Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 387: Ngươi Nhận Nhầm Người Rồi
T
rần Tiểu Cửu hiểu ý mỉm cười, lại vui vẻ nói:
- Hai nhạn mẹ và nhạn bố lâu ngày sinh tình, ái mộ lẫn nhau, tuy rằng nhạn mẹ tính tình táo bạo thường xuyên sử dụng quyền cước với nhạn bố, nhưng nhạn bố cam tâm tình nguyện bị nàng bắt nạt cũng không tức giận, cho tới một ngày...
Nói tới chỗ này, đôi mắt cô bé kia ngẩn ngơ, con ngươi rốt cuộc đã chuyển động, trực tiếp nhìn thẳng vào mắt hắn, bắn ra những tia hào quang lấp lánh khó hiểu, lẳng lặng nghe Trần Tiểu Cửu giảng giải câu truyện.
Trần Tiểu Cửu tạm dừng một chút lại nói:
- Cho tới một ngày, nhạn mẹ tính tình bạo ngược không biết nghe lời, không biết lượng sức, không ngờ còn muốn đi tìm diều hâu quyết đấu, nhạn bố muốn ngăn cản nhưng nhạn mẹ đã lén lút chuồn mất... Hừ, thật sự là khiến nhạn bố tức giận muốn chết!
Nữ lang đó nghe tới đây, đôi mắt nhìn vào không trung, cũng không nói lời nào, trong cổ họng khẽ hừ lạnh một tiếng, dường như có chút coi thường.
Trần Tiểu Cửu thở dài một hơi, lại nói:
- Chim ưng là thiên địch của chim nhạn, cho tới bây giờ đều là cả đàn nhạn đấu với một chim ưng..hừ.... Một con nhạn đấu với một con ưng, có khác nào chịu chết một cách vô ích, đâu có đạo lý chiến thắng trở về? Ôi... Đáng tiếc cho nhạn mẹ kiên cường cao ngạo, bởi vì khư khư cố chấp, liền chết thảm dưới móng vuốt của diều hâu! Chao ôi... thảm chưa... thảm chưa...
Trong lời nói ẩn chứa bao nỗi bi thương.
Đôi mắt nữ lang đột nhiên có chút hoảng sợ, ngực phập phồng, eo nhỏ giật mình xoay sang hai bên, đột nhiên dẫm lên đôi chân to lớn của Trần Tiểu Cửu, đè thấp thanh âm, run rẩy hỏi:
- Sau đó thế nào?
Trần Tiểu Cửu khe khẽ nắm eo nhỏ của nàng, thấp giọng bi thương nói:
- Nhạn bố tìm kiếm nhạn mẹ khắp nơi, biết rằng nhạn mẹ chết thảm, lòng cực đau thương, quay vòng trên trời cao, than khóc một hồi, đột nhiên hướng phía thân hình nhạn mẹ mà lao xuống...
- A...
Nữ lang nghe tới đó thân thể mềm mại khẽ run lên, bàn tay bé nhỏ đổ ra những giọt mồ hôi, trong vô thức, nắm chặt lấy bàn tay to lớn của Trần Tiểu Cửu, khẩn trương hỏi:
- Nhạn... nhạn bố muốn làm gì?
- Nhạn bố tự tử...
Trần Tiểu Cửu nhẹ nhàng vuốt bờ eo thon nhỏ của nàng, nỉ non nói:
- Nhạn mẹ vừa chết, nhạn bố sao có thể sống một mình, chỉ có tự tử, mới có thể quên đi đau thương trong lòng...
- Không nên...
Nước mắt nàng tuôn rơi, hai vai không ngừng rung lên, nghẹn ngào nói:
- Không phải còn có một nhạn mẹ nữa sao? Chúng hợp thành một đôi vừa đẹp...
- Như vậy sao được? Nhạn bố và nhạn mẹ đối với nhau yêu thương rất mực, thiếu người nào, cũng không thể sống được!
Trần Tiểu Cửu nói tới chỗ này, trong đôi mắt cũng rưng rưng dòng lệ, nhìn ánh trăng sáng tỏ, tức cảnh sinh tình, trong lòng bi ai, ngâm nga:
Hỏi thế gian tình là chi, mà sao phải cùng sinh cùng diệt.
Đi khắp đất trời nam bắc, trải khắp bốn mùa xuân hạ thu đông.
Niềm vui hoan lạc, nỗi buồn biệt ly, trong đó cũng có cái tình nam nữ.
Chàng có nói, mây bay ngàn dặm, mộ tuyết thiên sơn, chỉ hướng bóng ai đi tới?
Hắn ngâm được nửa bài thơ, nước mắt đã rơi ướt ngực áo, nghẹn ngào không thôi, rốt cuộc cũng không nói được lời nào.
- Xin ngươi đừng nói nữa, ta... ta không muốn nghe, cái gì chim nhạn không lớn, thực là thứ gạt người, với ta đâu có liên quan gì?
Nàng bịt hai tai, lắc lư cái đầu, nước mắt chan hòa trên mặt, từng giọt tí tách rơi xuống. Nàng giãy khỏi vòng tay của hắn, chạy vội đi.
Trần Tiểu Cửu một tay kéo nàng trở lại trong ngực, hai tay gắt gao ôm lấy vòng eo nhỏ xinh mềm mại của nàng, xiết chặt lại trong lồng ngực rộng lớn kia là một thân ôn nhuyễn đẫy đà.
Hắn cảm xúc dâng trào, sức dùng thật lớn, nữ lang gắng sức giãy dụa, nhưng vô ích, chiếc mặt nạ chim nhạn mãnh liệt run lên rơi trên mặt đất, lộ ra một gương mặt hết sức bình thường, hai dòng lệ đang lăn dài trên má.
