Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhất Thế Tôn Sư
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 3 - Chương 194: Võ Si Chân Bản
D
ịch giả: Tiểu Băng
Tên của chưởng, chỉ, quyền, trảo, chân khí, Huyền Bi không giới thiệu, Mạnh Kỳ cũng không để ý, tuy Khai khiếu là thời kỳ đặt nền móng để tìm con đường cho mình, học nhiều thì dễ tìm ra con đường mình mong muốn, nhưng nếu nhiều quá thì cũng không tốt, nếu mình đã xác định con đường của bản thân là đao kiếm, thì không nên tiêu tốn nhiều công sức vào những cái khác, như thế mất nhiều hơn được.
Hơn nữa, dù có bị mất binh khí, phải tay không đối địch thì mình cũng không có gì phải sợ, đao có chưởng đao, kiếm có chỉ kiếm, lại có Bát Cửu Huyền Công và Kim Chung Tráo hỗ trợ, cũng đủ để đối phó.
Đương nhiên, lúc nào nhàn nhã lấy ra xem cũng hay.
Huyền Bi khẽ chụp một cái, một quyển bí tịch từ trong phòng bay ra, giấy là giấy thường, đóng lại thành quyển cũng khá là tùy tiện.
- Con ở lại mấy ngày, nếu có gì thắc mắc, cứ hỏi vi sư.
Ông đưa bí tịch cho Mạnh Kỳ.
Mạnh Kỳ nhìn quyển bí tịch đã được chuẩn bị sẵn, hiểu ngay, chắc là từ lúc biết hắn vào xông xáo giang hồ, sư phụ đã bắt đầu viết ra quyển sách này, định khi Chân Tuệ xuống núi du lịch sẽ bảo đệ ấy mang tới cho mình, chứ không phải chờ tới bây giờ.
Trong lòng ấm áp, tầm mắt hơi có mơ hồ, Mạnh Kỳ tiếp nhận bí tịch, lại lễ bái.
***
Bảy ngày sau, chân núi Liên Đài sơn.
Chân Tuệ vẫn hưng phấn lèo nhèo:
- Sư huynh, chờ đệ mở ra mũi khiếu, xông qua Đồng Nhân Hạng sẽ hạ sơn tìm huynh lang bạt giang hồ, trở thành người trong chuyện kể!
Kỳ thật, y đã có khả năng vượt Đồng Nhân Hạng nhưng mà Niêm Hoa chỉ là thiện ý cao thâm chỉ pháp, nếu ôm lòng quá mức thủ thắng, lại không thể phát ra được uy lực, nên Huyền Bi mới bảo Chân Tuệ khi nào Lục khiếu mới được đi.
- Được, lúc đó có lẽ huynh vẫn còn đang ở Giang Đông.
Mạnh Kỳ cười tủm tỉm trả lời, Giang Đông tài tuấn nhiều, là nơi lịch lãm tốt nhất.
Sau khi Chân Tuệ trở lên núi, Mạnh Kỳ mới chắp tay sau lưng, nhanh chóng đi xuống.
Sau khi báo tin cho sư phụ, Mạnh Kỳ tin rằng trong khoảng thời gian ngắn mình sẽ không còn bị người này uy hiếp nữa, thứ nhất vì chặn giết không có ý nghĩa, thứ hai dù có trả thù, cũng phải để ý coi Thiếu Lâm có đang giăng sẵn bẫy hay không, để cao tầng Thiếu Lâm lấy manh mối và chứng cớ.
Còn chưa rời khỏi Thiếu Lâm, phía trước đột nhiên xuất hiện một hòa thượng mặc tăng bào vàng, tuổi không quá hai mươi, khuôn mặt trong sáng, chất phác, hai mắt vô thần nhưng khi nhìn thấy Mạnh Kỳ thì rực lên sáng quắc:
- Bần tăng Chân Bản, chào Tô thí chủ.
Thì ra là võ si Chân Bản, Mạnh Kỳ bừng hiểu, hồi còn ở Thiếu Lâm, hắn với Chân Bản tiếp xúc không nhiều, chỉ được nghe kể rất nhiều về người này, nếu không phải người này tự báo pháp danh thì hắn cũng không biết.
Mấy hôm trước vẫn luôn thấy lạ, người này là võ si, mình lại là khí đồ hàng chữ Chân, đứng trong hàng đầu Nhân bảng, mà sao tới Thiếu Lâm, y lại nhẫn được, không tìm tới luận bàn?
Thì ra là ở chỗ này chờ.
- Chân Bản sư huynh đa lễ.
Mạnh Kỳ mỉm cười đáp lễ.
Chân Bản thành thật thản nhiên:
- Bần tăng muốn luận bàn với Tô thí chủ.
- Bần tăng chủ tu Kim Cương Bất Hoại thần công, gồm cả luyện Đại Lực Kim Cương Chưởng, Bàn Nhược Chưởng, Vô Tướng Kiếp Chỉ, A Nan Đà Chỉ, Đại Từ Đại Bi Thiên Diệp Thủ, Nhất Vĩ Độ Giang, cũng có thể thôi phát Xá Thân quyết, mong thí chủ chỉ giáo.
Xá Thân quyết là phụ trợ tuyệt học, có thể cùng tồn tại với bất kì loại công pháp nào, nên những môn tuyệt học tăng nhân Thiếu Lâm thường luyện là không bao gồm nó.
Nghe Chân Bản báo ra một lèo những môn mình học, Mạnh Kỳ cười khổ không ra lời, nhưng thôi, có thể kiến thức Thiếu Lâm tuyệt học, cũng là một loại ma luyện, vì thế thần sắc trang trọng:
- Mời!
Khí độ của hắn thay đổi, không còn sự nhàn nhã ban đầu, mà trở nên hòa vào với hoàn cảnh, xâm nhập hồng trần, tay phải chạm vào “Thiên Chi thương”, động tác mang theo một quy tắc nào đó rất huyền diệu.
Làn da của Chân Bản cũng ửng màu ám kim, hai bàn tay như được phủ một tầng kim bạc, cương mãnh chụp vào Mạnh Kỳ.
Đại Lực Kim Cương Chưởng biến hóa đơn giản, nhưng lực cực mạnh, những tầng dòng khí bị chụp thu hẹp lại, ép vào với nhau, tạo cảm giác như bị xuyên thấu kì dị.
So với Chân Diệu, tâm háo thắng của Chân Bản không mạnh bằng, không xuất ra tuyệt chiêu ngay từ đầu.
Mạnh Kỳ trường đao như điện, như dao sắc cắt đậu hũ, vô thanh vô tức xẹt qua những tầng dòng khí, chém vào giữa hai chưởng, đẩy chúng ra.
Hắn đao pháp nhập hóa, một khi triển khai, như chim đậu lên cành, như hải yến vật lộn sóng gió, nhanh chóng lấy linh phá chuyết, lấy mau phá chậm, chỉ mấy chiêu đã áp chế Đại Lực Kim Cương Chưởng của Chân Bản.
Đánh tới mức say mê, trường đao quỷ dị từ trong chưởng ảnh nhảy ra, ập tới, tốc độ không nhanh, nhưng chứa đựng cực nhiều biến hóa, mỗi một biến hóa đều lướt qua cực nhanh, khiến người ta không tìm ra được phương nào để tránh né, hay đón đỡ.
Chân Bản sắc mặt không biến, cánh tay vung ra, song chưởng liên kích, như bỗng mọc ra cả trăm cánh tay, đâu vào đấy chắn đỡ đường đao của Mạnh Kỳ.
Đương, không đếm được bao nhiêu lần va chạm hợp lại thành một âm thanh, đủ thấy tốc độ biến hóa của hai bên nhanh tới cỡ nào!
Mạnh Kỳ chuyển chân, trường đao gập lại, hoành ngang đẩy ra, lực nặng như núi, ép dòng khí phía trước thành một cái lốc xoáy, mọi chưởng ảnh đều bị hút vào đó, biến mất.
Năm ngón tay Chân Bản khép lại, ngón trỏ ửng màu hồng đỏ, trong như lưu ly, thong thả gõ vào lưỡi đao, kình phong tụ vào bên trong, chỉ chờ bùng phát.
A Nan Đà Chỉ, chỉ pháp chuyên phá hộ thể, nếu luyện tới cao cấp, được cho là không có gì không thể phá, một trong bảy mươi hai tuyệt học của Thiếu Lâm!
Đương! Lốc xoáy, trường đao và A Nan Đà Chỉ chạm vào nhau, cùng tan thành mây khói.
Tay trái của Chân Bản không hiểu vì sao rút vào trong tay áo, Mạnh Kỳ bỗng có cảm giác không ổn khi cảm ứng chân khí lưu động.
Hình chỉ phong công kích, nhưng nó vô hình vô tướng, không nắm được tung tích!
Vô Tướng Kiếp Chỉ?
Môn chỉ pháp thứ hai khó luyện nhất của Thiếu Lâm ngoài Niêm Hoa chỉ?
Chỉ này vô hình vô tướng, giống như kiếp số từ hư không, đột ngột đả thương người!
Khiến mình phải dựa vào linh giác mới bắt được, Chân Bản hẳn đã đạt tới tiểu viên mãn, bước đầu có được chân ý, cùng cấp với sát chiêu Ngoại cảnh!
Mạnh Kỳ rùng mình, không dám chậm trễ, chân khí và tinh thần trải rộng thân đao, lấy đao làm thủ, chém một nhát.
Đương! “Thiên chi thương” không gió tự vang, chặn đứng Vô Tướng Kiếp Chỉ.
Chân Bản như trượt tới, tay phải vung lên đánh xuống, chưởng phong tràn ngập, như bao phủ cả không gian xung quanh.
Một chưởng này rất trang nghiêm, không cho phép ý tưởng tránh né hay chống đỡ nào.
Tay cầm Bàn Nhược, chưởng hàm Phật quốc!
Đây là cảm giác Mạnh Kỳ có được khi xem Bàn Nhược Chưởng của Chân Thường, nhưng so với Chân Thường, Bàn Nhược Chưởng của Chân Bản có thêm sự sắc bén, cảm giác chém sạch phiền não.
Y là dùng “Kim Cương Bất Hoại thần công” thôi động, nên vươn tới được chân ý, khác với Chân Thường năm đó.
Trí tuệ như dao, có thể cắt đứt kim cương, cũng có thể cắt được phiền não, cắt đứt khổ hải, tự đắc thanh tịnh!
Mạnh Kỳ hiểu dùng A Nan Phá Giới đao pháp chống đỡ chưởng này không được, nên trường đao giơ lên, cao tốc liên trảm, tử điện lộ ra, hóa thành chín con cuồng long, tứ lược Phật quốc, lấy lực áp nhân, lấy cường phá tuệ!
Bùm bùm, điện quang bùng lên, trí tuệ bị nhiễu, kim cương không còn.
Dựa vào thực lực bản thân, với ưu thế cảnh giới, Mạnh Kỳ một đao phá tan tuyệt chiêu của Chân Bản, chiếm được thượng phong.
Hắn đang định tiếp tục triển khai đao pháp thì Chân Bản đã lùi ra sau, luôn miệng kêu lên:
- Không đánh nữa, hết sức rồi.
Mạnh Kỳ hết biết, Chân Bản sư huynh quả nhiên là một nhân tài với nhiều điều hiếm thấy...
Mạnh Kỳ đành phải thu đao trở vào bao, không truy kích nữa.
Chân Bản thành khẩn:
- Thí chủ mạnh hơn bần tăng, dù bần tăng Thất khiếu cũng đánh không lại ngươi, e là phải Bát khiếu mới được, không đúng, lúc bần tăng Bát khiếu, thí chủ e là đã tới Cửu khiếu, hay đánh không lại...
Y “phức tạp” đứng đó tính toán, trong lòng nhất thời buồn rầu không thôi, hai mắt lại dần trở nên vô thần.
Mạnh Kỳ không quấy rầy, đi vòng qua, tiếp tục bước, ở lâu với người thế này sẽ làm mình ngu đi!
Đi nửa ngày, đến chiều tối, Mạnh Kỳ vào thành ở trọ, đầu tiên là tu luyện, sau đó nghiền ngẫm “Bằng Hư Lâm Phong” và “Tinh Thần Trấn Huyệt chỉ”.
Bỗng nhiên, trước mắt hắn bỗng tối đen, có một tia sáng lóe lên, giữa không trung toàn là sương khói.
Nhiệm vụ luân hồi lại tới rồi...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhất Thế Tôn Sư
Mực Thích Lặn Nước
Nhất Thế Tôn Sư - Mực Thích Lặn Nước
https://isach.info/story.php?story=nhat_the_ton_su__muc_thich_lan_nuoc