Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tống Thì Hành
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 384: Trấn Quách Kiều (4)
N
hưng Tào Ninh lại không chút hoảng hốt mà lại có chút hưng phấn.
Gã đang cảm thấy dọc đường đi quá mức thuận lợi, thậm chí còn không hề trải qua trận chém giết nào, sao không khiến người ta tiếc nuối? Mà nay trấn Quách Kiều có quân Tống tập trú, là cơ hội tốt để gã kiến công lập nghiệp. Nghĩ đến đây, con ngươi Tào Ninh lóe sáng, nở nụ cười:
- Vậy thì rất tốt, ta đang nói cần thể hiện bản lĩnh, thì đã có người đưa tới cửa rồi. Ta thật muốn xem quân Tống này là thần thánh phương nào mà dám ngăn cản đại quân tiên phong của ta. Các huynh đệ, theo ta đánh tới trấn Quách Kiều!
Tào Ninh ra lệnh một tiếng, một ngàn thiết kỵ lập tức liên tiếp hò hét.
Tiếng chân gót sắt như sấm, giống như trận bão tuyết xẹt qua trên bình nguyên. Tào Ninh kia đi đầu xông lên trước.
Hai mươi dặm lộ trình, trong nháy mắt đã qua.
Trong màn đêm, tường thành thấp bé của trấn Quách Kiều kia đã có thể thấy rõ ràng.
Tào Ninh đột nhiên ghìm chặt ngựa, giơ đại thương lên.
Thiết kỵ phía sau vội ghìm chặt chiến mã, nhanh chóng bày ra chiến trận.
- Thật là không biết sống chết, dám dã chiến cùng ta?
Thừa dịp ánh trăng mông lung, Tào Ninh thấy rõ trước đầu trấn Quách Kiều có một đội quân Tống đang sẵn sàng đón quân địch ở trong màn đêm.
Trước trận là cung tiễn thủ.
Sau đó là đao thuẫn binh, quân Tống này không có kỵ quân bảo hộ hai sườn, mà đơn độc xếp thành một phương trận, toát lên một luồng khí tức khác thường.
Tào Ninh vừa thấy trận hình này của quân Tống thì lập tức mỉm cười, xem chừng cũng chỉ có ba năm trăm người thôi, hơn nữa còn là bộ binh.
Tướng lĩnh quân Tống này chẳng lẽ hỏng não rồi sao? Chỉ có vài bộ quân này mà cũng dám lôi ra giao phong dã chiến với mình ư?
Tào Ninh không kìm nổi ngửa mặt lên trời cười to:
- Đây quả là công lao đưa tới cửa cho ta.
Chiến mã dưới háng đi về phía trước vài bước.
Chỉ thấy hai chân Tào Ninh đạp vào bàn đạp, thương lớn giương lên quát to:
- Các huynh đệ, theo ta xông lên...
Một ngàn kỵ quân phát ra những tiếng gào thét rung trời, tiếng thét gào theo Tào Ninh xông tới quân Tông phía trước. Căn bản không cần gì lo lắng, nếu quân Tống đã bày ra trận thế chịu chết nếu không tàn sát một trận thì chẳng phải làm mình thất vọng sao?
Không chỉ Tào Ninh nghĩ như vậy, dù là những bộ khúc kia cũng có ý niệm như vậy trong đầu.
Thiết kỵ xung phong, đất núi rung chuyển.
Tuy chỉ có một ngàn thiết kỵ, nhưng khi xung phong làm mặt đất cũng không chịu đựng nổi mà run rẩy.
Thú vị chính là quân Tống bày trận trước nhất lại là một đội cung tiễn thủ. Mắt thấy quân Kim khởi xướng xung phong thì lập tức lui nhanh về phía sau.
Cùng lúc đó, thuẫn bài thủ bước lên trước, dường như là thấy thân xác máu thịt ngăn cản gót sắt quân Kim.
Tào Ninh không kìm nổi lại cười to, thương lớn vung lên, vật kỵ tăng tốc nhanh như tia chớp đánh về phía quân Tống.
- Pháo thủ, đốt lửa!
Mắt thấy quân Kim kia chỉ còn cách quân Tống chưa tới năm mươi bước thì nghe trong quân Tống có người cao giọng hô.
Pháo thủ?
Tào Ninh ngẩn ra, vội ghìm chặt chiến mã.
Dù sao gã cũng từng hiệu lực ở trong quân Tống, nên đương nhiên hiểu rõ sự lợi hại của phích lịch pháo Đại Tống.
Nhưng gã dừng lại, kỵ quân phía sau gã thì không dừng lại, thế tiến quân như dời non lấp biển tiếp tục đánh tới quân Tống. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, mắt thấy quân Kim chỉ còn cách quân Tống khoảng ba mươi bước, từ bên trong trận doanh quân Tống đột nhiên bay ra hơn mười khối cầu màu den, những khối cầu màu đen đó mang theo ánh lửa, gào thét quăng thẳng tới phía quân Kim. Trong bóng đêm cũng không nhìn thấy rõ rốt cuộc những bi đen kia rốt cuộc có bao nhiêu cái, trong chớp mắt đã rơi trên mặt đất.
Thiết cầu đen tiếp tục lăn nhưng ánh lửa kia vẫn chưa tắt.
Cùng lúc đó, thuẫn thủ bài quân Tống nhanh chóng lui về phía sau, trong chớp mắt đã rời khỏi bốn năm bước, rồi sau đó cùng kêu to, ngồi xổm người xuống, đem tấm chắn giơ lên cao trước người.
Quân Kim vẫn lao đến!
Ầm ầm ầm...
Theo những tiếng nổ liên tiếp thình lình nổi lên, những khối thiết cầu đen chợt nổ tung, khói lửa tràn ngập, dâng lên từng ngọn lửa cháy.
Tào Ninh đứng ở phía sau quân, có thể nhìn thấy rõ ràng quân Kim xông lên trước nhất đã bị nổ chia năm xẻ bảy, máu thịt văng tung tóe.
Chiến mã hí lên thê lương lảo đảo ngã trong vũng máu.
Kỵ sĩ trên ngựa bị đinh sắt trong Chưởng Tâm Lôi bắn ra trúng người làm cả người đầy máu, còn có người bị nổ phanh bụng, vỏ áo giáp rơi lả tả trên mặt đất.
Đây là cái gì?
Tào Ninh tin rằng gã chưa bao giờ thấy loại vũ khí như này.
Phích lịch pháo của quân Tống tuy rằng lợi hại, nhưng lại vô cùng cồng kềnh, uy lực cũng không lớn như vậy.
Quân Kim xông lên trước nhất lập tức bị giết hơn mười người, cũng có gần trăm người bị tổn thương, gào khóc ngã trong vũng máu. Uy lực nổ tung của năm mươi miếng Chưởng Tâm Lôi đủ để cho quân Kim còn lại hõn loạn. Chiến mã hí dài lên, đã không thể khống chế. Kỵ sĩ trên ngựa đã bối rối hỗn loạn, luống cuống tay chân muốn trấn an chiến mã.
- Ổn định, ổn định!
Tào Ninh thấy tình huống như vậy thì quá sợ hãi.
Gã vội vàng giục ngựa tiến lên, muốn ổn định đầu trận tuyến, lại không ngờ lúc này tai nghe những tiếng trống trận dồn dập, ngay sát đó chợt nghe đầu trấn Quách Kiều có ba tiếng pháo hiệu vang lên, một đội kỵ quân theo trong trấn lao tới, xông tới phía quân Kim.
Người chưa tới, mũi tên sắc bén đã tới trước.
Đội kỵ quân này có thể nói là cung mã thành thạo, kỵ sĩ trên ngựa vừa phóng ngựa như bay, vừa giương cung cài tên, tên rơi như mưa bắn về phía quân Kim. Mười mấy tên quân Kim trong nháy mắt bị bắn thành con nhím lập tức té rớt mặt đất.
Mà kỵ quân quân Tống không hề ngừng, mắt thấy sẽ va chạm với quân Kim thì lại đột nhiên tản ra bày trận hình di chuyển vòng quanh quân Kim, vừa vòng vừa bắn tên, làm quân Kim hỗn loạn căn bản không thể tổ chức chống cự có hiệu quả.
Tim Tào Ninh đập bình bịch, thúc ngựa đỉnh thương, gào thét đánh tới quân Tống.
Lúc này tuyệt đối không thể lui về phía sau.
Chỉ cần lui thì trận chiến sẽ đại loạn. Nhìn quân Tống này rõ ràng là có kinh nghiệm chiến trận, cưỡi ngựa bắn cung công phu lại quá mức lợi hại, không hề tầm thường chút nào. Đến lúc đó, chút binh mã phía mình cũng chỉ có thể khoanh tay chịu chết mà thôi. Cho nên càng là lúc này càng phải xông về phía trước.
Tào Ninh nghĩ cũng không sai, quân Tỗng này đã làm cho gã có cơ hội ổn định lòng quân.
Theo tiếng pháo hiệu vang lên ở đầu trấn Quách Kiều, Ngọc Doãn cưỡi Ám Kim hí dài đón đầu Tào Ninh đang xông tới.
- Tào Ninh, tên cẩu tặc bán nước cầu vinh, còn không để mạng lại.
Ám Kim hai năm qua được ăn ngon, nuôi dưỡng tốt, đã không còn là con ngựa gầy yếu như lúc đầu Ngọc Doãn có được nó nữa.
