Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dị Giới Dược Sư
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 362: Huyết Đồng
M
ộ Dung Thiên nhìn khuôn mặt thanh lệ thoát tục của Khiết Tây Tạp, đột nhiên hắn hiểu ra tất cả mọi chuyện mà trước nay hắn không thể giải thích được.
Chẳng trách nào nàng ta lại hay nhăn nhó như một nữ tử vậy, chẳng trách nào nàng ta không có tập quán gần gũi thân mật với các bằng hữu khác, chẳng trách nào có lần hắn chạy xộc vào phòng tắm khi nàng đang tắm thì nàng ta lại sợ hãi như vậy, chẳng trách nào mỗi tháng thì nàng ta lại có vài ngày khó chịu.....
Thì ra nàng ta vốn là một nữ tử!
Khiết Tây Tạp khóc không thành tiếng:
- Xin lỗi, Cát Tư hội trưởng đã từng nói qua, chỉ cần ta làm như vậy thì lão sẽ tha cho Lăng Đế Tư.
Mộ Dung Thiên hơi ngẩn người ra, hắn thoáng nhìn thấy trên khóe miệng của Cát Tư đang lộ ra một nụ cười. Hắn chợt phát hiện ra toàn bộ chuyện này đang có vấn đề, mà vấn đề rất lớn nữa.
Thì ra đại hội hành quyết này chỉ là một cái bẫy chết người.
Hắn đã đánh giá thấp lòng dạ và lòng nhẫn nại của Cát Tư. Hoặc giả lão hồ ly này từ đầu tới cuối không hề có ý dồn Lăng Đế Tư vào chỗ chết, để rồi cùng lúc đắc tội với Khải Âm và Thụy Mạn hai đại gia tộc.
Mục đích của lão chính là muốn mượn cơ hội này để dẫn dụ cái đinh trong mắt của Lam Nguyệt đến đây, sau đó thì nhổ phăng nó đi.
Cứ nhìn vào thần thái của những người trong Khải Âm gia tộc và Thụy Mạn gia tộc thì cũng biết được, rõ ràng là họ cũng không biết sự thật của chuyện này.
Cát Tư đã lừa gạt tất cả mọi người, để họ nghĩ rằng lão không cố ý bày nghi trận này, khiến cho họ biểu diễn rất thật, rồi để cho tên sắc lang tự mình mắc câu. Sau đó lão sẽ làm ra vẻ rộng lượng mà đặc xá cho Lăng Đế Tư, bỏ qua chuyện cũ của Mông Na Lâm. Như vậy thì Khải Âm gia tộc sẽ vì cảm kích đại ân của lão mà sẽ một mực bán mạng cho lão.
Còn với Khiết Tây Tạp, nàng là người thừa kế duy nhất của Thụy Mạn gia tộc, sau khi tiếp nhận mối ân tình này, vậy thì từ nay về sau, cả một đại gia tộc sẽ càng bị lão dễ dàng khống chế hơn.
Thậm chí, Ước Sắt Phu cũng rất có khả năng chỉ là một con cờ được dùng làm vật hy sinh thôi.
Một cái bẫy thật độc ác! Hầu như tính toán với tất cả mọi người, kể cả nhi tử do mình thân sinh nữa.
Hắn đáng lý phải sớm đoán ra được, vì dã tâm của mình, Cát Tư nhất định sẽ bỏ qua tất cả mọi thứ, kể cả thù hận của nhi tử, và thậm chí còn có sinh mạng của gã ở trong đó nữa.
Kiêu hùng đúng là kiêu hùng, nếu là ở trên chiến trường, Mộ Dung Thiên dám tin tưởng là mình sẽ cao tay ấn hơn, nhưng còn âm mưu đùa giỡn thì xem ra hắn vẫn còn kém Cát Tư.
Nhưng Cát Tư làm sao biết được sự quan hệ giữa mình và Lăng Đế Tư chứ?
Vừa nghĩ đến đó, ánh mắt của Mộ Dung Thiên lại quét tới người một gã kỵ sĩ, bên cạnh gã là con phi mã tuấn vĩ rất nổi bật - Lý Ngang.
Ước Sắt Phu như vừa trở về từ cõi chết, gã vội vàng lồm cồm bò dậy, rồi chạy thục mạng về phía phụ thân.
Gã là lợi thế duy nhất của Mộ Dung Thiên, vì vậy mà hắn vội vươn tay ra, nhưng hai đầu gối lại thấy mềm nhũn, thế là hắn lại vô lực quỳ nửa chân xuống đất. Tất cả đều do thanh vũ khí đang cắm trên ngực hắn ban tặng cho.
Một thanh vũ khí vô cùng kỳ quái, trông chỉ như một thanh liêm đao nho nhỏ. Nó có màu đỏ như máu, không biết được làm bằng chất liệu gì, trên lưỡi đao có rất nhiều văn tự kỳ quái đọc không hiểu. Trên cán đao có đính một chiếc khô lâu rất dữ tợn, cằm mở rộng, hai hố mắt lõm sâu lại có hồng quang thoáng hiện, quả thật rất tà dị. Chiếc khô lâu đó nhìn rất giống cái tiêu chí của Tử Vong Truy Sát đoàn, nhưng nó lại là thực bản, chứ không phải là đồ án.
Nhưng điều càng kỳ quái hơn là tác dụng của nó. Khiết Tây Tạp là một ma pháp sư, thể lực rất yếu, cho dù có gã cung tiễn thủ ở phía sau hỗ trợ, nhưng muốn đâm thủng thân thể cường tráng của Mộ Dung Thiên thật không phải dễ. Huống chi trong người hắn lại có mặc Bích Thủ Ô Tầm bào, là một món chí bảo phòng ngự ma pháp và vật lý rất hữu hiệu.
Lại thêm Hoạt tính hộ thể đấu khí của hắn vẫn luôn âm thầm bảo vệ chủ nhân, ngay vào lúc liêm đao đâm vào cơ thể hắn thì nó vẫn im lìm mà không hề phát động, tựa như rất yên ắng vậy.
Ngoài việc đó ra, khô lâu liêm đao còn mang theo hấp lực vô cùng vô tận nữa, bao nhiêu linh lực của Mộ Dung Thiên đều giống như đang bị một cái động không đáy hút lấy, thậm chí cả thần thức cũng mơ hồ có khuynh hướng rời khỏi cơ thể hắn nữa.
- Khụ khụ....
Theo tiếng ho khan, máu huyết của Mộ Dung Thiên không ngừng trào qua khóe miệng và nhỏ lên mặt Lăng Đế Tư.
Trong lòng Lăng Đế Tư cực kỳ hoảng loạn, nhưng khổ nổi linh lực của nàng đã bị phong ấn, nên không thể nào nhúc nhích được.
Từ lúc nghe Mộ Dung Thiên gọi tên Tạp Hy, nàng đã cảm thấy có chỗ không đúng.
Bởi vì dù là Tạp Hy hay Khiết Tây Tạp, Cát Tư vốn đã không truy cứu việc nàng cải trang làm Mộ Dung Thiên để dẫn dắt sự chú ý của Tử Vong Truy Sát đoàn rồi, nhưng tại sao nàng ta lại hóa thân làm một gã học viên của An Cách La Hy học viện mà xuất hiện tại đây?
Đáp án đã rất rõ ràng, là vì để tiếp cận La Địch, sau đó tìm cơ hội hạ thủ.
Câu nói kế tiếp của Khiết Tây Tạp đã khiến Lăng Đế Tư vốn rất thông minh liền hiểu rõ mọi uẩn khúc của sự tình, kết quả cũng giống như Mộ Dung Thiên suy đoán thôi.
Ngay cả nàng cũng chỉ là một con mồi, nhân vật chính mà Cát Tư chờ đợi chính là La Địch!
Mộ Dung Thiên đưa tay nắm lấy khô lâu liêm đao, rồi cố gắng rút nó ra, nhưng nó lại tựa như mọc rể trên người hắn vậy, không hề nhúc nhích chút nào.
- La Địch, vô dụng thôi, đây là tử khí "Phệ Hồn"....
Khiết Tây Tạp thấy thế thì lại rơi lệ không ngừng.
Nàng rất mâu thuẫn, nhưng nếu phải lựa chọn giữa Lăng Đế Tư và bạn cùng phòng, tất nhiên Lăng Đế Tư quan trọng hơn.
Tương truyền trong cuộc thần ma đại chiến, có một số vũ khí bị thất lạc chủ nhân mà rơi lại nhân gian, trong đó có cả thần khí, ma khí, yêu khí, minh khí, vu khí, quỷ khí, và tử khí. Những món vũ khí này đều do thần ma nắm giữ, chúng có uy lực hủy thiên diệt địa, và mang theo năng lực thuộc tính rất đặc thù.
Nghe nói "Phệ Hồn" là vũ khí của Tử thần Tát Na Đặc Tư. Tử thần là một vị thần bất chính bất tà, y chỉ ưa thích gặt hái linh hồn, cả hai phe thần ma cũng đều kiêng kỵ, bởi vì đối tượng mà Tát Na Đặc Tư thu gặt linh hồn không chỉ có người, mà còn có cả thần và ma nữa, ai ai cũng đều được y đối xử như nhau.
Vật dụng của Tát Na Đặc Tư hiển nhiên là phi thường lợi hại chứ không có gì để nghi ngờ cả. Một món vũ khí khác có tên gọi là "Câu Hồn" cũng đáng sợ không kém. Bởi vì thuộc tính đặc thù của nó tiếp xúc trực tiếp với linh hồn, do đó mà nhục thể của nhân loại không thể xem thường nó được. Dù người nắm giữ nó chỉ là một tiểu hài tử, chỉ cần có thể cắm nó vào cơ thể người khác, vậy thì dù có là siêu cấp cường giả cũng sẽ phải thúc thủ vô sách với năng lực tà dị của nó mà thôi.
Đau! Rất đau!
Thương tích trên người tuy có đau đớn, nhưng chỗ đau hơn chính là trái tim của Mộ Dung Thiên. Hắn không thể tin rằng huynh đệ Tạp Hy lại có thể ám toán mình.
Dù thân phận nữ nhi của nàng là Khiết Tây Tạp, nhưng tình cảm lúc trước còn ở học viện thì lại không phải giả tạo chút nào.
- Ha ha ha.....
Mộ Dung Thiên bỗng cất tiếng cười lớn, bởi vì hắn cảm thấy bi ai.
Khiết Tây Tạp thấy vậy thì lại càng xấu hổ vô cùng, việc duy nhất nàng có thể làm được là khóc, còn không thì lại nói xin lỗi:
- Xin lỗi, La Địch......
Xoạc!
Một vật gì đó bỗng phá tung lớp Bích Thủy Ô Tầm bào mà rơi ra ngoài.
Khiết Tây Tạp vừa thấy vật đó thì bỗng hóa ngốc. Đó chính là sợi dây chuyền có mặt hình trái tim, thủ công tinh mỹ, chỉ là ở chính giữa có một vết nứt dài. Khiết Tây Tạp chợt nhớ lại, ngày trước ở trong điêu khắc điếm tại Thủy Đô của Không gian ma pháp sư Bì Ai Nhĩ, nàng đã từng tặng sợi dây chuyền Hải dương tâm này cho một nam tử tên là Khải Lý.
Vì sao Hải dương tâm lại ở trên người hắn?
Khải Lý? La Địch?
Nàng nhớ tới cuộc đụng độ giữa hai người ở trên Mặc Vân tháp, lúc đó lời lẽ mà hắn chửi mình rất phong phú và cực kỳ biến thái, lại còn những câu trả lời giải đố trong đại hội chiêu phu.....thế là nước mắt của Khiết Tây Tạp lại chảy ròng rã như mưa.
Ngoài gã bạn cùng phòng ra, còn có ai có được tư duy như thiên mã hành không như vậy nữa?
Hải dương tâm từ trên cổ Mộ Dung Thiên rơi xuống, khi chưa kịp chạm đất thì đã nứt làm hai. Sợi dây chuyền đó trước kia chỉ có một vết nứt, giờ đây vì không chịu nổi yêu lực của Phệ Hồn mà bị phá hủy.
Điều đó có phải là tình nghĩa huynh đệ giữa hai người cũng theo đó mà gãy đôi hay không?
Vừa cố sức đẩy Khiết Tây Tạp ra, Mộ Dung Thiên vừa phát hiện mình không hề hận nàng, bởi vì nàng cũng chỉ là bất đắc dĩ, cũng vì cứu Lăng Đế Tư mà phải hy sinh một thứ khác. Nhìn theo một khía cạnh khác, nàng ta cũng giống mình thôi. Điểm xuất phát của hai người đều giống nhau, chỉ là phương thức không giống thôi.
Có lẽ phương thức mà Khiết Tây Tạp sử dụng rất có lợi cho Lăng Đế Tư.
Chỉ cần Cát Tư biết thời thế mà ban ra một mối ân tình với Khải Âm gia tộc, để cho nàng lấy công chuộc tội, mạo hiểm lấy thân làm mồi dẫn, giúp đế quốc giết được kẻ phản bội là La Địch, vậy thì tội danh của nàng tất nhiên sẽ được đặc xá. Sau đó, nàng vẫn có thể làm công chúa của Khải Âm gia tộc, và vẫn là niềm kiêu ngạo của đế quốc.
Còn nếu như mình cứu nàng ra, vậy thì sau này nàng phải sống xa xứ, lưu lạc dị quốc.
Đó là một tư vị rất cô độc. Mộ Dung Thiên đã từng nếm qua, vì vậy mà hắn không muốn Lăng Đế Tư cũng phải trải nghiệm sự thống khổ đó giống mình.
Vừa nghĩ đến đó, cánh tay đang ôm Lăng Đế Tư bất giác nới lỏng ra, Mộ Dung Thiên nói:
- Tạp....à không, Khiết Tây Tạp tiểu thư, xin hãy đưa Lăng Đế Tư....
- Không, La Địch, đừng!
Lăng Đế Tư tựa hồ đoán ra được Mộ Dung Thiên đang nghĩ điều gì, nàng thấp giọng nói:
- Hãy dẫn ta cùng đi!
Nàng đã từng dứt bỏ hắn một lần, nhưng tuyệt sẽ không có lần thứ hai!
Cho dù có phải từ bỏ gia tộc, đế quốc, quê hương, hoặc thậm chí có bị hành quyết trên pháp trường, nàng cũng không hối hận!
Tuy rằng thanh âm của Lăng Đế Tư vẫn nhỏ như muỗi, nhưng Mộ Dung Thiên có thể nhìn thấy lòng tin tuyệt đối qua ánh mắt của nàng. Nàng là một loại nữ nhân mỗi khi đã quyết định chuyện gì thì vĩnh viễn sẽ không thay đổi!
Mộ Dung Thiên cười cười không nói gì, chỉ là cánh tay đang ôm nàng của hắn lại siết chặt hơn một chút.
- Giết hắn!
Một câu nói đơn giản của Cát Tư được phát ra, lập tức mở màn hành động truy sát.
Các võ sĩ trong pháp trường cũng bắt đầu ý thức được điều gì đang xảy ra, gã ác ma kia tuy đáng sợ nhưng lúc này đã mất hết năng lực và chỉ giống như chim ưng gãy cánh, vì vậy mà thời gian để họ báo thù cho bằng hữu và thân nhân cũng đến rồi. Hơn nữa, người đầu tiên cắt được thủ cấp của hắn xuống, nói không chừng còn sẽ được Cát Tư trọng thưởng nữa.
Vì vậy mà các võ sĩ lập tức ùa tới, trên trời dưới đất đông nghìn nghịt, còn Cát Tư thì vẫn ngồi ở trên ghế chủ trì, nhàn nhã như đang xem trò vui vậy.
Kết quả mà lão muốn nhìn thấy chính là tình cảnh hằng hà sa số võ sĩ sẽ băm La Địch ra thành một đống thịt vụn, để tế điện cho hồn thiêng của ái tử Mông Na Lâm ở trên cao.
Bích Dạ và Khải Sắt Lâm cũng châu lệ tầm tã, rốt cuộc họ cũng hiểu được tại sao mình lại được mời tới đây. Thì ra Cát Tư muốn cho họ thấy được tình cảnh thê thảm bị loạn đao chém chết của La Địch.
Nhưng họ cũng chỉ đành bất lực, trơ mắt đứng nhìn hắn bị đám võ sĩ vây chặt như điên cuồng.
Lực lượng từng chút từng chút bị tiêu thất, thân thể mềm mại của Lăng Đế Tư cũng trở nên nặng nề hơn. Hai gối của Mộ Dung Thiên mềm nhũn, nhưng hắn cầm Lưu Tinh cắm xuống đất, miễn cưỡng chống đỡ thân hình của mình.
Dù có chết, hắn cũng sẽ không quỳ gối trước mặt Cát Tư!
- Lăng Đế Tư!
Đám võ sĩ dầy đặc đang giơ nanh múa vuốt ập tới, khiến cho Khiết Tây Tạp cảm thấy nóng nảy. Nếu như không đi ngay, vậy thì đám võ sĩ đang muốn lập công kia sẽ có thể chém luôn cả Lăng Đế Tư lắm.
Nhưng Lăng Đế Tư chỉ đáp lại bằng một nụ cười nhẹ, đồng thời cũng dồn hết chút sức lực còn lại mà ôm chặt lấy cánh tay của hắn, lấy hành động để chứng minh quyết tâm của mình.
- Ngươi.......
Khiết Tây Tạp ngây người ra, trong lúc nhất thời, nàng chẳng biết nói sao mới phải.
Lăng Đế Tư bất hạnh vì gặp phải tao ngộ bi thảm, nhưng đồng thời nàng cũng rất may mắn vì đã tìm được một thứ rất trân quý.
Chỉ có loại tình cảm cùng chung hoạn nạn trong tuyệt cảnh như thế này mới là vĩ đại nhất, không biết nó có phải là điều mà Khiết Tây Tạp cũng theo đuổi hay không?
- Giết!
- Giết!
- Giết!
- ........
Các võ sĩ bắt đầu từ không trung hạ xuống, ánh mắt của ai nấy cũng đều đỏ rực, nhất quyết phải chém tên ác ma ở trước mặt ra thành trăm mảnh mới được.
Đột nhiên bạch quang chợt lóe, bọn võ sĩ ngạc nhiên nhận ra ở bên cạnh tên ác ma không biết từ lúc nào đã thấy xuất hiện một con sủng vật lông trắng rất kỳ quái.
Khi các võ sĩ đã bình tĩnh trở lại, họ thấy con tiểu sủng vật đó không hề có sự uy hiếp gì, nên cũng tính giết luôn nó.
Nhưng đến khi con tiểu sủng vật kia ngẩng đầu lên thì cả đám võ sĩ không hẹn mà cùng rùng mình một cái.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy được đôi ngươi đang cực kỳ phẫn nộ, cực kỳ quái đản, và mang theo một màu đỏ rất dữ tợn - Huyết đồng!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dị Giới Dược Sư
Vô Xỉ Đạo Tặc
Dị Giới Dược Sư - Vô Xỉ Đạo Tặc
https://isach.info/story.php?story=di_gioi_duoc_su__vo_xi_dao_tac