Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 383: Trở Tay Không Kịp
V
ân Cửu rất có tiếng trong thư viện, các lão tiên sinh của thư viện cũng khen không ngớt miệng.
Vân Cửu tiền đồ như gấm đó hầu gia muốn thoát tịch cho hắn, để hắn không mang cái tiện tịch phó dịch bị người ta cười nhạo nữa, ân tình này, con cháu đời sau cũng không trả hết, hắn lại không muốn, quỳ trước cửa phòng lão nãi nãi cả ngày, sống chết không chịu thoát tịch. Hầu gia tức giận đá vào lưng hắn mấy cái, nói là thứ bùn nhão không trát được lên tường, chỉ mặt hắn nói, thích làm phó dịch thì đi nuôi lợn, lợn mà không béo tới mông chảy mỡ thì đừng làm việc khác.
Người thông minh đúng là người thông minh, chưa tới hai ngày Vân Cửu đã đem con lợn của Bát nương tử Tiểu Nha tới trước mặt hầu gia, chỉ mông con lợn bảo mình làm được rồi, muốn hầu gia cho làm việc khác, ví dụ theo Nhị phu nhân lên thảo nguyên là việc rất hợp với hắn.
Hầu gia thiếu chút nữa thì rơi cả ấm trà xuống đất, mông lợn đúng là chảy mỡ, hắn có thể nuôi lợn tới mức độ này sao?
Hết cách, người Vân gia chú trọng nói lời giữ lấy lời, bất kể làm sao hắn làm được, hầu gia liền đưa Vân Cửu tới tìm đại danh sĩ Hứa Kính Tông học tập âm mưu quỷ kế, làm sao để càng trở nên xấu xa hơn, đó là sự trừng phạt của hầu gia với Vân Cửu.
- Phu quân, Vân Cửu thực sự có thể nuôi lợn tới mức mông chảy mỡ à?
Tân Nguyệt rất tò mò vấn đề này, con lợn của Tiểu Nha đã nuôi ba năm rồi, trông phải tới năm trăm cân, nhưng béo tới đâu cũng không tới mức mông chảy mỡ được.
Na Mộ Nhật thấy không thể, nàng là chuyên gia nuôi cừu, biết đây không phải điều hợp tình hợp lý, liền đỡ Tân Nguyệt ngày càng đi lại bất tiện nói vào, cho rằng phu quân bị người ta lừa.
- Nữ nhân gia đàng hoàng mà suốt ngày đem cái từ mông với đít đeo trên miệng không biết xấu hổ, Vân Cửu chỉ bày cái trò vặt, tuy chẳng đáng nói, nhưng cũng hợp lý, là loại xấu xa, cho hắn theo Hứa Kính Tông học làm sao xấu xa hơn, với nhà ta chỉ có lợi không có hại. Trong nhà có người tốt, cũng phải có người xấu, trước kia nhà ta thua thiệt vì toàn là người tốt. Để hắn lên thảo nguyên giúp Na Mộ Nhật vài năm, rèn luyện xong rồi về Trường An, ta muốn xem xem tên tiểu tử này sẽ biến thành loại người gì.
Tân Nguyệt bực tức lấy khăn tay phất trước mặt Vân Diệp:
- Phu quân còn chưa nói hắn bày mưu ma chước quỷ gì, vì sao con lợn đó lại chảy mỡ.
- Tên tiểu tử thối đó nhét mỡ lợn vào đít Hàm Hàm, tưởng ta không nhìn ra? Loại chủ ý thất đức như vậy mà hắn cũng nghĩ ra được, đúng là truyền thừa cùng mạch với Hứa Kính Tông, không dạy dỗ cho tốt thật đáng tiếc.
Vừa mới nói xong thì Tân Nguyệt đã nguy rồi, người nhũn đi, Na Mộ Nhật ôm không nổi, Vân Diệp bế nàng lên, chưa thấy ai cười thành mức độ thế này.
Tay ôm chân Tân Nguyệt, muốn đỡ cái bà nương khùng cười nhũn người ra lên giường, tay đột nhiên thấy ướt đẫm, Vân Diệp thất kinh, vỡ ối rồi.
- Người đâu, phu nhân sắp sinh rồi, ổn bà, mau đi tìm ổn bà.
Vân Diệp nhẹ nhàng đặt thẳng chân Vân Diệp lên cáng luôn chuẩn bị sẵn trong phòng, Na Mộ Nhật ở đầu còn lại, khiêng Tân Nguyệt tới phòng đẻ.
*** Bà đỡ.
Phòng đẻ ở phía bắc, gian phòng hấp thu đầy đủ tinh hoa của mặt trời, cả gian phòng được dùng rượu mạnh lau tới năm sáu lần, ga trải giường là vải mới, đun nước sôi, phơi khô dưới mặt trời. Ổn bà mới bà bà giỏi nhất trong chu vi trăm dặm quanh đây, không mời người có tướng phúc, chỉ mời người có tài nghệ cao. Danh sách ổn bà ở chỗ quan gia vị Vân Diệp và Tân Nguyệt lật gần nát rồi mới chọn ra được ba người, là nhân vật có tiếng chuyên môn đỡ đẻ cho hào môn đại hộ, đôi khi trong cung khó sinh, cũng mời tới giúp.
Mới đầu người ta không muốn tới, xem thường Vân gia là hộ nhỏ, thấy mất gia, mà cái danh Trường An tam hại của Vân Diệp đâu phải để gọi xuông.
Mẫy hộ vệ xông tới, đặt lão bà bà lên cáng khiêng đi, còn lại thì cho hết đồ đỡ đẻ của lão bà bà vào bao, nhét cả người lẫn đồ vào xe ngựa, định về vân gia. Đại nhi tử lão bà bà làm chưởng cố ở hình bộ vừa định ra ngăn cản thì Vân Diệp quất cho một roi vào mặt:
- Nếu như mọi chuyện thuận lợi thì đảm bảo ngươi thỏa mãn tiền tài, nếu có gì không may thì chuẩn bị dọn xác đi.
Đại nhi tử tất nhiên biết danh tiếng Vân Diệp hơn lão bà bà, không dám ngăn cản chỉ biết cầu phúc hết thảy thuận lợi.
Tân Nguyệt vào phòng đẻ, nửa ngày trời không thấy động tĩnh, Vân Diệp như kiến bò chảo nóng, lão nãi nãi cũng đứng ngồi không yên, cùng Vân Diệp người đi lòng vòng phía đông người dậm chân đằng tây, nóng ruột vô cùng, toàn bộ lớn nhỏ trong nhà đều đứng trong sân nghển cổ nhìn vào phòng, phòng che rèm kín mịt, càng lo.
Đã phái khoái mã báo cho Ngọc Sơn tiên sinh, Trình gia, Ngưu gia rồi, Vân Diệp không đi được Tiền Thông phóng ngựa nước kiệu đi tìm Tôn Tư Mạc, không có lão nhân gia tọa trấn, thực sự không yên tâm.
Tiểu Thu vén rèm đi ra, nàng là nha hoàn thiếp thân của Tân Nguyệt, tuy đã hứa gả cho người ta, nhưng lúc này không thể thiếu được, nàng hiểu tính khí Tân Nguyệt nhất.
Cả nhà vây tới hỏi dồn dập, Tiểu Thu ngượng ngùng nói với lão nãi nãi:
- Phu nhân hiện vẫn chưa có động tĩnh gì, ổn bà nói cần chút thời gian, phu nhân muốn ăn mía.
- Không sinh con cho tử tế ăn mía cái gì, sinh xong con, nãi nãi mua toàn bộ mía của Trường An cho nó ăn đủ thì thôi.
Nói thì nói thế lập tức có phó dịch chân tay nhanh nhẹn chạy đi mua mía cho Tân Nguyệt, trong nhà sợ mấy nha đầu ăn hại răng, cho nên không có.
Ngọc Sơn Tiên sinh hối hả chạy tới, vừa qua cửa đã lớn tiếng hỏi đã sinh chưa.
- Không phải Tôn tiên sinh nói còn hai mươi ngày nữa mới sinh sao? Sao lại sinh bây giờ, có phải bị ngã không?
Vân Diệp lắc đầu, nói với ông ta hôm nay Tân Nguyệt cười quá tợn, không biết chỗ nào không ổn, nước ối đã vỡ, sắp sinh rồi.
Ông già chỉ biết ngồi trên ghế thở dốc, nữ nhân sinh con là tới Quỷ Môn quan, ổn bà khoe khoang nói mình đỡ đẻ một trăm đứa, mới hỏng năm sáu đứa, đó là thành tích ghê gớm lắm rồi.
Nghe câu này Vân Diệp muốn cầm dao chém ổn bà, nếu ở đời sau, đỡ đẻ một trăm, sự cố năm sáu đứa thì bị người thân sản phụ băm thành thịt vụn, còn mặt mũi mà khoe khoang.
Nhưng sự thực là như thế, thành tích của bà ta đúng là rất đáng nể, quan phủ cũng có ghi chép, thời buổi này sinh con là đại sự, có tiền tìm ổn bà kỹ thuật cao, không có tiền sinh còn do quan gia tìm ổn bà cho, ổn bà không được từ chối. Mỗi khi sinh ra một đứa bé đều nghiêm khắc ghi vào hồ sơ, nếu không may chết non cũng ghi chép lại, chuyện lừa gạt giả dối gần nhưu không thể, vì tăng trưởng nhân khẩu là chỉ tiêu thăng tiến của quan viên.
Nếu như tùy ý phá thai như ở hậu thế sẽ bị xử phạt cực nghiêm, tội ngang giết người, nhất là thời sơ Đường, nhân đinh ít ỏi, Lý Tình cực kỳ căm ghét hành vi này, tuy nói trẻ chưa sinh ra chưa phải là một sinh mệnh, nhưng Lý Nhị thà nghiêm chứ không nới lỏng.
Mía được tước xong được đưa vào, đứng ở sân cũng nghe thấy tiếng nàng nhai mía rào rạo, rất khỏe, chuyện này cho Vân Diệp lòng tin cực lớn, từ khi Tân Nguyệt mang thai đã cực kỳ chú ý, bụng to lên càng không thiếu vận động, ăn cơm cũng không phải chỉ biết dùng đồ đại bổ, cân bằng thuốc và đồ ăn vẫn phải làm, lo quá thừa dinh dưỡng làm đứa bé quá lớn, hại cho cả tính mạng mẹ con.
Lão Tôn ở gần, chẳng mấy chốc là tới, với lão nhân gia thì không phải kỵ húy gì hết, vào phòng đẻ một lúc sau đi ra.
Nói với Vân Diệp:
- Con bé Tân Nguyệt này thân thể khỏe mạnh lắm, tuy sinh con sớm một thời gian cũng không sao, mạnh rất khỏe, lát nữa sẽ sinh thôi, nóng ruột cái gì?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2