Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Soán Đường
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 383: Kim Bạch Long.
L
ý Ngôn Khánh từ từ nhắm mắt lại.
Có lẽ thích khách kia núp trong bóng tối quan sát hành động của hắn, Lý Ngôn Khánh lúc này cánh tay vô lực rủ xuống, thuận thế nắm một đống bùi đất, đúng lúc này một đạo bóng đen từ trong rừng từ từ đi ra, hắn đeo một đôi giày vải hành tẩu nhẹ nhàng không một tiếng động. Trên đầu hắn quấn một tấm khăn lụa chen kín mặt, trong tay cầm một cây thiết cung, dưới hông có đeo một thanh đoản kiếm trong chớp mắt đã tới trước mặt Lý Ngôn Khánh đứng yên không nói lời nào.
Ngôn Khánh mở mắt ra:
- Ngươi là ai, tại sao lại muốn giết ta?
Hắn biết rõ đối phương biết hắn không bất tỉnh, muốn thừa cơ đánh lén thì không thể.
Cũng may đối phương không dùng mũi tên bắn chết hắn tựa hồ như hắn muốn mặt đối mặt lấy đi tính mạng của mình. Ngôn Khánh giờ phút này toàn thân vô lực nhưng đối mặt với địch nhân hắn vẫn to giọng quát hỏi.
- Hoa Lang, Kim Bạch Long.
Người tời dùng một giọng điệu vô cùng cổ quái không giống khẩu âm Trung Nguyene.
Hoa Lang?
Ngôn Khánh nheo mắt lại:
- Ngươi là La nhân?
- Đúng thế.
Kim Bạch Long tựa hồ không thích nói chuyện, hoặc là do miệng lưỡi của hắn không lưu loát, hắn nói năng cực kỳ ngắn gọn:
- Phụng mệnh Quốc tiên tới lấy đầu ngươi.
Hoa Lang quốc tiên, Kim Thành Tín.
Hóa ra không phải là Trịnh gia ra tay mà là Hoa Lang La quốc bọn họ đến đây để báo thù cho Thiện Đức nữ vương bị Lý Ngôn Khánh sát hại.
Ngôn Khánh thổ ra một ngụm máu rồi cười lạnh:
- Man di quốc, dám tới Đại Tùy sát nhân, không sợ Thiên khả hãn nổi giận lôi đình sao?
Kim Bạch Long từ từ gỡ cái mũ xuống:
- Giết người không liên hệ tới La nhân, Trịnh gia và ngươi ân oán cá nhân nên giết ngươi.
Hắn nói năng bường bãi nhưng Lý Ngôn Khánh vẫn đoán được ẩn tình bên trong.
Ngôn Khánh cùng với Trịnh gia hai bên mâu thuẫn rất sâu, bây giờ Lý Ngôn Khánh bị chết đa số người sẽ cho rằng đây là thủ đoạn của Trịnh gia ít người nghĩ tới La nhân, thậm chí ngay cả người trong cuộc là Ngôn Khánh, chưa nhìn thấy Kim Bạch Long cũng nghĩ như vậy.
Hay cho một chiêu giá họa người khác.
Bọn họ lợi dụng ân oán giữa Trịnh gia và Ngôn Khánh sau đó tìm cách thoát thân.
Xem ra Kim Bạch Long này đã tới Huỳnh Dương khá lâu, bây giờ lợi dụng ân oán Trịnh gia với mình mà ra tay.
Bởi vì cuộc chiến Liêu Đông đã mở màn cả thiên hạ tập trung vào Liêu Đông.
Đến lúc mọi người lưu ý tới Lý Ngôn Khánh thì Kim Bạch Long đã giá thuyền đi xa, trở về La quốc, chuyện này có thể nói là thần không biết quỷ không hay.
- Chuyện này ngươi nghĩ ra sao?
Ngôn Khánh nhẹ giọng hỏi thăm.
Quốc tiên phân phó không gây chuyện kinh động, tốt nhất là có thể giá họa cho người khác.
Ngôn Khánh duỗi ngón tay cái ra, khẽ viết dưới thân thể hai chữ La nhân, nếu như hắn thật sự chết cũng phải để lại đầu mối cho người nhà trả thù.
- Ngươi chuẩn bị giết chết ta thế nào?
Kim Bạch Long đem thanh thiết cung ném đi mà rút đoản kiếm ra.
Cặp mắt hắn lóe lên một vòng ánh sáng hung ác:
- Cắt đầu.
Nói xong hắn từ từ đi tới, nói thì chậm chứ khi đó thì rất nhanh, Ngôn Khánh cố nén đau hét lớn một tiếng đem bụi đất rơi vãi ném về phía Kim Bạch Long.
Bụi đất tung tóe khiến Kim Bạch Long phải nghiêng người né tránh.
