Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sát Thần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 349: Phú Quý Hiểm Trung Cầu
D
ưới ánh mặt trời, thân hình trắng như tuyết của Hà Thanh Mạn tỏa ra ánh sáng như ngọc, kiêu ngạo đung đưa trong không khí, khiến cho người xem hoa cả mắt.
Bộ ngực to thắng không có một chút tì vết, động thiên vươn cao, cỏ thơm lan tràn cấm địa, cảnh xuân phơi phới khiến cho bất cứ nam nhân nào nhìn thấy cũng phải xịt máu mũi, nàng ta xinh đẹp quả thực như một tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ, khiến cho người ta không đành lòng phá hỏng, không dám chạm đến.
Thân hình của nàng hiện hữu trước mặt Thạch Nham, không một mảnh vải, đường cong lả lướt, rung động tâm hồn.
Nhưng nàng ánh mắt của nàng lại u ám không vui, giống như bị mây đen che khuất, đồng nghĩa với việc tâm tình của nàng không tốts, tìm không được phương hướng.
Thạch Nham chấn động, ngẩn ngơ nhìn tấm thân hoàn mỹ trước mặt, trong đôi mắt hắn bỗng hiện lên tia sáng dục tình nóng bỏng.
Nhưng cũng chỉ trong tích tắc, ánh mắt của hắn liền khôi phục tỉnh táo, gật đầu nói: "Rất đẹp."
"Mang ta đi giết sạch tộc nhân Ải Ma tộc, ta sẽ thuộc về huynh. Hà gia ở Hỏa Vân đảo bị chúng nó diệt môn!"
Hà Thanh Mạn để mặc hắn nhìn trân trân vào tấm thân của mình, không một chút ngượng ngùng, đôi mắt đẹp lạnh lẽo như băng, lạnh lùng nói.
Thạch Nham lắc đầu:
"Cô chắc phải đi tìm Tào Thu Đạo hoặc Dương Dực Thiên, chỉ có loại bá chủ thực sự của Vô Tận hải như họ mới có thể thỏa mãn yêu cầu của cô."
"Bọn họ đã là lão già, trải qua nhân gian bách thái (đây là thành ngữ, mình để nguyên, nghĩa là đủ mọi tư vị cuộc đời), sinh cơ tuy rằng vẫn còn nhưng tâm đã lặng như nước."
Hà Thanh Mạn cười mà tràn đầy cay đắng:
"Cái bọn họ theo đuổi không giống thanh niên, khuôn mặt đẹp của ta không lọt vào pháp nhãn của họ."
Nói xong, Hà Thanh Mạn khom lưng trước mặt hắn, hai tay vắt chéo khiến cho bộ ngực đung đưa, vô cùng mê hoặc, nhìn Thạch Nham nói:
"Nếu như huynh đồng ý, hiện giờ ta có thể cho huynh động vào một chút, chỉ cần không đi quá giới hạn ta sẽ không để ý..."
Thần thái của nàng vô cùng mị hoặc, nhưng ánh mắt lại không động tình, ngược lại còn lạnh lùng hơn trước.
Thạch Nham trong lòng thở dài, âm thầm lắc đầu, giới chỉ Huyễn Không trên tay sáng ngời, một bộ quần áo vải bố đột nhiên bay ra.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Hà Thanh Mạn, hắn khoác bộ quần áo lên người cô rồi triển khai Tinh Dực bay đi.
"Rời đi Vô Tận hải đi, đại lục Thần Ân này không đơn giản chỉ là nơi võ giả tập trung, trái tim cô đã chết ở nơi này, cần phải đổi một hoàn cảnh khác để trái tim một lần nữa tràn ngập sức sống."
Giọng nói của Thạch Nham từ trên bầu trời truyền đến, trong giọng nói tràn đầy cảm khái như đang khuyên nàng, mà cũng như cũng đang khuyên mình.
Trong đôi mắt đẹp của Hà Thanh Mạn tràn đầy kinh ngạc, ngơ ngác nhìn hắn hóa thành một chùm sáng dần rời đi, trong lòng xuất hiện một loại tình cảm khó mà diễn tả thành lời.
Sửng sốt một lúc lâu, Hà Thanh Mạn nhíu mày cởi chiếc áo vải bố trên người, lần ra một bộ quần áo lụa khoác lên thân thể đầy mê người.
Nàng đang định ném bỏ bộ quần áo vải bố đi thì đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, khuôn mặt đỏ lên vì ngượng, ngẩn người cười cười rồi thu nó vào giới chỉ Huyễn Không.
Đi vào sơn động, nhìn ba thi thể nữ nhân Long Giác tộc, thấy trên thi thể trần truồng của ba người đều có dấu răng, nàng đương nhiên cũng hiểu ra điều gì.
Lại thấy vẻ mặt đầy kinh ngạc của ba người, Hà Thanh Mạn giật mình.
Nhu cầu tình dục của ma nữ thế nào nàng đã nghe thấy, người ta cũng nói rằng rất hiếm có nam tử nào thỏa mãn được nhu cầu của nọ, lại nói năm người con trai luân phiên ra trận mới có khả năng địch nổi một ma nữ, giúp họ đạt được thăng hoa."
Nhìn ba cô gái, Hà Thanh Mạn âm thầm kinh hãi.
o O o
Âm Phong đảo.
Một hòn đảo quanh năm bị mây đen bao phủ, âm khí nặng nề.
Đây là lãnh địa thuộc về Cổ gia, hiện giờ là nơi tạm cư của Thi Thần giáo.
Trên sườn một dãy núi tĩnh mịch có rất nhiều hang động được bàn tay con người tạo mở, trong mỗi hang đều có giáo đồ của Thi Thần giáo sinh sống.
Trong một cái hang, trưởng lão của Thi Thần giáo Doãn Hải đang ngồi trên một cái Âm Mộc quan, nhắm mắt tụ tập âm khí đem âm lực tinh nguyên rót vào trong hai quan tài.
Đột nhiên, Doãn Hải mở mắt, sắc mặt trở nên khó coi.
"Két két két!"
Trong hai chiếc quan tài truyền tới tiếng móng tay cào gỗ, hai cỗ Thiên thi không chịu sự khống chế của Doãn Hải đang đòi ra ngoài.
Doãn Hải sửng sốt, lập tức lấy ra âm thạch truyền tin.
Không bao lâu sau, trong một sơn động khác có ba bóng người tung mình bay tới sơn động của hắn.
Giáo chủ Thi Thần giáo Thanh Minh đeo mặt nạ xanh nè, dùng thanh âm lạnh như băng hỏi:
"Doãn Hải, có đúng không?"
Doãn Hải cúi người hành lễ, chỉ hai cỗ quan tài không nói.
Âm thanh kỳ dị lại từ trong hai chiếc quan tài truyền ra, nghe thôi cũng khiến người ta sởn tóc gáy.
Nhưng mà ba người mới tới không sợ, ngược lại còn hưng phấn, sắc mặt vui mừng.
"Tiểu tử kia ở ngay gần đây thôi!"
Thanh Minh hừ lạnh một tiếng, hắc hắc cười nhạt:
"Xem ra hắn đã không nhịn nổi nữa rồi, lần này chắc chắn sẽ xuất thủ, có khả năng mục tiêu chính là chỗ ở của chúng ta."
Thiên Hậu và Địa Hoàng của Âm Dương động thiên hắng giọng, ánh mắt lạnh lẽo băng hàn, cùng nhau gật đầu.
"Vì muốn bắt tiểu tử này, chúng ta đã hao tốn không ít công phu nhưng chưa tìm thấy hắn, nay nhờ có hai cỗ Thiên Thi mà phát hiện ra hành tung của đối phương."
Thiên Hậu kiều mị liếm liếm đôi môi hồng nhuận nói:
"Chỉ trong một thời gian ngắn, Âm Dương động thiên chúng ta đã có đệ tử chết thảm trong tay hắn, ngay cả hai nữ đệ tử đắc ý nhất của ta cũng bị hắn dày vò đến chết. Hắn thực sự đã xem Vô Tận hải là miếng thịt để hắn xẻo cho bớt giận, lần này tất muốn giết hắn!"
"Chắc chắn lần này hắn sẽ chết!"
Địa Hoàng hừ lạnh một tiếng:
"Cho dù hắn có lực lượng ngang bằng với Ma Kỳ Độn, ba người chúng ta liên thủ kiểu gì cũng diệt được hắn!"
"Yên tâm đi, Thi vương vẫn ở trong lòng đất, chúng ta lại có chuẩn bị, chỉ cần hắn dám xâm nhập vào Âm Phong đảo, chắc chắn có đến mà không có về."
Thanh Minh cười gằn nói.
"Ta muốn hút khô lực lượng trên người hắn, làm cho hắn thoát dương mà chết!"
Thiên Hậu cắn răng, bỗng nhiên cười khanh khách, như vừa hút máu, hưng phấn không thôi.
"Doãn Hải, ngươi cứ ở đây nhưng đừng gây động tĩnh khiến hắn nghi ngờ, ba người chúng ta sẽ ẩn thân xung quanh."
Thanh Minh trầm ngâm một chút rồi phân phó.
"Thuộc hạ hiểu!"
Ba võ giả Thần cảnh nhanh chóng bàn bạc một chút rồi bay ra ngoài chọn nơi ẩn thân, âm thầm chờ đợi.
Doãn Hải tiếp tục ngồi xuống quan tài, đưa tay sờ sờ, lạnh giọng quát khẽ:
"Tới lúc tính sổ rồi."
o O o
Trong một vùng biển gần Âm Phong đảo.
Biển đang yên tĩnh đột nhiên nổi sóng, dưới đáy biển đang có một người bơi như người cá theo hướng phía Âm Phong đảo.
Hắn ngẩng đầu nhìn trời, dùng thần thức do thám xung quanh.
Hai luồng năng lượng ba động từ Âm Phong đảo truyền tới như đang vẫy gọi hắn mau tới đó.
Tĩnh tâm cảm thụ một hồi, hắn dùng tốc độ nhanh đi tới Âm Phong đảo nhưng không lên bờ ngay mà dừng lại nghe ngóng một hồi.
Sau một lúc, hắn lặng lẽ lên bờ nhìn đám mây đen đang bao phủ trên trời, từ từ nhắm hai mắt cảm thụ sự ba động của thiên địa linh khí, thử xem có phát hiện dị trạng gì không?
Hắn phát hiện ra sự tồn tại của hai Thiên Thi, điều đó đồng nghĩa với việc Doãn Hải – tên trưởng lão của Thi Thần giáo cũng ở trên đảo.
Nếu là trước kia, hắn mà biết có võ giả cảnh giới Thiên Vị là chắc chắn không dám mạo hiểm mò tới.
Nhưng mà, hiện giờ Thánh Linh thần, Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm hỏa đang trong trạng thái dung hợp, hắn không hề e sợ mà còn hưng phấn.
Võ hồn trong người hắn đang biến dị, hiện đã được hai tay và nửa người trên, chỉ cần tiếp tục giết vài tên võ giả cảnh giới Thiên Vị, dùng tinh khí tinh thuần hùng hậu của họ để đột phá, hắn khẳng định có thể hoàn thành nốt biến dị ở nửa dưới cơ thể. Cho nên đối với hắn mà nói, võ giả cảnh giới Thiên Vị là một liều thuốc bổ không thể thiếu.
Thời gian gần đây, vì nửa trên đã hoàn thành biến dị, hắn đã có cảm giác không thể chịu đựng nổi sức mạnh của cơ thể, thêm một phần cơ thể biến dị là hắn lại cảm thấy sức nặng như núi tăng dần, xương cốt nửa dưới đã có dấu hiệu không chịu nổi nửa trên, mỗi khi di chuyển là hai chân cứ vang lên tiếng ken két.
Phải nhanh chóng hoàn thành quá trình biến dị, bằng không cơ thể hắn sẽ càng ngày càng quái dị, loại hình thành không hoàn mỹ này sẽ ảnh hưởng tới sự bùng nổ lực lượng khi chiến đấu.
Mỗi một ngày, một đêm qua đi, lực lượng do Thánh Linh thần, Huyền Băng Hàn Diễm, Địa Tâm hỏa dung hợp sẽ mất dần từng chút một, đây là điều mà hắn không có cách nào ngăn cản.
Hắn đoán là sẽ không còn nhiều thời gian nữa sẽ kết thúc quá trình dùng hợp, lúc đó hắn sẽ trở lại như cũ, không còn thực lực để đuổi giết võ giả cảnh giới Thiên Vị.
Hiện giờ tình thế Vô Tận hải cực kỳ hỗn loạn, nếu như mất đi lực lượng sánh ngang với võ giả Thần cảnh, cuộc sống ở Vô Tận hải sẽ vô cùng khó khăn, có khi bị đuổi giết tới chết.
Thời gian không đợi mình nữa!
Nhìn bầu trời âm u, biết rõ trên đảo có hung hiểm, nhưng hắn đã hạ quyết tâm, buông tay đánh cược với số phận một lần.
Phú quý hiểm trung cầu!
Sự hung ác trong lòng bùng lên, hắn không hề do dự triển khai Tinh Dực thi triển Tinh Diệu, quỷ mị thuấn di tới gần dãy núi.
"Ngươi cuối cùng cũng tới."
Khi hắn hiện thân, trong lòng đất đột nhiên truyền đến tiếng cười giả tạo của Thanh Minh, một bóng người từ dưới đất phóng lên trước mặt Thạch Nham.
Cùng lúc đó, mặt đất rung chuyển ầm ầm, một con quái vật người vượn lông lá đầy mình xuất hiện.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sát Thần
Nghịch Thương Thiên
Sát Thần - Nghịch Thương Thiên
https://isach.info/story.php?story=sat_than__nghich_thuong_thien