Chương 117: Mười Viên Long Ma Tinh (1)
ịch giả: Tinh Vặn
Share by: MTQ - Banlong.us
Bởi vì một trận chiến này ma tộc không muốn đánh, nhân loại cũng giống vậy, nên Long Hạo Thần mới nói ra câu thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng tiết lộ một ít tình huống cho Hoàng Thước. Hắn rõ ràng nói cho Hoàng Thước rằng, người ma tộc trong Mộng Huyễn Thiên Đường tuy có tổn thất nhưng không phải chết hết, chẳng qua không nói rõ tình hình trước mắt mà thôi.
Cho Hoàng Thước hy vọng, đương nhiên gã sẽ không làm cá chết lưới rách, mà không cho gã biết tình huống chân thực, đương nhiên là vì lấy được càng nhiều lợi ích từ ma tộc.
Đối với một điểm này, tuyệt đối là Lăng Tiếu và Hàn Khiếm rất muốn nhìn thấy. Lần này tổn thất bảy vị Liệp ma giả tuổi trẻ ưu tú, đối với liên minh thánh điện thì đả kích không thể nói là không lớn. Bảy đội Liệp ma Đoàn dù không có giải tán hết thì phải có an bài mới. Dưới tình huống như vậy, nếu không thu được ích lợi từ ma tộc, đừng nói là Mục Sư Thánh Điện phải chịu trách nhiệm, ngay cả Hàn Khiếm cũng phải gánh vách trách nhiệm. Lấy tính cách hai người, căn bản sẽ không chối bỏ cái gì.
Quả nhiên, nghe lời Long Hạo Thần nói, Hoàng Thước hơi ổn định đôi chút, nâng tay ra ý bảo thủ hạ của mình đừng hành động thiếu suy nghĩ, một mình đi hướng Long Hạo Thần, ngừng cách Lăng Tiếu hai mươi mét.
“Nói cho ta tình huống của họ, ngươi muốn cái gì?” Hoàng Thước lạnh lùng nói.
Long Hạo Thần bình thản nói.
“Ta muốn mười viên ma tinh của Nghịch Thiên Ma Long tộc. Thứ này chắc ngươi có không ít.”
“Ngươi nói cái gì?” Hoàng Thước giận dữ, sát khí nồng đậm bốc lên, rồi lại lần nữa bị Lăng Tiếu cản lại.
Ma tinh của Nghịch Thiên Ma Long tộc không giống với long cao. Long cao là vật chất đặc thù Nghịch Thiên Ma Long tộc tự tiết ra, đối với nhân loại và ma tộc đều là vật cực bổ, hơi giống với hương liệu. Nhưng ma tinh thì khác. Nghịch Thiên Ma Long mỗi một viên ma tinh đối với bản tộc không chỉ là bảo bối, càng là tượng trưng tôn nghiêm của cường giả Nghịch Thiên Ma Long tộc đã chết. Bất cứ một vị cường giả Nghịch Thiên Ma Long tộc nào bỏ mình trên chiến trường, họ sẽ tìm cách đem ma tinh kiếm trở về, hơn nữa cung phụng trong Nghịch Thiên Ma Long tộc.
Cho dù là chính Nghịch Thiên Ma Long tộc, không đến thời khắc sinh tử đều sẽ không dùng ma tinh của tộc nhân, chứ nói chi là để cho nhân loại.
Trong lịch sử ma tộc, số lượng ma tinh của Nghịch Thiên Ma Long tộc bị nhân loại lấy được cực kỳ ít ỏi, mà mỗi lần đều dẫn đến ma tộc điên cuồng phản công. Ma Thần Hoàng thậm chí bởi vậy mà ra tay.
Long Hạo Thần bình thản lặp lại lần nữa, còn nhấn mạnh.
“Ta cần mười ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc. Hơn nữa muốn ngay lập tức. Mộng Huyễn Thần Điện sắp chìm xuống, hiện tại đưa ta ma tinh còn kịp. Nếu không đợi Mộng Huyễn Thần Điện chìm xuống rồi, cho dù ngươi muốn cho ta cũng vô dụng. Ta nhấn mạnh lần nữa, ta đạt được mười ma tinh này rồi không hy vọng thấy ma tộc có bất cứ công kích nào với ta hoặc liên minh thánh điện. Bởi vì đây là giao dịch, không phải ta cướp lấy.”
Hoàng Thước suýt phun máu. Hắn đem ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc làm cái gì? Kẹo đường chắc? Cướp lấy? Ngươi cũng phải có bản lãnh mới được!
Gã ngoái đầu nhìn Mộng Huyễn Thần Điện một cái. Quả đúng như Long Hạo Thần đã nói, Mộng Huyễn Thần Điện phóng ra quang mang xanh bắt đầu dần biến yếu, dường như tùy thời đều chìm xuống đáy hồ. Lúc trước Lăng Tiếu từng nói đáy hồ có sinh hoạt một tinh linh long tồn tại mấy vạn năm. Hoàng Thước tự hỏi lòng không có bản lãnh đối kháng với nó, coi như là Ma Thần Hoàng chưa chắc dễ dàng chiến thắng. Càng quan trọng là, đợi đến khi đó, đám A Bảo còn có thể sống sót không?
“Sao ta phải tin ngươi?” Hoàng Thước lạnh lùng nhìn Long Hạo Thần. “Hơn nữa, ta không có nhiều ma tinh của tộc nhân. Ta chỉ là thống lĩnh cấm vệ quân Hắc Long, bản tộc ma tinh chỉ bệ hạ mới có quyền lực điều động.”
Long Hạo Thần nhún vai nói.
“Vậy ta hết cách. Ngươi không có ma tinh, chẳng phải nơi này còn nhiều tộc nhân sao? Vì thái tử điện hạ các ngươi, để xem các ngươi có nguyện ý giao ra sinh mệnh hay không.”
Hoàng Thước hô hấp bỗng biến trầm trọng.
Nếu lần này chỉ là Nghịch Thiên Ma Long tộc bọn họ thì còn đỡ chút, nhưng tuyệt không chỉ như thế! Còn có cường giả các tộc khác. Long Hạo Thần nói ra câu này quá đáng giận. Lời vừa ra, cường giả các tộc khác ánh mắt nhìn Hoàng Thước và cấm vệ quân Hắc Long đều biến đổi.
Đây cũng là điểm thông minh của Long Hạo Thần. Ma tộc thế lực lớn, ở chỗ này đều là cường giả các tộc. Càng quan trọng là, lần này ma tộc tiến nhập Mộng Huyễn Thiên Đường là người thừa kế của các tộc.
Bởi vậy, cường giả các tộc đều rất quan tâm tin tức của Long Hạo Thần. Mà Long Hạo Thần muốn chỉ là ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc mà thôi. Điều này khiến tâm tình cường giả ma tộc khác xuất hiện biến hóa.
Tuy rằng e ngại Nghịch Thiên Ma Long tộc cường đại, bọn chúng ngoài miệng không dám nói gì, nhưng trong lòng nhất định đã nghĩ, vì sao các ngươi không nguyện ý giao ra sinh mệnh vì thái tử các ngươi? Huống chi còn có người thừa kế các tộc chúng ta!
Hoàng Thước bỗng chốc rơi vào tình thế tiến không được lùi chẳng xong. Sau thời gian trầm mặc ngắn ngủi, Hoàng Thước lạnh lùng nhìn Long Hạo Thần.
“Ba viên, ta chỉ có thể lấy ra ba viên ma tinh đến giao dịch với ngươi. Hơn nữa sao ngươi có thể chứng minh chính mình có thể khiến Mộng Huyễn Thiên Đường tạm dừng biến mất, chờ người chúng ta đi ra?”
Long Hạo Thần cười nhạt.
“Ba viên không được, ta chỉ cần mười, nhiều một viên đều không cần. Nhưng thiếu một viên cũng không được. Hoàng tiền bối, ngươi nên sớm ra quyết định đi, nhìn xem.”
Nói xong hắn chỉ hướng Mộng Huyễn Thần Điện.
Quả nhiên, ngay lúc đó, bụi cây liên thông Mộng Huyễn Thần Điện và bờ đang chậm rãi biến mất. Bụi cây rút hướng mép bờ, mà Mộng Huyễn Thần Điện thì bắt đều nhẹ lung lay, chậm rãi chìm xuống mặt hồ.
“Ngươi…” Hoàng Thước kinh hoàng biến sắc.
Nếu nói tất cả cường giả thanh niên ma tộc đi vào đều chết trận, tuy gã sẽ gánh vác trách nhiệm, nhưng đây chỉ là trách nhiệm. Nhưng sau khi Long Hạo Thần nói những lời này, trách nhiệm của gã không đơn giản nữa. Thậm chí có khả năng biến thành bởi vì gã chỉ huy sai sót, dẫn đến nhiều người thừa kế của ma thần tử vong. Đến lúc ấy, người nhà của gã thậm chí bị giận chó đánh mèo.
“Đến!” Hoàng Thước hét lớn một tiếng.
Nói cũng kỳ, gã mới hét một tiếng, Mộng Huyễn Thần Điện không ngờ ngừng lặn xuống.
Hoàng Thước ngẩn ra, khi quay người nhìn Long Hạo Thần, lại phát hiện Long Hạo Thần nâng tay trái hướng Mộng Huyễn Thần Điện, phát ra tia sáng xanh nhạt vượt qua mặt hồ liên tiếp Mộng Huyễn Thần Điện. Nhìn qua tựa như hắn đang khống chế Mộng Huyễn Thần Điện không rơi xuống.