- Buông... ngươi dám cường bạo dân nữ.
Nữ lang cắn chặt hàm răng nói.
- Trừ phi giết ta...
Trần Tiểu Cửu cwcngs rắn, cương quyết nói.
Nàng hổn hển, he hé cái miệng, nhằm chiếc cổ trắng bóc của hắn, hung hăng cắn xuống, tựa như lưỡi dao sắc bén hung hăng cắm vào miếng thịt trên cổ, máu tươi theo kẽ răng nàng cứ thế trào ra.
- A...
Trần Tiểu Cửu đau rên một tiếng, cắn chặt hàm răng, nhưng đầu vẫn không né tránh, hai cánh tay vẫn gắt gao ôm nàng chặt hơn một chút, hòa hoãn một hơi, nhả từng chữ một:
- Nàng cứ dùng sức cắn đi, cho dù đem ta cắn chết, ta cũng nhất quyết không buông. Nàng, nàng... vĩnh viễn vẫn là người của ta...
Nữ lang nghe vậy, đột nhiên hàm răng thả lỏng, mắt đẹp tròn xoe đầy nước, không chớp nhìn thẳng vào mắt hắn, khóc lóc kể lể:
- Ngươi buông ta ra, chúng ta... chúng ta vốn không dành cho nhau... ngươi dựa vào cái gì ức hiếp ta...
Trần Tiểu Cửu nén chịu cái đau trên cổ, vừa khóc vừa nói:
- Đan Nhi, ta nói lâu như vậy, nàng... nàng còn không hiểu sao? Ta đau lòng muốn chết rồi...
Nữ lang nghe vậy thất kinh, liên tục lắc đầu phủ nhận:
- Cái gì mà Đan Nhi? Ngươi nhận nhầm người rồi, ta không phải Đan Nhi ngươi nói, mau thả ta ra...
- Ta biết nàng sẽ phủ nhận, nhưng sao có thể lừa được người yêu thương nàng nhất.
Trần Tiểu Cửu nhếch miệng cười khổ nói:
- Nàng thân mình mềm mại, ta đã khắc ghi trong lòng, cái cổ tay trắng mịn nhỏ bé này, vòng eo không xương này, chỉ có Đan Nhi thân yêu của ta mới có được dáng vẻ quyến rũ hoàn mỹ như vậy, nàng... nàng giãy dụa ở trong lòng ta, khiến trái tim ta tan nát!
Hắn vừa nói, vừa thăm dò lên, mắt nhắm lại, hít một hơi dài, buồn bã nói:
- Còn hương thơm này, cũng chỉ có Đan Nhi thương yêu của ta mới có được hương thơm say lòng người như vậy!
Nữ lang nghe những lời nịnh nọt hâm mộ của hắn, tuy vẫn bướng bỉnh lắc đầu không phục, nhưng thân hình mềm mại đã không còn giãy dụa nữa, mặc cho Tiểu Cửu gắt gao ôm lấy, dường như chỉ có như vậy, nàng mới cảm nhận được một tia ấm áp...
- Đan Nhi, nàng thế nào lại trở nên khó coi như vậy? Phải chăng vì không muốn ta nhận ra, nên đã hóa trang khắp cả khuôn mặt?
Trần Tiểu Cửu thấy nàng không giãy dụa, cũng đồng thời đã thừa nhận thân phận của mình, gấp gáp khẳng định dứt khoát.
- Ngươi mới khó coi!
Đan Nhi lau khô nước mắt, thuận tay đưa lên trán xé ra một chút, một tấm mặt nạ bên ngoài không tình nguyện bị lột ra rơi xuống, lộ ra một khuôn mặt thanh tú xinh đẹp tuyệt luân:
- Ôi, ta đã ngụy trang tốt như vậy, rốt cuộc vẫn bị kẻ phóng đãng này nhận ra... Ngươi thật giảo hoạt mà!
Trần Tiểu Cửu nhìn khuôn mặt như hoa của Đan Nhi, có chút ngẩn ngơ, trong đôi mắt tỏa ra từng ngọn lửa thương nhớ, động tình nói:
- Đan Nhi, ta nhớ nàng...
Đan Nhi nghe được lời này, hai mắt lệ đẫm chan hòa, khuôn mặt ửng đỏ, nàng ở trong lồng ngực của Trần Tiểu Cửu khẽ vuốt ve, cau mày, nghiêm nghị nói:
- Biết ta là Đan Nhi, còn dám dùng sức với ta? Không sợ ta giết ngươi sao?
Đôi chân mày nàng nhướng cao, thật có chút uy thế.
Trần Tiểu Cửu ánh mắt giảo hoạt nói:
- Đan Nhi, nàng giết ta đi, hãy dùng sự dịu dàng trong ngang ngược của nàng giết ta đi!
Hai tay hắn chặt chẽ đem Đan Nhi vững vàng ôm ở trước ngực, vô cùng sảng khoái hưởng thụ sự mềm mại từ bầu ngực sữa no căng của nàng, thấy vẻ mặt nàng hết sức hoảng hốt, nghiêng đầu thăm dò, cái miệng rộng hé ra hướng về cặp môi thơm của nàng hôn tới.
- Không nên...
Đan Nhi vừa mới giãy ra, cái miệng nhỏ nhắn mê người liền cảm nhận được lửa nóng của Trần Tiểu Cửu từng hồi xâm nhập, nàng khẽ xoay đầu muốn tránh né sự nhiệt tình của hắn, nhưng dáng người đẫy đà đã bị hắn ôm chặt giữ vững, lắc lư sang hai bên cũng uổng công vô ích!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi