Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Vu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 352 : Ba Sâu Rượu, Ba Biến Thái (3)
Đ
úng vậy, không ai tin Trần Lạc làm được. Ít nhất Ngạo Phong không tin, Tần Phấn cũng không tin. Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Tịch Nhược Trần, dù là Gia Cát Thiên Biên cũng không tin. Bọn họ đều là thiên tài trong thiên tài, kỳ tài trong kỳ tài, nhưng cả đám không cho rằng Trần Lạc làm được, bởi vì chuyện này quá nghịch thiên. Đừng nói là gào to một tiếng, dù cho ngươi mười ngày, nửa tháng dốc hết chiêu trò ra cũng không thể làm được.
- Này, chúng ta đang chờ tôn ngươi làm Lạc gia đây.
Thấy Trần Lạc không trả lời, vương tử điện hạ cười nói:
- Nếu ngươi không được thì chịu thua đi, nhưng... Ha ha, phải khai thật một chuyện với ta.
Ngạo Phong đẩy Trần Lạc:
- Trần Lạc, ngươi làm sao vậy? Cố ý chơi xâu sao?
Trần Lạc chậm rãi ngẩng đầu lên, mở mắt nhập nhèm, mờ mịt nhìn bốn phía.
Trần Lạc mơ hồ hỏi:
- Có chuyện gì?
Ngạo Phong, vương tử điện hạ kinh ngạc hỏi:
- Ngươi... Ngươi ngủ?
Trần Lạc lắc đầu ù đặc:
- Mới rồi men say lên chịu không nổi, buồn ngủ quá.
- Hay cho tiểu tử ngươi, ta và Tần Phấn suýt mệt chết còn ngươi đi ngủ? Rốt cuộc ngươi làm được không? Hai chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, nếu không được thì nói một câu, dám chơi dám chịu, khai thật một chuyện với ta là được, ta rất muốn biết một điều này.
- Đã giải quyết xong?
Trần Lạc đứng dậy, dáng người lảo đảo. Trần Lạc duỗi lưng, ngáp dài nhìn linh tượng, linh hồn mười bốn vu sư cao cấp đã xuất khiếu, tiếp tục ngáp.
- Trần huynh, hiện tại nhận thua còn kịp, mọi người đều là huynh đệ, sẽ không cười ngươi.
Ngạo Phong bắt đầu thấy nghi Trần Lạc thật sự say rượu, vương tử điện hạ cũng nghĩ vậy.
- Chờ xem đi.
Trần Lạc liên tục ngáp mấy cái, định hành động thì một thanh âm vang lên.
- Khoan!
Tóc dài đỏ rực, quyến rũ yêu diễm, là Lạc Anh.
- A! Lạc đại mỹ nhân có chuyện gì chỉ giáo?
- Ta muốn đánh cược với ngươi.
Không ai ngờ Lạc Anh đột nhiên nói câu này.
- Nàng thật sự không tin ta?
Lạc Anh hung dữ trừng Trần Lạc:
- Ai kêu ngươi say rượu nói linh tinh.
- Được rồi, đánh cuộc cái gì?
- Ta giống như bọn họ, nếu ngươi không làm được phải khai thật một vấn đề.
Làm sao thế này? Một Ngạo Phong đòi Trần Lạc thành thật khai một vấn đề, Tần Phấn cũng vậy, bây giờ đến lượt Lạc nữ thần. Không lẽ Trần Lạc trên thông thiên văn dưới thông địa lý, không gì không biết sao? Muốn Trần Lạc trả lời vấn đề gì?
Đám người không biết Ngạo Phong, vương tử điện hạ đòi điều kiện này vì rất tò mò về thực lực. Bọn họ chỉ nhậu một bữa với Trần Lạc đã tò mò đến thế, Lạc Anh quen hắn lâu hơn Ngạo Phong, Tần Phấn rất nhiều. Lạc Anh biết Trần Lạc ẩn giấu nhiều bí mật, nàng rất tò mò nhưng không thăm dò được, trước mắt có cơ hội tốt như vậy tất nhiên không chịu bỏ qua.
- Ta cũng muốn cược với ngươi.
Ba ngàn sợi tóc bạc, lãnh diễm khiếp người đóng băng chỗ này, là Mạc Khinh Sầu.
Trần Lạc cười khẩy nói:
- Nàng đánh cuộc cái gì với ta?
- Nếu ngươi không làm được ta muốn một thứ của ngươi, nếu ngươi làm được có thể lấy một thứ của ta.
- A?
Trần Lạc khẽ kêu, hỏi:
- Nàng muốn cái gì của ta?
- Ngươi nên biết ta muốn cái gì.
Câu trả lời của Mạc Khinh Sầu rất lạ, nghe giọng điệu dường như hai người đã quen biết từ lâu, nếu không thì nàng đã chẳng nói Trần Lạc biết nàng muốn cái gì. Tiểu tử mặt trắng họ Trần mập mờ với hai nữ thần Tiết Thường Uyển, Lạc Anh cũng không sao, bây giờ ngay cả nữ thần băng giá Mạc Khinh Sầu cũng dính dáng đến hắn? Tên này quá diễm phúc. Thế nhân đều cho rằng Trần Lạc có diễm phúc vô cùng, có thật không? Trần Lạc biết Mạc Khinh Sầu muốn gì.
Trần Lạc nhìn Mạc Khinh Sầu, cười nói:
- Nàng thật cố chấp.
Ngay sau đó một thanh âm vang lên:
- Ta cũng muốn đánh cuộc.
Áo trắng hơn tuyết, thanh tú tuyểt đẹp, là Tiết Thường Uyển.
- Ta nói này Tiết Thường Uyển, nàng góp vui làm gì? Không lẽ nàng cũng không tin vào ta?
Trần Lạc bỗng thấy mình làm người thật thất bại.
- Ta...
Tiết Thường Uyển không biết nên trả lời thế nào. Không phải Tiết Thường Uyển không tin Trần Lạc, nàng chỉ cảm thấy nàng đang làm chuyện không có khả năng làm được. Với cá tính như Tiết Thường Uyển sẽ không tham gia vào chuyện này, nhưng sâu trong lòng nàng thắc mắc, tò mò về Trần Lạc tồn tại từ lần đầu gặp hắn ở Kim Thủy Vực. Sự tò mò, thắc mắc tích lũy đến bây giờ nheìu không đếm hết, Tiết Thường Uyển sốt ruột muốn biết bí mật trên người Trần Lạc, nên nàng bất chấp tất cả đánh cuộc một phen.
Trần Lạc lắc đầu, bật cười nói:
- Các ngươi không ai tin tưởng ta, nhưng nếu ta làm được thì sao?
- Nếu ngươi làm được ta sẽ trả lời một việc cho ngươi, sao? Trần phú ông dám cược không?
Lạc Anh dứt lời, Tiết Thường Uyển cũng tỏ vẻ cùng ý tưởng với nàng.
- Ta không hứng thú chuyện của các nàng.
- Vậy ngươi muốn sao?
- Ít nhất cũng như Mạc Khinh Sầu, nếu ta làm được thì các nàng phải làm một việc cho ta.
- Thế thì không bình đẳng, lỡ như ngươi muốn... Vậy chẳng phải ta chịu thiệt thòi lớn?
- Nàng không tin tưởng ta còn sợ ta thắng? Có đánh cược không? Không thì thôi.
- Ngươi...! Tốt, Trần phú ông, hôm nay ta không tin tà! Nếu ngươi thật sự làm được thì ngươi muốn gì cô nãi nãi cũng làm cho ngươi!
Lạc Anh không chịu được bị người khích tướng, nàng tức giận đồng ý.
- Tốt, còn nàng?
Trần Lạc nhìn Tiết Thường Uyển chằm chằm, gằn từng chữ:
- Tiết - Mỹ - Nhân?
Tiết Thường Uyển nghe được Trần Lạc rất tức giận, hắn giận nàng không tin hắn.
Tiết Thường Uyển xấu hổ cúi đầu, nhỏ giọng nói:
- Ta giống như Lạc Anh.
Trần Lạc ngửa đầu cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha!
Tiếng cười như sấm làm mọi người điếc tai.
- Tốt, tốt! Mấy người mở to mắt ra nhìn, hôm nay gia uống say, lý trí mơ hồ, nhân men say mơ màng gia chơi lớn một phen, cho các ngươi mở to mắt nhìn xem đại gia!
Trần Lạc say khướt đứng yên tại chỗ, như lắc lư, như động như tĩnh. Từ khi nào mắt Trần Lạc nhắm, gió to nổi lên, áo lam bay phần phật, tóc đen bay rối. Khuôn mặt nhu thanh tú treo nụ cười tà không còn, thay thế là biểu tình nghiêm túc.
Trong phút chốc ánh sáng lấp lánh trên người Trần Lạc, là ánh mặt trời bá đạo, là ánh mặt trời hung hãn.
Đại Nhật linh nguyên khởi động, như mặt trời giáng xuống, như ánh nắng chiếu khắp thế gian, bốn phương né tránh.
Trong sân không ai mở mắt ra vì ánh sáng quá chói lòa, mãnh liệt đế nỗi đám người Ngạo Phong, Tần Phấn, Gia Cát Thiên Biên không thể không nhắm mắt lại, chỉ có thể phát linh thức cẩn thận cảm ứng. Không dám tiếp xúc Trần Lạc biến thân thành mặt trời. Bởi vì linh lực mặt trời này quá bá đạo, hùng hồn, nhìn như ánh nắng bất động nhưng ẩn chứa linh lực cuồn cuộn, mỗi tấc, mỗi tia đều như vậy.
- Thứ này thật bá đạo.
Ngạo Phong lùi ra sau, tay vịn vai Tần Phấn.
Ngạo Phong nghi hoặc hỏi:
- Ta biết Đại Nhật linh nguyên rất hùng hồn nhưng của Trần Lạc quá dồi dào, thế này là bình thường sao?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Vu
Cửu Hanh
Thiên Vu - Cửu Hanh
https://isach.info/story.php?story=thien_vu__cuu_hanh