Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 6 - Chương 35: Thăm Dò (2)
N
gự sử chắp tay ra ngoài hỏi bí thư xử, viên quan trẻ kia không báo tin lên, nghe đại thần trên triều hỏi tới hoáng thì ú a u ớ, vội chạy đi tìm, liên tục cầu khẩn đám người kia đừng có đi mất, không thì mình nguy, ngự sử cẩn thận đi theo.
Khi ngự sử tới tiền viện thì mặt trời đã ngả về phía tây, nhìn thấy quân trận trước cổng tấu viện thầm thở phào, nhưng khi ánh mắt đám Lang Thản đồng loạt quét qua, làm hắn bất giác muốn bỏ chạy, lùi lại mấy bước, vội vàng nói: - Mau mau cởi giáp theo ta tiến cung.
Đợi mất nửa ngày trời, lại bị xung quanh quấy nhiễu, có ai không khó chịu, viên ngự sử xui xẻo nhận hết ánh mắt chất chứa căm tức của đám giết người, có sợ cũng là bình thường.
- Quân lệnh phát ra từ đâu? Lãng Thản trầm giọng hỏi:
- Lệnh phát từ tham tri chính sự.
- Bọn ta là thân quân thiên tử, cầm giáo xuất chinh, chiến sự chưa bình, không tùy tiện cởi giáp, muốn bọn ta cởi giáp, đưa ra lệnh thiên tử. Lang Thản tuy khom người nhưng giọng dứt khoát:
Viên ngự sử lần đầu tiên gặp chuyện này, thường ngày lời các vị tướng quân là đủ, có điều lại không dám tranh luận với đám người mang ánh mắt sát nhân đó, đành tự nhận xui xẻo, cắn răng chạy lần nữa.
- Khởi bẩm bệ hạ, quân trận không phải thiên tử không thể giải tán, dũng sĩ không có thiên tử lệnh không cởi giáp.
Hàn Kỳ nghe ngự sử đó bẩm báo thì nheo mắt lại, song không nói gì cả, Triệu Trinh thì hứng thú lắm, chỉ là không nghĩ ra quy củ này từ đâu, các quan cũng châu đầu ghé tai xì xầm bàn tán. Vương Xử thở dài rời hàng nói: - Bệ hạ, đây là kim thạch luật, do thái tổ, thái tông ban ra, binh xuất, mang hổ phù tướng lệnh, binh về, không thiên tử lệnh không cởi giáp! Người đời đã quên kim thạch lệnh, nhưng quân pháp còn quy định đó.
Triệu Trinh gật đầu liên hồi, thấy luật này đúng là nên tuân thủ, có thể giương uy cho thiên tử, hắn bị quần thần bắt nạn nhiều rồi, hiếm khi nào được hả dạ thế này, ưỡn ngực uy nghiêm nói: - Lệnh tín sứ nhập cung, trẫm duyệt quân xong đích thân hạ lệnh cởi giáp.
Một hoạn quan bước ra đại điện, dài giọng hô: - Bệ hạ có lệnh, Vũ Thắng quân đô ngu hầu, thừa phụng lang Lang Thản nhập cung bệ kiến.
Tiếng hô này cứ thế nối nhau truyền đi, thẳng tới tấu viện, đám viên lại trong phòng nghe thấy tới tấp chắp tay với lão lại, bội phục vô cùng.
Lang Thản quỳ một gối xuống, nắm hai tay hô: - Thần Lang Thản tiếp chỉ. Đứng dậy quát bộ hạ: - Lên ngựa, ba người một hàng theo quân trận xét duyệt.
Cả đám đấm tay vào ngực, hô "vâng", ai nấy lên ngựa, tiểu lại nhận thư tín chạy ra đích thân dẫn bọn họ đi qua cửa cung, võ sĩ đứng ở cổng rút đao khỏi vỏ, giám thị.
Đoàn người đi theo mã đạo trải cát vàng rất dài, xung quanh cùng điện nguy nga lộng lẫy, nhưng không ai nhìn ngang ngó dọc. Quan gia hôm nay không vấn chính ở Tử Thần điện, mà là ở Thùy Củng điện, quân trận không được phép đi vào từ đại môn mà đi qua cửa phụ.
Triệu Trinh đang háo hức tò mò, nhìn thấy một đoán người toàn thân giáp đen, chỉ hở hai con mắt lạnh lẽo thì hơi giật mình, đám hộ vệ càng vội vàng bước tới bao vây quanh quan gia, thị vệ trưởng toát mồ hôi lạnh, ai ngờ là đám người như thú dữ nếu, nếu không thế nào cũng ngăn cản, không để bệ hạ triệu chúng vào.
Đám người này mới thực sự xứng với câu võ trang tới tận răng, giáp mặt kéo lên chỉ lộ ra hai đôi mắt càng âm u khiến người ta sởn gai ốc, trường thương trong tay toàn bộ đặt ngang theo cách xung trận, ba người sáu ngựa một hàng, đi ngang qua khe hẹp giữa quân trận Phủng Nhật quân, không giống bị người ta giám thị, mà giống như hai hàng binh sĩ kia sợ hãi tránh đường, vô cùng bắt mắt, bọn họ vẫn chưa xuống ngựa.
Lang Thản nhớ kỹ lời dặn của Vân Tranh và Tô tiên sinh, phải thể hiện ra sự kiêu hãnh của quân nhân, ngoài ra phải giữ đúng lễ nghi, chuyện này ngoài hắn không ai chấp hành chuẩn xác được, ngoại trừ đưa tin, hắn còn phải xem phản ứng của bách quan với Vũ Thắng quân, cũng là Thiếu niên quân sau này. Hắn là một trong số ít những người biết được tính toán tương lai Vũ Thắng quân của hai vị thượng cấp, đồng thời cũng hoàn toàn tán đồng kế hoạch đó, linh hồn của Thiếu niên quân chính là tướng chủ, là đám sĩ tử bọn họ, không phải ở binh tốt.
Triệu Trinh rất muốn đi xuống bậc thềm xem cho rõ đội hùng sư này, nhưng Vương Xử ngăn lại.
Bàng Tịch và Hàn Kỳ, Văn Ngạn Bác thì không có nhiều cố kỵ như vậy, trực tiếp đi ra, còn rút đao đám Lang Thản ra xem, đao có rất nhiều vết mẻ nhỏ ở lưỡi, làm đao như lưỡi cưa, gật đầu hài lòng, đao thế này mới là lợi khí giết người, chứ không phải là thứ đao bóng loang loáng, lưỡi đao phẳng lỳ, thứ đao đó làm ra chỉ để trưng cho đẹp mắt thôi.
Triệu Trinh đợi các đại thần xem hết mới hít một hơi, hô to: - Xuống ngựa.
Ba mươi người đồng loạt đầm ngực, nghiêng người xuống ngựa, đều tăm tắp.
- Trẫm cho phép các ngươi cởi giáp. Triệu Trinh phất tay ba mươi hoạn quân bê khay tới trước mặt đám Lang Thản.
Chiến giáp Vũ Thắng quân nặng hai mươi cân, thêm vào yêu đao, cường nỏ, trường mâu, cùng đủ thứ linh tinh như đạn thuốc nổ, ống tên, dao găm, băng cá nhân..v..v..v.. cộng lại phải nặng tới năm mươi quân. Đám hoạn quan cầm khay mặt đỏ bừng bừng, hai tay gồng hết sức, đến khi Ngưu Đại cởi đôi chùy xích ra ném lên, thì khác nào cọng cỏ đè chết lừa, cái khay choang một cái rơi xuống, đồ trên đó văng tung tóe, vội vàng quỳ xuống bò lồm ngồm nhặt.
Triệu Trinh chẳng trách mà còn ngửa cổ cười lớn, đây chỉnh là thân binh của trẫm, ngoài trẫm ra không ai sai bảo được, nghĩ thôi đã thấy lòng rạo rực, nếu một ngày trẫm chỉ huy vạn người thế này ra trận, không biết uy phong thế nào.
Khi ba mươi cái khay đặt chỉnh tề trước mặt Triệu Trinh, đám thị vệ mới thở phào, tay rời chuôi đao, lùi lại, không vây quanh Triệu Trinh nữa.
Triệu Trinh đi dọc theo những cái khay, thi thoảng lại nhặt một thứ lên xem, thủ lĩnh thị vệ bên cạnh giải thích, gật gù liên tục, cảm thán: - Quả nhiên là tướng quân bách chiến tử, tráng sĩ thập niên quy.
Hàn Kỳ đột nhiên lên tiếng: - Bệ hạ, tướng chết ở biên ai là thiên chức, học văn không thành, chỉ đành bán võ, dùng máu thịt đổi quân công mong phong thê ấm tử, Đại Tống ta mỗi năm tốn sáu phần tiền lương cho quân đội, nuôi binh ba năm dùng một ngày, nên quốc triều không nợ nần gì họ, cho họ cơ hội lấy công đền nợ nước, là vinh hạnh của võ nhân rồi.
Triệu Trinh cảm thấy câu này không phải không có lý, nhìn Lang Thản hỏi: - Ngươi chức văn thừa phụng lang, nhưng lại tác chiến biên thùy, có phải là do học vấn không đủ không?
Lang Thản chắp tay đáp: - Bẩm bệ hạ, Vũ Thắng quân cô vô số người học rộng tài cao, vi thần so với họ đúng là học vấn chưa đủ, ví như Vân đô giám, Tô tham quân, Chu phụng hóa lang, Ngô tham sự lang, đều có học vấn hơn xa thần, tướng sĩ trong quân cũng chỉ biết được chữ to như quả dưa hấu thôi, đúng là hơi kém cỏi.
- Đám người vi thần nghe nói năm nay bệ hạ mở khoa khảo, trong quân có không dưới hai mươi người muốn tham gia, cho nên đô giám phái vi thần ngày đêm lên kinh hỏi rõ, chỉ cần chính sách triều đình đã quyết, chúng thần sẽ nhanh chóng vì bệ hạ quét sạch loạn thần, để về kinh tham gia đại thí.
Triệu Trinh mới sực nhớ chuyện sĩ tử nhập quân ở đất Thục, cười hỏi: - Chức vị các ngươi nay đều đã hơn tân khoa tiến sĩ, vì sao vẫn muốn tham gia khoa khảo?
Lang Thản vái lạy cái nữa: - Vân đô giám nói nếu trong quân không có vài tiến sĩ thì không còn mặt mũi nào về gặp ân sư Bành Lễ tiên sinh nữa.
- Bành Lễ tiên sinh, a, không ngờ các ngươi còn là đồng môn của trẫm, được, nếu các ngươi có thể trở về trước đại khảo, trẫm cho các ngươi rời cương vị tham gia khảo thí!
- Vũ Thắng quân kiêu dũng, không phụ lòng trẫm, Trâu Đồng Minh, thưởng! Những người khác tới dịch quán nghỉ ngơi, ngươi theo trẫm.
Triệu Trinh phất tay cho những binh tốt kia lui, định dẫn Lang Thản vào hậu điện, định hỏi xong mới ra Thủy Củng điện cùng văn võ bàn bạc.
Hàn Kỳ vẫn nhìn chằm chằm quân tốt Vũ Thắng quân vẻ mặt biến đổi không chừng, ông ta là một trong những người đề phòng võ nhân nhất, giờ võ nhân lại muốn tham gia khoa cử làm tiến sĩ sao?
HẾT!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2