Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khai Quốc Công Tặc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 3 - Chương 139: Thải Vi (8)
H
ơn mười binh lính của Tả Võ Hầu từ cánh bên đánh tới, vừa tiếp xúc đã trốn xa. Không đợi cho Đoàn Thanh chỉnh đốn đội hình, một đám binh sĩ Tả Võ Hầu đã không màng sống chết xông lên xâm nhập cánh tả của Đoàn Thanh, khi anh ta dùng toàn bộ sức lực để bảo vệ cánh tả, trước, sau, phải trước, phải về sau, lớp sau tiến lên thay lớp trước như một tổ ong bò vẽ, tre già măng mọc quên cả sống chết.
Rất nhanh Đoàn Thanh có chút không thể chống đỡ nổi. Mỗi đợt sóng công kích của đối phương cũng không lớn lắm, nhưng mỗi đợt tấn công ấy lại làm tổn thất của anh ra hơn mười huynh đệ. Anh ta có muốn giết hết những tên cản đường nhưng kẻ thù lại không chịu đánh cùng, chúng bỏ lại đồng bọn rồi nhanh chóng tiến vào màn đêm. Đây là một chiến thuật vô lại, hao tổn nhiều nhưng hữu hiệu. Ăn miếng trả miếng, mạng đổi mạng, vì để đạt được mục tiêu, có khi hai đổi một cũng không thấy tiếc. Hai bên gần như là có sự kiến nhẫn so đấu thiệt hơn, ai hi sinh trước ai, không duy trì được thì đội quân sẽ sụp đổ, cuối cùng thì đứng trên đống thi thể của đồng bọn mình mà cười thảm.
- Ô ô, ô ô, ô ô.
Tiếng kèn từ phía sau lưng truyền đến, nhanh chóng chấm dứt sự giằng co vô vị này:
- Bắn về bốn phía!
Bất đắc sĩ Đoàn Thanh ra lệnh, lập tức các mũi tên lông vũ từ trong đội cung tiễn thủ bắn ra xung quanh không có mục đích, đại bộ phận đều thất bại, một số ít thì bắn trúng vào địch khiến đối phương bị thương ngã xuống.
- Tiếo tục về phía trước, không kể tả hữu!
Nhân lúc đối thủ bị mũi tên làm cho luống cuống, Đoàn Thanh khó khăn ra lệnh lần thứ hai. Đây chính là yêu cầu của tiếng kèn vừa rồi truyền đến từ phía sau, mệnh lệnh là bằng bất cứ giá nào cũng phải tiến về phía trước, mục tiêu là chọc thủng doanh trại của quân địch, không cần để ý đến lực cản của chúng. Ý tiếp theo là lấy đồng chí của mình làm vật hi sinh, vì chiến thắng của toàn cục, tuyệt đại đa số trong bọn họ đều có thể không nhìn thấy mặt trời ngày hôm sau. Mà ngày mai là đầu năm, ngày hôm nay sẽ là quá khứ, gia yến sẽ được mở, thân bằng bạn hữu nói lời tạm biệt, và bắt đầu nhịp sống hối hả của năm mới.
Trong lúc chiến đấu không cho người ta có nhiều thời gian để nghĩ lung tung, sau khi nghe được mệnh lệnh của Minh Châu Quân, họ nhanh chóng rút quân lại thành một trận địa dày hơn, thoát khỏi lực cản của quân địch, ra sức tiến về phía trước. Đội quân tinh nhuệ của Tả Võ Hầu cũng phản ứng càng hung hãn hơn xông lên phía trước ý đồ cắt đứt quân của họ thành hai đoạn.
Nhưng vào lúc này, sở bộ của Vương Phi đã lần thứ hai công kích đuổi tới:
- Ngươi không cần quân tâm, giao cái này cho ta!
Y lớn tiếng hô lên, cũng không để ý xem Đoàn Thanh có nghe thấy hay không, sau đó dẫn các huynh đệ xông lên nhập làm một với quân của Tả Võ Hầu, trong nháy mắt tạo ra vô số hồng quang.
Với sức lực của viện binh khiến Đoàn Thanh nhanh chóng thoát khỏi khốn cảnh, tiếp tục xông lên phía trước để lại hai cánh và toàn bộ đường lui cho Vương Phi. Đợt sóng công kích thứ hai còn hung ác hơn nhiều đợt thứ nhất, dưới loạn đao tuyệt đối không có ai còn sống. Dù vậy, bọn họ cũng không hoàn toàn hù dọa được kẻ thù sợ hãi, trong bóng đêm, không ngừng có sĩ tốt Tả Võ Hầu đã khôi phục lại tinh thần khủng hoảng chạy tới, liều lĩnh và giằng co chiến đấu.
Đối thủ dũng cảm như vậy cũng đủ khiến người khác tôn trọng, đồng thời cảm giác chiến đấu với chúng vô cùng khó chịu. Rất nhanh sau đó Đoàn Thanh lại gặp phải phiền toái mới, ngay phía trước anh ta, vị tướng lĩnh trẻ tuổi nổi tiếng mang theo ba trăm binh lính kết thành trận tròn, chặn đường:
- Cả đội chuẩn bị giáo!
Đoàn Thanh cắn chặt răng, phun ra một búng máu đỏ tươi:
- Tăng tốc.
Y hô to, mà đối thủ gần như cùng đồng thời dựng trường mâu lên, nhắm ngay trước ngực y.
Địch ta cả hai bên đều đụng nhau trong nháy mắt, hàng trăm người, ngựa ngã xuống, mũi giáo gãy trên người bọn họ, thân thể giãy giụa, bỏ mình ngay tại chỗ. Ánh mắt của Đoàn Thanh nhuộm đỏ máu của các huynh đệ, không nhớ ra được nhiệm vụ của mình, anh ta điên cuồng xông lên phía trước. Vị tướng quân Tùy không mặc áo giáp nhìn thấy Đoàn Thanh cũng thù hận lao tới. Hai người đụng đao, rồi lại nhanh chóng tách ra. Sau đó họ đều hít sâu một hơi, tăng tốc một lần nữa. Tướng lĩnh của hai bên cũng nhập trận, ý đồ đều muốn chém đứt đầu của tướng lĩnh đối phương. Binh lính chiến đấu trong chốc lát đã ngã xuống hàng loạt, cũng có vô số người reo hò cho chủ tướng của mình.
Lâu la binh của Minh Châu Quân có rất ít người mặc áo giáp, đa số bọn họ chỉ có hộ giáp bằng vải đay, vài bộ phận yếu hại thì nhét thêm mấy mảnh trúc để triệt tiêu sự công kích của binh khí. Nếu song phương bày ra trận chiến mà nói, trên trang bị bọn họ khẳng định bị thiệt thòi lớn, nhưng hiện tại, nhóm binh lính Tả Võ Hầu căn bản là không có thời gian mặc áo giáp, cũng đồng nghĩa cũng là trang phục nhẹ trên trận chiến, về mặt trang bị cả hai bên đã ngang bằng, song phong chém giết là dựa vào sự khổ công tập luyện. Về phương diện này, Minh Châu Quân ở toàn bộ Hà Bắc là có một không hai. Tả Võ Hầu cũng là quân tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Đại Tùy, hai bên đều ngang sức ngang tài. Đoàn Thanh hạ gục hai gã thân vệ của tên tướng kia thì có hai gã thân vệ của mình cũng bị tướng địch chém. Song phương nhìn nhau, không hẹn mà đôi bên cùng cười lạnh, sau đó, họ lại reo hò vung đao tiến lên chém lẫn nhau, trong không trung tạo ra chuỗi hoa lửa thê lương.
Lần này thân binh của hai bên cũng không kịp trở tay ngăn, chỉ trơ mắt nhìn tướng lĩnh của mình và đối thủ quyết đấu. Tướng người Đoàn Thanh nhỏ bé, thể lực không bằng đối phương, nhưng thói quen khinh trang trên trận, thân pháp đủ để bù lại thể lực. Còn tướng trẻ của Đại Tùy thật không ngờ trong thổ phỉ cũng có người có võ nghệ tương đương với mình, vừa xấu hổ vừa tức mặt đỏ gay lên:
- Phản tặc, chịu chết đi!
Gã không ngừng gầm lên làm nhiễu loạn tinh thần đối thủ, hoặc cố ý chọc cho đối phương tức giận. Còn Đoàn Thanh thì không mắc mưu, đi đi đi lại giữa đám thi thể và máu tươi để tìm sơ hở của đối phương. Hai bên giao chiến rồi lại tách ra, sau đó lại tìm cơ hội giao chiến:
- Chịu chết đi!
- Tên tướng lính trẻ tuổi kia chém đao xuống, thế lớn lực mạnh. Hai bên Đoàn Thanh đều đang giao thủ, tránh không thể tranh, không thể không nâng đao lên đỡ, “leng keng”, một tiếng, hoành đao trong tay anh ta đứt làm hai đoạn. Hai bên đều sửng sốt, tướng lĩnh trẻ tuổi kia nhe răng cười độc ác nhào tới, Đoàn Thanh không thể không lui về phía sau tìm binh khí trên đống xác chết để chống cự. Đối thủ cũng không cho anh ta có cơ hội, càng đuổi càng gần, thanh đao sượt qua lông mày anh ta. Đúng lúc này, trong hoàng hôn sâu thẳm đột nhiên vang lên tiếng kèn trầm thấp “ồ ồ ồ…”.
Không phải tiếng kèn của Minh Châu Quân, Đoàn Thanh nhảy về phía sau nửa bước, dùng chân hất lên một tấm chắn. Đối thủ của anh ta cũng không đuổi giết nữa, mà dữ tợn nhổ nước miếng xuống mặt đấy rồi cao giọng:
- Tang tướng quân có lệnh, không cần tham chiến, đi theo ta!
- Không cần tham chiến, không cần tham chiến!
Đám quân Tùy được triệu tập, lần lượt bỏ lại đám Đoàn Thanh, rời khỏi cuộc chiến:
- Tiếp tục hướng về phía trước, phía sau giao cho ta!
Tiếng của Vương Phi lại vang lên từ đằng xa tới, tràn đầy sự lo âu và mệt mỏi.
- Tiếp tục hướng về phía trước!
Mệnh lệnh của Đoàn Thanh không chút do dự, bỏ lại tấm chắn, anh ta nhặt một thanh giáo dài, rồi lại nhập cùng đội ngũ. Tướng địch điều chỉnh bộ thự, chủ soái nhà mình lại không thay đổi quân mệnh. Rốt cuộc ai đúng ai sai, không cần quan quân cấp bậc như anh ta hỏi, anh ta chỉ cần thực thi vô điều kiện, không hơn không kém là được.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khai Quốc Công Tặc
Tửu Đồ
Khai Quốc Công Tặc - Tửu Đồ
https://isach.info/story.php?story=khai_quoc_cong_tac__tuu_do