Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dương Thần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chém Giết Kinh Thiên!
- H
ả?
Khối thuỷ tinh đen hình tròn nổ nát vụn, hoá thành trên một vạn khối thần niệm, trở về thân thể của Thiên Xà vương Tinh Mâu. Trong lúc không kịp đề phòng, nàng ta khẽ kêu lên một tiếng kinh hãi, tuy nhiên sắc mặt vẫn trấn định như thường, thể hiện phong phạm của một cao thủ trong truyền thuyết.
Sau khi khối thuỷ tinh đen hình tròn nổ tung, một luồng ánh sáng trong suốt bắn vụt lên bầu trời.
Trên bầu trời xuất hiện Càn Khôn Bố Đại.
Tiếp đó từ miệng túi của Càn Khôn Bố Đại bắn ra rất nhiều mảnh đá vụn, những khối đá vụn này đều tản ra những luồng khí dương cương vô cùng dữ dội, chẳng khác nào loại phù lục được vẽ bằng máu của nhân tiên.
Ở chính giữa những mảnh đá vụn đó bỗng xuất hiện một pho tượng thân mặc áo cà sa màu vàng kim, da thịt trong suốt, cơ bắp cuồn cuộn, lưu chuyển vô cùng hoàn mỹ, hơn nữa có dáng dấp cực kỳ giống với hình dạng của Hồng Dịch.
Phía sau gáy của pho tượng này có tám vòng hào quang ánh sáng dập dềnh, nâng cả cơ thể của hắn lơ lửng giữa không trung.
Thân thể cường đại này chính là linh thai trong thần thạch mà Hồng Dịch đã luyện hóa được, biến nó trở thành lực lượng cường đại của bản thân.
Linh thai xuất thế, nhân tiên hiện! Mạnh mẽ vô cùng!
- Đại nhật quang minh! Hoả diễm chân hình! Liễm thành hoả đan! Viêm viêm chân mang! Luyện!
Linh thai vừa xuất thế, Hồng Dịch cũng không lập tức lao tới tấn công Thiên Xà vương Tinh Mâu, mà chỉ một ngón tay lên bầu trời.
Ầm ầm!
Một tia sáng cực lớn từ mi tâm của Hồng Dịch lao ra, bay vút lên bầu trời.
Nhất thời, bầu trời đen như mực ở phía trên như bị chọc thủng một lỗ hổng, từ trong lỗ hổng, một tia sáng mặt trời mang theo hoả diễm chói loá bắn thẳng xuống. Khối lửa lưu động xoáy tròn tản ra một cỗ khí nóng khổng lồ khiến cho luồng không khí lạnh của cả vùng Bắc Quốc bị xua tan.
Lúc này, trên bầu trời, xuất hiện một đạo "Hoả thiêu vân" (lửa cháy trong mây, hình ảnh giống như mây lúc hoàng hôn, có màu đỏ hồng) dài đến hơn mười dặm.
Thiên Xà vương Tinh Mâu cũng cảm nhận được cỗ khí nóng cường đại này, thân thể hơi lùi về phía sau một chút.
Sau đó đạo "Hoả thiêu vân" dài đến hơn mười dặm liền hướng về phía trung tâm, nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành một viên đan hoàn đỏ rực to bằng nắm tay, hào quang rực rỡ bắn ra bốn phía.
Viên đan hoàn này trông giống hệt như một vầng mặt trời nhỏ, mỗi một thời khắc đều tản ra những luồng ánh sáng sáng chói cùng nhiệt độ cực cao, ở bên trong ẩn ẩn hiện hiện một vài thứ không sao nói rõ được, vô cùng kỳ diệu, mang theo lực lượng khổng lồ của mặt đất.
- Liễm hoả thành đan!
Thiên Xà vương Tinh Mâu nhìn liếc qua động tác của Hồng Dịch, cũng không ra tay ngăn cản, từ trong mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ.
Hồng Dịch cũng không quan tâm đến Thiên Xà vương Tinh Mâu. Hoả đan sau khi luyện thành liền tự xoay tròn quanh tâm, hút toàn bộ những mảnh đá vụn của thần thạch vào bên trong.
Ánh lửa cường liệt phát ra từ trên Hoả đan tựa như những mũi châm nhọn. Mỗi một ngọn lửa tựa như mũi châm đó, khi bắn vào một mảnh vỡ của thần thạch, khối đá liền từ từ tan ra, hoá thành dịch thể trong suốt như nước ngọc.
Toàn bộ những mảnh vụn của thần thạch đều bị viên hoả đan kia nung chảy thành một đoàn nước ngọc lóng lánh.
Dòng nước ngọc này khẽ lưu chuyển, dần dần hoá thành hình dáng của một kiện binh khí, là một kiện binh khí giống như Bàn Hoàng Sinh Linh kiếm. Sau khi ngọc kiếm thành hình, Hồng Dịch liền há miệng phun ra một ngụm máu tươi đậm đặc, hung hăng phủ lấy bề mặt của cây kiếm.
Xì!
Cây ngọc kiếm lập tức liền định hình, thẳng tắp như đường chỉ.
- Hoả đan nung luyện thiên trụ thần thạch, dùng máu nhân tiên để tế luyện, dùng cửu cửu ý niệm gia trì. Phân thân này, bản thân là trời sinh địa dưỡng, cũng xứng với thanh thần kiếm.
Hồng Dịch một tay nắm thần kiếm trong tay, một tay búng lên thân kiếm. Nhất thời, thân kiếm liền chấn động phát ra âm thanh "xẹt xẹt xẹt xẹt" như tiếng sấm sét, dường như bên trong truyền đến tiếng rồng ngâm của chín con rồng lôi điện.
Bỗng nhiên, Hồng Dịch cao giọng huýt lên một tiếng tựa như gió cuốn mây tan, mây đen trên bầu trời liền tản ra hơn mười dặm, ánh sáng dìu dịu từ những vì sao trên bầu trời rải xuống mặt đất.
Kiếm ngâm trường khiếu, uy thế lẫm liệt.
Thậm chí ngay cả y phục lẫn mái tóc đen nhánh của Thiên Xà vương Tinh Mâu cũng bị luồng gió do tiếng kiếm ngâm trường khiếu của Hồng Dịch thổi phần phật về phía sau.
Tuy nhiên Thiên Xà vương Tinh Mâu là cao thủ cấp bậc truyền thuyết, vẫn như trước không hề ra tay động thủ, chỉ lặng lẽ quan sát Hồng Dịch cùng với chiếc Càn Khôn Bố Đại nằm lơ lửng bên cạnh hắn.
Càn Khôn Bố Đại, bảo vật danh chấn thiên hạ, người người đều muốn cướp đoạt hiện giờ đang lơ lửng giữa không trung. Thế nhưng Hồng Dịch cũng không chú ý cho lắm, dường như bất cứ ai đến cướp đoạt hắn cũng không quan tâm, hoặc có thể, hắn có một lòng tin tuyệt đối, về cơ bản không một ai có thể cướp đoạt được kiện bảo vật này từ tay Hồng Dịch.
Phá phong ấn thoát ra!
Vận thần thông "Liễm hoả thành đan"!
Dùng hoả đan luyện hoá mảnh vụn của thần thạch thành thần kiếm!
Dùng máu nhân tiên tế luyện để định hình!
Cuối cùng đạn kiếm trường khiếu!
Một loạt động tác này đều tự nhiên mà thành, tự nhiên đã là như vậy, rồi lại thuấn nhầm ý cảnh ảo diệu của vũ trụ, khiến cho một cao thủ như Thiên Xà vương Tinh Mâu cũng không dám vọng động, hơn nữa trong lòng còn nổi lên những xung động.
Thế nhưng Tinh Mâu là hạng nhân vật nào? Sóng có cao đến vạn trượng cũng bị ép xuống đáy lòng, bên ngoài thể hiện sự bình tĩnh vô cùng.
- Tài liệu luyện thanh thần kiếm này chính là thần thạch. Ta bằng vào hoả đan nung chảy, cuối cùng khi thành hình lại dùng máu nhân tiên bao phủ lên trên, trong đó ẩn chứa một chút cửu cửu ý niệm mà ta mới lĩnh ngộ khi thần thạch nở ra. Thiên Xà vương, ngươi tu hành rất nhiều năm rồi, biết được vô số chuyện, không biết có thể đặt cho thanh thần kiếm này một cái tên không?
Hồng Dịch sau khi búng kiếm, ngâm dài xong. Vừa thu giọng lại, hai mắt liền nhìn về phía Thiên Xà vương Tinh Mâu, khẽ cười nói. Dáng dấp của hắn lúc này chẳng khác nào một vị đại học vấn gia, một học giả, hoàn toàn không giống như thù địch sống chết.
- Thì ra ngươi trốn vào trong Càn Khôn Bố Đại là vì còn ẩn tàng chiêu này. Thiên trụ thần thạch là linh thai của đất trời, dựng dục trong núi đá, khi vừa mới sinh ra đã là thân thể của nhân tiên. Loại linh thai này, trải qua nghìn năm, vạn năm, đồng thời phải có cơ duyên xảo hợp mới có thể dựng dục mà thành. Vào thời cổ xưa, có truyền thuyết cho rằng từng có một vị thánh hoàng từ trong linh thạch mà sinh ra. Không ngờ công tử lại có cơ duyên như vậy.
Thân thể yêu kiều của Thiên Xà vương Tinh Mâu khẽ động, thở ra một tiếng nhẹ nhàng. Trong lúc nhìn Hồng Dịch, cảnh tượng ngân hà sinh diệt trong đôi mắt liền thoáng biến mất, trở nên tĩnh lặng bình thản.
Hồng Dịch lập tức biết ngay vị Thiên Xà vương này đang tích súc lực lượng.
Thế nhưng Hồng Dịch cũng không hề khẩn trương, thần niệm của hắn lúc này ung dung không gì sánh được. Bởi lẽ, vào lúc này, linh hồn của hắn đang tập trung tại Tinh Nguyên Thượng Thai trong thân thể của "thần thai", chiếm được sự duy trì của một cỗ khí huyết cực kì khổng lồ!
Cỗ khí huyết khổng lồ tinh thuần, không chút tạp chất này khiến cho mỗi một khối thần niệm của hắn trở nên tinh khiết hơn bao giờ hết, khiến cho thần hồn vốn đã cường đại của hắn lúc này càng trở nên cứng rắn, cường tráng đến cùng cực.
Hiện giờ, trong lòng hắn đã tràn ngập chiến ý.
Điều này cũng giống như một người bỗng nhiên được bổ sung một cỗ lực lượng khổng lồ khiến cho thân thể như muốn nứt toạc ra, phải phát tiết ra bên ngoài mới cảm thấy dễ chịu thoải mái.
- Đây không phải là cơ duyên của ta, mà là cơ duyên của Vô Địch hầu. Khối thần thạch này là ta cướp được từ tay của hắn. Nếu không phải ngươi bức ta đến tình cảnh như thế này thì ta cũng không mang nó ra mà luyện hoá.
Sau khi giấu kiếm vào trong thân thể, Hồng Dịch nói.
- Thiên Xà vương, ngươi còn chưa giúp ta tìm một cái tên cho thanh kiếm này đó. Ngươi nói xem thanh kiếm này nên gọi thế nào thì hay nhỉ?
- Kiếm này do công tử luyện, vậy tự công tử đặt tên cho nó đi.
Thiên Xà vương Tinh Mâu nói.
- Dùng máu nhân tiên luyện thần thạch thành kiếm, chuyện này từ xưa đến nay cũng hiếm thấy. Hôm nay coi như cũng được mở mang tầm mắt.
- Không biết Thiên Xà vương tu hành được bao nhiêu năm rồi?
Hồng Dịch không hề động thủ, chỉ hỏi.
- Hôm nay ta thần thông đại thành, lẽ ra cũng muốn cùng Thiên Xà vương so cao thấp, để xem xem phân thân nhân tiên này rốt cuộc có uy lực đến thế nào. Tuy nhiên vừa rồi, trong lúc luyện hoá, ta lại lĩnh hội được một số vấn đề. Nếu như Thiên Xà vương có thể giải đáp những vấn đề này cho ta, vậy thì mối ấn oán giữa hai chúng ta coi như xoá bỏ. Như vậy có được không?
- Ồ?
Thiên Xà vương dường như không ngờ rằng Hồng Dịch sẽ nói ra câu như vậy. Y phục đen tuyền trên người vốn đang lay động bỗng nhiên ngừng lại.
- Công tử muốn hỏi vấn đề gì?
- Thời thượng cổ, các vị thánh hoàng, đời này nối tiếp đời trước, truyền lại ngôi vị xuống. Đối với bọn họ, trong lễ nghi đều được xưng hô là cửu cửu chí tôn, đại biểu cho chí cực của đất trời, là con số lớn nhất của thiên địa. Vậy mà cho tới mấy nghìn năm trước, vào thời trung cổ, khi chư tử thánh hiền ra đời và phát triển, lại mang xưng hiệu của hoàng đế hạ xuống bốn bậc, biến thành cửu ngũ chí tôn, không cách nào khôi phục lại cửu cửu chí cực như trước. Trong vấn đề này, cuối cùng là xảy ra chuyện gì? Nếu như Tinh Mâu cô nương có thể giải đáp được cho tại hạ vấn đề này thì ân oán của chúng ta coi như xoá bỏ. Mối thù mà hôm nay cô nương phong ấn tại hạ, sau này tại hạ sẽ không nhắc đến nữa.
Trong lúc nói, Hồng Dịch thật giống như một đại học vấn gia, bất chấp mọi nguy hiểm để truy tìm ngọn nguồn của học thức.
- À? Đây là một điều bí mật lớn nhất của đoạn thời kỳ này. Ta cũng không rõ cho lắm.
Thiên Xà vương Tinh Mâu trầm mặc một hồi, sau đó mới nói.
- Tuy rằng ta tu luyện được tám trăm năm, thi giải năm lần, thế nhưng còn cách rất xa so với người của thời đại trung cổ. Hơn nữa, hiện giờ, trên thế gian này cũng không còn người tu hành từ thời trung cổ. Vấn đề này của công tử chỉ sợ vĩnh viễn khó có thể giải đáp được.
- Nếu vậy thì không còn cách nào khác rồi.
Hồng Dịch lắc đầu nói.
- Nếu Thiên Xà vương cô nương không cách nào giải đáp được vấn đề này của tại hạ, tại hạ cũng không còn biện pháp nào khác, đành phải dùng thần hồn cùng tiên huyết của cô nương để quét sạch sự khó chịu trong tâm linh.
Bồng!
Hồng Dịch nói xong liền nhắm hai mắt lại, sau đó mãnh liệt mở ra. Nhất thời, Thiên Xà vương Tinh Mâu liền cảm thấy một cỗ áp lực cuồn cuộn tựa như biển lớn, tựa như vực sâu đang mãnh liệt dồn ép về phía bản thân.
Trong khoảnh khắc khi Hồng Dịch mở mắt, trường kiếm trong tay Hồng Dịch liền dựng thẳng đứng lên, sau đó ngón tay của hắn chỉ về phía trước.
Xoạt!
Một đạo kiếm khí được ngưng tụ thành thực chất, chiều rộng hơn ba mươi trượng, dài đủ mười dặm, xé rách không gian, trực tiếp chém về phía đối phương.
Cỗ uy thế lẫm liệt này không ngờ lại giống hệt như khí thế của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm mà Hồng Dịch chạm trán trước đây.
Đây đã không còn là đạo thuật nữa rồi, cũng không phải là võ đạo quyền ý, mà đây là một loại lực lượng được thăng hoa từ sự kết hợp hoàn mỹ của võ đạo quyền ý và linh hồn đạo thuật.
Kiếm khí cuồn cuộn, thênh thang tựa như đường lớn, xé rách không gian mà cuốn đến, không chút lưu tinh chém thẳng về phía yêu tiên cường giả trong truyền thuyết, tựa như muốn lập tức xé đối phương làm hai nửa.
Trong cỗ kiếm khí cuồn cuộn đó, Tinh Mâu cảm nhận được ý chí quyết tâm giết chết mình của Hồng Dịch!
- Mối thù sống chết này, đại địch không chết không thôi này cuối cùng đã kết xuống rồi.
Tinh Mâu nhìn thấy kiếm khí ầm ầm lao tới, thân thể liền mãnh liệt bay vút lên, hướng thẳng về phía bầu trời phóng đi.
Thế nhưng đạo kiếm khí này linh động vô cùng, bay thẳng về phía Thiên Xà vương Tinh Mâu vừa bay đi mà truy tìm. Hơn nữa kiếm khí giữa không trung càng lúc càng trở nên sắc bén, tốc độ cũng càng ngày càng tăng lên.
Đến cuối cùng, kiếm khí phô thiên cái địa mãnh liệt hoá thành một vệt ánh sáng tựa như sao băng quét ngang bầu trời, đuổi theo Thiên Xà vương Tinh Mâu. Đuôi ánh sáng cuốn quanh bầu trời trông giống hệt một tấm lụa rực rỡ đang xoáy tròn giữa màn đêm.
Thiên Xà vương Tinh Mâu cũng không ngờ tới đạo kiếm khí này lại thông linh đến như vậy, tốc độ lại nhanh đến như vậy.
Trong khoảnh khắc ngay trước khi kiếm khí tiếp cận với cơ thể, trong đôi mắt của vị yêu vương tuyệt đại thiên hạ này liền xuất hiện cảnh tượng sinh diệt của ngân hà, toàn thân bỗng được bao phủ bởi một tầng bóng tối dày đặc.
Bóng tối vừa hiện lên, ẩn ẩn hiện hiện, liền hoá thành một pho tượng Huyền Thiên Đạo Tôn. Pho tượng Huyền Thiên Đạo Tôn này trên tay cầm một kiện binh khí đen nhánh vô cùng kì quái, tựa đàn (đàn tế thời cổ), tựa bàn (mâm, khay, đĩa), quăng thẳng về phía đạo kiếm khí phía sau!
Rầm!
Đạo kiếm khí khổng lồ không đánh nát kiện binh khí tựa đàn, tựa bàn của Huyền Thiên Đạo Tôn, dư lực vẫn không giảm, thoáng chốc đâm tới, cắt Huyền Thiên Đạo Tôn làm hai nửa.
Thế nhưng vào lúc cuối cùng, khi thân thể của Huyề Thiên Đạo Tôn bị cắt làm hai nửa, bỗng nhiên bên trong liền bộc phát một khối quang cầu hắc ám, trong lúc chấn động, đạo kiếm khí liền bị chấn tan giữa bầu trời.
Coong!
Một âm thanh tựa như tiếng dây đàn đứt đoạn, cực kỳ trong trẻo vang lên.
Từ trên mái tóc đen nhanh đang phất phơ giữa không trung của Thiên Xà vương, một sợi tóc thật dài bị cắt làm hai nửa, nhẹ nhàng rơi xuống. Dường như một kiếm vừa, đối tượng bị chém đứt không phải là Huyền Thiên Đạo Tôn mà chỉ là một sợi tóc của nàng.
- Giỏi! Giỏi! Giỏi! Thiên Xà vương không hổ là Thiên Xà vương, không hổ là cường giả trong truyền thuyết. Đây mới là thực lực chân chính của cô nương, không ngờ rằng một kiếm của tại hạ chỉ có thể chặt đứt một sợi tóc của cô nương, ngay cả một giọt máu cũng không nhiễm được.
Hồng Dịch ngẩng đầu lên nói. Khi nhìn thấy cảnh như vậy, kiếm trong tay lại dựng ngược lên, ngón tay búng lên thân kiếm, phát ra âm thanh của Lôi Long, sau đó thở ra một hơi thật dài, nói.
- Cô nương tu hành đã tám trăm năm, so với tuổi tác của Mộng Thần Cơ gần như dài gấp ba lần. Tuy rằng không có bản lĩnh thần thông như Mộng Thần Cơ thế nhưng cũng chứng kiến nhiều sự hưng suy của các triều đại trong thiên hạ. Tuy nhiên nói gì thì nói, khí vận không phụ thuộc vào tuổi tác. Trong thiên hạ bát đại yêu tiên, Thần Ưng vương đã bị tại hạ giết chết, yêu tiên chỉ còn bảy người. Hôm nay tại hạ đành phải để cho một yêu tiên nữa ngã xuống thôi!
- So với Vô Địch Hầu, công tử thật sự là cao hơn hắn một bậc.
Thiên Xà vương Tinh Mâu khẽ vươn tay ra, hứng lấy sợi tóc bị đứt đang rơi xuống. Trên bàn tay trong suốt, trắng nõn như bạch ngọc liền xuất hiện một sợi tóc đen nhánh.
- Hắn, tuy rằng trong tay có Bàn Hoàng Kiếm, thế nhưng lời nói tuỳ tiện, bỡn cợt ta, nói ta là nha hoàn cho hắn. Đối với bậc cường giả như chúng ta, trong tay nắm giữ thiên địa, nắm giữ sự biến đổi của thế giới, loại ngôn ngữ lỗ mãng tuỳ tiện như vậy quả thực làm vấy bẩn những tồn tại như chúng ta. Chỉ có ý niệm quyết tâm phải giết chết như của công tử mới có thể xứng với hai chữ "truyền thuyết"!
- Thiên Xà vương có tôn nghiêm của Thiên Xà vương. Tu hành tám trăm năm, siêu thoát sinh tử. Nhất hoa nhất diệp quả, nhất niệm nhất thế giới. Tuy rằng tại hạ muốn giết cô nương, thế nhưng tại hạ cũng bội phục thành tựu của cô nương. Nếu như không phải có một nghị lực cực lớn, trí tuệ cực lớn thì sẽ không đạt tới một trình độ như vậy.
Hồng Dịch nói xong, Càn Khôn Bố Đại vốn lơ lửng bên cạnh, không ngờ liền hoá thành một luồng ánh sáng trong suốt, bao phủ lên bản thân. Rầm một tiếng, vô thanh vô tức biến mất, không còn thấy hình dáng tăm hơi.
Ngay lập tức, trong đôi mắt của Thiên Xà vương Tinh Mâu, tốc độ sinh diệt của ngân hà vận chuyển nhanh gấp trăm triệu lần, cuối cùng hiện ra một đạo ánh sáng.
Thế nhưng lúc đó, thời gian để bay lên nàng ta cũng không có, lập tức liền chỉ ra một ngón tay, vừa vặn đặt cách ngực đúng ba thước.
Phụt!
Ngay khi ngón tay vừa điểm ra, cách ngực của Thiên Xà vương ba thước, một mũi kiếm hiện ra.
Sau đó ở giữa hư không liền xuất hiện một đoàn ánh sáng. Trong đoàn ánh sáng này là thân thể của Hồng Dịch.
Mũi kiếm, đầu ngón tay, giao nhau!
Hai bên đâm cùng một chỗ!
Một giọt máu tươi từ đầu ngón tay của Thiên Xà vương chảy ra bên ngoài!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dương Thần
Mộng Nhập Thần Cơ
Dương Thần - Mộng Nhập Thần Cơ
https://isach.info/story.php?story=duong_than__mong_nhap_than_co