Linh La Giới epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 396: Vào Sâu Ngàn Dặm!
ạ Ngôn dùng hai ngày thời gian phối chế ra mười ba bình Linh Dịch, cùng với 500 vạn kim phiếu đưa đến Hạ gia. Trên hội nghị Thánh đường lần thứ hai, Hạ Ngôn đề bạt bảy Chấp sự Thánh đường mới.
Đương nhiên, đám Chấp sự Thánh đường này phần lớn đều là người có quan hệ thân mật với Hạ gia. Trong đó có năm người được đề bạt từ thành trấn Hạ gia khống chế.
Những người vừa mới lên làm Chấp sự Thánh đường này tự nhiên đều ủng hộ Hạ gia, có thể nói, hiện tại Thánh đường thành Ngọc Thủy gần như thành thiên hạ của Hạ gia.
Về phần đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chiến, Phòng đấu giá, Đại sảnh Dong Binh.. . cũng không ai đi đắc tội Hạ Ngôn. Hội nghị Thánh đường gần như Hạ gia nói gì bọn họ liền duy trì cái đó. Vương Nhạc của Vương gia cũng không phát biểu bất kỳ ý kiến gì, phi thường khách khí với Hạ Phi Long. Hắn biết Tịch gia đã hoàn toàn xong đời, trong lòng vẫn đều may mắn sớm cắt đứt quan hệ với Tịch gia.
Sau khi làm xong một số việc, Hạ Ngôn cũng coi như tạm thời yên lòng. Sau đó, Hạ Ngôn lại bỏ thời gian nói chuyện với huynh muội Bạch Hoa, Bạch Nhị. Hạ Ngôn hỏi Bạch Hoa muốn bao lâu thời gian thì có thể khống chế 70% việc buôn bán thành Ngọc Thủy. Hiện tại Bạch Hoa đã là Tổng quản ngoại viện của Hạ gia, nắm giữ hầu hết việc buôn bán của Hạ gia.
Bạch Hoa nói chỉ cần có đủ tài chính và được thương hội Chu Vận duy trì, tối đa hai tháng là có thể khống chế được 70%, còn lại 30% thì được một số gia tộc phân chia đứng đầu là Vương gia.
Làm việc gì cũng không thể quá tuyệt. Mình ăn thịt cũng không thể cho người khác ngay cả canh không có mà uống. Hạ Ngôn làm như vậy, những gia tộc phía dưới cũng không gây rối, ngược lại rất ủng hộ Hạ gia.
Ngày thứ ba sau khi Tịch Phá Thiên chết, Hạ Ngôn gặp Nhã Phân, Chấp sự của đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chiến lúc trước khiến Hạ Ngôn cũng phải động lòng. Nhã Phân so với một năm trước gần như không có biến hóa gì, vẫn xinh đẹp rung động lòng người.
Nàng mặc một bộ lễ phục lộng lẫy quý phái màu đen, làm cho người ta không dám nhìn lâu.
Đương nhiên, nàng hiện tại trước mặt Hạ Ngôn đã không có vẻ thong dong của ngày trước.
Gặp Hạ Ngôn, Nhã Phân cũng đã cân nhắc trong lòng rất lâu, cuối cùng mới quyết định gặp mặt một lần. Nàng biết, Hạ Ngôn không có khả năng chủ động tìm đến nàng. Tuổi của Nhã Phán đã gần ba mươi, lớn hơn Hạ Ngôn hơn mười tuổi.
Nàng rất rõ ràng mình không có nhiều khả năng trở thành thê tử của Hạ Ngôn, chẳng qua nếu có thể kéo gần quan hệ với Hạ Ngôn, đối với bản thân nàng cũng có nhiều chỗ tốt, cho nên nàng tới gặp Hạ Ngôn. Đương nhiên, Nhã Phân đối với Hạ Ngôn ấn tượng rất khắc sâu, sâu trong đáy lòng nàng cũng hy vọng có thể nhìn thấy Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn gặp Nhã Phân cũng biểu lộ ra rất nhiệt tình, lúc trước coi như nàng từng giúp Hạ Ngôn, hơn nữa nàng cùng Lý Thiên Luân vẫn không nói ra thân phận Linh La của hắn.
Hiện tại tuy rằng Hạ Ngôn đã không để ý nhiều thân phận này, nhưng hai người của đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chiến quả thật vẫn giữ vững lời hứa của mình. Điều này làm cho Hạ Ngôn có nhiều hào cảm với bọn họ.
“Hỏa Phượng Hoàng làm cho ta gặp nàng ở pháo đài của đại lục!” Một mình trong nội điện Thánh đường, Hạ Ngôn đọc một phong thư trong tay.
Thư này là Hỏa Phượng Hoàng cho người đến Thánh đường giao cho Hạ Ngôn. Trong thư không nói nguyên nhân, chỉ nói sau khi Hạ Ngôn xử lý xong chuyện thì gặp nàng ở pháo đài của đại lục.
Liên tiếp mấy ngày, Hạ Ngôn cũng không nhìn thấy Hỏa Phượng Hoàng ở thành Ngọc Thủy.
“Chuyện ở thành Ngọc Thủy ta đã xử lý coi như ổn thỏa, cũng nên đi Tội Ác Sâm Lâm tìm Hư Ảo Chỉ Cảnh kia!” Hạ Ngôn suy nghĩ. ” Hiện tại thành Ngọc Thủy đã không có thế lực nào có thể uy hiếp đến Hạ gia. Cứ tiếp tục phát triển như vậy, không được vài năm Hạ gia sẽ có được thực lực tiến vào thành Tử Diệp”.
Chỉ cần vũ lực con cháu gia tộc tăng cao, Hạ gia muốn đặt chân ở thành Tử Diệp cũng không khó.
- Thu thập một chút, cùng Tiểu Thanh nói lời từ biệt!
Ánh mắt Hạ Ngôn chớp lóe:
- Lúc này đi Tội Ác Sâm Lâm nhiều nhất cũng chỉ khoảng hai tháng. Sau đó, ta phải trở lại Thiên Cung Thánh Sơn.
Hạ Ngôn thu thập hành lý, mang theo một số vật phẩm trọng yếu nhất.
Giữa trưa cùng ngày, Hạ Ngôn trở lại Hạ gia chào từ biệt Tiểu Thanh, hơn nữa dặn dò Thổ Cẩu tiếp tục ở lại bên cạnh Tiểu Thanh. Buổi chiều, hắn lên đường tới Ngưu Xà Trấn, tuy nhiên cũng không trì hoãn ở đó mà trực tiếp đi tới pháo đài đại lục!
- Vút!
Một bóng đen tới gần pháo đài như tia chớp.
- Hỏa Phượng Hoàng muốn ta hội họp cùng nàng, chẳng lẽ nàng luôn chờ ta ở đó?
Lúc này Hạ Ngôn đã nhìn thấy điểm đen pháo đài khổng lồ ở xa xa.
Lúc này đã là chiều muộn, mặt trời chỉ còn chiếu xuống ánh chiều tà dịu mát.
Tuy nhiên ở trên đường còn có thể nhìn thấy rất nhiều người mạo hiểm đang chuẩn bị tiến vào Tội Ác Sâm Lâm.
Vì sinh tồn, bọn họ vẫn đi bên bờ sinh tử. Mặc dù là đêm khuya, bọn họ cũng vẫn có khả năng phải tiến vào Tội Ác Sâm Lâm.
- Không ở trong này!
Trải qua lối cửa vào, Hạ Ngôn dừng lại nhìn nhìn chung quanh cũng không phát hiện bóng dáng của Hỏa Phượng Hoàng.
- Đi bên kia nhìn xem!
Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua, thân hình lại di động.
Bên kia chính là nơi tiếp giáp pháo đài và Tội Ác Sâm Lâm.
Người tu luyện không biết phi hành phải đi qua pháo đài mới có thể ra khỏi Tội Ác Sâm Lâm hoặc là từ đại lục tiến vào Tội Ác Sâm Lâm.
Một lát sau!
- Hạ Ngôn!
Một thân hình uyển chuyển đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt Hạ Ngôn, chính là Hỏa Phượng Hoàng. Hiện tại Hỏa Phượng Hoàng cũng không mặc bộ váy dài đỏ mà mặc một bộ trang phục màu tím đen, dung nhan tinh xảo, một đôi mắt làm người mê say khẽ chuyển động làm cho máu người ta gia tốc.
- Ngươi rốt cục tới rồi, ta đã chờ ngươi một ngày!
Cặp mắt Hỏa Phượng Hoàng đảo quanh đánh giá toàn thân Hạ Ngôn một lần, dùng một loại giọng điệu trách cứ.
- Hôm nay ta mới nhận được thư của cô!
Hạ Ngôn nói.
- ổ! Trước không nói nữa, chúng ta vào Tội Ác Sâm Lâm đã!
Hỏa Phượng Hoàng vươn tay ngọc, kéo Hạ Ngôn rất nhanh đi vào Tội Ác Sâm Lâm.
Với tốc độ hai người, ngắn ngủi hơn nửa canh giờ liền xâm nhập vào sâu trong Tội Ác Sâm Lâm một trăm dặm.
Nơi này tuy rằng là bên bờ của Tội Ác Sâm Lâm, tuy nhiên những người mạo hiểm xuất hiện nơi này đã ít đi rất nhiều, đi rất lâu mà không thấy bóng người. Sau khi vào sâu một trăm dặm, một số dã thú có vẻ hung mãnh đã xuất hiện. Một đường đi tới, Hỏa Phượng Hoàng cũng không chút dừng lại.
Nàng đi ở phía trước, Hạ Ngôn đi ở phía sau, hai người giống như hai tia sáng chạy sâu vào trong rừng rậm.
Dọc theo đường đi, Hạ Ngôn cùng Hỏa Phượng Hoàng gặp phải không ít mãnh thú, tuy nhiên hai người căn bản không chút tạm dừng. Những con mãnh thú chỉ cảm thấy được một trận gió thôi qua.
- Cô biết đường?
Hai người một mạch chạy hơn ba canh giờ, rốt cục dừng lại tạm nghỉ một lát. Hạ Ngôn không kìm nổi mở miệng hỏi.
Hơn ba canh giờ này, hai người chạy hơn bổn trăm dặm đường.
Dựa theo tiêu chuẩn đại lục, nơi này đã là khu vực nguy hiểm của Tội Ác Sâm Lâm, có thể gặp được linh thú nguy hiểm, thậm chí là người của Đại Lục Ám Dạ.
Đương nhiên linh thú cùng người của Đại Lục Ám Dạ cũng không phải dễ dàng gặp phải.
- Đương nhiên, ngươi quên ta từng nói, ta từng tự mình đi tìm Hư Ảo Chi Cảnh sao?
Hỏa Phượng Hoàng nhìn Hạ Ngôn;
- Tuy nhiên, lối vào Hư Ảo Chi Ảnh một mình ta không thể vào được cho nên mới muốn tìm người giúp ta cùng vào.
- Vậy còn bao lâu thì tới nơi?
Hạ Ngôn hỏi.
Hiện tại bọn họ đã xâm nhập vào chừng năm trăm dặm, toàn bộ Tội Ác Sâm Lâm dài khoảng năm ngàn dặm, rộng khoảng hai ngàn dặm.
- Đừng gấp, chúng ta nghỉ ngơi một chút, đi thêm ba canh giờ nữa là có thể đến lối vào Hư Ảo Chi Cảnh.
Hỏa Phượng Hoàng đưa tay gỡ mấy lọn tóc rối:
- Con đường này, chúng ta sẽ không gặp phải linh thú, dã thú bình thường cho dù là bầy dã thú cũng chỉ cần không bị vây quanh là không có nguy hiểm gì cho nên ngươi đừng lo lắng.
Lúc Hỏa Phượng Hoàng nói chuyện, ánh mắt lóe lên một hồi.
Hạ Ngôn cảm thấy Hỏa Phượng Hoàng dường như có một số việc giấu mình, chỉ là hiện tại hắn không thể xác định.
