Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Niết Bàn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.4 - Chương 148: Mơ Cũng Không Dám Thấy.
F
acebook của Mark hiện đang kỳ trưởng thành thần tốc, đã quét qua liên minh Ivy ở Mỹ, hiện giờ số người dùng đạt tới 1.3 triệu người. Mark gửi cho Tô Xán link mấy bài báo nói tới tốc độ quật khởi loại mạng giao lưu giữ các trường học này.
*** Móa, phiên âm tiếng Trung của Facebook là "phi tử bất khả", không chết không được.
Hai người họp với nhau thông thường là vào 11 - 12 giờ đêm giờ TQ, Mark không thể không phá vỡ thói quen không dậy trước 9 giờ sáng của hắn, ngồi trước máy vi tinh, bàn bạc kế hoạch phát triển.
- Tới Mỹ đi, tranh thủ trong năm nay lấy khoản đầu tư lớn đầu tiên, chúng ta liên thủ, nước Mỹ sẽ là của chúng ta.
Cứ mỗi lần hai người liên lạc với nhau, Mark không quên xúi bẩy Tô Xán sang Mỹ với hắn.
Thế phát triển của Facebook hoàn toàn đúng với dự đoán trước đó của Tô Xán, làm Mark phải dùng thành ngữ tiếng Hán "phục sát đất" để khen ngợi Tô Xán, đó thuần túy là sự kính trọng của nhà chiến lược giành cho nhà chiếc lược khác.
Tô Xán đã có thể dự đoán được thành công lớn như vậy, trước đó vẫn sảng khoái đem công ty giao ình, sự tin tưởng này làm Mark càng cảm kích.
Nhưng với Tô Xán mà nói, tất cả đều là của Mark, Tô Xán lấy của chính hắn trao cho hắn mà thôi, vì thế Tô Xán cũng cố gắng ở phía sau lưng Mark, để mọi ánh hào quang chiếu lên người hắn, xứng đáng những gì hắn được hưởng.
Nói thế không có nghĩa là Tô Xán không có công sức nào trong chuyện này, y đã mang facebook tới sớm hơn mấy năm so với lịch sử, trong khi điều kiện và thời cơ phát triển chưa chín muồi, Mark còn chưa trưởng thành, Tô Xán tất nhiên tốn công tốn sức.
Tô Xán chỉ biết sau này facebook cực kỳ lớn mạnh mà thôi, kiếp trước y đâu làm nghề này mà hiểu rõ từng giai đoạn phát triển của nó, toàn bộ vốn liếng của y trút hết vào bộ khung facebook 1.0 rồi.
Với Tô Xán mà nói, facebook lúc này không thể có chút sai sót nào, nếu không tín nhiệm của Mark với y sẽ dao động, vì thế áp lực của Tô Xán không hề nhỏ, không có thành công nào là dễ dàng đơn giản.
Tiếp xúc với Mark cũng như áp lực tới từ Mark làm Tô Xán học hỏi được rất nhiều, tiến bộ rất nhiều, đây là lần thứ hai Tô Xán thay da đổi thịt, lần đầu là ở Hạ Hải khi y tìm được thú vui trong sách vở, thì nhờ Mark, Tô Xán bước ra khỏi phạm vi sách vở, không còn dùng kiến thức trong sách, mà áp dụng tư tưởng của riêng mình.
Nói một cách đơn giản là Tô Xán lên LV rồi.
Thể hiện rõ ràng nhất là sự thay đổi trong tính cách của Tô Xán.
"Mình về nhà rồi" Đường Vũ gửi tin nhắn qua.
Tô Xán thấy được tin nhắn của Đường Vũ thì đánh vào khung cửa sổ đang chat với Mark “Chờ một chút, Đường Vũ vừa về ”, “ Lần một chút gần nhất của cậu mất 1 tiếng” Mark giơ ngón giữa lên rồi rời mạng.
Tô Xán vừa dán mắt vào kính viễn vọng, nhìn thấy Đường Vũ đang mở tủ lấy quần áo, có vẻ chuẩn bị đi tắm, nhắn tin cho cô, " Hôm nay cùng mẹ đi đâu, mua được cái gì?"
Ở trong phòng ngủ, Đường Vũ do dự một lúc mới nhắn lại, "Không mua gì cả."
Mục Tuyền đi vào trong phòng, đem quần áo vừa lấy từ máy giặt ra tới cho Đường Vũ, còn cầm theo một món đồ màu đen:
- Đường Vũ, thay cái này đi, con gái cần phải chú ý tới vóc dáng, từ bây giờ con phải chú ý bồi dưỡng cơ thể của mình rồi.
Đường Vũ quay lại, nhìn thấy thứ trong tay mẹ mình thừ ngần ngừ, cô vừa mới gửi tin nhắn cho Tô Xán, nếu cậu ấy có nhà, rất có thể lúc này đang nhìn mình qua kính viễn vọng.
Đầu kia Tô Xán không nhìn rõ lắm, đợi khi điều chỉnh xong, đột nhiên thấy máu vọt lên đầu.
Bra màu đen, quai đeo mỏng manh, nhìn dáng vẻ của Mục Tuyền, chẳng lẽ muốn cô ấy thay bây giờ?
Tội lỗi, tội lỗi, trong lòng nói thế nhưng mắt Tô Xán không dịch đi nửa ly.
Mục Tuyền vừa điều chỉnh cái chiếc áo lót trong tay vừa nói:
- Về sau con phải dùng loại áo lót chỉnh ngực này, huấn luyện viên thẩm mỹ nói với mẹ, ngực con không được cân, bên trái phát triển hơn một chút, con phải đeo nó để cân bằng lại, ba tháng điều chỉnh một lần. Con lớn rồi, càng phải chú ý tới việc này, nữ sinh không chỉ theo đuổi vẻ đẹp bên trong hình thể cũng rất quan trọng.
Bên kia Tô Xán nóng ruột vô cùng, tuy không nghe thấy hai mẹ con họ nói gì, nhưng đoán được Đường Vũ vì cố kỵ mình nhìn trộm nên không chịu thay áo, lần đầu tiên y cảm thấy Đường Vũ không nghe lời mẹ đúng là thật bất hiếu.
- Con biết rồi, lát nữa con thay.
Đường Vũ vờ gấp quần áo làm cớ, liếc nhìn cửa sổ, không xác định được ở phía kia chung cư có phải có đôi mắt đang nhìn không, cô không dám đi kéo rèm xuống, nếu không mẹ mình sẽ cảnh giác, năng lực quan sát và suy luận của mẹ mình rất kinh người, Đường Vũ không dám thử.
Mục Tuyền hiểu lầm ý Đường Vũ, mỉm cười:
- Con bé này, lại còn xấu hổ với mẹ gì chứ. Con đừng thấy mình còn trẻ mà xem nhẹ, muốn giữ được bầu ngực đẹp, đầy đặn và săn chắc thì cần chú ý giữ gìn từ bây giờ, không chỉ tập luyện, dáng ngồi mà áo lót cũng là thứ cực kỳ quan trọng.
Tiếp đó Tô Xán nhìn thấy một cảnh mơ cũng không dám tưởng tượng ra, tích tắc y thấy thị lực của mình phải vượt quá 15/10, đôi tay nhạy cảm hơn cả tay bác sĩ phẫu thuật, điều chỉnh cực kỳ chính xác tiêu cự của kính viễn vọng.
Mục Tuyền cởi chiếc cúc thứ nhất, lộ ra làn da ngực trắng tới lóa mắt, tim Tô Xán đập loạn xạ, vì y biết chuyện gì sắp tới. Cái cúc thứ hai mở ra, khe ngực sâu hun hút mê người, Tô Xán thấy được một phần cái áo lót màu trắng, ôm lấy hai đường cong tuyệt mỹ, máu y sôi sùng sục, hai mắt ấn sát vào kính viễn vọng, bình thường hẳn phải đau lắm, lúc nãy y chẳng cảm thấy gì.
Tô Xán thấy các cô gái mặc áo trắng mỏng manh phối hợp với áo lót màu đen, tạo ra hiệu ứng mập mờ khêu gợi trêu ghẹo nam nhân, hiện giờ y mới biết áo đen với bra trắng mới thực sự là vũ khí giết người.
Cái cúc thứ ba đã mở ra rồi, Tô Xán thấy cái rốn gợi cảm, cái bụng phẳng lỳ, hai tai y như ù đi, tay y run run, kích thích tột cùng đồng thời cũng hơi sờ sợ, đó là Mục Tuyền, bị phát hiện thì mình chết là cái chắc.
Toàn bộ cúc áo được cởi bỏ, OMG, trời đất thiên địa thánh thần ơi cứu con với, Tô Xán gào lên trong lòng, nhưng dám đảo bảo vị nào lớ ngớ dám xuống "cứu" y bây giờ, Tô Xán sẽ bẻ cổ tức thì.
Mục Tuyền đã cởi chiếc áo sơ mi ra, toàn thân phát tán một vẻ đẹp cổ điển không thể diễn tả bằng lời, chỉ thấy đôi bờ vai trơn bóng như tuyết có thể sánh với tác phẩm điêu khắc tinh tế nhất, chiếc áo lót không hề cầu kỳ hay gợi cảm, trắng thuần khiết với riềm hoa như của nữ sinh, lại càng thêm khiêu khích mời gọi, non nửa bầu vú lộ ra ngoài, không to, nhưng trắng và căng tròn ưu mỹ, đang nhẹ nhấp nhô như muốn bật ra khỏi cái áo …
Tất cả tưởng chừng chỉ cách trước mũi Tô Xán có 5 cm, y nuốt nước bọt ực một cái, tay vô thức đưa ra, nhưng làm sao mà chạm vào được …
Mục Tuyền cởi áo ra, thân trên chỉ còn lại chiếc áo lót, nói với Đường Vũ:
- Giờ mẹ con mình giống nhau rồi nhé, con thay luôn đi, để mẹ điều chỉnh cho.
Đường Vũ quay đầu lại há hốc miệng nhìn mẹ mình, lúc này không để ý được nhiều nữa, hoảng hồn giằng lấy áo lót màu đen, đẩy vội mẹ mình ra ngoài:
- Mẹ ra đi, mẹ ra đi, con thay xong sẽ ra ẹ xem.
Mục Tuyền bị Đường Vũ dùng hết sức đẩy ra ngoài chỉ hơi ngạc nhiên, sau đó mỉm cười vui vẻ, nếu như con gái mình xấu hổ chuyện này như thế, chứng tỏ quan hệ của nó với Tô Xán còn chưa đi tới đâu cả, bà có thể yên tâm rồi.
Ở đầu kia, Tô Xán không có thời gian mà luyến tiếc, cũng không dám điều chỉnh kính viễn vọng sang phòng khách tiếp tục nhìn Mục Tuyền nữa, y đang cuống cuồng bò sát sàn nhà, gấp rút rời khỏi phòng, vì nha đầu Đường Vũ kia sau khi đẩy Mục Tuyền ra ngoài nhất định sẽ dùng kính viễn vọng xem mình có nhà hay không.
Tô Xán chưa kịp bò tới phòng khách thì Tằng Kha đang làm thức ăn trong bếp nhìn thấy quát:
- Tô Xán, không đi đàng hoàng mà bò thế kìa là sao?
Chưa kịp trả lời mẹ thì di động trong túi reo inh ỏi, người y run cầm cập, bỏ mẹ rồi, nha đầu kia truy sát tới rồi, Tô Xán định nghe điện nhưng sợ mẹ mình to tiếng thì lộ bem hết, rối rít vẫy vẫy tay với mẹ, tiếp tục bò sát chân tường, hai lần xỏ dép mà không vào được, bỏ luôn, bò ra khỏi cửa, đóng sập cánh cửa lại mới dám đứng lên.
- Thằng bé này lại lên cơn gì thế?
Tằng Kha nhìn vào phòng Tô Xán không thấy cái gì khác thường, sao nó lại như ma đuổi thế? Hay học nhiều quá nên loạn trí rồi?
Chuông điện thoại vẫn reo một cách ương bướng như cái tính của Đường Vũ, Tô Xán toát mồ hôi hột, lúc này y không biết có nên nghe điện thoại hay không, bình thường lỡ một hai cuộc gọi cũng đành đi, nhưng lúc này không nghe thì tỏ ra là chột dạ, nghe thì lý do gì mà lâu thế không nghe điện thoại? Nha đầu ấy tinh như ma, không dễ qua mặt, còn đang đấu tranh thì ngón tay ngu ngốc phản chú bấm mịe nó nút nghe mà không hay.
- A … a lô.
Mẹ cái thằng ngu này, cố bảo bản thân bình tĩnh nhưng giọng vẫn không khỏi lắp bắp:
- Tô Xán, bạn đang ở đâu?
Nói qua điện thoại chất lượng âm thanh không phải quá tốt, Tô Xán vẫn nghe ra một mùi nguy hiểm:
- Mình đang trên đường về nhà.
- Sao lâu thế mới nghe? Sao giọng bạn lạ thế?
Đường Vũ hỏi dồn dập:
Một tia sáng lóe lên trong đầu Tô Xán:
- Mình vừa mới bị chó đuổi.
“Trời ơi! Tôi là thiên tài!” một sự thông, vạn sự thông, chỉ tích tắc Tô Xán đã hoàn thiện lời nói dối của mình.
- Làm sao lại bị chó đuổi, có bị sao không?
Giọng Đường Vũ có chút gấp gáp, Tô Xán cố áp vui mừng xuống, vờ thở đứt quãng:
- Đang viết tin nhắn … cho bạn không để … ý dẫm phải đuôi con chó, may mà mình nhanh chân …. không làm sao cả! Thoát rồi!
- Bạn thật là, mình nói bao lần rồi, đang đi thì đừng có dùng điện thoại …
Chịu đựng nha đầu kia cằn nhằn một lúc, Tô Xán thở phào tắt máy, thoát nạn rồi, dựa lưng hành lang ngồi bệt xuống đất, bây giờ tưởng tượng một chút chắc không bị thành vật đâu nhỉ?
***
Ờ hình thì không có, phát huy trí tưởng tượng đi nhé.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Niết Bàn
Khảo Ngư
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư
https://isach.info/story.php?story=dai_niet_ban__khao_ngu