Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 376: Phá Trò
P
hương Văn Sơn quyền thế rất lớn, lại có Trần Tiểu Cửu đứng sau chống đỡ, sao có thể sợ Thạch Đầu Trù? Gã kỳ quái nói:
- Thạch công tử, huynh nhất định phải có cách nói làm hài lòng Chư vị tài tử, Phương Văn Sơn ta chịu oan ức cũng không sao, nhưng lại không thể làm mát trái tim của các học sĩ.
Dù sao gã cùng đã cùng các học trò lêu lổng nhiều ngày ở Hàng Châu, Chư vị tài tử giai nhân suy nghĩ nhiều tới gia cảnh, đương nhiên coi gã là bạn tốt. Lúc này gã dẫn đầu gây khó khăn cho Thạch Đầu Trù, tựa như lửa, trong nháy mắt, đốt cháy trái tim thù địch của các học sinh.
- Thạch công tử, huynh hãy nói rõ, rút cuộc là có rắp tâm gì?
- Hừ…, nếu huynh không giải thích được, gia đình ta tuy không bằng huynh, nhưng cũng không dễ đối phó như vậy đâu.
- Có Văn Khúc tinh quân lâm phàm Trần công tử ở đây chống đỡ cho ta, ta sợ cái quái gì ngươi chứ.
Một mảnh hỗn loạn, tiếng chất vấn khắc khẩu, giống như là đoàn loạn, chen chúc vào tai Thạch Đầu Trù, chỉ khiến đầu óc y choáng váng, gấp đến mức mê mệt.
Phan An chen chúc ra trong đám người, khuôn mặt tuấn tú ra vẻ quan tâm, thấp giọng nói với y:
- Thạch huynh, thế nào mới là tốt? Ta cũng không có chủ ý gì hay.
- Ta cũng không có mưu kế gì, ngươi nhu nhược như gối thêu hoa, làm gì có thượng sách gì chứ?
Thạch Đầu Trù sứt đầu mẻ trán, không ra mặt quở trách Phan An vài câu, trong lòng khách sáo với gã.
Phan An vốn có ý tốt an ủi, không ngờ Thạch Đầu Trù lại châm chọc gã như vậy, nghĩ mình tốt xấu gì cũng là nhị công tử của Phan gia, ngượng ngùng, khuôn mặt quyến rũ đầy giận dữ, vô hình chung, có chút gai nhọn xù lên với Thạch Đầu Trù.
Thạch Đầu Trù nói xong, đột nhiên cảnh giác sự sai lầm trong ánh mắt của mình, vội vàng an ủi cười nói:
- Phan huynh, ta vừa rồi tâm tình không tốt, nhất thời tình thế cấp bách, có lời mạo phạm, xin thứ lỗi cho.
- Vô phương! Vô phương. Thạch huynh cứ giải nguy trước mắt đi.
Phan An cười trả lời, đứng cách Thạch Đầu Trù ba thước, khúc mắc trong lòng, nhưng không có cách nào xóa sạch.
Thạch Đầu Trù kiên trì, dõng dạc nói với mọi người:
- Chư vị huynh đệ tỉ muội, Thạch mỗ nhất giới phàm nhân, khiêm tốn tự biết mình, sao dám mạo phạm tới các vị, nói các vị lòng dạ hiểm độc được cơ chứ? Đây là lời nói kích động của Trần công tử, chư vị chớ bị che mắt hiểu lầm.
- Đúng vậy, đúng vậy, Thạch công tử nói có lý.
Thư sinh xỏ giầy vội vàng phất tay, phụ họa theo nói:
- Thạch công tử một lòng chân thành với mọi người, Chư vị tài tử sao có thể vong ân bội nghĩa chứ?
- Không có ân, không nên nghĩa?
Phương Văn Sơn nghe vậy, chỉ vào mũi gã, vô cùng khí thế nói:
- Đế giầy ngươi, nhất giới chó săn, cút sang một bên cho ta. Chớ có châm ngòi thổi gió, tự cường ngẩng đầu, ngươi nói với mọi người xem, Thạch Đầu Trù đã cho ngươi lợi ích gì?
Tên mặt hình giầy thấy Phương Văn Sơn châm đúng chỗ thân phận của gã, đỏ mặt tía tai, liên tục xua tay:
- Chớ có ngậm máu phun người, ngươi mới là tay sai của Trần Tiểu Cửu.
- Phương Văn Sơn chính là chó săn, cũng là chó săn của mấy trăm học sinh, sao có thể để cho hắn tùy ý được?
Trần Tiểu Cửu không đợi gã nói xong, hung hăng tiến lên trước nắm cổ áo gã, ngơ ngác nói:
- Thẳng thắn mà nói, chống đối tới cùng, ngươi luôn bỏ phiếu cho ta, rút cuộc là nhận được lợi ích gì của Thạch Đầu Trù?
Tâm linh tên mặt giầy yếu ớt, không chịu nổi gánh nặng, lại bị Trần Tiểu Cửu trợn mắt nhìn, sợ tới mức suýt nữa tè dầm ra quần, run rẩy nói:
- Thạch công tử chỉ là..chỉ là cho ta hai nghìn lượng bạc, để ta phối hợp, đừng..không có ý khác…
Chư vị tài tử nghe vậy, ngây ra như phỗng.
- Hai ngàn lượng bạc, đã mua chuộc được ngươi? Hừ…ngươi không thấy ngươi quá rẻ rúm sao? Thật làm mất mặt Chư vị tài tử, ngươi cút ra cho ta.
Trong lòng Trần Tiểu Cửu phẫn nộ, tay thêm lực, đẩy gã ra ngoài.
Tên này mông chấm đất, kêu đau một tiếng, nhưng không thoát ra khỏi nơi thị phi này, mà đến bên cạnh Thạch Đầu Trù, vẻ mặt khổ sở nói:
- Thạch…Thạch công tử, hai ngàn lượng bạc, huynh còn chưa đưa ta đâu.
Mọi người thấy tình cảnh vậy, càng thấy được chỗ Thạch Đầu Trù, lừa gạt chứng cứ của các học tử, trong lòng vô cùng phẫn nộ, khó có thể kể hết tội trạng.
Thạch Đầu Trù xanh mét, như rơi xuống hố băng, tuy là mùa hè cực nóng, nhưng vẫn cảm thấy lạnh thấu xương! Lúc này, y đâu thể thừa nhận việc khó chịu này, mắt nhìn thấy việc thành hóa bại, chộp vào miệng tên mặt giầy một cái, tức giận nói:
- Đồ chó, ngươi là người nào? Ta đâu có quen ngươi? Không ngờ dám ăn nói lung tung? Cút xa ta ra.
Tên kia nghe vậy, dũng mãnh tăng lên, có trả giá phải có hồi báo, muốn ta làm việc không công cho ngươi? Đừng hòng nhé. Vẻ mặt gã đau khổ muốn đòi bạc, Thạch Đầu Trù lại hướng ánh mắt đến người đàn ông phía sau.
Người đàn ông kia tiến lên, tóm lấy cổ áo mặt giầy, giống như là tóm một con gà, đi ra khỏi đám người, ném vút ra xa.
Mặt giầy cô đơn chiếc bóng, đòi tiền không được, không dám ở lâu, nhanh như chớp biến mất, chỉ là, giọng nói của gã truyền đến theo gió:
- Thạch Đầu Trù, ngươi dám đùa giỡn ta, ta…ta chửi cả mười tám đời nhà ngươi.
Mọi người nghe thằng nhãi này mắng khó nghe như vậy, trong lòng thấy hết giận, không khỏi cười ầm lên.
Trần Tiểu Cửu thong thả bước tới, lắc đầu cham chọc nói:
- Chậc chậc…, Thạch công tử tâm cơ thật sâu, để đạt được mục đích, không tiếc dùng thủ đoạn đê tiện như vậy, cái này…lẽ nào chính là sự thành tín mà Thạch công tử quảng cáo sao?
Thạch Đầu Trù ép mình tỉnh táo lại, lúc này, không thể lao đầu vào trận tuyến, nếu không sẽ không có đất, khó có thể xoay người. Y mặt dày mày dặn cãi lại:
- Cái này…cái này các vị chớ có hiểu lầm, ta sao có thể là người như vậy, người này đáng ghét thật, nhất định có người thừa cơ vu oan giám hại ta, mọi người đều là người đọc sách hiểu rõ lý lẽ, chớ để bị người gian châm ngòi ly gián.
Chư vị tài tử nghe sự biện giải tái nhợt thế, đều lộ ra nụ cười không thèm để ý, Phương Văn Sơn tận dụng nói:
- Theo ta thấy, Thạch công tử nói là thành tín, theo như cách giải thích của ta, thực sự là khác nhau rất nhiều, những phàm phu tục tử như chúng ta, nghiên cứu cả đời, cũng không thể nhìn thấy được con đường đó đâu.
Chư vị tài tử nghe vậy, lại cười vang một trận, mấy trăm con mắt lướt qua Thạch Đầu Trù và Trần Tiểu Cửu đánh giá, sau khi thưởng thức, càng cảm thấy Trần Tiểu Cửu thân vải thô sơ, so với Thạch Đầu Trù đầy tơ lụa, không biết thân thiết hơn bao nhiêu! Các giai nhân mở to mắt, trong ánh mắt phát ra sự nhu tình đầy màu sắc.
Thạch Đầu Trù thấy thời cơ đã mất, trong lòng vô cùng hối hận, dường như đã mất hết can đảm, lúc này y sớm đã không nghĩ tới việc khai thác thương cơ nữa, chỉ cầu xin vượt qua kiếp nạn này an toàn, tạm gác lại sau, cẩn thận tính toán, định đoạt lại.
Chỉ là…chỉ là sáu vạn lượng bạc tiêu đi thật có chút đau lòng, có thể nghĩ cách thu về hay không?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi