Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vạn Giới Vĩnh Tiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.20 - Chương 2: Nam Đấu Môn Phục Cừu
B
ộc Dương Việt khóc đến thương tâm, liên tục kéo tai, vốn y đã xấu xí, lần này đầm đìa nước mắt, mặt sưng lên, trông càng đáng sợ, nhưng chúng nhân đều buồn bã, thông cảm cho y.
Ban đầu họ tưởng Bộc Dương Việt tham phú quý hư vinh, câu kết với Mễ Diệu Ngọc hiến muội muội cho Ô Hoàn hoàng đế, không ngờ lại là thế này.
Tô Tiểu Mai buồn bã: "Ta tưởng chỉ có nam nhân phụ người, hóa ra có nữ tử tự cam đọa lạc..."
Tôn Lập thở dài, Bộc Dương Việt ôm đầu khóc thương tâm vô cùng. Giang Sĩ Ngọc đỡ chứ không thì y ngã xuống gầm bàn lâu rồi.
Việc này, nữ hài tự nguyện thì còn nói được gì?
"Thịch, thịch, thịch..."
Tiếng bước chân dồn dập vang lên, bóng người loáng lên ở cầu thang, Bộc Dương Tú xuất hiện, thấy bọn Tôn Lập thì hơi biến sắc, bước tới đẩy Giang Sĩ Ngọc ra ôm Bộc Dương Việt.
Giang Sĩ Ngọc ngẩn người.
Bộc Dương Tú lạnh lùng liếc y, lạnh giọng: "Đừng nằm mơ nữa!"
Không chỉ Giang Sĩ Ngọc ngơ ngác, Tôn Lập và những người khác cũng thế.
"Huynh trưởng không ảnh hưởng được tới quyết định của ta, các ngươi lấy lòng y cũng vô dụng, dù ta bỏ qua tính toán này thì cũng không đến lượt ngươi!"
"Soi lại mình đi, cóc ghẻ định ăn thịt thiên nga!"
"Ngày mai ra sẽ tiến cung, với dung mạo và tu vi của ta, lấy được lòng bệ hạ là tất nhiên, còn dám dây dưa, ta sẽ diệt sạch!"
"Sau này cách xa huynh trưởng của ta!"
Bộc Dương Tú cõng Bộc Dương Việt đi, lúc nàng ta tới, Bộc Dương Việt đã ngủ, không nghe thấy muội muội lớn lối cỡ nào.
Giang Sĩ Ngọc ngây ra, Tôn Lập cũng ngạc nhiên: trên đời còn nữ tử như thế sao!
Hồi lâu Giang Sĩ Ngọc mới định thần lại, nhảy lên: "Nàng ta nói gì hả? Ta lại thích nữ nhân như thế? Óc bị lừa đá vỡ rồi hả? Ta..."
Y mắng chửi một hồi.
Đông Phương Phù và Lý Tử Đình vội an ủi.
Giang Sĩ Ngọc mắng: "Chẳng qua đi bán thân mà tưởng mình thanh cao lắm hả? Người mua nàng ta lợi hại đến đâu cũng không che được sự thực là nàng ta bán mình!"
Các nữ hài nhíu mày, những lời đó quá thô lỗ nhưng là sự thật. Tuy chói tai nhưng không thể phản bác.
"Hơn nữa nàng ta thấy là hoàng đế lợi hại, nhưng với chúng ta thì tên ngốc đó có là gì!"
Giang Sĩ Ngọc tự tin như thế.
"Được rồi, bớt giận đi, hạng người đó không đáng cho ngươi giận." Tôn Lập cũng bó tay, vốn tất cả vui vẻ nhưng gặp phải việc như thế.
"Đi thôi, về nào."
Y ném lại một ít kim ngân rồi dẫn chúng nhân về, dọc đường Giang Sĩ Ngọc mãi bất bình.
...
Vũ Dương Phong xung kích mãnh liệt khiến Mễ Diệu Ngọc kêu to, sau cơn cuồng phong bạo vũ, Vũ Dương Phong rời khỏi nàng ta, ngã xuống tấm da thú dày.
Mễ Diệu Ngọc đầm đìa mồ hôi, bò tới ôm Vũ Dương Phong.
