Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 334: Công Nghiệp Chuyên Về Phẫu Thuật
C
hương 334: Công nghiệp chuyên về phẫu thuật
"A? Tổng giám đốc nuôi mèo?"
"Ừ, không nghĩ tới khó nuôi như vậy." Không phải sao? Một con mèo hoang nhỏ, rất độc ác, chậc!
Quản lí cảm thấy, tổng giám đốc gần đây rất lạ. Như lần trước khi nhân viên tụ họp, mọi người cùng nhau đi đánh Golf. Bọn họ thấy trên tay tổng giám đốc đeo một sợi dây màu đỏ, theo bản năng hỏi: "Năm mệnh của tổng giám đốc à?"
Tổng giám đốc cũng nể mặt, nhìn thoáng qua sợi dây màu đỏ, kín đáo cười nói: "Ừ."
Cái nụ cười kia thiếu chút nữa làm đui mù mắt bọn họ! Tổng giám đốc luôn luôn không cười, không nghĩ tới khi cười lại yêu nghiệt như vậy, đẹp trai như vậy!
Nhưng sau đó hắn lại nghĩ, tổng giám đốc căn bản không phải năm mệnh! Hắn đem chuyện này nói cho người của tổng công ty bên kia, tổng công ty bên kia cũng nói gặp phải tình huống đồng dạng như vậy. Mọi người đều cảm thấy sợi dây màu đỏ kia có ý nghĩa rất đặc thù, nhưng không có ai biết, nên bị liệt vào đại án thứ nhất của công ty chưa được giải quyết.
Mục Thiên Dương đem chuyện của công ty an bài thật tốt, liền lấy tờ giấy nhỏ Uyển Tình dùng đi mua thức ăn. Mang theo đồ ăn trở về, anh đắc ý đối với Uyển Tình nói: "Đồ em muốn, giống nhau không ít!"
Uyển Tình giống như gặp quỷ nhìn anh, đi theo anh vào phòng bếp.
Anh đem hai cái túi đầy nguyên liệu nấu ăn đặt lên bàn: "Không nghĩ tới nặng như vậy, bà chủ gia đình thật sự là không dễ dàng: "
Uyển Tình mở túi ra, đem nguyên liệu nấu ăn giống nhau lấy ra: "Anh tự mình đi mua?"
"Ừ.Em trước sửa sang lại một chút, tôi lại đi mua mấy cân hoa quả: "
"Đừng -- "Uyển Tình kêu lên, "Hoa quả em mua: " Muốn gặp tai nạn chết người à! Anh thật sự đi mua thức ăn? Không bị phóng viên chụp được chứ? Cô nghĩ rằng quá nửa là anh kêu thư kí đi mua, làm sao tự mình đi được?
"Mua khi nào?" Mục Thiên Dương hỏi.
"Lúc đi ăn điểm tâm." Áp lực như núi đè lên Uyển Tình.
"Sợ bị người hỏi, còn đi mua?" Mục Thiên Dương trách cứ: "Đi dạo phố đi chơi là tốt rồi, bà chủ gia đình gì đó không cần mua."
Uyển Tình nói: "Tôi ở trường học cũng từng mua hoa quả ăn!"
"Ở đây không giống trường học của em....."Lúc xảy ra chuyện thì trách anh, chính cô lại.....
"Yên tâm, tôi sớm nghĩ đến đối sách! Tôi còn mua một bó hoa, nếu có người quen nhìn thấy, thì nói là đi thăm bệnh!"
Truyện đã được dịch 100 chương chưa public:) nếu ai muốn mua giá siêu rẻ ủng hộ dịch giả cân đường hộp sữa thì gửi gmail: tttukidmh@gmail.com
Mục Thiên Dương:......
Uyển Tình đột nhiên phát hiện trong túi mua đồ có hộp bảo hộ, cô lặng đi một lúc, phẫn nộ cầm lên dể lên người Mục Thiên Dương: "Anh trừ bỏ chuyện này, có thể nhớ rõ chuyện khác hay không?"
Mục Thiên Dương yên lặng đem hộp bảo hộ cất đi: "Tôi đi thay quần áo."
Uyển Tình thở phì phò trợn mắt nhìn anh một cái, thò tay từ trên kệ rút ra một con dao lớn, làm anh sợ tới mức phải bỏ chạy.
Uyển Tình:....
Mục Thiên Dương trở về phòng thay quần áo, thuận tiện tìm cách đặt thứ cần vào đúng vị trí, lại trở lại phòng bếp: "Có muốn tôi hỗ trợ hay không?"
Uyển Tình nói: "Anh đừng gây thêm phiền phức!"
Mục Thiên Dương cảm giác trái tim nhỏ của mình bị chèn vào một con dao, máu chảy ròng ròng. Anh phiền phức như thế nào? Phiền phức như thế nào?!
Anh đứng ở cửa yên lặng một lát, xem cô việc không ngừng, trong lòng rất băn khoăn: "Nơi này chỉ có hai chúng ta, cô để cho tôi làm, cũng không có ai biết."
Uyển Tình liếc anh một cái, cảm thấy cũng có đạo lý. Có người muốn tìm ngược, mình không ngược một chút không phải thực xin lỗi nổi khổ tâm của anh ta sao? Vì thế đưa một khối đậu hủ cho anh, sau đó từ trên bàn lấy ra một con dao: "Cắt thành khối nhỏ!"
???
Cái gì gọi là: "Cắt thành khối nhỏ?"
Mặt Mục Thiên Dương đầy nghi hoặc tiếp đến, một tay cầm đậu hủ, một tay cầm dao, suy nghĩ nửa ngày, đem cái thớt gỗ cầm đến, đặt đậu hủ lên trên, bắt đầu cắt thành từng miếng nhỏ, cắt xong nghĩ muốn cầm đặt vào trong mâm, kết quả không nghĩ rằng lại bóp nát!
Anh vụng trộm nhìn thoáng qua Uyển Tình, may là cô không phát hiện, nhanh tay đưa đống bóp nát kia vào thùng rác! Kết quả do dùng quá nhiều sức, cả đống bị anh bóp nát trong lòng bàn tay. Anh nhìn một chút, đành phải đưa tay đến vòi nước, dùng nước rửa sạch sẽ. Cuối cùng nghĩ một chút, dùng xẻng xúc khối đậu hũ, đem đặt vào trong đĩa.
Uyển Tình đúng lúc quay lại, xem thành quả của anh, tạm được, cũng không quá tệ.
Mục Thiên Dương nhìn cô, biểu tình như muốn tranh công.
Uyển Tình không biết nên khen ngợi anh như thế nào, bất đắc dĩ phải lấy dao trong tay anh, lại nắm lấy nửa khối đậu hũ còn lại trên bàn, dùng lòng bàn tay của mình làm cái thớt gỗ, cứ như vậy cắt xuống!
"A --" Mục Thiên Dương kêu to, tay anh -- không! Bàn tay bà xã tương lai của anh!
Uyển Tình nhấc dao lên, nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy?"
Anh vội vàng cúi đầu nhìn xuống tay cô, không có chảy máu?!
Uyển Tình cố nén ý muốn cười to, lại giơ dao lên, rất nhanh cắt khối đậu hũ thành mảnh nhỏ, sau đó mở vòi nước, đem dao và tay mình rửa sạch sẽ.
Mục Thiên Dương trợn mắt nhìn như chuông đồng, miệng há to đến mức có thể nhét vào một quả trứng gà. Nhìn đến bàn tay non mịn như quả trứng gà của Uyển Tình, hoàn hảo không tổn hao gì, anh mới hồi phục lại tinh thần. Chuyên nghiệp giống như công nghệ phẫu thuật vậy. Anh vẫn nên kiếm tiền thật tốt. Về phần nhà bếp, vẫn nên giao cho Uyển Tình thôi!
"Cái đó....Tôi đi xem tài liệu."
Uyển Tình gật đầu: "Cơm xong rồi tôi sẽ gọi anh."
"Ừ......" Mục Thiên Dương ỉu xìu trở về phòng, nghe được tiếng cười của cô. Dám cười tôi, buổi tối em sẽ biết sự lợi hại của tôi! Không được, phải giấu hai hộp bảo hộ này vào trong phòng tắm, làm cho cô biết mình không phải người có thể giễu cợt!
Sau bữa cơm trưa, hai người cùng nhau ngủ trưa. Sau khi tỉnh lại, Mục Thiên Dương lôi kéo Uyển Tình ooxx. Uyển Tình tức giận hỏi: "Anh không phải đi làm sao?"
Anh nói khoác mà không biết ngượng: "Tôi ngã bệnh, phải nghỉ ngơi."
Uyển Tình muốn nói: Không biết xấu hổ!
Mục Thiên Dương tiếp tục cởi quần áo của cô, cô xiết chặt cổ áo: "Sinh bệnh, thì nên tu thân dưỡng tính, không cần lãng phí tinh lực."
Mục Thiên Dương sửng sốt một lúc, bất đắc dĩ đành phải thả cô ra."Tôi sẽ tĩnh dưỡng nửa ngày, buổi tối nói sau."
Uyển Tình há mồm, không biết nên nói cái gì.
Anh chống đầu nghiêng người nằm bên cạnh, tà mị cười nói: " Không nói lời nào, coi như em đáp ứng rồi."
"Anh có biết xấu hổ hay không hả?" Uyển Tình tức giận, nhào lên áp đảo anh, nhéo hai lỗ tai của anh hung hăng chà xát vài cái. Một lát sau, cô đột nhiên thu hồi hai tay, chột dạ đi xuống giường: "Tôi đi lấy dứa! Trước khi ngủ, có thể ăn!"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Hoạ Thuỷ
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc - Hoạ Thuỷ
https://isach.info/story.php?story=bao_boi_cua_tong_giam_doc__hoa_thuy