Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
U Minh Trinh Thám
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 398 : (A) Đổ Bộ
X
ác định được phương vị của hòn đảo, đưa Minh Diệu đến trên đảo xem như trách nhiệm của Huyết tộc đã làm xong. Hiện tại chuyện Minh Diệu phải làm là chui vào khu vực quản lý ngư lôi, để tàu ngầm đưa hắn đi qua.
Minh Diệu đối với những đồ vật có không gian phong bế như máy bay hay tàu ngầm vẫn luôn có cảm giác khó chịu. Vừa nghĩ tới khi mình gặp phải chuyện buồn bực mà không thể mở ra cửa sổ hít thở không khí trong lành, Minh Diệu đã cảm giác có chút khẩn trương. Không biết đây có được xem là chứng bệnh sợ hãi bị giam cầm hay không đây? Minh Diệu chui vào khu vực quản lý ngư lôi còn hẹp hòi hơn cả tàu ngầm, trong lòng không ngừng nghĩ đến.
Nhưng nhắc tới cũng nên nói, Hi Thái tộc thật không hổ là phần tử khủng bố trong Huyết tộc, không chỉ có được mạng lưới tình báo hoàn thiện, không ngờ còn có thể âm thầm mua được loại tàu ngầm hạt nhân cỡ lớn như thế, phải biết rằng thứ đồ vật này cho dù có tiền cũng không thể mua tới.
- Minh Diệu đại nhân, chúng tôi chỉ có thể đi được tới nơi này!
Thanh âm từ trong máy truyền tin truyền đến:
- Dù sao loại tàu ngầm kiểu cũ của Liên Bang Xô Viết tạp âm quá lớn, nếu còn tiếp tục đi tới chỉ sợ cũng sẽ bị phát hiện!
Minh Diệu nhẹ nhàng gõ vào micro, xem như tỏ ý nghe hiểu được.
- Siêu nhân thì bay trên trời, mình lại bơi trong biển thì gọi là gì đây?
Ngay khi Minh Diệu còn đang miên man suy nghĩ, trong tai nghe được thanh âm tiếng đếm ngược.
Lặng lẽ leo ra khỏi ống phóng ngư lôi, bàn tay Minh Diệu nắm chặt vào máy vận chuyển bên dưới. Nơi này cũng không phải là nơi tiện lợi để lặn dưới nước, dù sao Minh Diệu không nhìn thấy được trong biển có loài cá nào bơi qua lại hay dãy san hô xinh đẹp thường thấy, trước mắt hắn chỉ có một mảnh nước biển tối đen.
- Trở về địa điểm xuất phát đi!
Nhìn thấy Minh Diệu thành công tiến tới đảo nhỏ, người chỉ huy hạ mệnh lệnh quay về điểm xuất phát.
- Dù sao chuyện kế tiếp chúng ta cũng không giúp đỡ được gì!
Tàu ngầm thật lớn chậm rãi quay đầu về địa điểm xuất phát, chỉ lưu lại thân ảnh cô đơn của Minh Diệu một mình đi về hướng đảo nhỏ.
Cởi bỏ bộ đồ lặn có chút vướng víu bên ngoài, Minh Diệu hít một hơi thật sâu, vẫn là cảm giác được đứng thẳng trên lục địa luôn tốt hơn.
Đem bộ đồ lặn giấu kín sau một khối đá ngầm, Minh Diệu bước nhanh lên bãi cát. Bờ cát trắng xóa, hạt cát cũng không tinh mịn, giẫm lên có chút đau chân, mặt biển trong veo màu lam, ánh mặt trời sáng rỡ trên đỉnh đầu. Loại cảnh tượng này nếu có thêm một mỹ nữ mặc áo tắm hai mảnh Minh Diệu sẽ cảm thấy thật sự hoàn mỹ. Đương nhiên bộ ngực của mỹ nữ kia phải thật gợi cảm hấp dẫn thì càng tốt hơn.
Tại một địa phương cách chỗ Minh Diệu lên bờ không xa có một đầu hải kình mắc cạn nằm trên bờ cát, cái đuôi màu đen còn đang lay động vô lực, nhưng nhìn ra đã biết nó cũng không còn bao nhiêu khí lực phe phẩy.
- Tiểu tử đáng thương, chẳng lẽ ngươi không biết ngươi thật không nên leo lên bờ đi du lịch sao?
Minh Diệu đi tới trước mặt đầu hải kình, nhẹ nhàng vuốt ve đầu của nó. Có lẽ mắc cạn thời gian đã lâu, Minh Diệu có thể rõ ràng cảm giác được làn da của nó đã khô khốc. Nếu còn bỏ mặc cho nó nằm nơi đây, chỉ sợ không qua được bao lâu nữa đầu hải kình này cũng sẽ bị phơi khô đến chết.
- Nhìn thấy xem như là hữu duyên, cho ta giúp ngươi một phen đi!
Minh Diệu hít sâu một hơi, đem hết toàn lực đẩy mạnh hải kình xuống dưới biển. Nhưng đầu hải kình thật sự là quá nặng, chỉ bằng lực lượng của một mình Minh Diệu chỉ sợ rất khó di chuyển được nó.
- Không nổi a!
Minh Diệu thở dài, xem ra nếu chỉ dựa vào lực lượng của thân thể thì không cách nào di chuyển được đầu hải kình đáng thương này. Minh Diệu nghĩ nghĩ, nếu đem linh lực dùng theo hình thức đột nhiên bùng nổ mà đẩy tới, có lẽ có thể trong thời gian ngắn di chuyển được hải kình.
Chính là Minh Diệu còn chưa kịp đem ý nghĩ của mình chuyển đổi thành hành động, thanh âm tiếng lá cây phát ra sàn sạt khiến cho hắn chú ý. Có lẽ trên đảo nhỏ có bố trí trang bị dò xét, Minh Diệu lờ mờ nhìn thấy có hai nam nhân võ trang đầy đủ từ trong rừng cây đi ra, hướng chỗ hắn ẩn thân đi tới.
- Vừa mới đi lên trên đảo liền bị phát hiện sao?
Minh Diệu tranh thủ xóa đi dấu chân mình lưu lại trên bãi cát, ẩn sau một khối đá ngầm, từ trong khe hở quan sát hai người kia.
- Thật đúng là xui xẻo!
Hai người chậm rãi đi tới gần, Minh Diệu thấy rõ đó là hai người da đen mặc quần áo rằn ri, đội mũ sắt, võ trang đầy đủ, nhìn qua tuyệt đối không phải chỉ là bảo an bình thường, phải thuộc về quân đội hoặc lính đánh thuê.
- Xem ra phòng thủ thật chặt chẽ!
Minh Diệu từ trong chiếc túi bịt kín trong người lấy ra Ẩn Thân Phù, dán lên trên người của mình. Chỉ cần không phải bị dụng cụ đặc thù phát hiện, Minh Diệu nắm chắc sẽ không bị hai người da đen có bộ dáng như quân nhân kia chứng kiến.
Hai người da đen trang bị đầy đủ từ từ đi về vị trí mà Minh Diệu vừa đổ bộ. Bởi vì hạt cát cũng không tinh mịn, cho nên Minh Diệu cũng không lo lắng dấu chân của mình lưu lại sẽ bị bọn hắn nhìn ra.
Hai người da đen đi quanh bờ biển một vòng, ngoại trừ đầu hải kình bị mắc nạn ra, không thu hoạch được gì. Bọn hắn cũng không tìm được tung tích của người nào lẻn lên trên đảo.
- Xem ra biểu hiện trên máy hẳn là đầu cá voi xui xẻo này đi!
Một người da đen mang ủng da nặng nề kêu lên, dùng sức đá đầu hải kình đang vô lực giãy dụa.
- Đáng chết, hại hai người chúng ta đi một chuyến tay không!
Có lẽ bởi vì cảm giác mình bị trêu chọc, người da đen kia có chút thẹn quá hóa giận. Một tên giơ cây súng trường trong tay nhắm ngay đầu hải kình nằm trên bờ biển.
- Chờ một chút!
Đồng bạn kia vội ngăn trở hắn:
- Đừng lãng phí đạn, anh không có nghe sáng nay đội trưởng đã nói gì sao? Không phải gặp chuyện vạn bất đắc dĩ không nên nổ súng. Dù sao tàu tiếp tế hai tháng mới có thể đến một lần, cần tiết kiệm tài nguyên!
- Tôi thật sự không rõ, vì sao những đại nhân vật mỗi tuần đều có thể đến một lần, nhưng tiếp tế của chúng ta chỉ có thể hai tháng một lần?
Người da đen tức giận bất bình nói:
- Đáng chết, hai tháng mới chạm tới đàn bà một lần, loại ngày tháng này chẳng khác gì sống trong lao ngục!
- Đây cũng là chuyện không có cách nào!
Người kia nói:
- Dù sao tàu tiếp tế quá lớn, mà nơi này lại là địa phương cơ mật cao độ. Nếu có thuyền lớn thường xuyên ra vào trên đảo, thật dễ dàng bị người khác chú ý tới!
- Thật sự là một phần công tác làm người ta buồn bực!
Người kia lại than thở:
- Thật không biết vì sao đội trưởng lại tiếp nhận phần công việc này!
- Bởi vì thù lao thật hậu đãi thôi!
Người nọ cười đáp:
- Có thể lấy được số thù lao thật lớn, lại không cần đi liều mạng, loại công việc này đối với lính đánh thuê chúng ta mà nói hẳn là việc có thể gặp nhưng không thể cầu đi!
- Tôi càng thêm tình nguyện hiện tại đang đứng ở Afghanistan.
Người cầm súng liếm liếm đôi môi khô khốc, lộ ra tia cười tàn nhẫn.
- Viên đạn xuyên qua thân thể người, cảnh tượng máu tươi vẩy ra tôi đã thật lâu không nhìn được tới!
__________________
Chương trước
Mục lục
Chương sau
U Minh Trinh Thám
Lão Thiên Thúc Thúc
U Minh Trinh Thám - Lão Thiên Thúc Thúc
https://isach.info/story.php?story=u_minh_trinh_tham__lao_thien_thuc_thuc