Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 364: Nỗi Đau Ly Biệt
L
ý Nhạc Thanh nghiêng người, muốn rút tay ra khỏi Trần Tiểu Cửu, thằng nhãi này nắm quá chặt, thử vài cái, cũng vô ích, liền để nguyên cho hắn tùy ý nắm chặt, khuôn mặt đỏ bừng, trong lòng hổ thẹn, lại thấy xấu hổ.
Nàng nghe giọng nói của Trần Tiểu Cửu như vậy, trong lòng vô cùng buồn bã, giống như là rất âu yếm, chỉ có thể nhìn thấy, thế nào cũng không sờ được, sự thất vọng tiếc nuối này, chính mình cũng không thể nhận ra. Nàng buông mặt, khẽ nói:
- Lời của Cửu gia, ta đặt trong lòng, cả đời không quên.
- Ngô Thiên Phát tuy khốn kiếp, nhưng vì con nhỏ, xin Cửu gia dàn xếp.
Nàng nói tới đây, cố lấy chút dũng khí, đôi mắt mỏi mòn chờ mong, dường như hàm chứa sự u oán vô hạn, kinh ngạc nhìn chằm chằm khuôn mặt anh tuấn của Trần Tiểu Cửu, đôi lông mi thon dài khẽ run, nội tâm hỗn độn như có như không.
Trong lòng Trần Tiểu Cửu hơi đau, hắn nhắm mắt lại, hung hăng nhéo Lý Nhạc Thanh, đột nhiên vô tình quăng sang một bên, sắc mặt lạnh như băng nói:
- Tiểu nương tử, bây giờ nàng có thể mang tướng công và đệ đệ của nàng đi rồi.
Lại quay đầu nói:
- Lô Sài Bổng, tiểu nương tử là nữ lưu đệ nhất, thế đơn lực cô, ngươi cử vài huynh đê giúp nàng mang hai kẻ khốn kiếp này về.
Lô Sài Bổng đáp lại một tiếng, vẻ mặt khó hiểu, chọn ra vài huynh đệ khỏe mạnh, giúp cõng Lý Phách Thiên và Ngô Thiên Phát di.
Tên Lý Phách Thiên kia không hề cử động nằm trên lưng một vị huynh đệ, tuy y bị đánh sưng đầu, hôn mê bất tỉnh, nhưng không đến mức hôn mê lâu.
Trần Tiểu Cửu đi cạnh hắn lạnh lùng cười:
- Đồ chó má, ta biết ngươi đang giả chết, Cửu gia ta có thể nói rõ ngươi và ta là kẻ địch, chỉ có con đường chết, ngươi sau này phải nhận thức cho rõ.
Lý Phách Thiên nghe vậy, chỉ là lông mi run rảy, đôi mắt trên khuôn mặt đang sưng vù kia vẫn nhắm chặt không dám mở ra.
Trần Tiểu Cửu vô cùng khinh thường bĩu môi, lại ngửa đầu nhìn ánh trăng, lưng quay về Lý Nhạc Thanh nói:
Tiểu nương tử, nàng có thể đi rồi, nếu gặp khó khăn, có thể tìm bằng hữu này giải nạn.
- Phải...phải đi sao?
Lý Nhạc Thanh nghe vậy, thấp giọng nói:
- Cửu gia, tạ ơn đại ân ngài, vậy ta....ta đi đây....
Nàng đi luôn không quay đầu nhìn lại Trần Tiểu Cửu, chỉ còn lại một bóng dáng thon dài, trong lòng khổ sở, trên mặt còn vương lại giọt nước mắt.
- Cửu gia, ta....ta đi thật đây...ngài bảo trọng.
Nàng có chút không cam lòng, trống ngực lại đập thình thịch.
Trần Tiểu Cửu vẫn như một pho tượng, đứng lù lù bất động.
Lý Nhạc Thanh thấy tình cảnh này, nước mắt rơi như mưa. Lần ly biệt này sẽ thành vĩnh biệt, muốn gặp lại, còn xa lắm, đôi vai nàng khẽ rung lên, theo vài người đàn ông kia, tập tễnh bước đi.
Trong lòng Trẩn TIểu Cửu thấy đau, hắn nhìn Lý Nhạc Thanh đi xa dần, lại không kiềm chế được chút xao động trong lòng, ngoái đầu nhìn lại Lý Nhạc Thanh.
Lúc này Lý Nhạc Thanh đã đi hơn trăm mét, màn đêm mông lung, đủ để che khuất tầm mắt của nàng. Trần Tiểu Cửu khoan thái ngoái đầu nhìn lại, nàng cũng vô tình nhìn thấy, lúc này không ngờ nức nở khóc thành tiếng.
Ánh mắt Trần Tiểu Cửu nhạy bén, trong vòng hai trăm mét, Lý Nhạc Thanh đã quay đầu lại nhìn ba lần., đôi má hoa lệ nước mắt giàn dụa, nổi rõ trong đầu hắn, bất kể thế nào cũng rất khó lau đi.
Con bà nó, ta thật hận.
Hắn lúc này rất bực bội, không có chỗ nào giải tỏa, khi nghe Thổ Phì Nhị Hóa gọi, hắn hùng hổ bước lên, đá thân mình mập mạp của Nhị Hóa ra xa hai trượng, ngơ ngác nói:
- Nhị Hóa, nếu ngươi còn dám gọi, ta sẽ cắt lưỡi ngươi.
Thổ Phì Nhị Hóa rùng mình, quả nhiên không dám gọi nữa.
Chợt nghe thấy một tiếng ngựa hí ở phía xa xa, dường như đang gọi hắn, Trần Tiểu Cửu nghe thấy liền tìm kiếm, đã thấy đám người cách đó mười trượng, ngựa Ô Quy phát ra tiếng kêu trong mũi với hắn. Còn tiểu thư đồng đang âu yếm vuốt lông mao của nó, một bộ say mê.
Trong lòng Trần Tiểu Cửu mềm nhũn, chạy như bay tới, vừa kéo tay tiểu thư đồng, vừa dán mắt vào ô nhã nói:
- Ô nhã à ô nhã, ngươi quả là một thần mã, nếu không phải lúc quan trọng, vó ngựa ngươi bay lên, đánh tan đám kia, thì tiểu muội muội thân yêu của ta mãi mãi rời ta rồi.
Ô Nhã nghe hiểu lời của hắn, trừng mát nhìn. Liên tục gật đầu, bộ dáng như tranh công.
Trần Tiểu Cửu cười lớn, một tay đỡ bờm ngựa, một tay nắm tay tiểu thư đồng, sự thích ý vừa rồi, đã hòa tan trong đêm trăng dịu dàng này rồi.
Hai mắt tiểu thư đồng sáng lên, dựa vào ngực hắn, u buồn nói:
- Đại ca, vừa rồi khi ngươi đánh người, dọa người, ngươi rời xa như vậy, thực sự ta rất sợ, đại ca sau này...sau này có thể dịu dàng chút không?
Trần Tiểu Cửu nhéo mũi hắn, bất đắc dĩ nói:
- Đại ca cũng không muồn như vậy à, bọn họ là người xấu, muốn làm khó cho muội, đại ca sao có thể buông tha cho họ chứ?
Tiểu thư đồng tò mò nói:
- Đại ca, cách nghĩ của huynh, rất giống với đại ca thật của muội, các huynh mới là cùng kiểu người.
Ca ca của muội? Công tử áo trắng à? Hừ...đồ đại biến thái ấy so sánh với huynh còn ác hơn nhiều, huynh vẫn phải bái phục.
Trần Tiểu Cửu vô cùng khinh thường nghĩ.
Tiểu thư đồng khẽ phe phẩy đầu, tựa vào ngực hắn, vẻ mặt đơn thuần nói:
- Muội không thích nhìn thấy đại ca giết người, thà rằng người khác giết muội, muội cũng không muốn giết y, đại ca, muội có phải là ngốc lắm?
Trân Tiểu Cửu nghe vậy, trong lòng sửng sốt, trên đời này sao lại còn có người ngốc vậy sao?
Người kề cận cùng hắn, võ công cao cường, tiểu đạo đồng này sao lại có ý tưởng không thể tưởng tượng được như vậy, bây giờ, tiểu thư đồng thân yêu của mình không ngờ cũng là có suy nghĩ như vậy.
Chẳng lẽ...thực sự mình đã làm sai? Hừ...chỉ e là chưa chắc.
Hắn an ủi tiểu thư đồng nói:
- Tiểu muội muội, nếu muội không thích, đại ca nhát định sẽ nghe muội, sau này tuyệt không giết người, cũng không đánh người trước mặt muội.
- Đại ca thật tốt.
Tiểu thư đồng lắc lắc eo nhỏ, cười hì hì nói:
- Đại ca, muội nói gì, huynh cũng nghe muội, đại ca muội không giống huynh, bất kể muội nói gì, bất kể muội nói gì, huynh ấy đều coi như gió thoảng bên tai, chỉ làm vì bản thân.
Nàng chu cái miệng nhỏ nhắn lên, bộ dạng đáng thương vô cùng, thật làm người ta thấy trìu mến.
Trần Tiểu Cửu nghe vậy, trong lòng không khỏi thấy hổ thẹn.
Ai dà...ta chỉ lừa muội thôi, nếu thật sự gặp kẻ thù, ta vẫn không thể nương tay như cũ, phải khiến hắn biến mất khỏi cõi đời này, làm sao có thể có cách nghĩ như đàn bà được cơ chứ ứ
- Tiểu muội muội, nhàn đến chán, ta dẫn muội đi xem đốt lửa trại nhé?
Trần Tiểu Cửu nhân cơ hội nói sang chuyện khác.
Tiểu thư đồng vỗ tay nói:
- Được ạ, đại ca ca, muội thích đi.
Nói xong lại làm nũng:
- Chỉ cần có thể đi với đại ca ca, cho dù màn trời chiếu đất, Thiên Vũ cũng cam tâm tình nguyện, chỉ e đại ca ca ngại bị Thiên Vũ trói buộc, không để ý tới muội.
Chậc...., tiểu nha đầu này, lại tần công ta bằng những lời nói ngon ngọt đây, lời nói ra, luôn khiến người ta thấy đau lòng như vậy. Trần Tiểu Cửu dịu dàng ôm chặt lấy nàng nói:
- Tiểu muội muội, chỉ cần muội vui vẻ, bảo đại ca ca làm gì, đại ca ca cũng làm như vậy.
- Đi, chúng ta đi thưởng thức lửa trại.
Nói xong, hắn liền ôm lấy Thiên Vũ, muốn đỡ nàng lên ngựa.
- Không được đi.
Chợt có một tiếng gào to, một bóng đen cao lớn, cả người đầy máu, hiện ra trước mặt hai người.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi