Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Cư Nhất Phẩm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 347: nhược Hạm, Ta Yêu Nàng
T
rương Trì ấp úng nói không ra lời, Lý Mặc đành liều nói:
Vào buổi chiều, Thẩm Mặc lại suất lĩnh các đồng khoa bái tạ lễ bộ thượng thư, thị lang, cùng giám thị hộ quan v..v..v.. Đại khái là tất cả các vị đại nhân lớn nhỏ phục vụ con đường tiến sĩ của bọn họ, bái tạ xong là yến tiệc long trọng, cho tới tận canh ba.
Thẩm lục thủ trung tâm của mọi người tất nhiên là chuốc say như chết, bị đám Thiết Trụ khiêng về như khiêng lợn. Trong khách sạn y trọ không ngờ chưa có ai đi ngủ, từ lão bản, chưởng quầy, tiểu nhị, thậm chí cả hàng xóm cũng tập trung ở đại đường, đợi Trạng Nguyên lang về.
Khách sạn may mắn được Trạng Nguyên trú ngụ đúng là "lều cỏ tỏa sáng", có thể khoa khoang trăm năm rồi, hiện giờ lại có một Thẩm lục thủ sinh ra... À không, là trú ngụ ở trong khách sạn bọn họ, vinh quang này đủ để người ta hạnh phúc tới mê muội.
Có thể thấy được, từ đó trở đi, khách sạn này sẽ thành thánh địa người đọc sách chiêm ngưỡng, Thẩm lục thủ sẽ biến nơi này vĩnh viễn thành chiêu bài bằng vàng, coi như có một chén cơm vàng ăn không hết rồi. Nghĩ tới đó thôi, lão bản đã hưng phấn không ngủ nổi, mua đúng một trăm bàn tiệc, chiêu đãi bằng hữu láng giềng để ăn mừng.
Một đám đông ăn uống reo hò, có người tiếc nuối nói:
- Đáng tiếc triều ta không cho Trạng Nguyên cưới công chúa, nếu không bằng vào tướng mạo Phan An, tài Tử Kiến của Trạng Nguyên lang, thánh thượng nhất định kén lão nhân gia làm phò mã, tới khi đó cùng lúc đề danh bảng vàng, cũng là đêm động phòng hoa chúc, đó mới gọi là hoàn mỹ thực sự.
- Xuỵt..
Chưởng quầy khách sạn bóp chặt miệng tên gia hỏa lắm điều kia, cẩn thận nhìn vào bên trong, khẽ rít lên:
- Không muốn sống nữa à? Phu nhân Trạng Nguyên ở bên trong đó.
- Hả?
Đám đông cả kinh:
- Trạng Nguyên lang đúng là nhân vật phong lưu, mới tới kinh thành chưa lâu đã tìm được Trạng Nguyên phu nhân.
- Rắm thối.
Một tiểu nhị chửi:
- Nương tử của người ta từ Hàng Châu xa xôi, không ngại khổ cực theo tới đấy.
- Thế này thì kỳ quái quá.
Có hán tử nói toang toắc:
- Chỉ nghe nói phụ huynh đưa đi thi, chưa bao giờ nghe nói nương tử đưa đi thi...
- Đừng nói bừa, Trạng Nguyên là sao Văn Khúc hạ phàm, nói xấu sau lưng lão nhân gia sẽ bị đầy vào địa ngục đấy.
Có một người già quát, làm tên hán tử kia cuống quýt xua tay:
- Coi như cháu đánh rắm đi...
Chưởng quầy thì đầy khâm phục nói:
- Chuyện này cảm động trời đất, không nói ra mới gọi là có tội.
Liền bày ra cái vẻ thuyết thư nói:
- Mọi người có biết Trạng Nguyên công tiến kinh như thế nào không?
- Đương nhiên không ngồi thuyền thì ngồi xe.
Đám đông cười.
- Không phải ý này.
Chường quầy cực kỳ thần bí nói:
- Mọi người ngàn vạn lần không đoán được đâu, lão nhân gia bị Cẩm Y Vệ bí mật giải vào kinh đấy.
Vừa nghe thấy ba chữ " Cẩm Y Vệ" cả đám đông thấy sau lưng ớn lạnh, không tin nói:
- Nếu như bí mật đưa vào kinh thì sao ông biết, đừng bịa chuyện.
- Dù ta có ăn gán báo tim gấu cũng chẳng dám.
Chưởng quầy giang tay ra:
- Tháng giêng, chưa tới mười lăm..
- Là mùng chín.
Tiểu nhị nhắc.
- Ừ, vào ngày mùng chín tháng giêng, có một hán tử dáng vẻ bụi bặm đường đất, hộ vệ một xe ngựa tới khách sạn ở, tên xe là hai nữ tử một chủ một phó, tiểu thư hình như còn mắc bệnh.
Chưởng quầy tiếp tục làm vẻ thần bí:
- Bọn họ mỗi ngày sớm đi tối về, mặt hoa ảm đạm, dần dần ta mới biết, thì ra tướng công của họ gặp phải kiện cáo, bị Cẩm Y Vệ bắt đi. Hai nàng cũng ngàn dặm theo tướng công. Vị thiên kim tiểu thư đó lại chỉ mặc váy vải trâm gỗ, dọc đường chiếu cố tướng công của mình, cuối cùng tướng công nàng bình an tới được kinh thành, bản thân vì mệt vì lạnh.. Kết quả là đổ bệnh.
- Trạng Nguyên công vô song trên đời, nhưng ta nói, Trạng Nguyên phu nhân cũng không thua kém.
Chưởng quầy bùi ngùi xúc động:
- Tiểu thư đó thân mang bệnh, song cả ngày đi lo lót cho trượng phu, nếu chẳng phải mỗi ngày có một đống bã thuốc đổ đi, thì ai cũng tưởng là nàng rất khỏe.
Mọi người nghe tới nhập tâm rồi, hỏi tới:
- Về sau thế nào...
Mặc dù đã biết kết cục nhưng mọi người vẫn lo lắng cho đôi uyên ương.
- Có câu người lành có trời giúp, bệ hạ đích thân tra án, tẩy rửa oan khuất cho Trạng Nguyên công, cuối cùng trước khi thi Hội hai ngày giành lại được tự do, báo danh đúng khắc cuối cùng, không bị lỡ khảo thí...
Đám đông hoan hô rồi đồng loạt nâng chén:
- Vì Trạng Nguyên kịp thời đi thi, cạn chén.
Đợi đám đông huyên náo xong, chưởng quầy trở giọng:
- Nhưng Trạng Nguyên phu nhân tinh thần thả lỏng, cuối cùng cũng đổ bệnh...
Thế là trái tim mọi người lại thắt lại, hận không thể bóp chết tên chường quầy gian ác, buông lời uy hiếp:
- Chắc chắn là không sao đúng không?
- Không đúng.
Chưởng quầy lắc đầu:
- Đợi tới khi Trạng Nguyên quay về thì nương tử của người đã nguy kịch rồi. Trạng Nguyên hoảng hốt, ngay trong đêm điều thuộc hạ mới tới mười tám vị đại phu nổi danh nhất kinh thành tới hội chẩn, kết quả là quá muộn, các đại phu nói Trạng Nguyên phu nhân chỉ còn ba ngày dương thọ.
- Mồm quạ, mồm quạ.
Đám đông phẫn nộ:
- Nếu Trạng Nguyên phu nhân có mệnh hệ gì, bọn ta rỡ cái khách sạn này.
Chưởng quầy hoảng sợ khua tay nói:
- Nhưng Trạng Nguyên thần thông quảng đại, mặc dù chưa trúng Trạng Nguyên đã mời được thái y chuyên xem bệnh cho hoàng thượng đến khám cho nương tử rồi.
Mọi người thở phào:
- Vậy chắc chắn là cứu được rồi.
- Không được.
Chưởng quầy lại mắc phải bệnh cũ:
- Thái y xem xong cũng nói hết cách, đem hết khả năng cũng chỉ kéo dài được mười ngày thọ mạng...
- Khốn kiếp, ta không chịu nổi nữa.
Có mấy người nóng tính sắn tay áo lên, muốn tẩn cho tên chưởng quầy đáng hận kia một trận, ông ta sợ hãi cuống cuồng nói:
- Đừng nóng, đừng nói. Vẫn cứu được.
- Nói láo, thái y đã bảo không cứu được thì còn ai cứu được.
Mấy người sắn tay áo đã tới trước mặt.
- Thánh y Lý Thời Trân.
Sợ đau đớn xác thịt, chường quầy đành khai, mấy người kia mới thôi, nhưng lại nghe chưởng quầy nói:
- Khi ấy thánh y ở Thiểm Tây cứu tai nạn, cách kinh sư hai nghìn dặm...
"Bốp bốp bố!" "Ối ối a" một loạt nắm đấm giáng xuống, chưởng quầy la hét một hồi vội hô cao:
- Nhưng Trạng Nguyên công trong vòng mười ngày đã quay trở lại, mang theo Lý thánh y, sau đó thuốc đến bệnh tan, còn chữa luôn bệnh của Trạng Nguyên, làm lão nhân gia tinh lực tràn trề, thi trúng Trạng Nguyên, cả nhà đều vui, xong rồi... À không phải, là chuyện xong rồi.
Mọi người không tin:
- Chỉ có mười ngày làm sao đi được bốn nghìn dặm?
- Không biết chứ gì, biết Dương quý phi ăn vải Lĩnh Nam thế nào không? Thay ngựa không thay người, hỏa tốc tám trăm dặm đấy.
Chường quầy xuýt xoa:
- Trạng Nguyên lang lấy tấm thân thư sinh yếu ớt, vì nương tử ngày đêm bôn ba tìm y, có tỉnh có nghĩa, cảm động thiên địa.
Câu chuyện tài tử giai nhân luôn được bách tính thích nhất, đặc biệt là kết cục hoàn mỹ tài tử trúng Trạng Nguyên, càng làm người ta say mê lún vào đó, cho nên đêm đã khuya vẫn không chịu giải tán, nhất định chờ Trạng Nguyên trở về, chiêm ngưỡng sao Văn Khôi sẽ chắc chắn đi vào sử sách này.
