Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 6 - Chương 12: Đội Quân Yếu Hết Hồn (2)
- T
ướng chủ, hay là bọn chúng có mai phục, hoặc là bọn chúng định đánh bọc sườn, đi vòng lối khác? Đám người này vờ tấn công đánh lạc hướng. Lương Tiếp nghĩ đủ khả năng lý giải chuyện bất thường trước mắt, cuối cùng đấm tường thành: - Con bà chúng nó, đóng kịch thế này cũng quá lắm, nghĩ chúng ta ngốc à?
Vân Tranh vẫn không trả lời.
Toàn quân cứ như chết đứng hết, bọn họ không dám mong quân Hoàng Sư Mật sẽ vượt qua hầm hào thứ hai, nhưng bọn chúng đang hiên ngang tiến tới đường hào thứ ba rồi, không thèm dừng lại lấp hào, cứ thế ném thang mây chạy qua.
- Đánh, đánh đi, bọn chúng tới rồi kìa. Triệu Nghênh Xuân từ hậu doanh nghe thấy tiếng chiêng kinh khủng kia, bất chấp lão Thiệu ngăn cản, chạy tới tiền tuyến, lên tường thành thấy Vũ Thắng Quân "sợ" tới đờ đẫn, bỏ cả hình tượng ra sức la hét thúc giục:
- Tướng chủ, chúng không có xe ném đá, không có nỏ tiễn, hình như chỉ có mấy cái cung làm bằng trúc, với giáo trong tay là có thể đánh tầm xa. Ngô Kiệt nhỏ giọng thì thầm, hắn cùng Chu Đồng lên tuyết nguyên, nhìn thấy người Thổ Phồn đánh nhau rồi, cũng đã đi giết cường đạo, chưa từng chứng kiến cảnh tượng này:
- Đánh đi, các ngươi sợ vỡ mật rồi à? Đánh, mau lên, chúng sắp tới tường thành rồi, cái thành nát của các ngươi không thủ được đâu. Triệu Nghênh Xuân ra sức lắc tay Vân Tranh, ức muốn khóc rồi:
- Con bà nó, chúng làm cái gì thế này? Ngay cả văn nhân như Tô Tuân cũng không nhịn được chửi bậy:
- Tướng chủ, bọn chúng tới nạp mang như vậy có phải tương kế tựu kế không?
Lão Tô nổi điên bợp gáy Lương Tiếp một phát: - Ngươi thấy kế sách nào dùng một vạn người đi nạp mạng chưa? Hoàng Sư Mật có chưa tới bốn vạn quân thôi.
Tiếu Lâm thì tự lẩm bẩm: - Chẳng trách hòa thượng nói dù quốc quân đại sự mà dính y vào thì thành trò hề ngay, tốt số không cần tốt tới mức này chứ? Ông trời ưu ái y quá mức rồi.
Vân Tranh thấy xem đã đủ, bất là kế con mẹ gì nữa cũng phải đánh thôi, đám người kia không khác gì trêu ngươi người ta, đưa hai tay ra bịt mắt Triệu Nghênh Xuân lại, gật đầu với Hầu Tử, chiến kỳ phất lên.
- Xạ kích!
Chu Đồng chỉ huy đội nỏ hô lớn, cả nghìn chiếc nổ bật dây cung một lúc làm lỗ tai người ta bùng nhùng, Triệu Nghênh Xuân gỡ tay Vân Tranh ra, qua kẽ hở ngón tay, nhìn thấy một đám mây xám trút xuống đầu quân Hoàng Sư Mật.
Tiếng mũi tên ba cánh xé gió cực kỳ ghê rợn, nghe như tiếng rắn đang rít, lá chắn mây đơn giản không đỡ được tên sắt đặc chế, hoa máu bùng lên khắp nơi.
- Lượt thứ hai, xạ kích! Chu Đồng thấy tên bắn phát huy hiệu quạ, tiếng hô càng lớn:
Đợt tên thứ hai, rồi thứ ba, quân Hoàng Sư Mật đã bắt đầu có kẻ bỏ chạy, nhưng đã muộn rồi, nỏ tám trâu bược bọc vài dầu cháy rừng rực bắn ra, đốt cháy đường hào thứ hai rồi thứ ba, chặn đường lui của bọn chúng, mùi thịt nướng lan khắp chiến trường.
Chu Đồng điều chỉnh đội nỏ tiễn, bắt đầu trọng điểm diệt địch từng khu, từng khu một như gặt lúa.
- Đừng đốt hào thứ nhất, không cần nữa rồi, để kỵ binh bọn ta còn xuất kích. Lương Tiếp đứng ngồi không yên, tướng chủ vẫn chưa hạ lệnh thế này công lao thuộc về tên mặt trắng họ Chu cướp hết công mất à, nhìn hắn phất cờ vênh váo như mình là tướng chủ vậy, lên tiếng nhắc khéo tương chủ, đã tới lúc rồi.
Bành Cửu vội vàng chạy xuống thành, suất lĩnh đội giáp sĩ vào hàng ngũ, chỉ đợi kỵ binh của Lương Tiếp phá nát đội hình của địch thì giáp sĩ của mình sẽ lên tàn sát, cơ mà chẳng cần làm thế, trận hình đối phương đã loạn.
- Cung nỏ doanh dừng, kỵ binh lên đi!
Vân Tranh cuối cùng cũng chịu ra lệnh rồi, địch thế này là cơ hội rèn quân rất tốt, Lương Tiếp mừng húm, ba chân bốn cẳng chạy về đội ngũ quát tháo bộ thuộc chuẩn bị, hôm nay hắn không dùng chùy xích quen thuộc mà thay bằng đại đao, trông như Quan Vân Trường giáng thế.
Cờ hiệu lại phất, là tín hiệu giáp kích, Bành Cửu cười ha hả: - Lão Lương, ta đi trước đây. Rồi kéo đám giáp sĩ rầm rập xông ra, trảm mã đao xoay tròn tựa cối xay thịt.
Chu Đồng điều toàn bộ cung nỏ thủ lên tường thành, từ trên bắn bất kỳ tên địch nào còn tới được chân thành, ngọn giáo trúc bọn chúng ném qua quá thưa thớt để để tạo thành sát thương, thuẫn thủ đứng xen kẽ trên tường thành đều dễ dàng gạt đi.
- Hai vị danh tướng Trương Trung và Tương Giai làm sao mà chiến bại nhỉ? Tô Tuân càng quan chiến càng không hiểu:
Triệu Nghênh Xuân gục gặc đầu sắc mặt rất kém, nàng cũng thấy nghi hoặc, nên cố chịu đựng đợi câu trả lời.
Vân Tranh liếm môi khô: - Tiên sinh không nhìn thấy Vũ Thắng quân thời đầu đấy thôi, nếu nhìn thấy là hiểu rồi, khi đó Vũ Thắng quân càng nghèo hơn người ta, càng thiếu tinh thần hơn người ta, ăn còn chẳng đủ no, bị đối đãi như súc sinh, thế thì đánh nhau vì cái gì? Chạy giữ mạng còn hơn, đằng nào đâu có nhà mà giữ... Tinh nhuệ của Đại Tống đều tập trung ở phía tây và phía bắc, còn quân đội ở đây đã thối nát rồi.
- Tình hình vừa rồi không phải cũng thế sao, Hoàng Sư Mật mà có chừng chục cái xe bắn đá, xuất quân có chiến thuật một chút, e rằng chúng ta phải giết không ít người mới an được lòng quân.
- Nhớ năm xưa ở Tề Châu một trăm ba mươi tên đạo phỉ tung hoành khắp sáu châu phủ, đánh đâu thắng đó, quan huyện còn hối lộ tiền lương để bọn chúng đừng quấy nhiễu, kết quả bị Chủng Thế Hành cuồng nộ dẫn mấy chục binh sĩ giết sạch trong một bữa cơm, khi đó ông ta tới Hà Đông là vì đốc lương, còn không mặc khải giáp.. Tiếu Lâm rất tán đồng, nói xong xin phép Vân Tranh cho xuất chiến, ông ta nóng ruột lắm rồi.
Hai bức tường lửa lớn chia cắt quân Hoàng Sư Mật ra thành ba phần, đám trên cùng lui không được, tiến chẳng xong, lại bị kỵ binh càn qua, đều đã quăng khí giới đầu hàng, nhưng Vũ Thắng quân quen thói tác chiến với đạo phỉ, không thu tù binh, chiến trường biến thành màn đồ sát thuần túy.
- Trận này chúng ta thắng chắc rồi, không ngờ địch yếu tới mức này. Tô Tuân bóp chặt tay, kích động nói:
Giọng Vân Tranh có chút mỉa mai: - Không hẳn, nói đúng hơn chiến thắng hôm nay của chúng ta là nhờ công các đội quân khác chưa đánh đã chạy đấy, nên Hoàng Sư Mật nghĩ chỉ cần xua quân lên là đủ dọa chúng ta sợ chết khiếp, giờ binh bại như núi lở, hắn có là thần tiên cũng không vãn hồi được nữa.
Triệu Nghênh Xuân không chịu nổi nữa rồi, vịn vào tường nôn ọe, mùi máu tanh tưởi dưới kia quả thực không phải thứ một tiểu cô nương chưa từng ra chiến trường có thể chịu nổi, Tô Tuân vỗ nhè nhẹ lên lưng giúp nàng nôn thoải mái chút, một mặt chỉ: - Tướng chủ xem, Tiếu Lâm có phải đi quá xa rồi không?
Vân Tranh vươn cổ nhìn ra ngoài thành, chiến pháp kỵ binh tam liên kích dùng rồi, hiệu quả thì khó khẳng định vì kẻ địch quá yếu, quân địch đã bị xung phá tan nát, Tiếu Lâm không quay đầu giết địch mà cứ thế mườn đà xung kích hướng thẳng tới đại doanh của Hoàng Sư Mật.
Biết lão đạo này đang nóng lòng lập đại công, tuy địch rất yếu, song chiến trường bất trắc, Vân Tranh thở dài một tiếng, chuẩn bị dẫn người đi tiếp ứng cho Tiếu Lâm.
Chiến lực Đại Tống hình như phân chia nghiêm ngặt theo khu vực, những dân tộc càng ở phía bắc càng dũng mãnh, càng ở phía nam thì càng yếu ớt.
Vân Tranh thấy khả năng liên quan tới mức độ khó kiếm thức ăn, ở phương bắc giá rét cằn cỗi, muốn no cái bụng thì tranh với thiên, đấu với địa, chống chọi điều kiện tự nhiên khắc nghiệt, con người khổ tới mức độ nhất định thì mạng không quan trọng nữa, vì thế mà tạo nên sự mạnh mẽ của người phương bắc.
Còn phương nam thì khác khí hậu ẩm thấp, thực vật phong phú, ăn quả dại cũng có thể sống được, cho nên con người thiếu đi cái tinh thần đấu tranh, thiếu đi dũng khí là con người chênh lệnh như trời với đất.
Lịch sử Trung Quốc thành lập chính quyền luôn là từ phương bắc thống nhất phương nam, rất ít cho chuyện ngược lại, dù có cuối cùng khó tránh khỏi bị phương bắc đánh bại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2