Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phán Thần Hệ Thống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 358: Manh Mối
L
ần này Trần Dương cũng không bố trí cấm chế nữa mà là chân chính một cái đại trận pháp. Trận pháp này chỉ có tác dụng vây khốn chứ không hề có công kích. Bởi vì Trần Dương phát hiện cái đầm này vậy mà thực sự có điều kỳ lạ, cũng được xem là hiếm thấy.
Đối với loại này, Trần Dương không chút nào khinh thị, ngược lại cẩn thận đi một vòng chung quanh hàn đàm bố trí trận pháp.
Trận pháp này tiêu tốn của Trần Dương chừng ba ngày liên tục bố trí.
Sau ba ngày, Trần Dương lơ lửng trên không trung chính giữa mặt hồ, ánh mắt nghiêm nghị nhìn xuống dưới.
Đột nhiên, hai tay hắn khẽ nhấc lên, chung quanh người theo tiếng niệm chú trầm thấp đột ngột có vô số phù văn rậm rạp lao ra bay về mọi hướng.
Theo thời gian từng chút một trôi qua, trận pháp của Trần Dương chẳng những kêu ong ong kịch liệt mà còn run rẩy như uy lực bị thứ gì đó ngăn chặn, không thể khởi động được.
Trần Dương thấy cảnh này thì nhíu mài, đột nhiên cười lạnh, lật tay lấy ra một thanh tiểu kỳ tràn ngập kim quang ném xuống chính giữa hồ rồi nhấc tay nhấn xuống.
Chỉ thấy tiểu kỳ hoá thành một tia linh quang chui vào giữa lòng hồ rồi biến mất không thấy bóng dáng.
Ngay lúc này, cả mặt hàn đàm vốn đang tĩnh lặng đột nhiên run động như bị địa chấn nhấc lên, khiến cho không gian run rẩy kịch liệt.
Trần Dương đứng trên không trung cũng nghe được âm thanh vù vù xung quanh truyền đến.
Thế nhưng, chấn động kinh người này cũng không làm cho Trần Dương bất ngờ, mà thứ làm cho hắn sắc mặt trầm xuống chính là dưới chấn động kịch liệt như vậy mà bề mặt hàn đàm vẫn không chút nào suy chuyển, mặt nước vẫn một dạng tĩnh lặng tuyệt đối.
Ngay lúc Trần Dương hừ nhẹ một tiếng, đang muốn sử ra thủ đoạn khác thì từ bên dưới mặt hồ đột nhiên hai đạo quang trụ thô to chừng mấy chục trượng từ phía dưới lao lên, chỉ trong chớp mắt đã hợp lại với nhau tạo thành một lồng sáng mang theo hai luồng khí tức cực nóng và cực lạnh bao vây lấy thân ảnh Trần Dương vào trong.
Trần Dương mắt thấy cảnh này thì sắc mặt trầm xuống, bàn tay vừa phất lập tức lấy ra một đạo ngân phù ném lên đỉnh đầu.
Phù này vừa bay lên ngay lập tức ‘ầm’ một tiếng nổ tung thành vô số điểm linh quang màu ngân bạc giao nhau với lồng ánh sáng bao phủ Trần Dương.
Trong sát na, lồng ánh sáng trên đỉnh đầu Trần Dương vậy mà lại bị phù này phá ra một lỗ hổng nhỏ.
Đầu vai Trần Dương khẽ nhoáng lập tức thoát ra, sau đó thân ảnh phiêu phù bên trên, sắc mặt âm trầm nhìn hai thân ảnh một xanh một đỏ đang đứng hai bên, bàn chân đứng trên mặt nước.
Hai thân ảnh này vừa nhìn qua liền giống nhau như đúc, đều khô quắt và gầy gò, ánh mắt khép lại tựa như một xác chết di động. Mặc dù giống nhau như vậy, nhưng khí tức trên người hai người này đều đối nghịch nhau, một người toàn thân mang theo hàn khí xanh lam, toát lên khí tức băng hàn lạnh lẽo. Người còn lại thì quanh thân được một tầng hoả diễm bao bọc, chẳng khác gì một cây đuốc sống đang cháy.
Trần Dương hơi nhíu mài, đột nhiên mở miệng:
- Hai vị như thế này là có ý gì?
- Các hạ là ai? Tại sao lại đến nơi này?
Hai người kia đột nhiên cùng lúc mở miệng, giọng nói mặc dù phát ra từ hai miệng khác nhau nhưng lại đồng điệu một cách kỳ dị, hơn nữa còn mang theo khí tức nửa nóng nửa lạnh, khiến cho Trần Dương sắc mặt khẽ biến, hừ một tiếng không trả lời mà đem Quan Ấn thả ra, lãnh đạm nói:
- Hai vị thân là nha sai Âm Giới, đáng lẽ không nên xuất hiện ở Nhân Giới mới đúng!
Thì ra hai người này chính là Băng Hoả song quỷ, một trong những nha sai của các Quan lại nơi Âm Giới.
Thân phận của hai người này cực kỳ bí hiểm, thế gian có nhiều người từng được đi đến Âm Giới, cũng như tìm hiểu được nhiều thông tin về Âm Giới, thế nhưng Băng Hoả Song quỷ này thì hầu như không ai biết đến.
Ngay cả Trần Dương cũng không biết, hắn cũng chỉ là nhờ Pháp nhãn mới nhận ra thân phận của Băng Hoả Song Quỷ mà thôi.
Lúc này, Băng Hoả Song Quỷ sau khi thấy Quan Ấn của Trần Dương thì đôi mắt đột nhiên mở ra, để lộ hốc mắt sâu hoắm đen kịch. Mặc dù vậy, Trần Dương vẫn thấy được sắc mặt hai người có chút giật mình.
Chỉ trong một khoảnh khắc, cả hai người liền quỳ xuống nói:
- Tham kiến Phán quan đại nhân! Chúng thuộc hạ không biết thân phận của ngài, xin thứ tội.
Trần Dương thấy vậy thì gật đầu nói:
- Không cần đa lễ!
Trên thực tế, nếu nói Trần Dương là cấp trên của những quỷ sai Âm Giới này thì cũng không phải. Mà Trần Dương thuộc về một hệ thống hoàn toàn khác. Nếu nơi Âm Giới là một quốc gia riêng biệt, thì Trần Dương chẳng khác gì một vị Phán Quan của Liên Hợp Quốc vậy, cho nên trước kia Trần Dương từng thấy qua các loại chức sắc nơi Âm Giới đi hành sự ở nhân gian, thế nhưng đối với Trần Dương, bọn họ trước sau đều kính nhi viễn chi, ôm tâm thái việc ai nấy làm, nước sông không phạm nước giếng.
Cũng vì vậy mà hiện giờ Trần Dương mới có sắc mặt đặc sắc.
Bởi vì nguyên bản lúc đầu Trần Dương muốn bố trí trận pháp không phải để đối phó với hai người này, mà Trần Dương muốn đối phó với một thần thú đang yên lặng ngủ say dưới đáy hồ này.
Mà Băng Hoả Song Quỷ này cũng vừa mới xuất hiện mà thôi.
Lúc này, Băng Hoả Song Quỷ mới chậm rãi đứng dậy, sau đó cùng nhau mở miệng nói:
- Phán Quan đại nhân, thứ lỗi ti chức mạo phạm. Dám hỏi đại nhân có phải muốn thu phục thần thú dưới đáy hồ hay không?
Trần Dương nghe hai đầu quỷ này vậy mà nói thẳng thừng như thế thì liền gật đầu, tỏ vẻ xác nhận.
Hai quỷ nhìn nhau, sau đó mỗi người lật tay một cái, lập tức lấy ra hai cái ngọc giản, một cái màu xanh lam của băng hàn, một cái đỏ rực hoả diễm, cùng hợp vào nhau.
‘Soạt~’
Chỉ trong chớp mắt, trước mặt Trần Dương đã xuất hiện một cái ngọc giản mang theo băng hoả hai loại khí tức.
Nhìn thứ này, Trần Dương liền thâm ý nhìn qua song quỷ rồi đưa bàn tay về phía trước.
‘Bụp’ một tiếng trầm thấp, quanh bàn tay Trần Dương đột nhiên xuất hiện một ngọn hoả diễm màu tím biếc đem ngọc giản tiếp vào bàn tay, thần thức dũng mãnh như suối tràn vào xem xét nội dung bên trong.
Qua một thời thần, Trần Dương vẫn bất động huyền phù nơi đó, ánh mắt càng ngày càng đăm chiêu xen lẫn một tia bất đắc dĩ.
Băng Hoả Song Quỷ cũng biết tin tức bên trong ngọc giản kia thực sự kinh người, cho nên cũng không quấy rầy Trần Dương. Đối với bọn chúng, Trần Dương đã xuất ra được Quan Ấn nọ thì chắc chắn thân phận không tầm thường, cho nên không hề có chút dị động gì, ngược lại rất bình tĩnh kiên nhẫn đứng yên tại chỗ chờ đợi.
Ước chừng nửa ngày sau, Trần Dương mới chậm rãi buông ngọc giản xuống, sau đó cười khổ chắp tay với Băng Hoả Song Quỷ nói:
- Làm phiền hai vị, bổn quan đi trước!
Trần Dương nói xong liền xoay người rời đi, từ bỏ ý định thu phục đầu thần thú đang ngủ say bên dưới lòng hồ.
Bởi vì tin tức trong ngọc giản kia thật sự quá mức kinh người, mà tất cả nguồn cơn sự việc của mối tai hoạ kinh thiên này đều xuất phát từ một người – Chính là hắn – Trần Dương!
Theo những gì mà Trần Dương vừa đọc trong ngọc giản, mà hắn biết chắc Băng Hoả Song Quỷ nọ không gạt hắn, thì cả cái Âm Dương tuyệt trận này cũng không phải là mộ địa như trong tưởng tượng của hắn từ trước đến giờ.
Mà thực tế, đây chính là nơi phong ấn lối đi thông giữa Nhân Giới và Âm Giới!
Phải biết, những giới diện nằm song song hoặc gần nhau là chuyện rất bình thường trong hằng hà sa số vị diện đang tồn tại. Những vị diện này thỉnh thoảng lại giao nhau.
Theo những gì mà Trần Dương biết, thì Âm Giới có những Quỷ Môn được xây dựng đặc biệt để dành cho những quỷ sai từ bên dưới Âm Giới tiếp dẫn âm hồn nhân gian về nơi đó tiếp nhận phán xét về những đức nghiệp của bản thân thôi mới chuyển vào luân hồi.
Người ở nhân gian sau khi chết thường có một đoạn thời gian mơ hồ. Thường nói hồn phách có linh, phải mất bảy lần bảy bốn chín ngày thì người chết mới nhận ra bản thân đã chết. Nhưng trong quãng thời gian bốn chín ngày đó, những hồn phách của họ đã được quỷ sai bên dưới Âm Giới đến tiếp dẫn.
Thông thường, người tiếp dẫn là Hắc Bạch Vô Thường. Về thân thế của Hắc Bạch Vô Thường này, dân gian có rất nhiều cách nói, thế nhưng thông thường nhất chính là Bạch Vô Thường mặc áo bào màu trắng, đầu đội mũ cao, tay cầm xiềng xích; Hắc Vô Thường khoác bộ áo bào màu đen, đầu đội mũ tròn, tay cầm thẻ bài hình vuông, trên đó viết “thiện ác phân minh”. Vẻ điềm tĩnh của Bạch Vô Thường và tính hoạt bát của Hắc Vô Thường cũng thường để lại ấn tượng sâu sắc cho mọi người truyền tụng với nhau.
Tương truyền Hắc Vô Thường tên là Phạm Vô Cứu, Bạch Vô Thường thì là Tạ Tất An, hai người là đôi bạn vô cùng thân thiết, cũng là người hầu trong phủ nha môn. Có một ngày, khi họ trên đường cùng đi đến huyện làng bên làm việc, đột nhiên có cơn mưa lớn kéo đến, thế là Tạ Tất An vội vàng đi đến nhà nông gần nhất để mượn dù, dặn Phạm Vô Cứu chờ ở dưới chân cầu.
Nào ngờ sau khi Tạ Tất An đi, nước sông đột ngột dâng cao, Phạm Vô Cứu vì sợ Tạ Tất An không tìm thấy mình, vì để giữ lời hẹn, nên vẫn đứng ở đó không chịu rời đi, về sau đã bị nước lũ cuốn trôi. Khi Tạ Tất An mang theo ô dù đến nơi, phát hiện người bạn thân đã bị chết đuối. Tạ Tât An vô cùng đau lòng, bèn treo cổ tự sát ở trên một cái cây, khi chết miệng thè lưỡi ra. Thiên thượng biết được tình cảm sâu nặng của hai người họ, bèn sắc phong họ làm Thần tướng, ở bên cạnh Thần Thành Hoàng phụ trách công việc lùng bắt những kẻ xấu xa.
Cũng có người nói, hình tượng Tạ Tất An (Bạch Vô Thường) chính là có hàm ý nói rằng biết tôn kính Thần linh ắt sẽ bình an; Còn hình tượng Phạm Vô Cứu (Hắc Vô Thường) chính là ý chỉ người phạm pháp thì hết đường cứu giúp. Trong các chùa miếu ở Đài Loan, thường sẽ nhìn thấy một đôi tượng Thần, một cao một thấp, bước những bước chân kỳ quái, bước đi lảo đảo.
Tượng lùn tên là Hắc Vô Thường, bởi vì sắc mặt của ông là màu đen đỏ, trên tay lại còn cầm xích sắt, vậy nên lại gọi là “xích gia”; Còn tượng cao tên là Bạch Vô Thường, bởi vì sắc mặt rất trắng, lưỡi thè ra rất dài, trên tay lại còn cầm chiếc quạt lông, hơn nữa lại mang theo ô dù, nên lại gọi là “bạch gia”, vậy nên mới gọi là “Hắc Bạch Vô Thường”.
Tương truyền hai người này là thuộc hạ của Thần Thành Hoàng, vào những lúc đêm khuya vắng người chuyên phụ trách đi tuần tra đường phố, bắt linh hồn của những kẻ xấu xa đến âm tào địa phủ. Vì vậy mọi người đều rất sợ họ.
Thế nhưng nhân gian cũng không biết, ngoài Hắc Bạch Vô Thường ra, Âm Giới còn nhiều loại quỷ sai nha dịch khác để làm công việc này, tuỳ theo đặc thù của hồn phách. Mà Băng Hoả Song Quỷ kia cũng là một loại trong đó, nhưng tính về phẩm cấp thì cao cường hơn Hắc Bạch Vô Thường rất nhiều.
Hắn, một bước đầu nhập võng du, hắn dùng phong cách của chính hắn đi lên trên đỉnh cao cùng mỹ nữ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phán Thần Hệ Thống
Tuý Vân Tử
Phán Thần Hệ Thống - Tuý Vân Tử
https://isach.info/story.php?story=phan_than_he_thong__tuy_van_tu