Đừng nhìn nó lớn tuổi nhưng lúc tiến lên ngay cả Ô Tuy mà Cao Sủng và Hà Nguyên Khánh đang cưỡi cũng không thể bằng được.
Trên thực tế, Ngọc Doãn vẫn luôn luôn tự hỏi không biết rốt cuộc Ám Kim là huyết thống gì.
Đáng tiếc, cho đến ngày hôm nay hắn cũng không biết.
Ngày cả Tề Long Đằng hiểu biết về ngựa cũng không biết huyết thống của Ám Kim. Dần dà, Ngọc Doãn cũng không có hứng thú đi tìm hiểu huyết thông của Ám Kim nữa, chỉ biết đây là một con ngựa tốt, một con lương câu bảo mã không hề kém chút nào với Chiếu Dạ Ngọc Sư Tử.
Tiếng rơi, người đến.
Trường đao Hổ Xuất rồng gầm một tiếng, Ngọc Doãn ở trên chiến mã vươn người đứng dậy, rút đao ra khỏi vỏ.
Đây chính là thuật rút đao mà Ngọc Doãn mới lĩnh ngộ ra, trải qua nhiều lần luận bàn với Lỗ Trí Thâm và thường xuyên đọ sức cùng đám người Cao Sủng, Hà Nguyên Khánh, một vài lần gần như đại thành. Thuật rút đao trên ngựa chứa nhiều hoa chiêu, một đi thẳng về thẳng, đúng hơn là dùng một từ “nhanh” để diễn ta. Mượn dùng động tác thân dài, Ngọc Doãn ngưng tụ lực toàn thân, hung hãn chém về phía Tào Ninh.
Tào Ninh này không phải là kẻ đầu đường xó chợ.
Tuy rằng không biết Ngọc Doãn nhưng lại bị một đao mãnh liệt này của Ngọc Doãn làm cho hoảng sợ.
Gã vội đưa thương ngang người, một thức Thiết môn soan, vận đủ khí lực toàn thân đánh ra ngoài một chiêu. Chỉ nghe một tiếng “Keng” vang lên, một đao ngưng tụ ngàn cân của Ngọc Doãn làm hai cánh tay Tào Ninh run lên, hổ khẩu vỡ toang, hai tay lập tức chảy đầm đìa máu tươi, lực đánh vào thật lớn làm cho chiến mã Tào Ninh đang cưỡi cũng không chịu nổi, hí lên một tiếng dài đạp ba đạp lui về sau ba bước.
Ba bước lui về sau này làm cho một đao của Ngọc Doãn không công mà lui, lần thứ hai đạp ngựa giao qua.
Tuy nhiên, Ngọc Doãn cũng không để ý tới Tào Ninh nữa mà múa đao vọt tới trong trận quân Kim. Đại đao tung bay ánh đao loang loáng. Theo những tiếng gầm gừ như sư tử rống của Ngọc Doãn, nơi nào đi qua, chỉ thấy nơi đó máu thịt bắn tung tóe.
Tào Ninh thấy thế cũng quá sợ hãi, vừa định quay đầu ngựa, đã nghe có người cao giọng quát:
- Tên Tam tính gia nô kia, còn chưa chịu chết.
Tam tính gia nô là cách nói đời Minh sau này, đến Tam Quốc Diễn Nghĩa mới lưu truyền ra.
Hà Nguyên Khánh cũng vào lúc ngẫu nhiên nghe được câu này từ trong miệng Ngọc Doãn, nay dùng trên người Tào Ninh, cũng không hề quá chút nào.
Tào Ninh vốn họ Tào, lúc trước hiệu lực cho lão Triệu quan gia, mà nay lại đầu hàng người Nữ Chân.
Gọi là Tam tính gia nô quả thật là quá chuẩn.
Tào Ninh được nghe ngẩn ra, chợt giận tím mặt.
Gã đang định mở miệng thì Hà Nguyên Khánh đã đến trước mặt, một đôi Bát Bảo hoa mai Ngân chùy đánh chiêu Thái Sơn áp đỉnh đập xuống. Tào Ninh vội giơ thương đón đỡ, lại một tiếng “keng” vang lên, Ngân chùy mang theo lực lớn làm Tào Ninh ù tai hoa mắt. Một cây thương lớn bị nện cong thành cung, chiến mã thét lên kinh hoàng, ngã xuống mặt đất.
Tào Ninh bị chiến mã hất ngã từ trên lưng xuống, đầu choáng váng mắt hoa lên.
Gã vội giãy giụa bò dậy, đã thấy một viên Đại tướng cầm trong tay thương lớn đến gần.
- Tam tính gia nô, để mạng lại!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tống Thì Hành
Canh Tân
Tống Thì Hành - Canh Tân
https://isach.info/story.php?story=tong_thi_hanh__canh_tan