Hoàng đế nghịch điểm mẫn cảm của nàng ta: "Lần này mang về cho trẫm cái gì?"
Mễ Diệu Ngọc cười khanh khách, bốn quang ảnh rơi xuống, đầu tiên là Bộc Dương Tú, nàng ta lạnh lùng, xinh đẹp như sứ mịn.
Hoàng đế bĩu môi: "Nữ nhân kiểu đó trẫm chơi đùa quá nhiều rồi, đều ra vẻ thanh cao, sau cùng đều thất vọng."
Mễ Diệu Ngọc thầm lấy làm may mắn, dọc đường gặp bọn Tôn Lập, không thì khó khiến bạo quân vừa ý.
Hậu quả y không vui là gì, Mễ Diệu Ngọc hiểu rõ.
"Ồ, ba người này không tệ!" Vũ Dương Phong sáng mắt, hạ thân đã mềm ra lại chuyển động, Mễ Diệu Ngọc bịt miệng cười.
Đông Phương Phù mắt ướt rượt, yểu điệu tự nhiên khiến Vũ Dương Phong ngứa ngáy: "Đây rồi!"
Đoạn lại ấn mạnh, Mễ Diệu Ngọc nói khẽ: "Thần thiếp tuân chỉ."
...
Doãn Dương nghiến răng nhìn khách sạn. Hướng Thiên Tiếu đứng sau lưng: "Sư huynh, Vân thạch khoáng mạch chỉ đủ hco Vũ Vĩnh Nguyên không can thiệp trong hai canh giờ, đáng không?"
Hai trưởng lão cũng xót ruột: "Đúng rồi, không có Vân thạch khoáng mạch, sau này làm thế nào?"
Doãn Dương ngoái lại hỏi: "Các vị cũng biết tình hình, không giết Tôn Lập, Nam Đấu môn không thể khôi phục thanh danh! Mọi việc sau này hãy tính."
Tôn Lập san bằng tổng đà Nam Đấu môn thì trong ba quận, nhưng môn phái đủ thực lực khiêu chiến Nam Đấu môn đều gây sự, Doãn Dương chật vật ứng phó. Kiến nhiều cắn chết voi, hà huống các môn phái này đều là nhất lưu môn phái!
Chỉ có cách giết Tôn Lập theo cách rình rang nhất, báo cừu tuyết hận, mới dọa được các môn phái.
Doãn Dương dùng Vân thạch khoáng mạch của Nam Đấu môn mới khiến Vũ Vĩnh Nguyên cho y thoải mái hành động tại kinh đô trong hai canh giờ.
Tại kinh đô, trong phạm vi thế lực của Thiên Sư các, giết chết Tôn Lập. Hiệu quả tuyệt đối đủ chấn động cả Ô Hoàn.
"Giết."
Bốn người lao lên.
"Tôn Lập, mau ra chịu chết!"
Doãn Dương quát to, linh nguyên như sóng tràn khiến cả kinh đô nghe thấy.
Trong hoàng thành đại điện, Vũ Dương Phong gầm lên: "Ai!"
Giọng Vũ Vĩnh Nguyên vang lên: "Mấy tên ngốc mà thôi."
Vũ Dương Phong lại tiếp tục.
Doãn Dương cho là Tôn Lập dựa vào pháp khí đáng sợ đó mới san bằng được tổng đà, nếu giao đấu thật sự, gã không phải đối thủ.
Tại kinh đô, Tôn Lập mật lớn bằng trời cũng không dám sử dụng pháp khí đó, vì ở đây có Vũ Vĩnh Nguyên! Hủy hoàng thành, Vũ Vĩnh Nguyên không đời nào tha cho gã, cả Ô Hoàn tu chân giới, ai không sợ Vũ Vĩnh Nguyên?
Nhưng y lầm ở một điểm, bọn Tôn Lập không phải người Ô Hoàn.
"Oành!"
Một đạo linh quang thẳng tới khách sạn, chợt quang tráo dấy lên. Bọn Tôn Lập chui ra.
"Cuồng đồ lớn mật, chịu chết đi!" Doãn Dương quát to, dải sáng sau lưng như mặt trời, bắn ra mấy chục pháp khí cao cấp, giáng vào Tôn Lập như mưa rào.
Hai trưởng lão cười lạnh, lao vào những người khác, Hướng Thiên Tiếu đứng nguyên áp trận. Lưỡng vị trưởng lão đều Hiền nhân cảnh đệ tam trọng, bọn Tôn Lập không phải đối thủ.
Doãn Dương đã Hiền nhân cảnh đệ lục trọng sơ kỳ, trong số tứ tông lục môn chỉ trung đẳng. Nhưng Tôn Lập chỉ Đạo nhân cảnh đệ thất trọng, Doãn Dương cho rằng mình có ưu thế tuyệt đối!
Thậm chí để chắc chắn đạt hiệu quả, y xuất thủ là dùng bản mệnh pháp bảo "Lưỡng cực nguyên từ lô", pháp khí này tạo ra lực hút kinh nhân, đoạt pháp khí của địch nhân, tiếp đó y sẽ giết địch nhân, pháp khí thành vô chủ, tế luyện trong Lưỡng cực nguyên từ lô là y có thể sử dụng.
Dải sáng sau lưng Doãn Dương là Lưỡng cực nguyên từ lô. Trong đó còn mấy chục pháp khí, từ lục phẩm đến tứ phẩm, dù Tôn Lập cùng cấp với y thì cũng cuống lên, ít nhất sẽ trọng thương.
Tôn Lập chỉ Đạo nhân cảnh đệ thất trọng, Doãn Dương chỉ mất vài pháp khí là đánh gã thành tro!
"Ầm, ầm, ầm..."
Tiếng va chạm vang vọng trong tai Doãn Dương, Tôn Lập tất đã nát xác, coi như y rửa mối sỉ nhục lớn nhất đời!
Hướng Thiên Tiếu cả kinh, y vốn tôn kính sư huynh Doãn Dương, nhưng vì mang ơn, đã lâu không thấy Doãn Dương xuất thủ, không ngờ kinh thiên động địa như thế.
Y tưởng Hiền nhân cảnh đệ thất trọng cũng chỉ thế thôi? Tôn Lập tuy nghịch thiên nhưng gặp sư huynh cũng chỉ có đường chết.
Mấy chục pháp khí luân phiên oanh tạc, quang vụ tan dần, lộ ra đại đỉnh đen xì. Đại đỉnh thậm chí không có dấu vết gì.
Đại đỉnh từ từ dâng lên, Tôn Lập thản nhiên bước ra.
"A!"
Doãn Dương và Hướng Thiên Tiếu tròn mắt, tấn công như thế thì Tôn Lập sao lại chống nổi?
Chiến cơ qua mất, Doãn Dương nghiến răng: Một lần không được thì hai, ba lần...
Y giơ tay, quang mang bao trùm nghìn trượng, đạo đạo pháp khí từ trên không dàn hàng luân phiên oanh tạc.
Lần thứ hai!
Lần thứ ba!
Lần thứ tư!
Sắc mặt Doãn Dương đanh lại, liên tục huy động pháp khí oanh kích, y cũng mệt mỏi, phải dừng tay bổ sung linh nguyên.
Pháp khí quay về Lưỡng cực nguyên từ lô, y muốn xem chiến quả.
Đại đỉnh vẫn yên ổn dưới đất, không có dấu vết gì!
Doãn Dương giật mình: không phải chứ...
Đại đỉnh dấy lên, Tôn Lập vẫn bình an.
Đại đỉnh nuốt càng nhiều kim thuộc nguyên liệu, Tôn Lập chỉ huy càng dễ.
Doãn Dương ngây ra, Hướng Thiên Tiếu cũng lùi một bước, vốn y tưởng mình đánh giá cao Tôn Lập nhưng không ngờ còn chưa thấy rõ thực lực chân chính của gã!
Doãn Dương liên tục oanh tạc mà không có hiệu quả, tự tin chìm xuống tận đáy, đúng lúc đó Tôn Lập nhướng mày: "Đến lượt ta..."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vạn Giới Vĩnh Tiên
Thạch Tâm
Vạn Giới Vĩnh Tiên - Thạch Tâm
https://isach.info/story.php?story=van_gioi_vinh_tien__thach_tam