Ngôn Khánh cũng nhân cơ hội này mà lăn về sau rồi đứng dậy.
Hắn biết rõ tình huống thân thể hiện tại của mình muốn chạy thì không thể, chỉ có thể thừa dịp mình có lực động thủ liều chết với Kim Bạch Long này, đương nhiên Ngôn Khánh nhìn ra được thân thủ của Kim Bạch Long này so với bốn thích khách lúc trước thì cao minh hơn rất nhiều, thêm một điểm nữa là Tứ Nhãn Tế Yên không phát hiện ra hắn điều này cho thấy hắn không hề tầm thường, muốn giết đối phương là điều vô cùng khó khăn.
Tuy nhiên có thể kéo dài thơi gian là thêm hi vọng sống sót.
Tứ Nhãn và Tế Yêu lúc này hẳn đã về tới nhà, nếu như người nhà nhận được tin tức thì sẽ nhanh chóng chạy tới cứu viện.
Tuy nhiên khi Lý Ngôn Khánh đứng dậy thì Kim Bạch Long cũng lao tới.
Đoản kiếm trong tay của hắn hiện ra hàn mang, mang theo một đạo tàn ảnh đâm thẳng tới trước ngực của Lý Ngôn Khánh, Lý Ngôn Khánh thở nhẹ ra một tiếng muốn trốn tránh nhưng đã không kịp, chỉ nghe đinh một tiếng giòn tan, đoản kiếm đã đâm trúng ngực của Lý Ngôn Khánh nhưng không thể đâm sâu vô nữa, Kim Bạch Long khẽ giật mình, thuận tay quét đoản kiếm qua, áo của Lý Ngôn Khánh bay ra sau, té vào một thân cây rồi ngã xuống đất.
Ngôn Khánh từ trong miệng phun ra một ngụm máu đỏ tươi, vạt áo bị đoản kém xé rách lộ ra ngọc bội trước ngực.
Cái trường mệnh khóa này đúng là cái trường mệnh khóa mà Trịnh Thế An trả cho Lý Ngôn Khánh trước kia, nếu như không có nó ngăn chặn đoản kiếm thì chỉ sợ tính mạng của Lý Ngôn Khánh lúc này đã không còn.
Kim Bạch Long phun ra một câu thổ ngữ, sau đó lại đánh về phía Lý Ngôn Khánh.
Lý Ngôn Khánh giãy dụa đứng lên, Kim Bạch Long lúc này đã tiến tới trước mặt hắn, hàn quang lóe lên, huyết quang sụp đổ, đoản kiếm sắc bén đã đâm vào bụng Lý Ngôn Khánh, Lý Ngôn Khánh hét to một tiếng một tay đánh vào cổ tay của Kim Bạch Long, thuận thế làm nên chiêu thức hổ vồ, đem Kim Bạch Long đẩy ngã xuống đất. Đầu của Lý Ngôn Khánh so với Kim Bạch Long còn cao hơn một chút, hình thể của hắn tuy nhỏ yếu nhưng vì tập võ, lấy Hàng Long công làm trụ cột luyện dẫn đạo dưỡng sinh thuật nên khí mạch trầm sâu, kình lực nội liễm.
Kim Bạch Long võ nghệ tuy không tầm thường nhưng bị sự liều mạng của Lý Ngôn Khánh làm cho rúng động.
Đặc biệt là khi Lý Ngôn Khánh một thân đầy máu vô cùng khủng bố lao tới khiến cho hắn quên cả trốn tránh bị Lý Ngôn Khánh đè xuống đất.
Lý Ngôn Khánh hé miệng, hung hăng cắn vào yết hầu của Kim Bạch Long khiến cho Kim Bạch Long kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết, thân hình uốn éo lật qua lật lại. Nhưng mặc cho Kim Bạch Long quyền đấm cước đá Lý Ngôn Khánh sống chết không nhả ra.
Cắn xé hung mãnh cánh tay của Lý Ngôn Khánh đột nhiên chạm vào một vật phẩm, thuận tay mà lấy cũng không nhìn nó là vật gì mà cầm lấy nó đâm vào đầu của Kim Bạch Long, mũi tên xuyên qua đầu huyệt thái dương của hắn, thân thể của Lý Ngôn Khánh ở dưới không ngừng run rẩy, Lý Ngôn Khánh cũng không dám buông lỏng gắt gao cắn chặt lấy cổ họng của hắn.
Hai người gục ở trong vũng máu không hề nhúc nhích.
Trong thoáng chốc Lý Ngôn Khánh tựa hồ nghe thấy một hồi vó ngựa.
- Đại sư huynh bên kia hình như có hai người.
- Mau đi qua xem.
Có người đến.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Soán Đường
Canh Tân
Soán Đường - Canh Tân
https://isach.info/story.php?story=soan_duong__canh_tan