Chương 357: Mánh Khóe Của Tổ Chức “god”
ột thanh âm rất nhỏ truyền đến lỗ tai Vương Siêu. Mặc dù rất nhẹ rất nhỏ, nhưng không thể qua được sự nhạy cảm của tuyệt đỉnh cao thủ như hắn. Trong nháy mắt Vương Siêu đã biết có người ẩn núp tiến vào, nhưng cũng không hề có hành động gì, chỉ chờ cho đối phương động thủ thì mới tiêu diệt.
Hắn cũng sẽ không bị mắc kế điệu hổ ly sơn hay những kế sách đơn giản khác, vừa nghe thấy tiếng động đã ngu ngốc chạy ra, chờ đến khi trở về thì người cần bảo vệ đã bị địch nhân bắt được, giống như con chó bị hí lộng.
Binh đến thì ngăn, nước đến thì lấp đất. Mặc cho bên ngoài có náo động thế nào thì ta cũng bất động. Người mà ta bảo vệ, cho dù thiên quân vạn mã cùng xông lên cũng không thể khiến nàng mất đi nửa sợi tóc, đây chính là khí chất phong độ và tự tin của đại cao thủ.
“Tới rất nhanh”.
Thanh âm vừa mới đến tai, chưa nghe rõ có bao nhiêu người hô hấp, tần suất tim đập, thì đã tới dưới lầu và cửa sổ dưới chân tường. Có thể thấy những người này hành động cực kỳ nhanh.
“Còn nhanh hơn cả đặc chủng tinh nhuệ, tự nhiên mới có thực lực mạnh mẽ như vậy?”
Vương Siêu cũng từng gặp qua bộ đội đặc chủng tinh nhuệ quốc nội giải cứu con tin. Họ nhanh như gió, đi như điện, khiến cho những kẻ phạm tội không thể ứng phó kịp. Nhưng nếu so sánh với tốc độ của nhóm người đang ẩn núp này thì còn kém hơn một ít.
Rắc rắc!
Cửa phòng khách trên lầu đột nhiên vang lên một âm thanh, tựa hồ là cửa khóa bị một lực lượng nào đó trong nháy mắt phá hư.
Sau đó, cửa phòng bị đẩy ra. Mấy bóng đen như u linh, như báo đen chợt hiện ra, tiến đến chỗ Vương Siêu đang ngồi!
Cùng lúc đó, thanh âm két két nhẹ nhàng vang lên, cửa sổ phòng ngủ của Trương Đồng và Hạ Vũ mở ra. Hai bóng đen trong đêm tối nhảy vào, lướt nhanh về phía giường ngủ của hai nàng!
Hành động này chỉ diễn ra trong nháy mắt. Những nhân vật thần bí này thể hiện ra thực lực phi phàm, tự nhiên là muốn đánh nhanh thắng nhanh. Hiển nhiên chúng đã nghĩ đến trường hợp hai nữ nhân Trương Đồng, Hạ Vũ khi ngủ cũng có người bảo vệ.
Đột nhiên lúc này, Trương Đồng nghiêng người bò lên, lộ ra thân thủ linh mẫn. Mà Hạ Vũ thì há hốc mồm, hai tay nắm chặt cái gối, thanh âm hoảng sợ trong cổ họng còn chưa kịp phát ra.
Lúc này, Vương Siêu mới hành động, thân thể giãn ra một chút, nhẹ di chuyển. Động tác di chuyển nhàn nhã như vậy, những chỉ trong nháy mắt công phu hắn đã trực tiếp đi hơn mười thước, chộp đến hai người đang từ cửa sổ nhảy vào!
Chỉ trong tích tắc!
Vương Siêu đứng dậy! Di chuyển!
Tới cửa sổ kế bên giường Trương Đồng xuất trảo! Chộp lấy kẻ địch!
Khi một loạt những động tác này hoàn thành, hai bóng đen từ cửa sổ nhảy vào tự nhiên còn chưa rơi xuống đất!
Lần này động tác Vương Siêu nhanh đến cỡ nào? Quả thực đã vượt quá khả năng nhìn bằng mắt thường, chỉ có thể thấy mơ hồ!
Xích xích!
Hai bóng đen còn chưa hồi phục lại tinh thần thì quần áo đã bị Vương Siêu tóm được.
Sau đó, Vương Siêu cũng không thèm nhìn tới, giống như trong tay đang nắm hai bù nhìn, trực tiếp xoay người hướng phía sau di chuyển, tiếp theo là đến bọn người vào bằng cửa chính.
Cho dù là ai cao thủ Đan Kình vừa nhảy vào, chân còn chưa chạm đất, đối với một trảo của Vương Siêu cũng tuyệt đối không có lực để chạy trốn, càng huống chi chỉ là hai tên đánh lén?
Mấy người từ cửa phòng khách bước vào, giống như bóng ma báo tử vốn đang muốn đánh chết cận vệ của Trương Đồng. Nhưng khi tiến vào, vừa nhìn thấy Vương Siêu ngồi trên ghế sa ***, đang định động thủ thì đối phương đột nhiên biến mất. Sau đó, từ trong phòng hình như có hai người bị ném ra giống như đạn, bay về phía bọn họ!
Vương Siêu chỉ tùy ý ném một cái, nhưng lực đạo lại hùng hồn đáng sợ vô cùng! Một ném này, chính là mỗi cánh tay của hắn cơ hồ đều có lực của hai con trâu.
Phanh phanh phanh!
Hai người bị ném bay trực tiếp đánh vào mấy người khác. Những người này còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị đụng trúng rồi hôn mê bất tỉnh. Trong đó chỉ có một người ngay lúc tình huống như chỉ mành treo chuông, đột nhiên giậm chân tránh được!
Lần tấn công bất ngờ này, năm người cùng hành động một lúc. Hai người tiến vào từ cửa sổ, ba người tiến vào từ cửa chính.
Nhưng chỉ trong tích tắc một giây đồng hồ, hai người từ cửa sổ còn chưa rơi xuống đất đã bị Vương Siêu bắt được rồi ném ra làm hai người khác hôn mê… Chỉ còn một người mạnh nhất là có thể miễn cưỡng né tránh.
Nhưng người cuối cùng này, hiển nhiên cũng không trụ được bao lâu. Bởi vì Vương Siêu ngay lúc vừa ném đã bắn người tới trước, nhẹ nhàng dùng chiêu “Hổ Ma Xoa Bột” trong Hổ hình cầm nã, trực tiếp chặt vào cổ đối phương.
Ba!
Đối mặt với chiêu Hổ hình nã bột này của Vương Siêu, người may mắn còn sót lại này tự nhiên thấy rõ động tác của Vương Siêu! Hắn nhấc tay hướng phía trên đón đỡ, khủy tay cong lại, trực tiếp đánh ra nhanh như xé gió. Cũng trong lúc đó, xương cốt toàn thân hắn bộc phát giống như tiếng sôi ùng ục khi nấu đậu phụ trong nồi!
Chiêu thức ấy của hắn, cánh tay như đao phủ, mà ngón tay thì giống như răng cưa có thể xé rách bất cứ vật gì!
Động tác phát lực này, chính là chiêu “Một đao móc, một đao đánh” trong Đường Lang quyền. Cánh tay như đường lang đại đao vừa phát ra lực kéo vừa mang theo kình răng cưa, hung ác vô cùng! Không lấy tính mạng tuyệt không cam lòng!
“A?”
Đối mặt với một tay như vậy của đối phương, Vương Siêu phát ra một tiếng kinh ngạc nhỏ. Bởi vì quyền pháp của đối phương quả thật cao siêu. Chiêu ấy đánh ra, cơ hồ có thể khẳng định so với Lưu Thanh, Đoạn Quốc Siêu có kém vài phần, nhưng về mặc độc ác lại hơn hẳn! Phóng mắt kháp giới võ thuật và hắc quyền giới, chỉ sợ hắn chính là một… cỗ máy giết người!
“Hiển nhiên cũng có tố chất cao như vậy? Nếu như Trương Đồng mời những bảo tiêu bình thường đến thì quả thực không thể so sánh với người này. Nếu lần này không phải là ta, thì nàng đúng là đã thiệt thòi lớn”.
Bất quá mặc dù người này ra chiêu độc ác, nhưng đối với cao thủ cấp độ thần thánh như Vương Siêu thì cũng giống như tiểu hài tử mà thôi.
Chính vì thế! Vương Siêu cũng không trốn tránh, chợt ẩn chợt hiện, trực tiếp lấy tốc độ nhanh hơn hắn! Khi đối phương còn chưa đánh tới mình thì bàn tay đã đặt trên cổ đối phương khóa lại, giống như là bóp một con gà con.
Hắn bị nhấc bổng lên khỏi mặt đất, cổ bị chế trụ. Người này cho dù có lực lượng lớn và đấu pháp độc ác tới đâu thì cũng không có cách sử dụng.
Tốc độ so với ngươi nhanh hơn gấp mười lần, lực lượng mạnh hơn ngươi mười lần, phản ứng so với ngươi nhanh hơn mười lần. Đấu pháp của ngươi cho dù có ác độc, tinh diệu thì có tác dụng gì chứ?
Cùng lúc đó, Vương Siêu cũng đã nhìn rõ trang phục của người này.
Điểm kỳ quái chính là, người này tóc đen, da vàng, đích thị là người Châu Á! Trên người hắn mặc một bộ quần áo màu đen! Loại trang phục dùng trong chiến đấu, trên lưng có quấn dây lưng, trên chân mang đôi giày dùng để leo núi, bắp đùi gắn theo chủy thủ, khuôn mặt lãnh khốc. Trên khuôn mặt hiện lên một cỗ máu tanh cuồng sát, nhưng lại tĩnh táo giống như mặt của độc xà!
Vóc dáng bọn họ cũng không lớn, nhưng cơ thể rõ ràng rắn chắc như một khối thép dày đặc! Tuyệt đối không giống như vẻ đẹp của các huấn luận viên thể hình.
Cho dù là một người không có con mắt tinh tường thì khi nhìn qua cũng có thể cảm nhận rõ ràng lực sát thương cường đại ẩn chứa trong cơ thể bọn họ! Khí lực bộc phát thì nhanh nhẹn và kinh khủng đến cỡ nào!
“Lạc lạc, lạc lạc lạc lạc” Hạ Vũ giống như bị mắc nghẹn ở cổ họng, phát ra âm thanh giống như gà mái đẻ trứng.
Đây là hậu quả do nàng sợ hãi kêu quá to mà tạo thành.
Lần này quả thật đã khiến cho nàng vô cùng hoảng sợ!
Vừa rồi cảm giác được có người xông vào, nàng vừa bật dậy chưa kịp kêu lên thì người đánh lén đã bị tiêu diệt! Không riêng gì nàng, cho dù là bất cứ người nào được huấn luyện khi thấy cảnh này cũng sẽ giống như nàng.
Không sai, tất cả đều bị tiêu diệt!
Tổng cộng là một đội nhỏ gồm năm người. Trong nháy mắt bốn người nằm trên mặt đất, còn một người thì bị nắm cổ nhấc lên khỏi mặt đất. Đôi chân đạp đạp giãy dụa, hình như là hít thở khó khăn!
Một loạt chuyện tình này chỉ xảy ra trong thời gian ngắn ngủi một người ngồi dậy từ trên giường.
Một không tận mắt nhìn thấy cảnh này, thì một thiếu phụ xinh đẹp như Hạ Vũ cơ hồ cho rằng mình đang nằm mơ.
“Hắn là người hay quỷ thần? Khó trách có thể nói trong vòng mười thước kể cả súng nhắm vào đầu ta cũng cam đoan không tổn hao sợi tóc. Người này thật sự là quá mạnh, rất cường đại? Bằng hữu của Trương Đồng… Trương Đồng có phải đã mời về một vị thần tiên hay không?” Ánh mắt Hạ Vũ vô cùng cổ quái nhìn về phía Trương Đồng. Nhưng lại phát hiện bạn tốt của mình mặt không chút thay đổi đang vuốt vuốt mí mắt của mình.
“Không có gì, ta đã bảo chỉ cần có hắn là chúng ta cam đoan sẽ an toàn. Đóng cửa sổ lại tiếp tục ngủ thôi. Chuyện còn lại cứ để hắn tự xử lý. Chúng ta không cần quan tâm làm gì, chỉ là đuổi đi vài con ruồi đáng ghét mà thôi” Trương Đồng nhìn bên ngoài một chút rồi đứng dậy đi đóng cửa sổ. Cửa phòng nhẹ khép lại rồi tiếp tục lên giường nằm ngủ.
Không thể không nói, Trương Đồng mặc dù là phụ nữ nhưng rất lợi hại. Đối mặt với việc thiếu chút nữa là bị giết lại vô cùng thản nhiên. Ngày mai còn có công việc làm ăn, trước tiên cứ ngủ cho đã, hết thảy mọi việc đều giao cho Vương Siêu xử lý.
“Đồng tỷ, tỷ lợi hại thật. Ta thì không ngủ được, phải ra ngoài xem một chút”.
Hạ Vũ giơ ngón cái về phía Trương Đồng rồi mặc áo ngủ, mang theo dép lê đi ra ngoài, thoải mái ngồi trên ghế sa *** nhìn xem Vương Siêu định làm gì với nhóm người này. Bởi vị nàng mặc áo ngủ, không mang nịt ngực…Cho nên hai điểm hồng hồng trước ngực như có như không hiện lên trên áo. Vóc người tuyệt vời như thế, làm cho người ta không thể không suy nghĩ lung tung. Nhưng Vương Siêu xem như nàng không hề tồn tại, chỉ đánh giá người mình đang nắm trong tay, giống như sát thủ này so với Hạ Vũ còn dễ nhìn hơn.
Chứng kiến dáng người mình không hấp dẫn được ánh mắt Vương Siêu, Hạ Vũ không khỏi thầm thở dài. Nàng cũng biết tâm lý của nam nhân. Vừa rồi chính là anh hùng cứu mỹ nhân, sau khi cứu thì mỹ nhân sẽ đến an ủi. Sau đó nảy sinh tình cảm, bất tri bất giác hai người sẽ tiến lại gần nhau….
Nhưng mà biểu tình đối phương lại không mặn không nhạt. Lực lượng cường đại đến mức không thể trưởng tượng được. Trong đầu Hạ Vũ hiện ra một nhân vật… trong phim khoa học viễn tưởng.
“Này, ngươi không phải là kẻ hủy diệt hoặc là người sinh học, người máy mà Trương Đồng tìm về chứ?”
Giỏi cho trí tưởng tượng phong phú của Hạ Vũ, lập tức nghĩ đến Vương Siêu là người máy trong phim Kẻ Hủy Diệt. Trừ kẻ hủy diệt ra, bây giờ nàng thật sự không nghĩ ra người nào giống với Vương Siêu hơn.
“Trí tưởng tượng của ngươi cũng rất phong phú đó.”
Vương Siêu nghe Hạ Vũ nói thế, cũng cười cười trả lời một câu. Hắn ném người ở trong tay lên mặt đất rồi hỏi: “Ngươi là người Hàn Quốc hay Nhật Bản?”
Nếu đối phương là người có tóc đen, da vàng thì nhất định là người Châu Á. Vương Siêu hỏi một câu, chính là muốn biết lai lịch cụ thể của người này.
“Bảo tiêu của Hồng Môn Pháp, thật sự còn có một cao thủ như ngươi?”
Ngoài ý muốn của Vương Siêu chính là, người này khi vừa mở miệng nói chuyện, tuy vừa rồi bị bóp cổ khiến cho cổ họng bị đau, nói có chút khàn khàn. Nhưng ngôn ngữ hắn nói thì có thể nghe được rõ ràng, chính là tiếng Trung Quốc!
“Thành viên của tổ chức ám sát GOD nói tiếng Trung Quốc, là người Trung Quốc?”
Vương Siêu nghe thấy tiếng Trung Quốc thì hai mắt bắt đầu giật giật. Hắn tuyệt đối không ngờ đến, nước Mĩ rộng lớn lại có quan hệ mật thiết với công ty Hắc Thủy, những nhân vật tinh anh đứng đầu đại đường song long cũng là người Trung Quốc! Tin này thật sự làm cho người khác phải chấn kinh!
“Việc này đơn giản giống như một người… muốn tiền thì có tiền, muốn mỹ nữ thì có mỹ nữ cấp cao phục vụ từ A tới Z, nhưng tiểu cô nương còn ở tuổi vị thành niên đứng đường thì khó có thể tin. Ngươi cũng đừng nghĩ có thể lấy được thông tin gì từ miệng ta. Công việc làm ăn của công ty GOD chúng ta, chưa bao giờ chưa thất bại. Một lần không được thì lần thứ hai, thứ ba, thứ tư. Ha ha ha ha, tiểu đội lần này của chúng ta thất bại thì kế đến sẽ có tiểu đội khác lợi hại hơn được phái đến đối phó với các ngươi! Các ngươi cứ chờ mà xem”.
Thành viên này trong lúc nói chuyện vẻ mặt lộ ra thần sắc dữ tợn. Cách nói chuyện giống như độc xà, vừa the thé vừa sắc nhọn, Hạ Vũ nghe được thì cả người đều nổi da gà!
Long Xà Diễn Nghĩa Long Xà Diễn Nghĩa - Mộng Nhập Thần Cơ Long Xà Diễn Nghĩa