Hai người nghỉ ngơi một hồi, Hỏa Phượng Hoàng mang lương khô của mình ra chia một ít cho Hạ Ngôn, sau khi ăn một chút hai người lại tiếp tục lên đường.
-Grào!!!
Mặt đất dưới chân khẽ chấn động, một tiếng gầm rú long trời từ bên cạnh truyền tới.
Trong rừng sâu lập tức chìm vào hỗn loạn.
- Linh thú?
Chỉ là uy năng của tiếng rống đều có thể làm người chấn động, rất có khả năng là linh thú.
Hơn nữa, từ tiếng rống có thể đoán được linh thú này dường như cực kỳ phẫn nộ giống như đang chiến đấu với kẻ địch.
- Đi thôi, đừng dừng lại!
Hỏa Phượng Hoàng thấy Hạ Ngôn giảm bớt tốc độ vội vàng kêu một tiếng.
-Ừ!
Hạ Ngôn gật đầu, tốc độ tăng nhanh.
Sau ba canh giờ, sắc trời đã sáng, Hỏa Phượng Hoàng dừng lại. Hạ Ngôn ở phía sau nàng cũng dần dần giảm tốc.
- Tới lối vào Hư Ảo Chi Cảnh?
Hạ Ngôn nhìn xung quanh, nơi này cây cối dường như có chút thưa thớt, không rậm rạp như đa số nơi bọn họ vừa trải qua.
Rất nhiều nham thạch trần trụi nhô lên từ mặt đất.
- Sắp tới rồi, chúng ta nghỉ ngơi một hồi khôi phục linh lực!
Vẻ mặt Hỏa Phượng Hoàng ngưng trọng nhìn phía trước, có chút căng thẳng.
Hạ Ngôn có thể cảm giác được linh lực dao động trên người nàng.
Đầu mày khẽ nhíu, Hạ Ngôn không hỏi nhiều, chỉ vận chuyển Tụ Linh Huyệt hấp thu linh lực ngoại giới, bổ sung trở lại linh lực vừa tiêu hao khi cấp tốc bôn tẩu vừa rồi.
Hỏa Phượng Hoàng lấy tấm bản đổ kia ra so sánh địa hình phụ cận một chút.
Hạ Ngôn cảm thấy được, Hỏa Phượng Hoàng tuyệt đối không phải lần đầu tiên tới nơi này, nàng rất quen thuộc địa hình chung quanh, hơn nữa một đường chạy hơn ngàn dặm, Hỏa Phượng Hoàng thậm chí ngay cả phương hướng cũng không mất nhiều thời gian nhận biết, dọc theo đường đi thủy chung đều trong trạng thái tốc độ cao.
Sau thời gian tàn một nén nhang, thân thể Hỏa Phượng Hoàng ngồi trên mặt đất bật dậy, nhìn về phía trước, ánh mắt chớp động.
- Hạ Ngôn, ta trước tiên đi nhìn, ngươi chờ ta ở đây. Nếu là có người tới gần, ngươi tốt nhất đừng lộ diện.
Hỏa Phượng Hoàng vặn người nói với Hạ Ngôn.
- Có ý gì?
Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.
- Chính là gần đây có khả năng có người khác, một mình ngươi ở đây cẩn thận một chút, đừng để bị phát hiện. Những người này đều rất hung ác, thực lực phi thường cường đại. Nếu ngươi bị phát hiện, rất có khả năng bị bọn họ giết chết.
Hỏa Phượng Hoàng xoay đầu, vặn vẹo vòng eo vài cái rồi biến mất khỏi tầm mắt Hạ Ngôn.
Nhìn Hỏa Phượng Hoàng biến mất, Hạ Ngôn nghỉ ngơi tại chỗ một lát rồi cũng lặng lẽ đi theo hướng Hỏa Phượng Hoàng biến mất.
“Nơi này có dấu vết đánh nhau, hơn nữa một số dấu vết đều rất mới, không vượt qua ba tháng!” Hạ Ngôn đã sớm phát hiện những dấu vết này, có một số nham thạch đều thành mảnh vụn bột phấn, hiển nhiên là bị người có thực lực phi thường cường đại dùng linh lực phá hư.
Linh La Giới Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn Linh La Giới