cao!
"Phốc phốc phốc!"
Hàn quang lóe ra. Tử Cức Xà Đằng vô cùng cứng chắc bị chặt đứt một nửa, trong chớp mắt bị Âu Dương Phong thu vào túi trữ vật.
- Âu Dương Phong!
Lão già áo bào đen ma đạo nhận ra Âu Dương Phong, lập tức gào lên.
- Đáng giận!
Yêu tu Biến Hóa KỲ thì hai mắt đỏ bừng, rít gào một tiếng, hóa thành một con báo cao bảy thước, hoa văn sặc sỡ nhanh như một tia chớp phóng tới Âu DPhong, giơ lên móng vuốt sắc bén chụp vào ót hắn.
"Tốc độ thật nhanh!" ' Dương Phàm thầm la trong lòng, thậm chí hắn còn không kịp có phản ứng, con báo đã hoàn thành công kích.
- Ngươi muốn chết!
Trong mắt Âu Dương Phong chợt lóe tia sáng lạnh đột nhiên vung tay một cái, một viên Thiết đảm cầu đường kính nửa thước "vù" một tiếng đập trúng con báo biến hóa.
"Ầm!"
Trên Thiết đảm đột nhiên nhoáng lên ánh lửa chợt phát ra một tiếng nổ vang chấn bay con báo ra xa mấy chục trượng, ở giữa không trung phun ra một búng máu. Trên mặt con báo lộ vẻ kinh hãi:
- Cổ bảo! Lôi Hỏa Phích Lôi cầu!
Còn may mà hắn thân là yêu thú Biến Hóa Kỳ, thể chất cường hãn, nếu đổi lại là nhân loại cùng cấp e rằng đã bị nổ đến chết nửa người. Mà trên tay kia Âu Dương Phong cầm một viên Thiết đảm cầu lấp lóe ra lôi quang.
"Vù! Ầm!"
Âu Dương Phong lại vung tay một cái. Thiết đảm lôi quang lập lòe bốn phía này hóa thành một luồng sáng bạc trong chớp mắt bay vụt đến trước mặt con báo. Con báo vừa kinh vừa sợ. trong chớp mắt hóa thành mười mấy hư ảnh lại ở trong lôi quang từng cái từng cái nứt toát tiêu tan, phát ra một tràng tiếng kêu "xoẹt xoẹt".
- Chạy mau!
Con báo đột nhiên tăng nhanh tốc độ. Sau khi hiện ra lại thân hình lại hóa thành mười mấy hư ảnh bay đi bốn phương tám hướng, trong chớp mắt biến mất không còn thấy bóng dáng.
- Hừ! Coi như ngươi chạy nhanh!
Âu Dương Phong có vẻ không cam chịu nói.
Tại trong ngoại điện Thiên Lan Điện này, thần thức của cường giả Nguyên Anh bị hạn chế thật lớn, không tiện truy kích.
"Vù!"
Lão già áo bào đen ma đạo bị thủ đoạn lôi đình của Âu Dương Phong dọa cho hoảng sợ cũng nhân cơ hội bay đi. Âu Dương Phong là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, thần thông phép lực phép bảo đều thắng bọn họ một hai bậc, với tình huống này hai người hoàn toàn không phải là đối thủ.
- Ha ha! Không nghĩ tới tại góc bí mật này nhưng lại còn có Tử Cức Xà Đằng tài liệu tuyệt vời bực này.
Âu Dương Phong bắt đầu vui tươi hớn hở thu thập chiến lợi phẩm đồng thời cũng tỏ vẻ tiếc nuối nói:
- Đáng tiếc không giết được yêu tu Biến Hóa Kỳ, bằng không thu hoạch càng nhiều hơn.
Dương Phàm bay tới nhìn chằm chằm vào Tử Cức Xà Đằng, trong mắt lóe sáng, nói với Âu Dương Phong:
- Tiền bối! Ta là một Dược Sư đối với độc thuật cũng có nghiên cứu nơi này Tử Cức Xà Đằng nhiều như vậy, có giao dịch một chút cho ta được không.
- Độc thuật?
Âu Dương Phong có vẻ bất ngờ liếc nhìn hắn một cái. cười nói:
- Luyện chế Pháp bảo chỉ cần phân lượng một phần mười Tử Cức Xà Đằng nơi này. Ngươi nếu như cần ta có thể lấy một nửa Tử Cức Xà Đằng này, làm một phần trong thù lao trả cho ngươi để ngươi vào ngoại điện xuất lực giúp ta.
- Trả thù lao?
Dương Phàm hơi sửng sốt. Trong ý nghĩ của hắn lần này giúp Âu Dương Phong, một là vì mối nhân tình hai là vì kỳ ngộ mình nắm chắc.
- À! Là như vầy, ta giúp ngươi tiến vào ngoại điện chủ yếu là vì một vật, về phần các bảo vật khác thu được, Âu Dương Phong ta sẽ không thèm muốn. Đương nhiên, nếu có tồn tại cấp bậc Cổ bảo gi đó trở lên vậy thì khác phải bàn lại. Tuy nhiên ngươi yên tâm ta tuyệt đối sẽ không để ngươi chịu thiệt.
Âu Dương Phong giải thích. Hắn nói như vậy, xem như thẳng thắn, trừ vật phẩm thần bí nọ các vật còn lại chỉ cần không phải hấp dẫn trí mạng, hắn cũng không ham muốn.
- Được!
Dương Phàm gật gật đầu nhận lấy một nửa Tử Cức Xà Đằng của Âu Dương Phong đưa cho.
- Đúng rồi tiền bối! Ngài bảo ta tiến vào ngoại điện rốt cuộc phải tìm kiếm cái gì vậy?
Dương Phàm không kìm nổi hỏi. Từ lúc ở Thiên Nhạc Viên Dương Phàm đã hỏi qua vấn đề này. nhưng Âu Dương Phong vẫn không có trả lời. Hiện tại đã tới Thiên Lan Điện, thời cơ đúng lúc rồi. Âu Dương Phong chấn động tâm thần phất tay vạch ra bốn phía thiết hạ cấm chế sau đó hạ giọng nói với Dương Phàm:
- Ta muốn kiện vật phẩm đó, không phải là nhỏ, tên của nó là
Tiếp đó. Âu Dương Phong hạ giọng nói lại đưa cho Dương Phàm một cái ngọc giản:
- Ngọc giản này là bí mật của một gã tu sĩ Kim Đan từng ở ngoại điện thăm dò được, sau lại hắn tấn chức cảnh giới đại tu sĩ chờ không được một trăm năm, cũng vô duyên không quay lại ngoại điện được nữa. Mặt trên này có một lộ tuyến đại khái ngươi nghĩ biện pháp tìm đến nơi sau đó tìm cách lấy bảo vật.
- Tin tức có liên quan tới vật ấy, không biết tên tu sĩ Kim Đan kia có tiết lộ với ai khác hay không? Vạn nhất người khác cũng biết đến. vậy thì
Dương đan đưa ra nghi ngờ của mình.
- Không có!
Âu Dương Phong vẻ mặt quả quyết nói:
- Bởi vì tu sĩ Kim Đan đó chính là ba trăm năm trước đã ngã xuống. Đương nhiên, sau đó lại trải qua hai lần đại tai nạn trăm năm trên biển, cũng không biết đã có người thăm dò đến chỗ đó hay không!
Dương Phàm thu lấy ngọc giản. nói:
- Tiền bối yên tâm! Ta nhất định tìm cách lấy được vật ấy.
- Tốt! Bâv giờ ta mang ngươi tới ngoại điện, sớm vào đó một bước đối với ngươi vô cùng có lợi. Tuy nhiên, trước đó. ta còn phải đưa cho ngươi một đòn sát thủ!
- Đòn sát thủ?
Dương Phàm lộ vẻ mặt chờ mong, Âu Dương Phong sẽ đưa cho mình bảo vật gì làm đòn sát thủ đây?
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Dương Phàm. Âu Dương Phong lấy ra một thư quyển màu tím, mặt trên mơ hồ có thể thấy được đồ án cùng hoa văn lôi điện.
"Chi! Chi!"
Hơi rót vào một chút phép lực, trong thư quyển màu tím phóng xuất ra một tia lôi điện bốn phía không khí như đông cứng lại. Âu Dương Phong đưa vật ấy cho Dương Phàm:
- Vật này rất quý báu tạm thời cho ngươi mượn dùng nếu có thể thành công thu được kiện bảo vật kia thì nó thuộc về ngươi
Dương Phàm tiếp nhận thư quyển màu tím, lập tức cảm nhận được lực lượng mênh mông phía trên nó bàn tay không kìm nổi hơi run run
Tiên Hồng Lộ Tiên Hồng Lộ - Khoái Xan Điếm Tiên Hồng Lộ