Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 5 - Chương 57: Họa Trời Giáng
- Đ
úng là tò mò hại chết mèo, ngươi không nhìn thấy đại ca ta mỗi lần trở về không khác gì bị gãy xương, nằm trên giường không nhúc nhích, cha ngươi chẳng thế à, mỗi lần chúng ta tới vấn an đều mệt mỏi gật đầu, đến kiểm tra học vấn cũng quên. Muốn thì ngươi cứ đi, ta không đi... Ừm, mai tới Đại Từ tự xem bút pháp phóng khoáng của Hoàng Thuyên, đó là bài tập Bành Lễ tiên sinh giao, ta không muốn bị đánh đòn, lão tiên sinh đánh dữ lắm, ta thấy đại ca ta bị lão tiên sinh đánh rồi.
Tô Thức vỗ miệng ngáp dài: - Ngươi thật vô vị, không thấy được đặc sắc nhân gian, nếu ta như mây, tự do tự tại, nếu ta là mưa, thoải mái trút xuống..
- Nếu ngươi là cứt chó sẽ làm màu cho đất chứ gì? Vân Nhị thuận miệng chọc một câu tiếp tục xem sách:
Tô Thức kéo Vân Nhị đi: - Còn sớm, sáng nay có sương, trúc bị đóng sương khó nứt, chúng ta đi tìm trúc làm tiêu đi, đại tẩu của ngươi thật nhỏ nhen, mượn thổi cũng không cho.
Vân Nhị giật tay lại: - Ngươi thôi đi, tiêu của đại tẩu ta là tử trúc tiêu, cực quý, chúng ta mượn chơi cũng phí, lần trước ta lấy trộm cho ngươi thổi, ngươi thổi đầy nước bọt vào đó, làm đại tẩu đau lòng mấy ngày. Nay tậu ấy mang trong bụng cháu ta, ta không muốn làm tẩu ấy giận, ngươi cũng đừng làm càn.
Tô Thức cười hì hì: - Cho nên ta mới tự làm tiêu, đi, mặc áo ấm vào, đừng mặc áo da, cẩn thận thợ săn tưởng ngươi là gấu cho một mũi tên thì thành chết ngu đấy.
Không kháng cự được sự dụ dỗ của Tô Thức, Vân Nhị đành mặc thêm áo bông, xuyên qua tiểu hoa viên, lẻn khỏi nhà, nay Vân gia đang mở rộng, đại tẩu mua thêm rất nhiều đất, làm thêm vài tiểu viện, đến cái ao sen sau nhà trước kia cũng đã thành một phần của hoa viên Vân gia, nhà không nhỏ tẹo như trước, chỗ đại tẩu ở tới chỗ nó rất xa, trống đi không sợ phát hiện.
Bên cạnh Hoán Hoa Khuê có một rừng phượng trúc vĩ rất lớn, mùa đông vẫn xanh ngăn ngắt, kiêu ngạo vươn mình nhìn hoa cỏ ủ rũ xung quanh, nơi này là chỗ vui chơi của hai đứa bọn nó. Khi đi qua nhà Lan quả phụ, thuận tay lấy dao chẻ củi trên tường, sau đó theo con đường nhỏ chui vào rừng trúc.
Rừng trúc lạnh buốt xương, mù đọng trên lá trúc biến thành những giọt nước long lanh, nhìn xa xa thì đẹp đấy, chứ khi nó rào rào rơi xuống chui vào cổ thì cứ gọi là lạnh cứng người luôn.
Tô Thức lạnh tới hai hàm răng va vào nhau cồm cộp, xoa tay liên tục: - Lạnh quá, nếu mặc áo da thì tốt biết mấy.
Vân Nhị giật dao đi trước, hồi xưa ở Đậu Sa trại còn lạnh hơn nó quen rồi: - Bảo đừng mặc cũng là ngươi, giờ thì sướng chưa?
Tô Thức kéo chặt cổ ảo rên hừ hừ theo sau, tìm mãi không thấy đoạn trúc thích hợp, thực ra chả ai dùng phượng vĩ trúc làm tiêu, người ta thường dùng tử trúc hoặc bạch trúc, hai tên tiểu tử vô tri cứ tưởng rằng kiếm đoạn trúc đủ dài là có thể làm tiêu.
Chặt một đống trúc, nhưng toàn bị nứt, Vân Nhị bực mình ném cái dao đi.
Tô Thức đã lạnh lắm rồi, gạt lá trúc ướt bên trên, lộ ra lá khô phía dưới: - Đốt lửa đi, lạnh quá rồi.
Hai đứa gom được một đống lá khô, Tô Thức lấy trong lòng ra cái đánh lửa, thổi phù phù một lúc, có đốm lửa bốc lên, cẩn thận châm lá đốt, cuối cùng cũng có chút hơi ấm.
Vân Nhị rất hứng thú với cái đánh lửa của Tô Thức, cầm lấy thổi cho lửa bốc lên, sau lại tắt đi, chơi không biết chán.
Tô Thức đắc ý khoe: - Cái này ta lấy hết tiền để giành mua được hồi tháng tám đấy, toàn bộ làm bằng đồng, còn khắc hoa văn rất đẹp, vị chưởng quầy còn nói thứ này ở Thành Đô không mấy ai có đâu, châm lên, giữ được một canh giờ không tắt, bấc bên trong tẩm dầu hỏa, biết dầu hỏa không? Ở Tây Vực mới có, cực tốt. Ta tốn hơn bốn trăm đồng, bằng tiên tiêu vặt nửa năm rồi.
Hai đứa mải nói chuyện, quên mất cái đống lửa vừa đốt, thế là lửa cứ thuận theo đống lá khô lan đi, tới khi cảm thấy nóng quá mức quay đầu nhìn đều rớt hàm.
Tô Thức cuống lên, cầm một cành trúc dập lửa, Vân Nhị hoảng hồn tóm cổ áo nó kéo đi: - Chạy mau, lửa lớn lắm, chúng ta không dậm nổi đâu.
Lửa bốc cao, trúc mùa đông vốn khô ráo, lại thêm lá khô phía dưới trợ uy, ngọn lửa cháy rừng rực cao hơn mười trượng.
- Cháy rừng trúc rồi.
Không biết ai hét lên, thế là hương thân bốn phương tám hướng chạy ra ngoài, dùng đủ công cụ dập lửa chạy tới rừng trúc. Bình thường nhiều người thường lấy trúc làm đủ món đồ gia dụng, rất hữu ích, làm sao để nó bị hủy được, vài người có kinh nghiệm nhân lúc lửa chưa cháy đến chặt một khoảng trống trong rừng trúc, dọn lá khô đi, sau đó trơ mắt nhìn số trúc không kịp cứu cháy thành tro.
Lửa cháy tới tận hai canh giờ, đến khi trời tối mới tắt dần, Vân gia là giáp trưởng nơi này, tất nhiên không thể đặt minh ngoài cuộc, mọi người đợi Vân gia đại phu nhân có câu trả lời, vì theo Lan quả phụ thì Tô Thức và Vân Nhị chạy ra khi bắt đầu cháy rừng.
Chẳng cần người ta báo, Lục Khinh Doanh biết hai tên tiểu quỷ gây họa rồi, hiện đang quỳ trong phòng khách chờ xử lý, Tô phu nhân cũng tới, mặt đanh lại, lửa không phải thứ đùa nghịch, nếu vừa rồi không kịp khống chế, những nhà xung quanh cũng bị liên lụy.
- Quỳ ở đó suy nghĩ về việc làm của mình đi, ta xử xong chuyện bên ngoài rồi về nói chuyện với hai đứa. Lục Khinh Doanh giận dữ nói cùng Cát Thu Yên ra ngoài:
Lão Liêu đã mang bánh và trà nước mời các hương thân, trấn an bọn họ, khi Lục Khinh Doanh đi ra, mọi người đều đứng lên nghênh đón, quan gia nương tử gài trâm hoàng hậu nương nương ban cho mà.
- Các vị láng giềng, đều do thiếp thân quản giáo không nghiêm, để đệ đệ làm bừa làm bậy, gây thêm phiền phức cho mọi người, thiếp thân có lời xin lỗi. Lục Khinh Doanh được Cát Thu Yên đỡ nhún mình thi lễ, chuyện này không cách nào tránh được, muốn người ta tha thứ chỉ có cách thành khẩn nhận lỗi thôi, Đại Tống còn chưa có quan nhân ngu xuẩn tới mức hoành hành bá đạo coi thường hàng xóm xung quanh:
Một lão giả được mọi người ủy thác đứng dậy: - Tổn thất không lớn, chẳng qua chỉ là mười mấy mẫu sơn trúc, nhưng nhi lang trong nhà phải hiểu rõ, lửa không thể đùa, lần này không xảy ra chuyện lớn là may mắn lắm rồi đấy.
Lão Liêu chắp tay nói: - Vâng, vâng, tiểu lang quân nhà lão hán gây họa, trong phủ sẽ chịu trách nhiệm, đợi lão hán tính xong tổn thất sẽ có bồi thường, tiểu lang quân đang bị xử phạt rồi, chỉ mong các vị hàng xóm thứ lỗi.
Lão giả gật đầu: - Quan gia đúng là có khí phái quan gia, đều là hàng xóm láng giềng cả, tiểu lang quân cũng là vô tâm, nhớ lần sau đừng nghịch lửa trong rừng là được, vậy bọn lão phu về, phu nhân đang có thai, hãy nghỉ ngơi, không cần tiễn nữa.
Lục Khinh Doanh khách khí vài câu nhờ Lão Liêu thay mình tiễn chân hàng xóm rồi về đại sảnh, Tô phu nhân cầm thước trúc đánh đen đét vào tay Tô Thức, nó đau chảy nước mắt không dám kêu.
- Tô phu nhân bớt giận, đánh nữa tay bị thương đấy, nó còn phải cầm bút lông, cả hai đứa nó từ nhỏ đều được thánh nhân giáo dục, biết việc gì nên làm việc gì không nên làm, lần này cũng là không may, phạt sao chép kinh văn là được.
Tô phu nhân thở hổn hển dừng tay: - Hai cái đứa khốn kiếp này, trong nhà ấm áp không ở lại cứ thích chui vào rừng đốt lửa mới hài lòng, trong nhà không có nam nhân đúng là không được, để bọn chúng phá tung trời lên rồi. Muội tử là người hiểu lý lẽ, tỷ tỷ nghe vậy.
Lục Khinh Doanh nhìn hai tên tiểu tử đang cúi gằm mặt xuống đất: - Người quân tử không hành động mù quáng, làm bừa, hai đứa đã tự hạ thân phận làm việc ngu xuẩn, vậy chép Luận ngữ mười lần, không chỉ chép nguyên văn, còn chép chú giải các đời.
Vân Nhị rên một tiếng: - Tẩu tử, đánh đệ đi.
- Im mồm, phạm lỗi còn có mặt mũi mà mặc cả à, cái tính tùy tiện của hai đứa mà không sửa, sớm muôn gì cũng gây họa lớn. Tô Thức, thời gian tới đệ không được về nhà, cùng Vân Việt cùng ăn cùng ở, xử phạt xong mới cho rời thư phòng. Nhĩ thúc, nhờ thúc trông hộ, chúng nó dám ra khỏi phòng, thúc cứ đánh gãy chân.
Trong nhà chỉ có đám Thương Nhĩ dám đánh hai đứa này thôi, người khác không đủ thân phận.
Tô phu nhân gật đầu liên tục, trước khi đi về còn bợp cho Tô Thức một phát, kéo Tô Triệt vừa hâm mộ vừa sợ rời đi.
Vân Nhị và Tô Thức cúi gằm mặt về thư phòng, Thương Nhĩ đóng cửa sầm một cái, khóa chặt, hai đứa nằm xuống giường, giờ mới sợ, vừa rồi lửa cháy quá dữ dội, chậm chế một chút có khi lan sang mấy nhà xung quanh …
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2