Chương 124: Khảo Nghiệm Liệp Ma Đoàn Cấp Suất (3)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - Banlong.us
Trần Anh Nhi hướng cô giơ lên ngón cái, cười hì hì nói.
“Giỏi quá!”
Bốn vị giám khảo còn trong trạng thái rung động. Bên Liệp Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu, Thải Nhi đã chậm rãi bước ra, đi hướng giữa sân.
Thích khách giám khảo hai mắt híp lại. Gã cũng là một tư thâm thích khách, từ bước chân Thải Nhi thì gã có thể thấy, mình khảo nghiệm vị này xem ra không phải kẻ yếu! Hơn nữa nhìn bảng ghi chép, đó còn là phó đoàn trưởng.
Ba vị giám khảo khác đều mạnh gật đầu với thích khách giám khảo, ý bảo gã nhất định phải kiếm trở lại mặt mũi cho họ.
Thích khách giám khảo nheo mắt, bên trong xẹt qua tia sáng, đạp bước chân cẩn thận mà nhạy bén đi vào trong sân.
Thải Nhi trong tay chợt lóe tia sáng xanh, gậy trúc cô từng dùng lại xuất hiện, sau đó hướng thích khách giám khảo ý bảo.
“Ta đã chuẩn bị tốt.”
Thích khách giám khảo trong lòng cực tức giận. Đây cũng quá khinh thường người, lại dùng gậy trúc đối phó mình?
Nhịn xuống nóng giận, giám khảo thân hình chợt lóe, đã ẩn trong không khí. Đây là năng lực mạnh nhất của thích khách cấp sáu, Ẩn Thân.
Tuy kỹ năng Ẩn Thân nhất định phải tới thích khách cấp sáu mới hoàn toàn thu lại hơi thở bản thân. Nhưng dù chỉ làm bóng dáng biến mất, cũng đã tăng lớn thực lực thích khách.
Thích khách giám khảo ở đối diện biến mất, Thải Nhi đứng đó không động đậy, tựa như hóa đá.
Đột nhiên, không trung chợt lóe bóng đen, hai bóng đen tựa như rồng bay khỏi mặt nước, xẹt qua đỉnh đầu Thải Nhi.
Ngay lúc đó, Thải Nhi động. Dường như bả vai cô chỉ nhẹ động đậy, ngay sau đó, nguyên bản một Thải Nhi thoáng chốc biến thành sáu cái.
Không sai, chính là sáu cái. Hơn nữa mỗi một cái thoạt nhìn đều giống thật. Càng thêm kinh khủng là, động tác sáu Thải Nhi không ngờ giống hệt nhau. Sáu gậy trúc xanh đồng thời đâm hướng vị trí khác nhau trên không trung.
*Phập, phập, phập, phập, phập, phập*
Sáu tiếng va chạm gần như bỗng chốc xuất hiện trong không khí. Ngay sau đó, bóng dáng thích khách giám khảo xuất hiện ở giữa không trung. Tiếp đến tình cảnh khiến người rung động vô cùng. Sáu Thải Nhi làm ra động tác khác nhau. Có từ dưới công kích lên, có bay lên không trung đánh. Sáu gậy trúc trên không trung đan thành võng lớn không chút khe hở.
Tiếp đến? Tiếp đến chiến đấu đã kết thúc!
Sau lưng thích khách giám khảo bị đập mạnh một gậy, sau đó đập xuống mặt đất. Sáu Thải Nhi bỗng chốc hợp thành một, gậy trúc điểm ở cổ họng gã, tiếp theo bay thẳng tới chỗ đồng bạn.
Thích khách giám khảo bị đánh một gậy không phải nặng lắm, rất nhanh bò dậy. Nhưng gã không giống chiến sĩ giám khảo mau chóng rời đi, mà là vội vàng hỏi.
“Vì sao ảnh phân thân của cô có thể chia thành sáu cái? Không phải Tiềm Hành Giả cấp sáu chúng ta tối đa chỉ có thể phân thành ba cái? Hơn nữa hẳn là hai giả một thật, nhưng cô…”
Thải Nhi nhàn nhạt nói.
“Ta không có nghĩa vụ chỉ điểm ông, hơn nữa ông cũng không thể làm được như thế.” Nói xong câu đó, nàng đã trở lại bên cạnh Long Hạo Thần.
Lâm Hâm nhỏ giọng nói.
“Bá khí lộ ra rồi!”
Nhóm giám khảo sắc mặt càng thêm khó xem. Làm giám khảo để Liệp Ma Đoàn cấp hiệu tăng lên cấp suất, bọn họ bị đánh bại là bình thường. Nhưng thua nhanh như vậy thật không bình thường! Đối thủ đánh bại lại là linh lực còn không bằng họ.
“Tới ta.” Ba chiến sĩ cận chiến đã hoàn thành khảo nghiệm, tiếp đến đương nhiên là ma pháp sư. Lâm Hâm có chút hưng phấn bước ra.
Sắc mặt ma pháp sư giám khảo không dễ nhìn, mắt tràn ngập cảnh giác chầm chậm bước vào sân đấu.
Khi gã thấy Hỏa Tinh Trượng trong tay Lâm Hâm thì sắc mặt càng khó xem. Trang bị ma pháp sư đương nhiên không phải dùng mắt nhìn là có thể đánh giá. Nhưng pháp trượng người ta tản ra nguyên tố gần như dính đặc đã đầy đủ nói cho gã, đây là đẳng cấp nào, còn là hỏa hệ bạo phát cao. Vị ma pháp sư giám khảo trong lòng hiện tại đang nghĩ, mình sẽ không bị nướng chín chứ.
Lâm Hâm mới nói mình chuẩn bị tốt, ma ơhasp sư giám khảo lập tức cho thân thể mình một cái ma pháp phòng ngự. Thuộc tính của gã là phong hệ, mắt thấy từng đạo sáng xanh bao phủ quanh người, hơn nữa nhờ vào linh cánh sau lưng trực tiếp bay hướng không trung. Thân ở trên không trung, ma pháp sư phong hệ là linh hoạt nhất trong tất cả ma pháp sư.
Nói đến thì nhóm giám khảo cũng bị dọa sợ. Hai trận thi đấu trước có thể mau chóng kết thúc như vậy, đa phần ở bởi vì Vương Nguyên Nguyên đột nhiên phóng ra Thời Không Môn Linh Lô, ảnh phân thân của Thải Nhi, đều là tình huống khác thường. Ba đại linh lô của Thải Nhi thành một cái, tuy rằng đa số là tăng mạnh Luân Hồi Linh Lô, nhưng dù gì cũng là ba cái linh lô hợp thành! Lại thêm thiên phú của cô chính là Luân Hồi Thánh Nữ, thế này mới xuất hiện trình độ mạnh mẽ hóa thân sáu người. Hơn nữa trong đó có một phân thân có tính công kích. Bởi vậy hai giám khảo thua có chút oan. Nếu họ có thể đề phòng trước, cho dù Vương Nguyên Nguyên và Thải Nhi thắng được, nhất định phải trải qua một tràng chiến đấu.
Trước mắt ma pháp sư giám khảo chính là hấp thu bài học của hai vị trước, chuẩn bị đánh chậm mà chắc, ít nhất lấy lại mặt mũi. Đáng tiếc, gã gặp phải là Lâm Hâm, ma pháp sư không biết ma pháp công kích. Gã ở bên này phòng ngự, Lâm Hâm liền vui mừng. Hỏa Tinh Trượng giơ cao lên, giả bộ đang ngâm xướng chú ngữ, nồng đậm hỏa nguyên tố điên cuồng ngưng tụ trên Hỏa Tinh Trượng, càng cho người biểu hiện giả dối y sắp phóng ma pháp cường đại. Cho nên vị ma pháp sư giám khảo liên tiếp không ngừng phóng thích ma pháp phòng ngự, định ngăn cản vòng công kích thứ nhất của Lâm Hâm, đợi lát nữa mới phản công.
Nhưng gã đâu biết, Lâm Hâm không có ngâm xướng chú ngữ công kích, mà là không rừng rót ma lực vào pháp trượng, cùng Hỏa Chú Thuật tiến hành dung hợp.
Khi một hỏa diễm đầu lâu màu xanh bay lên không trung, đập thẳng tới ma pháp sư giám khảo. Điều giám khảo có thể làm, chỉ là quay đầu bỏ chạy.
Rót vào linh lực cao tới năm ngàn, lại thêm vào bản thân pháp trượng có tăng phúc Hỏa Chú Thuật, lại có hợp thành Tâm Diễm Linh Lô và Ưng Diễm Linh Lô tự động tiến hóa thành Tâm Diễm Hỏa Diễm xanh. Thứ này xem như là đối mặt cường giả cấp bảy cũng không dám tự tiện chống lại! Đừng quên, khi Lâm Hâm ở Mộng Huyễn Thiên Đường, được đến điểm tốt nhiều hơn Vương Nguyên Nguyên. Thậm chí trong toàn đội, y được đến điểm tốt nhiều nhất.
Cuối cùng, dưới sự khống chế của Lâm Hâm, Hỏa Chú Thuật to lớn khô lâu ngừng ở giữa không trung, ma pháp sư giám khảo trực tiếp chịu thua. Nhưng Lâm Hâm đã quên một việc, y rót vào gần như là tất cả linh lực, thứ này y không thể khống chế. Cuối cùng, Hỏa Chú Thuật bạo tạc trong sân. Lực chấn to lớn khiến ma pháp sư giám khảo và Lâm Hâm đều bị đánh bay, hai người mặt mày xám xịt.
Liên tục ba trận toàn thắng, đây không thể nghi ngờ khiến các thành viên Liệp Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu sĩ khí tăng cao. Theo sau là đến phiên Tư Mã Tiên ra trận. Mục sư, đúng vậy, Hồng Y Giáo Chủ.
Đối thủ của Tư Mã Tiên là nữ giám khảo duy nhất. Khi cô nhìn thấy Tư Mã Tiên mặc bộ giáp đi vào trong sân, mắt lộ nghi hoặc.
“Đây là trận khảo nghiệm mục sư.” Nữ giám khảo nói.
Quang Chi Đại Lực Hoàn đã đưa đi rèn, trong tay gã nắm là pháp trượng cũ siêu to của mình, khoa tay múa chân nói.
“Ta chính là mục sư! Ngài không thấy bảng điền sao? Hồng Y Giáo Chủ Tư Mã Tiên chính là ta.”
“Phụt…”
Tư Mã Tiên nói ra lời này, bên Liệp Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu mọi người đều bật cười, ngay cả Long Hạo Thần cũng nhịn không được.
Lâm Hâm trêu cợt nói.
“Cái gì Hồng Y Giáo Chủ, ta thấy thì Hồng Y Đồ Tể mới đúng.”
Tư Mã Tiên thẹn quá hóa giận, trừng họ một cái, hướng nữ giám khảo vung pháp trượng, nói.
“Tôn kính giám khảo, là như vậy, ta là mục sư hơi đặc biệt, là hiếm thấy Giới Luật mục sư. Ngài có nghe nói qua không?”
Mục sư giám khảo nghi hoặc nhìn gã.
“Giới Luật mục sư? Đó là cái gì?”
Tư Mã Tiên sắc mặt nghiêm túc nói.
“Chính là chưởng quản giới luật, phụ trách quy tắc trong Mục Sư Thánh Điện. Ưm, nói thẳng ra thì là mục sư lấy chiến đấu là chính. Nếu không, ngài làm vậy đi, một đối một thì không công bình với ngài lắm. Ta hướng đất trống phát động một lần công kích. Nếu ngài cảm thấy có thể chống đỡ được thì chúng tiếp tục, nếu không thì ngài để ta thông qua khảo nghiệm là được.”
Nói xong, gã không chờ người ta đồng ý, hăng hái giơ cao pháp trượng.
Không sai, linh lô của Tư Mã Tiên cũng hoàn thành hợp thành. Hơn nữa, gã là trong quá trình hợp thành thê thảm nhất đám, suýt nữa biến thành thịt nướng. Nhưng cũng chính bởi vì vậy, mới càng hiện ra uy lực đáng sợ của linh lô hợp thành.
Lúc này, pháp trượng giơ cao lên, nồng đậm quang mang vàng bỗng chốc lóe sáng. Ngay sau đó, xung quanh pháp trượng đột nhiên xuất hiện một đoàn điện quang tím đậm. Ngực Tư Mã Tiên, quang mang tím đậm lóe lên, nhiễm giáp ngực thành màu đồng. Pháp trượng chỉ hướng mé biên, thoáng chốc quang đoàn sắc vàng bay ra ngoài.
Đây không phải quang cầu quang thuộc tính bình thường. Xung quanh quang cầu, còn có đa số tia chớp tím quay quanh. Quang cầu bay đi, tia chớp tím tựa như hòa tan trong quang cầu vàng, chốc lát biến thành màu tím vàng, sau đó…
*Ầm đùng*
Quang cầu rơi trên đất, dường như mọi người đều cảm thụ được thân thể hơi tê trong chốc lát. Giữa sân chiến sĩ góc mé trái, một hố to đường kính hơn ba mét hiện ra trước mắt mọi người. Độ sâu hố to cũng là ba mét. Lực công kích khủng bố khiến người líu lưỡi.
Càng thêm đáng sợ là, lúc này xung quanh Tư Mã Tiên, một quang cầu tím vàng xoay tròn quanh người gã. Số lượng không nhiều, tổng cộng chín cái. Mỗi cái đều cỡ nắm tay, nhưng khi pháp trượng lần nữa nâng lên, trong đó một quang cầu bám vào đỉnh pháp trượng, lấy tốc độ kinh người biến lớn.
“Được rồi, coi như cậu đậu!”
Nữ mục sư không chút do dự chịu thua. Đây là mục sư? Cho dù tính cách nữ giám khảo ôn nhu hơn nữa, đối diện loại tình huống này cũng có xúc động muốn chửi người.
Kết quả là, trận khảo nghiệm thứ bốn cứ như vậy kết thúc.
Ai, Tư Mã, ngươi thật sự là mục sư sao…
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa