Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Tôn Tam Giới
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 380: Thế Cục Đại Chấn 1
L
uật Vô Kỵ chết, tựa như đào tâm can của Dương Chiêu Phó tổng quản. Tân Vô Đạo không cần nghĩ, cũng biết Dương Chiêu Phó tổng quản sẽ điên cuồng ra sao.
- Giang Trần, ngươi... ngươi lại dám giết Luật Vô Kỵ?
Tân Vô Đạo chỉ vào Giang Trần, thanh âm cũng có chút run rẩy, cánh tay phát run.
Giang Trần mặt không biểu tình:
- Tân Vô Đạo, trở về nói cho Dương Chiêu, giết Luật Vô Kỵ, chỉ là bắt đầu. Ngươi nói cho hắn biết, không tìm đường chết, sẽ không chết. Dương Chiêu hắn tự tìm đường chết, chuyện này, vẫn chưa kết thúc.
Toàn thân Tân Vô Đạo chấn động, nghe ý tứ này của Giang Trần, chẳng lẽ giết Luật Vô Kỵ còn chưa đủ? Vết đao còn muốn chỉ hướng Dương Chiêu Phó tổng quản hay sao?
Tân Vô Đạo cười rộ lên:
- Tốt, tốt, Giang Trần, ta không biết lực lượng của ngươi từ nơi nào đến. Ta chỉ nói cho ngươi, ngươi nhất định phải chết, giết Luật Vô Kỵ, toàn bộ Thiên Quế Vương Quốc, không có người cứu được ngươi.
Điền Thiệu cau mày nói:
- Tân Vô Đạo, ta lần nữa cảnh cáo ngươi, ta phụng mệnh chấp pháp. Ngươi lại quấy nhiễu ta chấp pháp, ta chắc chắn đi chỗ Đại tổng quản cáo trạng ngươi.
Tân Vô Đạo chửi ầm lên:
- Điền Thiệu, ngươi chớ trang bức ở trước mặt ta, Luật Vô Kỵ chết, ngươi cũng có trách nhiệm. Bây giờ ngươi dương dương đắc ý, chờ lửa giận của Dương tổng quản áp xuống, ta nhìn đến lúc đó ngươi cuồng như thế nào.
Tân Vô Đạo rất rõ ràng, kết quả hôm nay, khí thế của hắn đã mất. Huống hồ Luật Vô Kỵ bị trảm, Tân Vô Đạo hắn lưu lại, cũng không có ý nghĩa gì.
Uy hiếp Điền Thiệu vài câu, lại nhìn chằm chằm Giang Trần vài lần, nổi giận đùng đùng ly khai.
Điền Thiệu thấy Tân Vô Đạo ly khai, đi về phía Giang Trần, thấp giọng nói:
- Trần thiếu, Luật Vô Kỵ chết, Dương phó tổng quản nhất định sẽ giận dữ, ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Tốt nhất ly khai Giang phủ, tránh né một hồi.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
- Tránh né? Tại sao phải tránh né? Điền huynh, ngươi chiếu kế hoạch làm việc, Luật Vô Kỵ cấu kết ngoại tặc, Dương Chiêu cũng khó trốn khỏi quan hệ. Nếu như cái này cũng không thể trị tội Dương Chiêu, ta chỉ có thể nói, Thiên Quế Vương Quốc quá làm cho người ta thất vọng.
Điền Thiệu á khẩu không trả lời được, hắn cũng biết, nếu việc này theo như lẽ thường mà nói, chứng cớ gì cũng đầy đủ hết, Luật Vô Kỵ là cháu ngoại trai của Dương Chiêu, nhất định có Dương Chiêu thụ ý, tăng thêm Thái tử thúc đẩy, vặn ngã Dương Chiêu, hẳn là có thể thực hiện.
Thế nhưng mà Điền Thiệu cũng nghe một ít tin đồn, nói Dương Chiêu quyền cao chức trọng như vậy, không đơn thuần bởi vì hắn là Long Nha vệ Phó tổng quản, đồng dạng bởi vì hắn ở Bảo Thụ Tông có núi dựa lớn.
Nếu không, hắn một Long Nha vệ Phó tổng quản, thượng diện còn có Đại tổng quản, còn có quốc quân bệ hạ, còn có rất nhiều vương công đại thần, há cho Dương Chiêu hắn hoành hành như thế?
- Trần thiếu, bên Thái tử sẽ nỗ lực hết sức. Chuyện cho tới bây giờ, cũng không có khả năng lui bước. Chỉ là, Dương phó tổng quản làm việc không theo như sáo lộ thông thường, ngươi phải đề phòng hắn chuẩn bị ở sau.
Giang Trần cũng biết Điền Thiệu có hảo ý, cười nhạt một tiếng, lại hỏi:
- Mấy sát thủ Truy Mệnh Ám Môn kia đâu?
Điền Thiệu cười nói:
- Theo như Trần thiếu phân phó, bắt hết, để cho chạy một cái.
Giang Trần gật đầu:
- Rất tốt. Điền huynh, chuyện lần này, vất vả ngươi rồi.
Hắn biết, Điền Thiệu làm như thế, là bốc lên phong hiểm rất lớn. Đắc tội Dương Chiêu là tất nhiên. Đứng ở trên lập trường của Điền Thiệu, nếu như lần này không thể vặn ngã Dương Chiêu, về sau tất sẽ lọt vào Dương Chiêu chèn ép trả thù.