Nhưng Thiết Trụ sai đánh xe đi thẳng vào hậu viện, chắp tay nói với đám đông đang trông ngóng:
- Trạng Nguyên lang ở Quỳnh Lâm yến quá chén, thực sự không thể găp mọi người, có điều phu nhân nhà tại hạ có lời, ngày khác sẽ mở tiệc tạ ơn chư vị, mong được nể mặt.
Mọi người vốn có chút thất vọng, nhưng nghe nói Trạng Nguyên lang sẽ mở tiệc mừng khách, đều hết sức cao hứng, còn muốn ăn chơi qua đên, lão bản nói:
- Trạng Nguyên cần nghỉ ngơi, mọi người về cả đi.
Đám đông ch đành ngoan ngoãn giải tán.
Trạng Nguyên say thật rồi, say nằm lăn quay trên giường, tay khổ sở ôm ngực, làm Nhược Hạm vẫn đợi y về vừa đau lòng vừa tức giận:
- Đám người đó không biết lịch sự nho nhã một chút à? Sao lại học lục lâm hảo hán chuốc chàng chứ?
Nhu Nương nhẹ giọng an ủi:
- Quan trường là thế, các đại nhân bắt uống, lão gia không thể không uống, huống hồ nếu lão gia chỉ uống vài chén rồi về thì quá mất mặt.
- Muội muội biết thật nhiều.
Nhược Hạm cười:
- Mau đi lấy canh tỉnh rượu.
Nhu Nương bối rối giấu đầu lòi đuôi:
- Đều học ở phủ tổng đốc đấy.
Liền vội lấy cái hũ ủ trong chăn ra, múc một bát nước canh trong vắt đưa cho Nhược Hạm.
Nhược Hạm nhận lấy, thử độ ấm, múc một thìa thổi cho nguội, cùng Nhu Nương hợp lực đút cho Thẩm Mặc. Thứ canh giã rượu chuyên môn xin của Lý thần y đúng là thần kỳ, nét mặt Thẩm Mặc không còn quá thống khổ nữa, sắc mặt tốt hơn nhiều.
Thấy y có thể ngủ yên ổn được rồi, Nhược Hạm liền đưa bát cho Nhu Nương, nói nhỏ:
- Muội đi trải chăn đệm trước đi, tỷ lau mặt cho chàng rồi quay về.
Nhu Nương gật đầu, lặng lẽ khép cửa lại ra ngoài.
Nhược Hạm tỉ mỉ lau mặt và cổ cho Thẩm Mặc, muốn cởi tất lau cả chân cho y, nhưng không ngờ bị y thình lình ôm lấy eo, còn chưa phản ứng lại đã bị y kéo vào lòng, Nhược Hạm vừa định kêu lên thì bị nụ hôn mang chút thô bạo của Thẩm Mặc lấp kín lấy miệng, tiếng kêu ú ớ nghẹn lại trong cổ họng, nụ hôn kéo dài đùng một khắc.
Cho tới khi Thẩm Mặc cũng thở không nổi nữa mới buông vị hôn thê ra, Nhược Hạm càng bị ngạt tới váng vất, hờn dỗi đánh y một cái:
- Mới tỉnh lại đã muốn làm trò...
Thẩm Mặc kệ nàng đánh, nắm chặt lấy vai thơm của Nhược Hạm, nhìn nàng một cách say đắm, gọi khẽ:
- Nhược Hạm.
Y chưa bao giờ gọi nàng một cách âu yếm như thế, nhìn nhu tình tràn ngập trong ánh mắt Thẩm Mặc, nàng bất giác thấy thẹn thùng, e lệ ừm khẽ một tiếng.
Thẩm Mặc nói từng chữ một, thật chắc chắn như muốn khẳng định tấm lòng bao giờ lay chuyển của mình.
- Ta muốn nói, ta yêu nàng.
Nhược Hạm ngây ra, nàng theo y bao lâu như thế, chỉ nghe y nói " ta sẽ cưới nàng", “nàng là báu vật của ta”, “nàng là sao may mắn của ta”.v..v..v.. chưa bao gi được nghe y nói câu "ta yêu nàng". Kỳ thực nàng đợi câu nói này từ lâu lắm rồi, kỳ thực nàng rất muôn nói với y, từ khi bi y buộc chặt trên lưng nhảy xuống sông, nàng đã yêu y không còn thuốc chữa rồi.. Bắt đầu từ ngày đó cho dù bị người khác chiếm mất chỗ, cho dù Thẩm Mặc bj Cẩm Y Vệ bắt lên kinh thành, tình yêu của nàng cũng chưa bao giờ dao động.
Suốt dọc đường dài, nàng kiên định hi sinh, sống chết bầu bạn, cuối cùng cũng có được tình yêu xứng đáng, Nhược Hạm chẳng may mắn sao? Chuyết Ngôn lại càng may mắn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Cư Nhất Phẩm
Tam Giới Đại Sư
Quan Cư Nhất Phẩm - Tam Giới Đại Sư
https://isach.info/story.php?story=quan_cu_nhat_pham__tam_gioi_dai_su