Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chấp Chưởng Thần Quyền
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 366: Làm Người Phải Có Ánh Mắt
T
iểu tử!
Vừa nghe lời nói này của Diệp Dương Thành, sắc mặt tên côn đồ có chút thay đổi, bật dậy xăn tay áo:
- Mày hỗn thế nào?
- Tao? Tao hỗn ở địa cầu.
Diệp Dương Thành cười nhẹ một tiếng, thong dong bước lên một bước:
- Như vậy mày lại hỗn thế nào?
- Thế nào? Muốn luyện với tụi tao?
Tư thế khiêu khích của Diệp Dương Thành, tên côn đồ làm sao không biết? Hơn nữa bị lời khoác lác kích thích, cảm giác Diệp Dương Thành muốn rơi mặt mũi của hắn, vẻ mặt tức giận:
- Có biết tao vừa đem một tên đưa vào bệnh viện?
- Biết.
Diệp Dương Thành nhẹ nhàng gật đầu, bình tĩnh nói:
- Cho nên, tao tới.
- Mày muốn chết có phải hay không?
Tên côn đồ không chịu được kích động, nhất là trước mặt người khác, nếu không tìm về mặt mũi, từ nay về sau hắn làm sao lăn lộn? Nghĩ tới đây hắn chợt quát, thuận tay quơ lấy ống tuýp trên bàn, sải bước đi tới:
- Xem hôm nay tao phế mày!
Tay hắn nắm ống sắt, gọn gàng bổ lên vai trái Diệp Dương Thành, đồng thời vung chân phải hung hăng đạp tới…
- Ba!
Ngay khi tên côn đồ nghĩ hôm nay phải nhìn thấy huyết quang, một thanh âm tát tai vang lên cao ngất, tên côn đồ lảo đảo bị Diệp Dương Thành đánh bạt tai xoay vòng tại chỗ, sau đó phù phù một tiếng té xuống đất.
Chuyển biến bất thình lình làm những thanh niên vây xem đều kinh ngạc, Diệp Dương Thành ngồi xổm xuống, đưa tay nhéo cổ áo tên côn đồ, cười nhạt nói:
- Đi tới đồn công an với tao một chuyến.
- Đi…đồn công an?
Tên côn đồ bị nếm bạt tai theo bản năng sờ lên gò má đã sưng phù của mình, trên mặt lộ dáng tươi cười âm trầm:
- Tốt, đi, đi đồn công an!
Chứng kiến thần sắc của tên côn đồ, Diệp Dương Thành làm sao không biết trong lòng hắn đang đánh chủ ý gì? Nhưng đối với việc tên côn đồ có thể nhanh chóng tìm được biện pháp xử lý thích hợp nhất, hơn nữa liền làm ra quyết định, điểm này thật làm Diệp Dương Thành cảm thấy ngoài ý muốn, ai nói toàn bộ côn đồ đều là kẻ thiếu não đây?
Khi Diệp Dương Thành níu áo tên côn đồ lôi ra khỏi tiệm chơi game đi ra xe, có vài thanh niên nở nụ cười, vui sướng khi thấy người gặp họa nói:
- Tiểu tử này cần xui xẻo…
Anh rể tên côn đồ kia ban đầu từng làm việc ở đồn công an trấn Vinh Phù, mới được điều nhiệm làm phó đồn trưởng đồn công an trấn Bảo Kinh hơn một tháng trước, từ sau khi đến nhậm chức, tên lưu manh kia bắt đầu hung hăng càn rỡ, trên hắn có người thôi, những tên lưu manh còn lại cũng không dám trêu chọc hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn tác oai tác phúc, nghe hắn thổi phồng khoác lác.
- Tiểu tử, biết điều đưa ra tiền thuốc men, bằng không tao cam đoan mày vào đồn công an rồi đừng hòng đi ra!
Ngồi cạnh ghế tài xế tên lưu manh xoay tròn ánh mắt nói, Diệp Dương Thành lái xe Audi, cho hắn nhìn thấy tiền bạc sáng lòe lòe, bãi phải tìm về, tiền, cũng phải hung hăng gõ một số!
Quyết định này xem ra là chủ ý vẹn toàn đôi bên, hắn quay đầu nhìn Diệp Dương Thành hừ nói:
- Nhìn xe của mày, trong nhà có chút tiền trinh đi, một khi bị tạm giữ…hừ, còn muốn hoàn hảo không tổn hao gì đi ra?
- Ha ha…làm người đừng không có ánh mắt.
Nghe tên côn đồ uy hiếp, Diệp Dương Thành thản nhiên liếc mắt nhìn hắn, trào phúng cười nói:
- Mày cảm thấy mày có thể một tay che trời trong trấn Bảo Kinh?
Tình huống bên trong xe có chút cổ quái, Diệp Dương Thành tát tên lưu manh bạt tai, mà tên lưu manh nhắc nhở Diệp Dương Thành đừng chọc tới mình, lấy tiền đi ra giải quyết, làm ợ của Ngô Anh Quần ngồi sau xe đều có chút nghẹn họng nhìn trân trối.
Trên đoạn đường này tên lưu manh không ngưng lao thao uy hiếp Diệp Dương Thành, muốn bức bách hắn đền tiền ình, nhưng làm cho hắn thất vọng chính là vô luận hắn đưa ra danh nghĩa anh rể hay là vết thương trên mặt đòi tố cáo Diệp Dương Thành, nhưng người kia vẫn xem thường, làm như không nhìn thấy hành động của hắn!
Nhìn thấy xe sắp đến đồn công an, tên lưu manh có chút nóng nảy, thấp giọng quát:
- Tiểu tử, mày đừng cấp mặt không biết xấu hổ, đánh người là mày mà không phải tao!
- Ha ha, nóng nảy rồi?
Diệp Dương Thành rốt cục quay đầu nhìn hắn, ý cười trên mặt biến mất, chỉ còn lại thần sắc lạnh băng:
- Đã muộn!
- Mày…
Tên lưu manh nhất thời chán nản, nghiến răng quay đầu nhìn mợ cùng Ngô Anh Quần, nói:
- Tụi mày nhớ kỹ cho tao, xem tao làm sao thu thập…
- Ba!
Lời còn chưa dứt Diệp Dương Thành lại vung tay tát tới, thanh âm lạnh lùng nói:
- Ngậm lại miệng chó của mày, nói thêm một câu nữa, hừ!
Gò má rát bỏng, nhưng tên côn đồ vẫn nhẫn nhịn không đánh trả, ánh mắt âm tàn nhìn Diệp Dương Thành, nói:
- Hai bạt tai này, đợi lát nữa tao trả mày gấp mười!
- Chỉ sợ mày không có cơ hội này.
Xe đã chạy tới cửa đồn công an, Diệp Dương Thành giẫm phanh, khóe môi hiện lên vẻ châm biếm trào phúng:
- Đi xuống đi, dẫn tạo đi gặp anh rể phó đồn trưởng của mày, tao thật sự muốn nhìn, hắn làm sao dạy dỗ cậu em vợ của mình!
- Đợi lát nữa mày phải hối hận!
Ánh mắt tàn nhẫn của tên lưu manh đảo qua mặt Diệp Dương Thành, nghiến răng nghiến lợi nói.
Nghe lời cảnh cáo của tên lưu manh, Diệp Dương Thành chỉ nhún vai, trong đầu đã tính toán với Dương Đằng Phi, chỉ chờ nhìn xem phó đồn trưởng kia là mặt hàng gì, nếu cũng là kẻ vơ đũa cả nắm…vậy chức phó đồn trưởng của hắn cũng đã nên chấm dứt.
- Mợ, Anh Quần, theo cháu vào đi thôi.
Nhìn thoáng qua tên lưu manh đã đi vào đồn công an, Diệp Dương Thành gọi một tiếng liền đi theo.
- Anh rể, anh xem mặt của em!
Vừa đi vào văn phòng phó đồn trưởng, Diệp Dương Thành liền nghe được tên lưu manh đang nói:
- Tiểu tử đó xuống tay thật quá độc ác, hắn đang ở bên ngoài, anh phải giúp em làm chủ ah…
- Ai đánh cậu thành như vậy?
Chi Trạch Xán biến sắc, nhìn gò má sưng phù của em vợ, cả giận nói:
- Quả thật vô pháp vô thiên!
- Phải đó anh rể.
Vừa thấy anh rể nổi giận, tên lưu manh thêm mắm thêm muối nói:
- Em đã nói anh là anh rể của em, nhưng tiểu tử kia hoàn toàn không xem anh vào trong mắt, đánh em không nói, còn đem em đưa tới đây, nói muốn giáp mặt anh tiếp tục đánh em một trận đâu!
- Người đâu?
Sắc mặt Chi Trạch Xán tối đen, trầm giọng hỏi.
- Ở đó, chính là hắn!
Lúc này Diệp Dương Thành đã đi vào, tên lưu manh cười lạnh, lập tức lộ ra bộ dáng oan ức chỉ vào người Diệp Dương Thành…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chấp Chưởng Thần Quyền
Phục Túy
Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy
https://isach.info/story.php?story=chap_chuong_than_quyen__phuc_tuy