“Ta nghĩ, thành ý của ta đã đủ. Nhưng ta kéo dài thời gian không quá lâu.” Long Hạo Thần thanh âm trầm trọng.
Trương Phóng Phóng đứng sau lưng Long Hạo Thần đi tới bên cạnh hắn. Vị kỵ sĩ thoạt nhìn hiền hòa này nâng lên hai tay, sau đó nhàn nhạt kêu một tiếng.
“Mười..”
Ngay lúc tất cả còn không hiểu ý thì y đã rụt lại một ngón tay.
“Chín…”
“Tám…”
“Bảy..”
“Tổ cha, đếm ngược thời gian rồi à, cũng quá ác đi.” Hàn Khiếm trợn mắt há hốc mồm nhìn Long Hạo Thần và Trương Phóng Phóng. Đừng nói là Hoàng Thước, ngay cả bọn họ đều khẩn trương. Hai thằng nhóc này quá xấu, mặc kệ họ làm cách nào nắm giữ hướng đi kẻ địch, nhưng phối hợp thật quá ăn ý.
“Đừng kêu!!!” Hoàng Thước gầm lên một tiếng, tay phải vung lên, một túi da nhỏ màu vàng nhạt đã bay hướng Long Hạo Thần. Gã rốt cuộc vẫn không chịu được áp lực cực lớn.
Hàn Khiếm lóe thân đã chắn trước mặt Long Hạo Thần, cầm lấy túi da.
Mở ra nhìn bên trong, bỗng chốc một luồng sáng tím đen cực kỳ nồng đậm từ trong túi phóng ra.
Hàn Khiếm ngẩn ngơ, trong ánh mắt lộ ra cuồng nhiệt. Sau đó mau chóng cột túi lại, gật đầu với Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần mỉm cười, hết sức kinh ngạc hướng Hoàng Thước nói.
“Không nghĩ tới Hoàng tiền bối thật sự mang thứ tốt như thế! Vậy chúng ta không khách sáo, cảm tạ.”
Kỳ thật hắn chỉ thét giá cao tại chỗ trả tiền, kết quả Trương Phóng Phóng đếm ngược thời gian, trực tiếp bức Hoàng Thước đem ra bảo bối.
“Nói mau, nhóm A Bảo ra sao rồi?” Hoàng Thước giận dữ hét.
Hiện tại cảm xúc gã đã sắp bạo phát, tùy thời có khả năng phát động công kích. Ngay lúc này, các cường giả liên minh thánh điện cũng đồng dạng khẩn trương. Vị kỵ sĩ ẩn trong Kỵ Sĩ Thánh Điện từng nói chuyện riêng với Hàn Khiếm lạnh lùng nhìn chăm chú Hoàng Thước. Một luồng lực áp bách liên tiếp trên người y và Hoàng Thước. Mấy người khác không cảm giác ra cái gì, nhưng Hoàng Thước lại bị lực áp bách bá đạo áp chế kêu rên một tiếng, lui ra sau một bước, sắc mặt không kiềm được phát sinh biến hóa.
Có thể áp chế gã đến trình độ như vậy, dù là ở trong ma tộc chỉ sợ cũng phải là ma thần mười hạng đầu mới làm được. Tuy rằng chân chính liều mạng, gã nắm chắc khiến đối thủ không dễ chịu, nhưng chính gã cũng chết chắc.
Long Hạo Thần biết lúc này không thể chọc giận Hoàng Thước thêm, trầm giọng nói.
“Nhân loại chúng ta luôn giữ lời. Nếu đã nhận đồ của Hoàng tiền bối, đương nhiên sẽ đem tình huống ta biết nói cho các người.”
“Trong Mộng Huyễn Thiên Đường, chúng ta trước sau mấy lần gặp phải ma tộc các người. Người của chúng ta đều bị ma tộc các ngươi giết chết. Vương Miện Truyền Thừa trong tay ta chính là chúng ta giết chết một Ác Ma lửa xanh được đến. ma tộc khác thì không phải chúng ta đối phó được. Dường như họ muốn đối chọi với Mộng Huyễn Thiên Đường, dẫn đến trong Mộng Huyễn Thiên Đường xuất hiện tình huống ma thú bạo động, toàn lực cùng họ chiến đấu. Bởi vì ba người chúng ta không hề giết ma thú Thiên Đường, mới không bị cuốn vào trong trận bạo động này, mãi cho đến khi chúng ta đi ra. Trong đám ma tộc các ngươi, tử thương mấy cái, còn lại đều bị Ma Thần Hoàng xé rách không gian cứu đi.”
Nghe mấy lời này, tuy tâm thần Hoàng Thước bỗng chốc thả lỏng nhiều, nhưng suýt nữa phun ra máu. Chỉ một tin tức như vậy, đã khiến gã trả cái giá mười ma tinh của tộc nhân!
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa