Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Gia Sủng Hôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
P1 - Chương 36: "Nữ Anh Hùng" Phạm Tuyết Chân (1)
P
1 – Chương 36: "Nữ anh hùng" Phạm Tuyết Chân (1)
Hai năm sau
Phạm Tuyết Chân lơ đễnh nhìn những hạt mưa tí tách đập vào khung cửa sổ, một tay đặt lên ngực trái, một cơn đau như xé lòng lại cuộn lên, đau đến nỗi cô suýt nữa thì không thể hô hấp được, tầm mắt lại bắt đầu trở nên mơ hồ như bị phủ một lớp sương mờ...
Ngón tay trắng nõn theo tiềm thức lướt nhẹ trên lớp cửa kiếng, chỉ một lúc sau bên trên đã viết chi chít những chữ, mơ hồ vẫn có thể đọc được, ngoài "anh Cẩn Hành" thi cũng chỉ có anh "Cẩn Hành'...
Anh Cẩn Hành, tại sao anh lại thất tín? Tại sao lại để em chờ đợi lâu như vậy?
Cô ngoan ngoãn ở Canada chờ suốt ba ngày, cuối cùng vẫn không thấy bóng dáng anh Cẩn Hành đâu...
Buổi tối ngày thứ ba, Vân Phi Dương chuẩn bị đưa cô rời khỏi Canada nhưng Phạm Tuyết Chân chết sống không chịu, vừa khóc vừa nháo, kích động gần như rơi vào trạng thái không thể khống chế.
Vân Phi Dương hết lời khuyên nhủ nhưng cô gần như không nghe vào tài, dưới tình huống bất đắc dĩ, cuối cùng hai người đành ở đó đợi thêm hai ngày nữa. Đến ngày thứ năm thì tâm trạng Phạm Tuyết Chân gần như ổn định trở lại, Vân Phi Dương nói cho cô biết, Tống Cẩn Hành có dặn dò anh ta, nếu như trong vòng ba ngày mà hắn không đến Canada được thì cô phải trở về Luân Đôn, sau khi xong việc hắn sẽ trực tiếp đến Luân Đôn tìm cô.
Nghe Vân Phi Dương nói như vậy, cô lại bắt đầu sợ hãi đến phát khóc, bắt đầu hối hận tại sao mình lại tùy hứng như vậy, tại sao lại kiên trì ở Canada chờ đợi một cách ngu ngốc như vậy, lãng phí mất hai ngày, đồng thời cũng bởi vì vậy mà khiến bản thân về trễ, lỡ như anh Cẩn Hành có về Luân Đôn tìm cô thì lại không tìm được. Thế nên, cô không dám không nghe theo sự sắp xếp của Vân Phi Dương nữa, ngoan ngoãn để hắn đưa trở lại Luân Đôn.
Mà tính đến hôm nay, cô đã trở về hai năm, cũng có nghĩa là đã chờ đợi hai năm anh Cẩn Hành vẫn chưa một lần xuất hiện, hơn nữa còn mất hết tin tức...
Đến cuối cùng, anh Cẩn Hành vẫn là gạt cô!
Anh đã hứa với em là sẽ trở lại cùng em tổ chức hôn lễ, sẽ đưa em đi đến những nơi mà em ước ao, tại sao anh vẫn luôn không trở lại?
Em vẫn luôn chờ đợi, ngoan ngoãn chờ đợi, con của chúng ta cũng đang đợi anh trở về, tại sao anh lại không về chứ?
'Chân Chân, chị vào được không?' Tiếng Giang Tâm Đóa từ ngoài cửa vọng vào khiến cho Phạm Tuyết Chân vốn đang đứng ngẩn người bên cửa sổ chợt bừng tỉnh.
Cô cố trấn định lại tinh thần, đưa tay xóa hết những chữ viết trên mặt kính rồi mới xoay người lại, khi nhìn thấy Giang Tâm Đóa đẩy cửa bước vào, những ngón tay thon dài theo phản xạ bản năng lại bắt đầu miết nhẹ lên sợi dây chuyền đeo nơi cổ, trên đó treo chiếc nhẫn kim cương mà anh Cẩn Hành đã tặng cho cô.
Giang Tâm Đóa đi đến bên cạnh Phạm Tuyết Chân, kéo tay cô cùng đến sofa ngồi xuống.
'Chị nghe Melina nói trưa nay em không ăn cơm trưa? Trong người có gì không khỏe sao?'
Giang Tâm Đóa vừa hỏi vừa đưa tay nhẹ vuốt mái tóc dài mềm mại của cô sau đó vỗ nhẹ lên gương mặt hơi gầy gò của cô, 'Có muốn chị đi với em cùng qua nhà Sara đón Dao Dao về đây không?'
Dao Dao là con gái của Phạm Tuyết Chân và Cẩn Hành, hai năm trước sau khi cô từ Canada trở lại Luân Đôn thì chứng thực mình mang thai đã gần hai tháng, tính đến hôm nay Dao Dao cũng đã gần một tuổi rưỡi, đã chập chững biết đi, đã bập bẹ gọi mẹ, thế nhưng anh Cẩn Hành vẫn chưa về.
Nếu như không phải biết mình có đứa bé này, Phạm Tuyết Chân thật sự không biết mình nên dùng tâm tình gì để tiếp tục chờ đợi một người, chờ đợi một lời hứa hẹn quá xa vời nữa.
'Dạ được, chúng ta cùng đi đi.' Chân Chân nhu thuận gật đầu.
Sau khi cô bé Dao Dao ra đời, hơn một nửa thời gian là ở lại nhà của Phạm Uyển Viện, cho dù có về thì Phạm Uyển Viện cũng gần như đến chơi với con bé mỗi ngày.
'Vui vẻ lên một chút, đợi lát nữa Dao Dao nhìn thấy mẹ mình vẻ mặt u sầu như vậy có lẽ cũng sẽ không vui đâu nha.' Giang Tâm Đóa vừa nói vừa kéo tay Phạm Tuyết Chân đứng dậy đi về phía cửa.
'Đóa Đóa, em không có buồn.' Trên mặt Phạm Tuyết Chân là nụ cười thản nhiên.
'Không có là tốt nhất.' Giang Tâm Đóa nhìn Chân Chân, trong lòng thầm thở dài một tiếng, tuy rằng ngoài miệng cô nói không buồn nhưng trong nụ cười đó vẫn không giấu được một nỗi ưu thương nhàn nhạt.
Hai năm nay, nếm được mùi vị của tình yêu nam nữ, nụ cười đơn thuần của cô bé Chân Chân ngày nào sớm đã không còn nguyên vẹn nữa.
Mà một ngày nào đó của gần hai năm trước, nước Mỹ bên đó truyền đến một tin tức quan trọng...
Tay buôn vũ khí sừng sỏ gốc Hoa, Tống Cẩn Hành, lén lút lấy trộm vũ khí quân sự, ăn cắp bản thiết kế vũ khí tối tân nhất của bộ quốc phòng, trong quá trình mô phỏng theo bản thiết kế để chế tạo vô tình bị thương, sau đó thương thế bởi vì quá nghiêm trọng không thể chữa trị mà mất mạng...
Lúc tin tức này được tung ra, Phạm Tuyết Chân đã bị Vân Phi Dương hộ tống trở về Luân Đôn.
Bọn họ ai nấy đều tin tưởng Tống Cẩn Hành nhất định sẽ trở về an toàn thế nhưng vật đổi sao dời, hai năm cũng đã trôi qua mà người đàn ông Chân Chân luôn nhớ mãi trong lòng kia rốt cuộc cũng chưa từng xuất hiện một lần.
Trong hai năm qua, mọi người đã vận dụng tất cả những mối quan hệ mình có để tìm kiếm Tống Cẩn Hành nhưng hoàn toàn không thu được chút tin tức gì. Duy chỉ nhận được một tin tức đáng tin cậy chính là, Tống Cẩn Hành đích thực có bị thương sau một vụ nổ làm thổi bay kho vũ khí mà hắn và Vân Phi Dương dày công kiến tạo rồi sau đó biệt vô âm tín, không có thêm bất kỳ tin tức nào liên quan đến tung tích của hắn nữa.
Ai nấy đều không tin lời của phía cảnh sát nói là hắn đã không còn trên thế gian này.
Tống Cẩn Hành nhất định đang ẩn núp ở một góc nào đó trên trái đất rộng lớn này, đang sống thật tốt!
Lúc đến nhà của Phạm Uyển Viện, vì muốn cho Phạm Tuyết Chân khuây khỏa đôi chút, mọi người quyết định cùng nhau ra ngoài uống trà chiều thuận tiện đến các cửa hàng hạng sang càn quét một phen, mà quả thực họ đã làm như vậy, mãi đến khi chiến lợi phẩm chất đầy cả xe họ mới chịu quay về mà cô bé Dao Dao thì sớm đã mệt đến ngủ thiếp trong tay mẹ.
Ngồi trên xe, Phạm Uyển Viện gọi điện thoại cho Lạc Khải và Tư Nhan bảo họ sau khi tan tầm thì về nhà cùng nhau ăn cơm nhưng xe mới vừa rời khỏi bãi đỗ xe, vừa mới chạy được một quãng ngắn thì nhìn thấy con đường phía trước kẹt xe thật nghiêm trọng.
Suốt cả một quãng đường dài chỉ toàn xe là xe, muốn tiến cũng khó, muốn lùi cũng không được.
Mà ở cách đó khoảng năm trăm mét, hai bên đường xe cảnh sát đậu chật kín, hơn nữa còn có cả xe cứu thương và xe cứu hỏa đậu ở gần đó chờ lệnh...ngoài ra còn có rất nhiều người... chắc là những nhân viên đi làm ở những tòa cao ốc gần đó. Những người đó dưới sự điều động và hướng dẫn của cảnh sát, mặt đầy sợ hãi hoảng hốt rời đi, trên đường phố lúc này thật sự loạn đến cực điểm.
'Mau lùi lại phía sau! Mau lùi lại phía sau! Tất cả mọi người, lùi lại...' Một số cảnh sát cầm loa cầm tay hướng về phía đám đông không ngừng kêu gọi, thần sắc của ai nấy đều thật nghiêm trọng.
'Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?' Phạm Uyển Viện hạ kính xe xuống nhìn một vòng toàn cảnh, đôi mày thanh tú thoáng chau lại sau đó ra lệnh cho một vệ sĩ tiến về phía trước thăm dò xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
'Liệu có phải là diễn tập chống khủng bố hay không?' Giang Tâm Đóa lên tiếng nêu lên nghi vấn. Nhưng khu vực này là trung tâm tài chính, mua sắm và cao ốc cho thuê, mấy năm trước cũng từng xảy ra rất nhiều vụ đánh bom tạo thành vô số thương vong, nhắc đến chuyện đó chắc hẳn nhiều người vẫn còn nhớ.
Chắc không phải có chuyện gì xảy ra thực đấy chứ?
'Nếu như chỉ là diễn tập sao trước đó không thông báo trước cho người dân? Chẳng lẽ chúng ta phải đợi đến khi nào họ diễn tập xong rồi mới được về nhà hay sao?' Phạm Uyển Viện nhìn một đoàn xe thật dài chắn ở trước đầu xe mình lại nhìn một hàng xe dài ở phía sau, dù trước giờ tính tình luôn lạnh mạc, bà cũng không khỏi có chút oán giận.
Trong lúc Phạm Uyển Viện gọi điện thoại cho vệ sĩ hỏi rõ tình huống thì nghe cửa kiếng xe bị gõ mấy tiếng, người vệ sĩ bà phái đi thăm dò tin tức đã trở lại, thấy vậy Phạm Uyển Viện vội mở cửa xe.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Gia Sủng Hôn
Thịnh Hạ Thái Vi
Độc Gia Sủng Hôn - Thịnh Hạ Thái Vi
https://isach.info/story.php?story=doc_gia_sung_hon__thinh_ha_thai_vi