Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Soán Đường
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 353: Trận Chiến Cuối Cùng.
T
iết Vạn Triệt giận tím mặt:
- Ngôn Khánh làm sao có thể theo địch? Nếu như hắn là người sợ chết thì làm sao có thể làm ra câu "Sĩ cam phần tử bất công hầu"?
- Hắn thân là hậu quân đồn trú ở Nam thủy, vậy mà những người đánh nhau ở Bình Nhưỡng đã quay trở về Trịnh Ngôn Khánh không có tin tức mọi người lại nói hăn lâm trận theo địch.
Tiết Vạn Triệt sắc mặt âm trầm lắc đầu liên tục:
- Chuyện này không có khả năng, Trịnh Ngôn Khánh không phải là người như vậy.
- Tuy nhiên ta nghe nói tổ phụ của hắn bị cầm tù về sau nhờ Bùi công gia Bùi Thế Củ ra mặt nói tốt đồng thời có hoàng hậu cầu tình đã đem tổ phụ của hắn thả ra.
Tiết Vạn Quân cười cười không tranh luận với Tiết Vạn Triệt nữa.
Tiết Vạn Triệt trong lòng thầm nói: Ngôn Khánh nếu như ngươi thật sự theo địch thì sau này ta nhất định không bỏ qua cho ngươi.
Trong lòng hai người tràn đầy tâm sự rời khỏi phủ.
Chỉ thấy một con chiến mã ở trước cửa ra vào toàn thân bốc đầy nhiệt khí, người đưa tin chân chưa đứng vững đã vọt tới cửa ra vào.
- Cao Ly có chiến báo khẩn cấp.
Tiết Vạn Triệt trong lòng cả kinh vội vàng tiến ra nghênh đón:
- Quân tình gì vậy?
- À, thiếu tướng quân.
Người đưa tin nhìn thấy Tiết Vạn Triệt thì hai chân mềm nhũn, quỳ gối ở bậc cửa nhìn dáng vẻ của hắn thì rất mệt mỏi hiển nhiên là lặn lội đường xa chưa hề nghỉ ngơi. Hắn lấy một bức thư có dấu xi ra hai tay dâng lên.
- Thiếu tướng quâ ba ngày trước chúng ta đi thám thính Cao Ly.
- Thủy quân giáo úy Trịnh Ngôn Khánh ở Bình Nhưỡng sau khi đánh chết Cao Bảo Tàng liên tục đánh lén Nguyên Sơn, Hán Thành, Thạch Đa Sơn Trấn, tiêu diệt rất nhiều nơi, mấy tháng trước lại giết chết quân chủ Nguyên Sơn trấn Phác Kim Xương .Công phá nhiều thành, giết chết rất nhiều binh lính, cứu thoát tù binh ở Địch Du Lĩnh.
Tiết Vạn Triệt giật nảy mình.
- Ngươi vừa nói chủ tướng của tùy quân kia là ai?
- Thủy quân giáo úy Trịnh Ngôn Khánh.
Tiết Vạn Quân sắc mặt đại biến cầm lấy thư tín.
- Chuyện này có đúng không?
- Đúng thế, sau khi bệ hạ triệt binh Vệ phủ úy đã phái ra hai trăm thám thính vào cảnh nội Cao Ly, phụ trách tìm hiểu tin tức.
Tuy nhiên người Cao Ly thủ vệ sâm nghiêm, mãi cho đến hôm nay mới trở về được mười người.
Sau đó Vệ phủ úy đã phái người đi suốt đêm tấu trình triều đình đồng thời mệnh cho thuộc hạ tới đây báo tin.
Vệ phủ úy chính là Vệ Văn Thăng.
Cuộc chiến Tát Thủy, hắn tọa trấn hậu quân sau đó suất lĩnh toàn quân lui về Liêu Đông.
Tiết Vạn Triệt không nói nhiều lời lập tức lên lưng ngựa.
- Tứ lang đệ muốn đi đâu?
Tiết Vạn Triệt cũng không quay đầu lại đánh ngựa giơ roi mà đi.
Vừa đi hắn vừa lớn tiếng hô:
- Tam ca đệ lập tức tới Liêu Đông, nhất định là Ngôn Khánh, nhất định là Ngôn Khánh trở về rồi.
Tiết Vạn Quân muốn đuổi theo Tiết Vạn Triệt nhưng nghĩ nghĩ rồi dừng bước lại.
Hắn sai người sắp xếp cho người đưa thư kia rồi vội vã trở về.
Ha ha lần này chỉ sợ Trịnh gia sẽ được náo nhiệt, Trịnh Ngôn Khánh lần này chỉ sợ sẽ mang tới cho một số người một cái tát.
Trịnh Ngôn Khánh đích thật là muốn trở về.
Hắn đang cưỡi Ngọc Đề Tuấn, hoành giáo nhìn về phía xa xa.
Tùy quân đứng trang nghiêm sau hắn, đông nghịt một mảng lộ ra khí tức trang trọng.
Từng đạo con mắt nhìn bóng lưng thon gầy của Trịnh Ngôn Khánh, giờ khắc này mọi người đều sáng rực.
Trăng sáng sao tỏ lốm đốm đầy trời.
Đứng ở phía trên cao trạm gác, nhìn sang phía tây là bình nguyên sững sững.
Ở xa hơn nữa chính là Áp Lục Giang tuy nhiên lúc này Áp Lục Giang đang đóng băng, chỉ cần vượt qua đó là tới đất của Đại Tùy.
Trong vòng một tháng Trịnh Ngôn Khánh đã mang người tới Cái Mã cao nguyên làm nên chuyện nghiêng trời lệch đất.
Không chỉ liên tục xuất kích chém giết hơn hai nghìn binh sĩ Cao Ly ở đó mà còn giải cứu tướng sĩ tùy quân tổng cộng số binh lính đã hơn nghìn người nhưng sau khi trải qua chém giết, còn sống tới nơi này chỉ còn có năm sáu trăm người mà thôi.
Đối với Trịnh Ngôn Khánh số lượng này đã đủ.
Chỉ vì năm sáu trăm người này hổ vệ đi theo hắn chỉ còn mười tám người.
Sĩ tốt đi ra từ Lang Lâm sơn mạch cũng tử thương vô số nhưng hôm nay thắng lợi ở ngay trước mắt chỉ cần xông ra là có thể trở về nhà.
Ngôn Khánh quay đầu nhìn về phía đám người Mạch Tử Trọng và Tạ Khoa.
Mạch Tử Trọng nói:
- Trịnh giáo úy tất cả mọi người đều đang đợi lệnh của giáo úy.
Trịnh Ngôn Khánh gật gật đầu lấy từ trong túi ra mặt nạ bằng bạc rồi đeo lên trên mặt.
Trong chốc lát mọi người vô ý thức nắm chặt binh khí trong tay, ngưng mắt nhìn Trịnh Ngôn Khánh, một tháng chém giết, mọi người đã hình thành một thói quen khi Trịnh Ngôn Khánh đeo mặt nạ lên thì đại chiến sắp bắt đầu.
- Truyền mệnh của ta, khóa miệng toàn đám ngựa lại, không có quân lệnh không được tự tiện hành động.
- Các huynh đệ đây là cửa khẩu cuối cùng chỉ cần chúng ta tiến lên là có thể thu được toàn thắng, mọi người cần phải chiếu cố kỹ lưỡng cho mình và các huynh đệ xung quanh, chưa đến hơi thở cuối cùng không được vứt bỏ mạng sống của mình cho dù có chết chúng ta cũng phải chết ở quê hương mình.
Đám người Mạch Tử Trọng liền tuân mệnh.
- Xuất phát.
Trịnh Ngôn Khánh ra lệnh rồi thúc mã tiến lên.
Ngọc Đề Tuấn cũng từ từ mà đi, lộ ra vẻ nhàn nhã.
Ở phía sau một đám kỵ quân của Mạch Tử Trọng ước khoảng ba trăm người đều nắm chặt đao thương từ từ đi theo.
Dưới ánh trăng mặt nạ bằng bạc của Trịnh Ngôn Khánh hiện lên vầng u lãnh.
Một đôi tinh quang lập lòe tinh mang.
Hắn nắm chặt mã giáo, cố gắng giữ cho mình bình tĩnh.
- Người nào?
Vệ binh bên ngoài quân trại lớn tiếng gọi.
Trịnh Hoành Nghị lập tức thúc ngã chạy lên phía trước Trịnh Ngôn Khánh:
- Ta chính là quân chủ Ma Thiên Lĩnh, Phó Ninh phụng mệnh tới đây thay quân.
Ngôn ngữ Cao Ly của Trịnh Hoành Nghị ngày càng trở nên lưu loát.
Trải qua hơn một tháng Trịnh Hoành Nghị dựa vào sự lưu loát này mà lừa dối không ít quân trại Cao Ly.
Người Cao Ly nghe được không khỏi giật mình.
- Thay quân?
Chưa từng nghe nói là phải thay quân...
Tuy nhiên nhìn dáng vẻ của đối phương thì không giống như là giả bộ, về phần quân chủ Ma Thiên Lĩnh này là Phó Ninh, đám binh sĩ này dĩ nhiên không có khả năng biết được nhưng nghe khẩu âm của đối phương thì mang theo một lực lượng quý tộc, tức thì bọn họ không khỏi hơi nghi hoặc.
Đúng vào lúc này, Trịnh Ngôn Khánh khẽ đá vào bụng Ngọc Đề Tuấn, nó vội vàng tiến lên phía trước.
Đồng thời kỵ quân ở đằng sau cũng tiến lên nhanh hơn, thủ vệ đại môn chưa kịp phản ứng thì Trịnh Ngôn Khánh đã thúc giục chiến mã xông vào trong, mã giáo giơ lên cao mà hét lớn:
- Các huynh đệ chúng ta về nhà rồi.
Lúc này Ngọc Đề Tuấn liền hí dài một tiếng.
Hơn ba trăm kỵ binh hưởng ứng tiếng ngựa trong đêm quanh quẩn không thôi.
- Địch tập kích, là Tùy cẩu tập kích.
Vệ binh cuối cùng cũng có phản ứng, bọn họ khản giọng kêu to.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Soán Đường
Canh Tân
Soán Đường - Canh Tân
https://isach.info/story.php?story=soan_duong__canh_tan