Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Thuật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 356: Ba Phụ Nữ Chơi Một Bàn
Q
uan Thuật
Tác Giả: Cẩu Bào Tử
Chương 356: Ba phụ nữ chơi một bàn
Nhóm dịch: black
Nguồn: Vipvandan.vn
Trong sân còn có một bãi đất trống rộng tới 30 mét, chính giữa bãi đất là một cái hồ có chu vi 20 mét. Bên trong còn nuôi một vài con cá chép và cá quả nặng mấy cân đang bơi đi bơi lại, đỏ, xanh, vàng đều có, đang rất tự do nhàn nhã.
Tiến vào đại điện thì đúng là miếu đường chính tông, đại điện chia thành hai điện trên dưới, lúc này trong đại điện tầng trên đang vang lên tiếng hò hét ầm ĩ rất là náo nhiệt.
Bảy tám người, nam nữ đều có, đang ngồi trước một cái bàn do ba cái bàn bóng bàn cực lớn ghép lại đùa giỡn. Trên bàn chất đầy kẹo, trên mặt đất cũng ném đầy giấy kẹo.
Phía bên sát tường đối diện đại điện có mấy vị Bồ Tát cũ kỹ, chính giữa là Phật tổ Di Lặc Bồ Tát nhìn thấu vị lai, bốn phía có Tứ đại thiên vương (Đông Phương Trì Quốc Thiên vương, Nam Phương Tăng Trưởng Thiên vương, Tây Phương Quảng Mục Thiên vương, Bắc Phương Đa Văn Thiên vương) trấn giữ.
Bồ Tát và Thiên vương đều rất xui xẻo, có lẽ do nhiều năm rồi không có ai để ý, phía trên đầy vết loang lổ, ngay cả lớp bột mạ vàng trên người cũng sắp rơi xuống hết, để lộ ra thân gỗ bên trong, trông rất là thảm hại.
Tuy nhiên kỹ thuật chạm trổ Bồ Tát và các Thiên vương đều rất khéo léo. Phật Di Lặc mặt mày hiền hậu, dáng vẻ mỉm cười, như muốn nói với chúng ta rằng, muốn học Phật thì phải tươi cười nghênh đón, bụng của ông rất lớn, ngụ ý cái gì cũng có thể bao dung. Bồ Tát Di Lặc giống như đại diện cho chúng sinh bình đẳng, đối đãi với bất cứ người nào và bất cứ chuyện gì đều phải thật bình lặng. Đông Phương Thiên vương là Trì Quốc Thiên vương, Đông Phương Thiên vương đại diện cho có trách nhiệm, làm hết phận sự, khi chăm lo việc nhà, quản lý đơn vị, xây dựng đất nước cần phải có trách nhiệm, làm hết phận sự, làm việc tận tâm tận lực.
Nam Phương Thiên vương là Tăng Trưởng Thiên vương, tăng trưởng chính là tiến bộ. Chúng ta làm tròn chức trách vẫn còn chưa đủ, còn phải không ngừng tiến bộ, không những trí tuệ cần tăng trưởng, phẩm đức cần tăng trưởng, năng lực phải tăng trưởng. Phẩm chất cuộc sống cũng cần tăng trưởng.
Tây Phương là Quảng Mục Thiên vương, Bắc Phương chính là Đa Văn Thiên Vương, hai vị Thiên vương này dạy cho chúng ta phải có phương pháp và thủ đoạn tận lực trách nhiệm và cải tiến. Phải xem nhiều nghe nhiều, càng phải học nhiều.
Diệp Phàm nhàm chán nhìn vị Di Lặc thiên vương, ngây người ra một lát, nghĩ thầm, - Phật Di Lặc lớn như vậy mà còn có thể bình tĩnh hòa nhã, mình là một người phàm cũng nên bình tĩnh ôn hòa mới đúng. Nếu đến cục Tôn giáo thì nên làm một số việc cho cục Tôn giáo, việc lớn việc nhỏ thì đều là việc-
Bảy người nam nữ trong điện vẫn còn đang chơi ăn kẹo. Cũng không có ai để ý đến Diệp Phàm. Chỉ chốc lát sau, Lý Đinh từ bên ngoài quay về, liếc mắt thấy Diệp Phàm đang nhìn Bồ Tát, hỏi hắn:
- Cậu báo cáo chưa? Lấy thư giới thiệu ra, cũng phải bố trí cho cậu một cái bàn làm việc.
Câu hỏi của y vang lên trái lại thu hút sự chú ý của bảy người khác, mọi người liếc nhìn về phía Diệp Phàm, phát hiện đây chỉ là một cậu thanh niên, còn báo cáo, có lẽ lại đắc tội với lãnh đạo bị điều tới đây rồi.
Cô gái áo hồng mặc trên người áo lông thỏ màu đỏ, tướng mạo thanh tú rất là nhiệt tình, tô son đỏ chót giống như đít khỉ, cất tiếng nói:
- Này, chàng trai, có phải đắc tội với lãnh đạo nên bị điều tới đây không. Không sao, chúng tôi cũng giống cậu. Toàn là loại mặt hàng bị phân phối, ha ha ha…
Nhanh đưa thư giới thiệu cho Chủ nhiệm Chung, để ông ấy làm chuyện cuối cùng này trước khi về hưu, tiếp đãi thành viên mới của chúng ta, mọi người nói có phải không.
- Đúng, đúng! Lão Chung, ông thật may mắn, hôm nay trước khi về hưu còn có thể tiếp nạp được một người. Đây là biểu hiện có tài vận, chứng tỏ sau này có người nối nghiệp, ha ha ha…
Tất cả mọi người đều rất náo nhiệt, nói với lão đầu gầy như cây tre trong điện.
- Được rồi! Lão Chung tôi hôm nay thật sự xem là may mắn, đây là biểu thị sau này có người kế tục, tôi đi cũng rất yên tâm, chàng trai, lấy ra đi, tôi xử lý cho cậu.
Chung Phát Tài sờ mấy cọng tóc còn sót lại trên đầu y, miệng mở ra giống như vỏ thông, vui tươi hớn hở cười nói.
- Ha ha ha…tôi là Diệp Phàm, không có thư giới thiệu, qua đây trước xem sao.
Diệp Phàm giống như bị lây nhiễm, cũng rổn rảng cười nói.
- Cậu xem cậu đấy đồng chí Diệp Phàm, tại sao ngay cả thư giới thiệu cũng quên được, không có thư giới thiệu thì không dễ làm, cục chúng ta mặc dù nói là lụi bại, nhưng tốt xấu gì cũng là một bộ phận chính thức trong chính quyền, cũng phải làm việc theo trình tự có phải không. Tôi biết trong lòng cậu có ấm ức, nhưng dù tức giận cũng không thể đổ lên công việc có phải không?
Lý Đinh vỗ lên cánh tay Diệp Phàm cười nói.
- Diệp Phàm, cái tên này đặt rất hay, chúng ta đều là người phàm! Ha ha ha…
Một cô gái có tướng mạo tương đối xinh đẹp cười đến mê người, đôi mắt quyến rũ hình như còn có cần câu khiến người ta chỉ muốn chui vào.
Cô gái này không nhìn ra là cô nương hay là thiếu phụ, dưới người mặc một chiếc quần nỉ ngắn bên ngoài chiếc quần lót bằng lụa mỏng, mơ hồ để lộ ra đôi chân trắng nõn thon dài.
Phía trên mặc một chiếc áo có khuy áo lớn ở cổ, chiếc khuy này lại đặc biệt chưa cài, làm mơ hồ hiện ra bầu ngực vút cao trước ngực, ưỡn thẳng mạnh mẽ, rất là hút mắt.
Diệp Phàm thầm liếc qua, phát hiện tất cả đàn ông trong điện, ngay cả ánh mắt của Chung lão đầu đã về hưu mơ hồ thỉnh thoảng lướt qua đỉnh núi trước ngực cô gái này cũng dừng lại chốc lát. Xem ra đám đàn ông đều nuốt nước miếng.
“ Không ngờ trong cái cục rách rưới này còn có một báu vật xinh đẹp như vậy, chuyến đi này cũng không tệ”, Diệp Phàm âm thầm nuốt một ngụm nước bọt xuống.
- Chàng trai, còn chưa gặp mặt, cậu xem, đã bị Đinh Hương Muội chọc rồi, đáng tiếc, cậu đến muộn quá, ha ha ha…
Một người thiếu phụ mặc áo lông màu xanh ở bên cạnh cười ha ha góp vui, ánh mắt mơ hồ nhìn lướt qua người Diệp Phàm, có lẽ xem Diệp Phàm như một anh chàng nhỏ bé.
- Ha ha ha…tôi còn nhỏ, không vội. Nhưng thân hình đại tỷ cũng không tệ, rất là mê hoặc.
Diệp Phàm thuận miệng nói đùa.
- Ha ha ha …
Nghe Diệp Phàm nói như vậy, tất cả mọi người trong điện đều đưa ánh mắt về phía thiếu phụ áo xanh, trong tiếng cười vang thật ra thiếu phụ áo xanh rất là thoải mái. Có một người thanh niên đẹp trai như vậy nói mình ‘rất mê hoặc’, trong đáy lòng cô ta còn rất tự đắc, liếc nhìn Diệp Phàm, lông mày nhướng lên, sẵng giọng:
- Anh chàng xấu xa này, còn chưa đủ lông đủ cánh cũng dám nói đùa với đại tỷ sao, con của đại tỷ cũng đi học nhà trẻ rồi. Ài! Không so được với thanh niên các cậu rồi.
- Ai dám nói đại tỷ già chứ, không quá 25 tuổi, già cái gì. Vẫn còn rất xinh đẹp mê người. Mọi người xem đi, Tiểu Diệp đã câu trúng rồi. Ánh mắt của đại tỷ rất là lúng liếng, rất mê người, ha ha ha…
Em gái áo hồng phát ra tiếng cười nắc nẻ, cặp nhũ phong trước ngực cứ lắc lư chao đảo, khiến Diệp Phàm lo lắng không thôi, chỉ sợ không cẩn thận phút chốc rơi hết ra ngoài thì làm thế nào?
Thật ra vì vừa rồi Diệp Phàm tiến vào chưa ca ngợi cô ta, nên trong lòng cảm thấy có chút chua xót, trong đại điện này có ba cô gái, Diệp Phàm tán dương hai người, có mình cô nương ta lại không nhận được ca ngợi của đồng chí Diệp Phàm, cho nên trong đáy lòng giống như có một bình dấm bị đổ, trêu ghẹo nói.
Những người đàn ông khác đều nghe ra chút mùi vị chua xót trong đó, ánh mắt của mọi người đều quỷ dị quét đi quét lại xem trò giữa Diệp Phàm và các cô gái. Trong điện tràn ngập một mùi vị mờ ám quái dị. Thú vị thật, trong cục Tôn giáo này toàn là một nhóm cao thủ đàn bà. Đàn bà phóng đãng đến mức có thể khiến đàn ông xấu hổ, đàn ông thì toàn là nhân vật cấp con cua đi ngang. Tất cả đều không phục người khác, chẳng trách đều bị điều tới nơi xó xỉnh rách rưới này để canh giữ cái điện này.
Có lẽ những tỷ tỷ muội muội này đều là những nhân vật không dễ đối phó, là loại bà tám khiến lãnh đạo nhức đầu, sau này bố mày phải thật chú ý, đừng để tiền nhiệm được hai ngày lại gây ra tin tức quan hệ bất chính bát quái gì đó thì phiền phức.
Giữa lúc Diệp Phàm đang suy nghĩ thì một người đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn hình như nhớ ra gì đó, bước mấy bước tới trước mặt Diệp Phàm, thân hình cũng thoáng cúi xuống.
Y vươn tay ra cười vui vẻ nói:
- Hoan nghênh Cục trưởng Diệp tới đây chỉ đạo công tác, thật không ngờ. Cục trưởng Diệp còn trẻ như vậy, nghĩ đến chúng tôi đều rất xấu hổ!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Thuật
Cẩu Bào Tử
Quan Thuật - Cẩu Bào Tử
https://isach.info/story.php?story=quan_thuat__cau_bao_tu