Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ác Hán
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 335: Đại Chiến Nổ Ra (3)
- C
ố nhân à?
Dương Duy ngớ ra, thầm nghĩ: "Lúc này còn có cố nhân nào tới tìm ta?"
- Có nói tên là gì không?
- Không ạ, chỉ nói có chuyện vô cùng trọng yếu muốn nói cho tướng quân biết.
- Mời hắn vào.
Dương Duy thu lại bảo kiếm, ngồi ngay ngắn trên ghế, một lúc sau thân binh dẫn một người cao chừng tam xích, đầu báo mắt tròn, vai rộng eo nhỏ, người đó cười ha hả:
- Lão Dương, còn nhớ ta không?
Dương Duy nhìn thấy người đó mừng rỡ vạn phần, vội đứng dậy đi nhanh tới, ôm lấy hai cánh tay người ấy:
- Chu Từ, ngươi, ngươi còn sống à?
Chu Từ và Dương Duy trước kia đều nghe lệnh dưới trướng Ngưu Phụ, quan hệ vô cùng mật thiết, sau khi Ngư Phụ chết, quân Lũng Tây đại loạn, Dương Duy và Chu Từ thất tán.
Không ngờ hôm nay trùng phùng ở đây.
Dương Duy vội sai người đi chuẩn bị rượu thịt, kéo tay Chu Từ ngồi xuống, nhìn thật kỹ:
- Lão Chu, mấy năm rồi không gặp, nhìn khí sắc có vẻ không tệ.
- Sao đắc ý như lão huynh hiện nay được?
- Sống qua ngày mà thôi.
Dương Duy thở dài:
- Lão Chu, hiện giờ ngươi ở đâu? Khi đó quân Lũng Tây đại loạn, ngươi biến mất tăm tích, ta luôn nghe ngóng nơi hạ lạc của ngươi, còn tưởng ngươi chết rồi. Mau nói đi, mấy năm qua sống ra sao? Nhớ chết ta rồi.
Chu Từ nghe Dương Duy nói vậy, không khỏi cảm động:
- Khi Ngưu tướng quân bị giết, ta phụng lệnh đóng ở Lâm Thao, về sau ngươi cũng biết, mộ Đổng phu nhân ở Lâm Thao, ta mở một con đường máu, thân bị trọng thương. Đợi dưỡng thương khỏe rồi thì nghe nói Đại công tử lui vào nam sơn, không rõ tung tích. Trong lòng ta trống rỗng, dẫn mười mấy hộ vệ về quê nhà Toánh Xuyên, làm hộ vệ cho người ta.
- Hộ vệ?
Dương Duy nhíu mày:
- Võ ngệ ngươi cao cường vậy mà làm hộ vệ à?
- Không làm hộ vệ thì làm cái gì? Trên người ta đóng dấu quân Lương Châu, Đại công tử đi Tây Vực, lại không biết ngươi ở đâu, ta còn cách nào. Có điều chủ nhân đó đối đãi với ta không tệ, hai năm qua sống cũng tiêu diêu.
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt.
Dương Duy vỗ vai Chu Tử, không hỏi nữa.
Thân binh bê thức ăn vào, Dương Duy đuổi hết thân binh đi, cùng Chu Tử chén qua chén lại, ôn chuyện cũ.
Rượu ngà ngà say Chu Từ đột nhiên hỏi:
- Lão Dương, nghe nói tình hình phía ngươi không tốt lắm?
Đừng thấy Dương Duy uống rượu vào, nhưng không say, đầu óc tỉnh táo lắm, nghe Chu Từ hỏi câu này, hơi rượu tan sạch, đặt chén xuống nhìn thẳng vào Chu Tử lòng thầm nghĩ.
Từ khi tướng quân bị ám sát tới nay đã năm năm, năm năm rồi ta và lão Chu không có tin tức qua lại, đột nhiên hắn xuất hiện ở đây, mà trước đó không lâu Tào Tháo dẫn quân tới Bình Dương. Lão Chu nói hắn ở Toánh Xuyên, nơi đó tựa hồ cũng thuộc về Tào Tháo.
Giữa hai việc này có liên hệ gì không?
Dương Duy không nói, mắt nhìn Chu Từ chằm chằm.
Chu Từ không né tránh mà còn cười:
- Nhìn bộ dạng thì ngươi biết rồi hả?
Dương Duy vẫn không nói.
- Lão Dương nói thực nhé, chủ nhân của ta hiện làm tòng sự dưới trướng Tào Tháo, chính là danh sĩ Toánh Xuyên, Chung Diêu Chung đại nhân. Lý Quách là hạng loạn thần tặc tử, cái khác chưa nói, giết thái sư làm thiên hạ đại loạn, đủ người người tru di, hai tên phản tặc đó không biết kiểm điểm báo quốc, còn đấu đá không ngừng. Quan Trung e khó bảo toàn, ta phụng lệnh chủ công tới đón thiên tử, thảo phạt nhị tặc, nghe nói ngươi ở đây, không muốn ngươi chịu khổ.
Dương Duy nhắm mắt lại, thở dài trong lòng.
Nói thật trước kia hắn quy thuận Lý Quách cũng là bất đắc dĩ mà thôi, có điều hai người đó đối đãi với hắn không tệ, vốn cho rằng Lý Quách có thể giữ vững Quan Trung, nghỉ ngơi dưỡng sức, không ngờ hai kẻ này lại đánh nhau, nay xem ra nếu tiếp tục đi theo, chỉ e..
Dương Duy đã dao động.
Chu Tử nói:
- Tào Châu Mục hiện chiếm cứ ba châu Dự Duyệt Thanh, thực lực hùng mạnh, hơn nữa dùng lễ đãi kẻ hiền, Đại công tử năm xưa cũng khen không ngớt miệng. Quan trọng hơn nữa, bằng vào bản lĩnh chúng ta, khẳng định làm lên sự nghiệp lớn. Tào Châu Mục dùng người không luận xuất thân, theo ông ta, nhất định sẽ bay cao.
- Nếu đã thế sao không đi Tây Vực quy thuận Đại công tử.
- Nếu năm xưa Đại công tử mới tới Tây Vực, chúng ta quy thuận có lẽ kiếm được chút xuất thân, nhưng bây giờ Đại công tử ở Tây Vực trong có họa man tộc, ngoài bị Mã Đằng uy hiếp, e khó bước ra khỏi Tây Vực. Lão Dương, năm xưa chúng ta ở Lũng Tây giao tình không tệ, nay hướng gió thổi về phía Tào công, chính là lúc chúng ta gây dựng sự nghiệp đó.
Dương Duy trầm tư hồi lâu cắn răng hạ quyết tâm:
- Lão Chu, xin hãy trả lời Tào công, chỉ cần binh mã của ông ấy tới Hàm Cốc quan, ta sẽ mở thành đầu hàng.
- Thật chứ?
- Thật.
Chu Từ cười ha hả:
- Lão Dưỡng sau này dứt khoát sẽ không phải hối hận vì quyết định hôm nay.
***********
Thước Âm, lửa cháy ngút trời, lửa cháy bừng bừng bao phủ toàn thành, chiếu đỏ nửa bầu trời.
Tường thành cao lớn theo thế lửa ngày càng dữ dội mà đổ xuống ầm ầm thành đống đổ nát.
Có lẽ chính đang ở thời giao tiếp, nên tân thái thú Võ Uy Từ Thứ chưa kịp bố phòng Thước Âm, cho nên khi đại quân Mã Đằng tập kích, không duy trì được lâu đã thất thủ.
Thành Thước Âm này làm Mã Đằng mất đi người huynh đệ duy nhất.
Thành Thước Âm này chia tách Hà Tây và Tây Vực tận năm năm, làm mười mấy vạn đại quân của Mã Đằng phải luồn lách sinh tồn.
Nay công phá Thước Âm, Mã Đằng không muốn cái cứ điểm chết tiệt này tồn tại nữa, ông ta ột mồi lửa hỏa thiêu Thước Âm, đích thân đốc thúc binh mã, dọc theo Trường Thành tiếp tục đột kích Võ Uy.
Dựa theo thương lượng giữa Mã Đằng và Trương Mãnh, chỉ cần Mã Đằng có thể công chiếm Thương Tùng, hắn lập tức rời Hưu Đồ, liên thủ giáp kích Từ Thứ. Thêm vào Bắc Hung Nô và Khang Cư hiệp trợ, bốn quận Hà Tây sẽ lọt vào tay Mã Đằng.
Mặc dù sau khi Mã Đằng công phá Thước Âm, Quách Hiến nhắc nhở ông ta phải cẩn thận, nhưng Mã Đằng không để vào trong lòng. Theo kế hoạch của ông ta, đợi Đổng Phi tỉnh ra thì bốn quận Hà Tây đã trong tay, chỉ cần giữ chết Ngọc Môn quan, dù Đổng Phi có dốc toàn quân Tây Vực cũng đừng mong tiến vào địa bàn ông ta nửa bước.
Mã Đằng có chủ ý của Mã Đằng.
Có bốn quân Hà Tây, có nguồn ngựa sung túc, có thể mưu đồ Quan Trung, tệ lắm cũng có thể lấy Lương Châu làm gốc rễ, cùng chư hầu Quan Đông so kè một phen.
Có câu binh quý thần tốc, Mã Đằng sau khi chếm được Thước Âm xua quân tây tiến, đại quân thế như phá trúc, nhào bổ vào Thương Tùng. Thái thú Võ Uy Từ Thứ ý đồ điều động đại quân cản bước Mã Đằng, có điều sau ba lần bại trận liên tiếp, đành lui binh về Hư Thứ phòng thủ. Mà lúc này ở Hưu Đồ, Trương Mãnh khởi binh tạo phản.
( Hư Thứ: Một tên huyện cổ nay không dùng nữa, dịch theo âm đọc, không hẳn chính xác)
Đúng với câu nói cổ, họa không đi một mình.
Từ Thứ e là không ngờ Trương Mãnh lại đột nhiên làm phản, thế là luống cuống tay chân, mất đi cách ứng phó. Mã Đằng tất nhiên không bỏ lỡ cơ hội, lập tức chỉ huy quân đánh phá dữ dội, Từ Thứ kiên thủ Hư Thứ tám ngày thì bại trận rút lui.
Oán khí tích tụ năm năm trời, cuối cùng cũng được phát tiết.
Mã Đằng không vì thế mà dừng tay, không đợi hội họp với hậu quân của Quách Hiến, thừa thắng truy kích, xộc thẳng vào Cô Tang. Chỉ cần đoạt được Cô Tang, toàn bộ Võ Uy sẽ thuộc về ông ta, Mã Đằng đợi ngày này quá lâu rồi.
Năm vạn đại quân đi suốt ngày đêm.
Địa hình Võ Uy với Mã Đằng mà nói vô cùng quen thuộc, từ Hư Thứ tới Cô Tang, tổng cổng có hai con đường, một dọc theo Hộ thủy, đường đi bằng phẳng, có điều tốn chừng mười ngày. Một con đường khác là đường nhỏ, đi qua núi Loan Điểu, đường gập ghềnh, nhưng chỉ mất hai ba ngày là tới được Cô Tang.
Mã Đằng hiện giờ không thể chờ đợi được nữa, hơn nữa cũng sợ đêm dài lắm mộng.
Bất kể trước kia cùng Trương Mãnh ước hẹn ra sao, nhưng từ nội tâm mà nói, chẳng một ai muốn có kẻ ngồi ngang hàng với mình, ai chiếm được Cô Tang trước, người đó có nhiều tiếng nói hơn.
Cho nên Mã Đằng phải đoạt được Cô Tang trước khi nó thuộc về Trương Mãnh, ông ta liền bỏ đường lớn đi đường nhỏ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ác Hán
Canh Tân
Ác Hán - Canh Tân
https://isach.info/story.php?story=ac_han__canh_tan