Đương nhiên, Giang Trần là tuyệt đối sẽ không để cho loại sự tình này phát sinh.
Trảm thảo trừ căn, lần này, Giang Trần tuyệt đối sẽ không để cho Dương Chiêu nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật, càng không có khả năng để cho Dương Chiêu có cơ hội cắn ngược lại hắn.
Nếu như vương thất Thiên Quế Vương Quốc không thể trị tội Dương Chiêu, Giang Trần tuyệt không ngại tự mình động thủ.
Luật Vô Kỵ chết, sát thủ Truy Mệnh Ám Môn quy án, ở vương đô lập tức nhấc lên sóng gió cực lớn.
Trong lúc nhất thời, các phương diện đối địch Dương Chiêu, bắt lấy cơ hội này, nhao nhao thượng thư vạch tội Dương Chiêu, yêu cầu quốc quân bệ hạ trị tội.
Lý do rất đầy đủ, cấu kết ngoại tặc, nhiễu loạn vương đô, nguy hại Thiên Quế Vương Quốc an toàn.
Mà người cùng Dương Chiêu giao hảo, thì nhao nhao giải thích thay Dương Chiêu, công bố Luật Vô Kỵ bị giết, chết không có đối chứng, căn bản không cách nào phán định việc này cùng Dương Chiêu có quan hệ.
Trong lúc nhất thời, trước bàn của quốc quân bệ hạ, tấu chương dày tới ba thước.
Quốc quân rất đau đầu, từ các loại chứng cớ đến xem, Dương Chiêu cấu kết Truy Mệnh Ám Môn, là sự tình hiển nhiên rồi. Nhưng mà, chứng cớ quy chứng cớ, thật muốn trị tội Dương Chiêu, đây chính là sự tình khiên một phát mà động toàn thân.
Mặc dù là quốc quân bệ hạ, cũng phải nghĩ lại mà làm sau.
- Thượng Quan, ngươi nói xem, sự tình Dương Chiêu, trẫm nên xử lý như thế nào?
Quốc quân bệ hạ suốt đêm triệu tập Long Nha vệ Đại tổng quản Thượng Quan Dực. Dương Chiêu này là người của Long Nha vệ, mặc kệ động Dương Chiêu hay không, đều phải hỏi thái độ của Thượng Quan Dực.
Thượng Quan Dực cũng sứt đầu mẻ trán, nói thật, hắn đối với Dương Chiêu cấu kết kẻ thù bên ngoài, cũng rất không thoải mái, từ sâu trong đáy lòng, cũng không có hoài nghi những chứng cớ kia là giả.
Nhưng việc này liên quan đến Giang Trần, Thượng Quan Dực vẫn còn có chút khó chịu.
Một tiểu tử từ bên ngoài đến, ở Thiên Quế Vương Quốc hô phong hoán vũ, khiến Long Nha vệ hắn gà chó không yên. Ở sâu trong nội tâm Thượng Quan Dực, hắn vẫn cảm thấy, Dương Chiêu ra hạ sách này, cũng là tình thế ép buộc. Là bị Giang Trần cùng Thái tử Diệp Dung bức bách.
Đương nhiên, những lời này, Thượng Quan Dực là không thể nào nói ra được.
Tuy trên tình cảm hắn thiên hướng thuộc hạ của mình, nhưng cái này cũng không đại biểu hắn sẽ rõ nét duy trì Dương Chiêu.
Dù sao, đứng ở trên lập trường Đại tổng quản, một cái quan điểm, một cái thái độ, liên lụy rất nhiều.
Khỏi cần phải nói, nếu như hắn đứng ra ủng hộ Dương Chiêu, vậy thì nói rõ hắn đứng ở mặt đối lập với Thái tử Diệp Dung.
Thái tử Diệp Dung, cuối cùng là con ruột của quốc quân bệ hạ, là vương tử, là Chưởng Khống Giả tương lai của Thiên Quế Vương Quốc.
Hôm nay, Thượng Quan Dực cũng không có khả năng không nhìn Diệp Dung tồn tại.
Than nhẹ một tiếng nói:
- Bệ hạ, chuyện này, thật đúng là không dễ xử lý. Ý kiến của hạ thần là, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Luật Vô Kỵ chết rồi, như vậy chuyện này đổ lên đầu Luật Vô Kỵ. Mặc dù Dương phó tổng quản có khuyết điểm quản giáo không nghiêm, vậy cũng chỉ là khuyết điểm, từ pháp lý...
Thượng Quan Dực nói đến chỗ mấu chốt, lại dừng lại, nhìn nhìn quốc quân bệ hạ.
Quốc quân nhàn nhạt gật đầu:
- Ngươi nói tiếp đi.
Thượng Quan Dực hít sâu một hơi:
- Dương Chiêu ở vương đô, nhân mạch rất rộng, thật muốn động đến hắn, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đại cục. Hơn nữa nhân sĩ cao tầng cũng biết, Dương Chiêu có một muội muội, ở Bảo Thụ Tông gả cho một trưởng lão. Ở Bảo Thụ Tông, coi như là người có đại chỗ dựa. Thật muốn động Dương Chiêu, phương diện Bảo Thụ Tông, chỉ sợ cũng không dễ bàn giao.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Tôn Tam Giới
Lê Thiên
Độc Tôn Tam Giới - Lê Thiên
https://isach.info/story.php?story=doc_ton_tam_gioi__le_thien