Chương 122: Hội Đấu Giá Khách Quý (2)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - Banlong.us
“Phong Linh Nhi, tên này thật là dễ nghe.” Tư Mã Tiên rất nghiêm túc nói, sau đó ôm chầm vai Lâm Hâm. “Lâm Hâm, chúng ta là huynh đệ tốt đúng không?”
“Làm cái gì?” Lâm Hâm vẻ mặt cảnh giác nhìn gã. Y muốn giãy ra nhưng sao so được sức mạnh với Tư Mã Tiên!
Tư Mã Tiên nhỏ giọng nói.
“Giới thiệu cho ta quen đi, sau này ông sẽ là đại ca ta.”
Nhìn hai tên ở một bên thì thầm, Long Hạo Thần kiềm không được nở nụ cười, ánh mắt lại quay về trên đài.
Lúc này trên đài không bình tĩnh. Nhìn hai nữ tử, mọi người đều suy đoán vật phẩm đấu giá số một là cái gì.
Dạ Vị Ương gật đầu với Phong Linh Nhi. Phong Linh Nhi mỉm cười, đứng ở một bên.
Dạ Vị Ương nói.
“Chắc mọi người rất chờ mong đây là cái gì. Thứ cho ta để một cái gút, ta trước nói giá cả khởi đầu đấu giá trước, rồi mới công bố cho mọi người hình dáng của nó.”
Tiếng bàn luận ầm ĩ lại lần nữa tăng vài phần. Không thể nghi ngờ, trước tiên công bố giá rồi mới cho xem vật, đây là vi phạm quy tắc đấu giá. Nhưng cứ như vậy, có thể nói là gợi lòng hiếu kỳ của khách đấu giá lên đến cực điểm.
Dạ Vị Ương mỉm cười nói.
“Tiếp theo, sẽ do người thừa kế của phòng đấu giá, cũng là mỹ nữ đệ nhất đại phòng đấu giá Thánh Minh, Phong Linh Nhi tiểu thư đến tuyên bố giá khởi đầu cho bảo vật này.”
Người thừa kế đại phòng đấu giá Thánh Minh? Nghe câu nói này, đám Long Hạo Thần bỗng chốc hiểu rõ ý nghĩa trong lời của Lâm Hâm. Nên biết, bối cảnh của đại phòng đấu giá Thánh Minh chính là toàn bộ liên minh thánh điện!
Phong Linh Nhi hé mở môi son, mỉm cười nói.
“Tám trăm vạn kim tệ.”
“Oa!!!!!”
Con số vừa ra, toàn trường xao động. Cho dù là tại hội đấu giá khách quý đại phòng đấu giá Thánh Minh, thì rất ít xuất hiện giá khởi đầu như vậy. Lần trước xuất hiện là một trang bị cấp sử thi.
Nhìn vật trên chiếc xe đẩy vàng, hiển nhiên không phải là trang bị vũ khí bình thường. Vậy rốt cuộc là cái gì mà giá trị cao đến thế? Một số người có thực lực mua thì hơi thở biến nặng nề. Đối với họ, có nhiều lúc kim tiền chỉ là con số mà thôi, bảo bối hiếm có mới là họ yêu quý.
Trên đài quang mang lại biến đổi, nguyên bản hai chùm sáng rơi trên người Dạ Vị Ương và Phong Linh Nhi hợp thành một cái chiếu trên xe đẩy.
Thanh âm của Dạ Vị Ương dường như có ma lực bay khắp phòng.
“Nếu mọi người hỏi ta trên đời này thứ gì quý giá nhất, như vậy, ta nhất định sẽ đáp, là sinh mệnh. Đúng vậy, trên thế giới này, có thứ gì so với mạng sống chúng ta càng quan trọng? Nhiều tiền hơn cũng chỉ là con số mà thôi. Mạng sống chúng ta mới là trước nhất. Nếu đã không còn, có nhiều con số cũng không chút ý nghĩa. Sinh mệnh quý giá, mỗi người đều biết. Nếu có người cho ta sống thêm mười năm, ta nguyện ý dùng toàn bộ tài sản đổi lấy. Mà hôm nay, báu vật khiến phòng đấu giá nhiều lần ngoại lệ, một trong số đặc tính của nó, chính là tăng sinh mệnh!”
Dạ Vị Ương nói, Phong Linh Nhi phối hợp chậm rãi giở lên khăn đỏ che xe đẩy, lộ ra bên trong cái hộp dùng bạch ngọc tỉ mỉ điêu khắc thành.
Bạch ngọc tản ra nhè nhẹ mát lạnh, dưới quang mang ngọn đèn tản ra vài phần mờ mịt mỹ cảm. Người biết hàng đều có thể nhìn ra được. Đây không phải ngọc thạch bình thường, mà là hàn ngọc. Chỉ có sâu trong hàn băng ngàn năm mới sản xuất ra được.
