Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vạn Cổ Chí Tôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 353 : Ức Chế Lửa
L
ưu Tinh Hỏa Vũ đầy trời chợt khựng lại, mang theo nỗi sợ vô tận giáng xuống. Lưu Tinh Hỏa Vũ không còn khí thế kinh thiên, chúng nó như có linh thức né tránh Lý Vân Tiêu, nổ đì đùng quanh thân hắn. Mặt đất bùng cháy biển lửa.
Không ai phát hiện chi tiết nhỏ này, nhưng Huỳnh Dương Hỏa bị rung động rất nhiều.
Huỳnh Dương Hỏa và Thanh Liên Địa Hỏa tâm thần hợp nhất, cảm nhận được nỗi sợ hãi, rung động từ sâu trong linh hồn.
Huỳnh Dương Hỏa xoe tròn mắt, cực kỳ kích động nói:
– Kỳ hỏa! Trong cơ thể hắn cũng có thiên địa kỳ hỏa!
Huỳnh Dương Hỏa tu luyện công pháp hỏa hệ cả đời, lão tiếp xúc các loại lửa nhiều vô số kể, Thanh Liên Địa Hỏa là thiên địa kỳ hỏa cực mạnh. Nhưng kỳ hỏa trong cơ thể Lý Vân Tiêu có đẳng cấp cao hơn Thanh Liên Địa Hỏa nhiều.
– Thiên địa kỳ vật làm sao có thể cho con kiến Vũ Quân nhà ngươi sở hữu được?
Mắt Huỳnh Dương Hỏa lóe tia sáng lao vào biển lửa, nanh tranh nói:
– Để ta nhìn xem là thứ gì giấu trong cơ thể ngươi!
Trong ngọn lửa bùng cháy có một khoảnh đất trống.
Vẻ mặt Lý Vân Tiêu đau đớn vùng vẫy, hắn đã dùng hết sức ức chế phượng hoàng chân hỏa trong cơ thể nhưng vô dụng. Chí cường bá thể có dấu hiệu bị nung nóng hòa tan, sóng nhiệt tràn ra từ làn da.
– Đây là...
Huỳnh Dương Hỏa lao vào biển lửa, cảm nhận hơi thở trên người Lý Vân Tiêu, con ngươi lão co rút. Hơi thở viễn cổ siêu mạnh khuếch tán, khiến Huỳnh Dương Hỏa sợ hãi, trong biển lửa nhưng không thấy ấm chút nào.
– Viễn cổ thần hỏa... Loại cảm giác này... Là vận ý truyền thừa từ viễn cổ...
Huỳnh Dương Hỏa kích động lắp bắp nói:
– Thiên địa kỳ trân như vậy sao ngươi xứng có được? Cho ta, mau cho ta ngọn lửa này!
Huỳnh Dương Hỏa muốn cướp nhưng bị khí thế chấn nhiếp, lão rón rén không dám tiến lên.
Mắt Lý Vân Tiêu tràn ngập đau đớn, giây lát sau mắt hắn bắn ra tia sáng, hỏa vân trên trán hiện ra. Ý vận viễn cổ chân hỏa chấn động.
Tiếng chim hót như truyền thừa từ thượng cổ loáng thoáng truyền ra từ biển lửa:
– Chiếp!
Thanh Liên Địa Hỏa cháy hừng hực như bị nước đổ vào, bỗng chốc lạnh xuống. Dù lửa của Thanh Liên Địa Hỏa còn rực cháy nhưng giảm xuống dưới không độ c, rất là yếu ớt.
– A a?
Huỳnh Dương Hỏa khựng lại, lão và Thanh Liên Địa Hỏa tâm thần hợp nhất, cũng cảm nhận được lạnh lẽo như thế.
Đây không phải khí lạnh phát ra từ người Lý Vân Tiêu, đó là trong linh thức Thanh Liên Địa Hỏa vì sợ hãi đến tột độ mà sinh ra lạnh lẽo.
– A!
Huỳnh Dương Hỏa trợn to mắt vất vả ngăn cản nỗi sợ từ sâu trong linh hồn:
– Rốt cuộc là vật gì mà khiến kỳ hỏa của ta sợ như vậy?
Linh thức Thanh Liên Địa Hỏa chịu tàn phá cực lớn trực tiếp ảnh hưởng đến tâm thần của Huỳnh Dương Hỏa, lão bị sợ hãi phản phệ.
Càng làm Huỳnh Dương Hỏa hãi hùng là cùng với tiếng chim hót, bóng lửa như mộng như huyễn, như có như không bay ra từ trán Lý Vân Tiêu lao vào cơ thể lão. Chớp mắt chân khí trong người Huỳnh Dương Hỏa bị đốt trọi hơn phân nửa, lão như rơi vào địa ngục lửa, sắp bốc cháy.
– Đây là...
Huỳnh Dương Hỏa không rảnh quan tâm tâm cơ thể bị thương nặng, mắt thẫn thờ, con ngươi co rút. Rốt cuộc Huỳnh Dương Hỏa nhớ ra ảo ảnh đẹp hoàn mỹ kia là gì, con ngươi lão nở to.
Huỳnh Dương Hỏa hét thất thanh:
– Ra đó là...
Một tiếng thở dài từ trên trời vọng xuống ngắt lời Huỳnh Dương Hỏa nói:
– Ài, để ta làm cho.
Một luồng sáng bay ra từ Thanh Lang chiến xa. Đoạn Việt cõng Phương Thiên Họa Kích sau lưng, vẻ mặt hờ hững đáp xuống kiếm Huỳnh Dương Hỏa.
Lý Vân Tiêu phun búng máu:
– Phụt.
Phượng cổ ý lao ra khỏi hỏa vân, lửa trong thức hải của Lý Vân Tiêu bình tĩnh lại, bị hắn khống chế đè trở lại linh hồn. Nhưng cơ thể Lý Vân Tiêu bị thương nặng, không kiềm được hun búng máu, liên tục thụt lùi mấy bước mới ổn định hơi thở.
Từ sau khi Lý Vân Tiêu có được phượng hoàng chân hỏa, hắn thử khống chế nó rất nhiều lần, ít nhất có thể ngưng tụ ra một luồng chân hỏa. Nhưng Lý Vân Tiêu toàn thất bại.
Sâu trong Nam hải, lúc Côn Ngô thần thụ niết bàn, lần đầu tiên Lý Vân Tiêu thử khống hỏa thần quyết thì nhẹ nhàng dễ dàng, làm hắn nảy sinh dã tâm lại muốn điểu khiển thần hỏa. Nên Lý Vân Tiêu kêu Đoạn Việt ở lại Thanh Lang chiến xa, một mình hắn xuống dưới đối địch. Dù sao trên bầu trời có nhiều cường giả, một vị Vũ Hoàng nhị tinh là lá bài tẩy siêu mạnh, Lý Vân Tiêu không muốn lộ ra quá sớm.
Nhưng Lý Vân Tiêu không ngờ vẫn không thành công điều khiển, thế hắn mới biết lúc ở Nam hải, bởi vì Côn Ngô thần thụ rót nhiều thiên địa linh khí vào nên hắn mới thi triển ra phượng hoàng chân hỏa được, dù vậy cũng phải trả giá niết bàn.
Thần vật truyền thừa từ viễn cổ không đơn giản, Lý Vân Tiêu phỏng đoán nếu không có thực lực đẳng cấp Vũ Đế thì đừng mong khống chế.
Huỳnh Dương Hỏa giật mình kêu lên:
– Ngươi... Ngươi là ai?
Mới đầu Đoạn Việt toát ra thực lực Vũ Tông thất tinh không lọt vào mắt Huỳnh Dương Hỏa, bây giờ lão bị thương nặng vẫn dư sức xử người này. Huỳnh Dương Hỏa chỉ e ngại Lý Vân Tiêu.
Nhưng giây lát một tay Đoạn Việt bắt ấn quyết, miệng niệm pháp quyết. Khí thế trên người Đoạn Việt tăng vùn vụt, chỉ vài giây đã đột phá Thất Túc cảnh.
– 1Vũ Hoàng?
– Vũ Hoàng nhị tinh!?
– A!
Huỳnh Dương Hỏa giật nảy mình, hút ngụm khí lạnh thụt lùi, lão kinh hoàng hỏi:
– Ngươi là ai?
Huỳnh Dương Hỏa khống chế lửa xung quanh rụt về, chui vào cơ thể của lão, nhanh chóng tu sửa kinh mạch, thân thể bị ảo ảnh phượng hoàng chân hỏa đốt bỏng.
Kỳ hỏa có linh, không chỉ công kích còn có thể tẩm bổ thân hình, kinh mạch trị thương.
Lửa biến mất, tình huống dưới đất phô bày trước mắt mọi người.
Lúc trước Lý Vân Tiêu khác lạ tuy đám cường giả biết nhưng không chắc.
Hiện giờ nhìn Lý Vân Tiêu toàn thân cháy đen bị thương, trước người có vết máu thì cho rằng hắn bị Thanh Liên Địa Hỏa của Huỳnh Dương Hỏa làm bị thương. Đám người rất ngạc nhiên, Lý Vân Tiêu chỉ có tu vi Vũ Quân nhất tinh sao có thể sống tiếp được? Bọn họ rất khó tin.
Lúc này đám người giật mình kinh hoàng, từ người Đoạn Việt phát ra khí thế trầm ổn như núi cao đè nặng ngực bọn họ nghẹn lại ngộp thở.
Tân Bì con ngươi co rút, vẻ mặt giật mình kêu lên:
– Vũ Hoàng nhị tinh!
Chu Cẩn, Áo Địch Già kinh sợ nhìn nhau. Vũ Hoàng Thất Túc cảnh toàn là đẳng cấp bá chủ dưới vòm trời Nam vực này.
Biểu tình Chu Cẩn cực kỳ trầm trọng hỏi:
– Người kia là ai? Lạ mắt quá.
Bọn họ hầu như biết mặt một số Vũ Hoàng nỏi danh.
Áo Địch Già lắc đầu, trầm giọng nói:
– Tốt nhất chỉ là cường giả ẩn sĩ của môn phái nào, ta sợ là...
Mọi người hiểu ý của Áo Địch Già, bọn họ lo nhất là cường giả ba vực khác vượt vực đến. Thiên vũ đại lục chia bốn vực giới, tổng thể thực lực của Nam vực yếu nhất, không thể đối kháng lại ba vực khác.
Trừ bốn vực giới ra còn tồn tại một số nơi siêu nhiên khác, người bình thường căn bản không biết ở nơi nào.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vạn Cổ Chí Tôn
Thái Nhất Sinh Thủy
Vạn Cổ Chí Tôn - Thái Nhất Sinh Thủy
https://isach.info/story.php?story=van_co_chi_ton__thai_nhat_sinh_thuy