Chỉ riêng một khối hàn ngọc cỡ đó thì giá trị đã cao đến trăm vạn kim tệ, chứ nói chi bản thân nó còn có cấp đại sư chạm trổ. Bên trên có chín con rồng nhỏ sống động như thật. Cho dù là cái vảy nhỏ nhất cũng rõ ràng như vậy.
Càng thêm kỳ lạ là, hộp hàn ngọc bên trong mơ hồ nổi lên một tầng sáng mông lung. Bởi vì hộp ngọc che chắn, quang mang không thể hoàn toàn hiện ra. Cũng chính vì vậy, mới càng khiến người ta có cảm giác tựa như ảo mộng.
“Ta ra tám trăm vạn kim tệ, không cần mở hộp.” Một thanh âm hùng hồn đột nhiên vang lên. Thanh âm này đến từ gian hạng nhất truyền ra.
Dạ Vị Ương đáy mắt xẹt qua tia vui sướng, cung kính nói.
“Tôn quý quý khách số ba, chúng ta còn chưa tuyên bố bảo vật này là cái gì.”
Thành âm hùng hồn trầm giọng nói.
“Ta tin tưởng danh dự đại phòng đấu giá Thánh Minh, dựa theo quy củ đấu giá, ta có thể ra giá khởi đầu. Nếu không ai cùng ta trả giá, vậy ta được quyền ưu tiên đấu giá.”
Có quyền ưu tiên đấu giá tương đương với quyền đồng đẳng giá cả. Thậm chí trực tiếp được quyền lấy vật phẩm.
“Chín trăm vạn.” Một giọng nữ thánh thót từ gian quý khách khác vang lên.
Dạ Vị Ương tiếc nuối nhìn gian số ba, nói.
“Thật có lỗi, quý khách gian số năm cũng hưởng ứng, ta nhất định phải tuyên bố rồi.”
“Hừ.” Thanh âm hùng hồn hiển nhiên rất bất mãn quý khách số năm, tức giận hừ một tiếng. Bên kia thì không chút động tĩnh.
Long Hạo Thần và Lâm Hâm liếc nhau một cái, kiềm không được hít ngụm khí lạnh. Đại phòng đấu giá Thánh Minh thật là thủ đoạn! Còn chưa bắt đầu chính thức bán đấu giá, giá cả đã nâng lên tới chín trăm vạn. Đây là điều hắn không thể ngờ.
Dạ Vị Ương tiếp tục nói.
“Vật báu này nếu phối hợp một ít dược vật trung hòa trực tiếp dùng, đối với người thường mà nói, là kéo dài mạng sống mười năm. Sinh mệnh vô giá. Ta nghĩ, chỉ riêng điểm này, các vị quý khách có thể hiểu cho giá khởi đầu đã đạt tám trăm vạn. Huống chi đối với báu vật này, nếu chỉ đơn giản ăn mất nó, thì thật là đạp hư vật báu!”
“Trên con đường thần ma, sinh vật mạnh nhất là cái gì? Ta nghĩ, chắc mọi người đều đoán ra, là rồng. Không sai, chính là rồng. Dưới tình huống không so đo nhân tố tu luyện, năng lực bẩm sinh không ai có thể so sánh với rồng. Long tộc có cường đại thân thể và năng lực nguyên tố. Chúng nó là đẳng cấp cao nhất trong sinh vật. Khi ta nói ra câu này, tin tưởng mọi người đã đoán được vật báu này rồi. Không sai, hôm nay vật đấu giá số một của chúng ta, chính là chân chính ma tinh của con rồng cấp mười.”
Cô tuyệt không nói sai. Ma thú cấp mười tương đương với cường giả cấp chín nhân loại.
“Nhưng mà.” Chuyển giọng, trên mặt Dạ Vị Ương lộ ra tia mỉm cười thần bí, một chùm sáng đúng lúc rơi xuống trên người cô.
“Ma tinh rồng cấp mười giá khởi đầu tới tám trăm vạn kim tệ không tính là đắt, nhưng cũng không rẻ. Mọi người có phải là thất vọng hay không? Như vậy, các vị quý khách đã phạm sai lầm nhỏ rồi. Bởi vì, đây không phải ma tinh con rồng bình thường nha.”
“Một ngàn hai trăm vạn kim tệ.” Thanh âm hùng hồn lúc trước lại lần nữa vang lên.
Lần này không đợi gã đặt câu nói, liên tiếp vang lên vài giọng nói.
“Một ngàn hai trăm năm mươi vạn.”
“Một ngàn ba trăm vạn.”
“Một ngàn bốn trăm vạn.”
Loại bán đấu giá này chỉ có thể dùng từ không tưởng tượng nổi để hình dung. Vật phẩm đều chưa thấy thì giá cả đã tăng lên đến loại trình độ này.
Lần này Dạ Vị Ương tựa như không nghe thấy tiếng kêu giá, chỉ là tiếp tục giới thiệu.
“Rồng ở trên đại lục thật sự quá thưa thớt. Rồng chân chính rất nhiều đều chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Nhưng khi chúng nó đối diện cường giả cấp chín nhân loại chúng ta, đa số chỉ có thể cúi đầu nhận thua. Bởi vì chúng nó còn chưa đủ mạnh. Rồng bình thường chỉ mới là sơ cấp chín mà thôi.”
“Hôm nay chúng ta bán đấu gia viên ma tinh này, ngâm nó ra nước để ngâm mình, như vậy sẽ tăng mảng lớn ngoại linh lực. Một viên ma tinh có thể tăng lên ngoại linh lực, cao tới mười vạn linh lực. Đương nhiên, cũng không phải mỗi người đều có thể nhận hiệu lực mạnh như vậy. Dựa theo thể chất, chức nghiệp giả khác biệt có thể chịu được cường độ mà từ hai ngàn đến hai vạn.”
“Ngoại linh lực khác với nội linh lực nha. Nhân loại chúng ta thuần túy dựa vào tu luyện, ngoại linh lực thật khó để phá vỡ. Cho dù là cường giả cấp chín, muốn đột phá con số vạn đều không dễ dàng. Mà viên ma tinh này, có thể khiến ngài trực tiếp có thân thể sánh ngang với lực phòng ngự của rồng. Hiện tại mọi người còn cảm thấy khởi giá tám trăm vạn kim tệ là mắc không?”
“Huống chi trình độ quý hiếm của nó càng là trước giờ chưa từng có. Bởi vì có rất ít người được đến nó rồi sẽ không bị trả thù. Mà hiện tại ta có thể cho mọi người biết, viên long tinh này được tặng cho, sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì. Còn về quan hệ giữa long tinh và trang bị, ta nghĩ không cần nói nhiều. Nó hoàn toàn có thể làm hạch tâm bất cứ trang bị cấp sử thi nào.”
“Nói nhiều như vậy, mọi người nhất định cảm thấy ta cố ý phóng đại. Kỳ thật không phải như vậy. Bởi vì nó thật sự quá quý giá, ta phải giới thiệu đặc điểm lớn nhất của nó cho các vị quý khách. Đương nhiên, cho dù những thứ ta đã nói thì chỉ là một góc núi mà thôi. Khi danh xưng chân chính của nó xuất hiện, tin tưởng các vị quý khách sẽ có phán đoán. Phong Linh Nhi tiểu thư, vẫn là mời cô tuyên bố đi.”
Ánh đèn lại chuyển dời lên người Phong Linh Nhi. Chỉ thấy cô từ từ bước lên, tay phải đặt lên nắp hộp hàn ngọc, chậm rãi mở ra. Nồng đậm linh lực dao động thoáng chốc như suối phun từ trong hộp khuếch tán ra ngoài.
“Vật đấu giá số một của chúng ta chính là: bản tộc của Ma Thần Hoàng, ma tinh Nghịch Thiên Ma Long.”
Lần này, toàn trường không xao động, một mảnh yên lặng. Ánh mắt tất cả mọi người đều rơi trên viên ma tinh to cỡ nắm tay, tản ra quang mang nồng đậm ám kim, tràn ngập hơi thở mạnh mẽ thậm chí là hủy thiên diệt địa.
“Là phòng đấu giá, chúng ta nhất định phải giữ bị mất người bán. Nhưng làm phụ nữ, ta lại muốn vì họ hoan hô. Mặc kệ là ai, có thể đem một viên ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc mang về liên minh chúng ta, đem đến nơi này, hắn đều là anh hùng của nhân loại.”
Dạ Vị Ương vì vật bán đấu giá số một này lần nữa châm lửa.
Sự thật thì, cho dù là đại phòng đấu giá Thánh Minh, cũng không phải mỗi lần hội đấu giá khách quý đều có cực phẩm xuất hiện. Sự trân quý của viên ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc là không thể nghi ngờ. Dựa theo phòng đấu giá định giá, tuyệt đối trên một vạn kim tệ. Đối với những người thật sự cần nó, thì nó chính là báu vật vô giá. Vốn họ còn định đem nó làm áp trục lên đài, nhưng vì Lâm Hâm yêu cầu, không thể không làm cái thứ nhất tiến hành đấu giá.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa