Bàn Long epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 6: Tề Tụ
hi các vị cường giả tụ tập ở Vũ Thần sơn, bản thân Lâm Lôi lại chưa tới kịp.
Từ khi Lâm Lôi bế quan, đã qua hơn một năm, Ma tinh thạch khoáng mạch sớm đã đào hết sạch, ở đó bây giờ đã kiến tạo một tòa thành giản dị rộng vài dặm. Chủ nhân của tòa thành này chính là Lâm Lôi. Mỗi ngày đều có nhiều người sùng bái Lâm Lôi tới bên ngoài tòa thành này chiêm ngưỡng.
o0o
Bên dưới tòa thành, trong vi hình vị diện mật thất.
Bên ngoài vi hình vị diện này, chính là không gian loạn lưu đáng sợ, các vết nứt không gian tùy ý có thể thấy được. Còn bản thân Lâm Lôi chính đang an nhiên ngồi xếp bằng, bình tĩnh tu luyện.
“Đông!” “Đông!”…
Đại địa mạch động phảng phất như tiếng trống đập vào tâm tạng Lâm Lôi, lại như tiếng sấm vang vọng trong đầu. Lâm Lôi lĩnh hội ý nghĩa sâu xa của Đại địa mạch động càng thêm sâu sắc, trong quá trình thôi diễn pháp tắc vô cùng vô tận, từng chút cảm ngộ dâng lên trong đầu.
Đại địa mạch động 256 trọng, chính đang biến đổi hướng tới cảnh giới đại địa mạch động 128 trọng.
“Thành công rồi!” Cũng không biết đã qua bao lâu, trong mắt Lâm Lôi thoáng qua một chút vui mừng: “Thôi diễn lâu như vậy, cuối cùng đã đem Đại địa mạch động dung hợp thành 128 trọng rồi, đơn thuần uy lực, ít nhất tăng vài lần.”
Đừng thấy số lần sóng chấn động giảm đi, mà uy lực trái lại lớn hơn nhiều.
Đại địa mạch động 128 trọng này, so với 128 trọng sóng chấn động đơn thuần lúc trước, uy lực lớn hơn không biết bao nhiêu lần. Dù sao Đại địa mạch động 128 trọng bây giờ, đã đem Đại địa mạch động áo nghĩa hoàn toàn ẩn chứa bên trong. Nếu như có thể chỉ dùng một lần chấn động, lại ẩn chứa tất cả Đại địa mạch động áo nghĩa, lực công kích đó…
Chính là đẳng cấp của thần rồi.
“Tiếp tục.” Lâm Lôi không chút do dự, lại đắm chìm trong cảnh giới kỳ lạ, không ngừng thôi diễn, nhưng lần thôi diễn này độ khó rõ ràng cao hơn nhiều, phải hao phí tinh lực gấp gần mười lần, mới có thể miễn cưỡng khiến hai trọng dung hợp làm một.
o0o
Trong khách sảnh của tòa thành bảo này, tụ tập một nhóm đông người, phu phụ Ốc Đốn, năm huynh đệ Ba Khắc, còn có mấy hài tử Thái Lặc, Toa Toa. Trong các hài tử này còn có các hài tử của năm huynh đệ Ba Khắc, nhóm người trong khách sảnh đều đang đợi Lâm Lôi.
“Phụ thân làm sao còn chưa ra?” Thái Lặc có chút lo lắng nói. Bây giờ Thái Lặc đã cao một mét bẩy, một năm trở lại đây, cơ thể nó cao rất nhanh.
Ốc Đốn cười nhẹ nói: “Thái Lặc, đừng lo lắng, Bối Bối thúc của ngươi đã đi gọi phụ thân ngươi rồi, xem chừng sắp tới.” Hôm nay là mồng hai tháng ba rồi, mệnh lệnh lúc trước của Vũ Thần là trước mồng ba tháng ba phải đến Vũ Thần sơn, Lâm Lôi ít nhất tối nay cũng phải tới.
“Ba Khắc. Ngươi cũng chuẩn bị đi?” Tái Tư Lặc ngồi ở bên cạnh lên tiếng hỏi.
Ba Khắc hơi gật đầu.
Tái Tư Lặc trong mắt lục quanh lóe lên: “Nói thật, ta cũng muốn đi xem xét Chúng thần mộ địa trong truyền thuyết. Đáng tiếc… Thời gian ta tiến nhập Thánh vực quá ngắn, năng lực tự bảo vệ còn xa mới đủ.” Tái Tư Lặc có chút không cam lòng, những cường giả này người nào đều có mong ước đối với tu luyện đỉnh phong.
Không ai sợ hãi một chút nguy hiểm, nếu như tâm chí không đủ kiên định, bọn họ làm sao có thể tu luyện tới Thánh vực cảnh giới?
“Tới rồi.” Tái Tư Lặc trái lại là người đầu tiên phát hiện mấy người Lâm Lôi tới.
Mọi người đều nhìn về phía cửa bên của khách sảnh, bởi vì mấy người Lâm Lôi muốn ra ngoài khẳng định là từ mật thất dưới lòng đất đi ra, đến lúc đó là từ cửa bên tiến vào khách sảnh. Quả nhiên… một lát sau, Lâm Lôi với Bối Bối đứng trên vai nắm tay Địch Lị Á cùng nhau tiến vào khách sảnh.
Lâm Lôi nhìn vào trong khách sảnh liền kinh ngạc. Làm sao đông người như vậy?
“Lão Đại, huynh cùng những người khác gặp gỡ cho thoải mái đi, đợi lần gặp mặt tới, chắc phải mười năm nữa.” Thanh âm của Bối Bối vang lên.
“Mười năm?” Lâm Lôi cảm thấy kinh ngạc vô cùng, thầm nghĩ: “Không phải tiến vào Chúng thần mộ địa sao? Tiến vào một cái mộ địa rồi đi ra, thời gian một tháng còn sợ quá dài, làm sao có thể những mười năm?” Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Bối Bối. Những người khác trong đại sảnh cũng nghi hoặc nhìn Bối Bối.
Bối Bối vô cùng chắc chắn nói: “Chúng thần mộ địa, nghìn năm mở ra một lần, mỗi lần ở trong Chúng thần mộ đại đều cần thời gian mười năm, sau mười năm mới có thể ra ngoài… Đương nhiên, nếu như ngươi chết ở trong Chúng thần mộ địa cũng chẳng có biện pháp.”
“Bối Bối khẳng định là từ vị ở Hắc ám chi sâm mà biết, không thể là giả.” Lâm Lôi trong lòng hiểu rõ, nhưng điều này cũng không khỏi khiến hắn nhíu mày.
Đột nhiên Lâm Lôi cảm thấy tay bị bóp chặt, Lâm Lôi ngoảnh đầu nhìn Địch Lị Á, trong mắt nàng tràn đầy vẻ không cam tâm.
“Xin lỗi.” Lâm Lôi thấp giọng nói.
Lần xuất phát tới Chúng thần mộ địa này, chính là việc mình và Địch Lị Á chia cách mười năm.
“Thiếp không sao, chàng đừng lo lắng cho thiếp.” Địch Lị Á trái lại an ủi Lâm Lôi: “Chúng ta sau này có thời gian ở bên nhau, nhưng Lâm Lôi chàng phải cẩn thận.”
Trong lòng Lâm Lôi, có mục tiêu lên lên tới tu luyện đỉnh phong.
Loại địa phương như Chúng thần mộ địa này, vô số cường giả đến hy vọng tiến vào còn không có cơ hội. Lúc này Lâm Lôi làm sao có thể từ bỏ cơ hội như thế.
“Cám ơn nàng.” Lâm Lôi trong lòng cảm động.
“Trò chuyện với các hài tử đi.” Địch Lị Á nhẹ giọng nói. Lâm Lôi quay đầu nhìn hai hài tử Thái Lặc và Toa Toa của mình: “Bọn chúng hiện tại đều lớn như vậy rồi, đợi ta từ trong Chúng thần mộ địa ra ngoài, bọn chúng đã hơn hai mươi tuổi rồi.”
Biết phải đi lâu như vậy, Lâm Lôi cũng ở cùng với nhi tử, nữ nhi của mình một lúc.
Tới khi ráng chiều phủ xuống.
“Thái Lặc, Toa Toa quay về đi.” Lâm Lôi xoa đầu hai hài tử.
“Vâng!” Thái Lặc, Toa Toa ngoan ngoãn gật đầu.
Ba Khắc ở bên cạnh cũng nhìn Lâm Lôi: “Lâm Lôi đại nhân, sự tình của ta xin nhờ giúp đỡ.” Lâm Lôi nghe xong gật đầu, Ba Khắc này cũng muốn tới Chúng thần mộ địa, bất quá danh sách có hạn định, Lâm Lôi cũng cần đi hỏi một phen mới có thể biết kết quả.
“Địch Lị Á.” Lâm Lôi bước tới ôm chặt Địch Lị Á
“Nhất định phải cẩn thận nhé!” Địch Lị Á nhẹ giọng nói.
Lâm Lôi hơi gật đầu, liền đó hai người nhẹ hôn nhau một cái. Lâm Lôi cùng Bối Bối trực tiếp bay khỏi thành, hướng tới Vũ Thần sơn ở phía tây bay đi.
o0o
Cuồng phong gào thét, Lâm Lôi cùng Bối Bối hóa thành hai đạo hồng quang lao đi giữa không trung.
“Bối Bối, Chúng thần mộ địa này làm sao lại cần mười năm?” Trong khi phi hành, Lâm Lôi không khỏi hỏi Bối Bối.
Bối Bối lắc đầu đáp: “Ta cũng không biết, đó là Bối Lỗ Đặc gia gia nói cho ta. Đúng rồi… Ba Khắc muốn tới Chúng thần mộ địa, nếu như ngươi không có biện pháp, ta có thể đi xin Bối Lỗ Đặc gia gia. Bối Lỗ Đặc gia gia nhất định sẽ đáp ứng.”
“Không vội, trước tiên hỏi Vũ Thần.” Lâm Lôi nói.
Trong lòng Lâm Lôi đột nhiên nghi hoặc, Bối Bối cũng muốn cùng hắn tới Chúng thần mộ địa, hơn nữa Bối Lỗ Đặc đại nhân còn đáp ứng rồi. Lâm Lôi không khỏi lên tiếng hỏi: “Bối Bối, Bối Lỗ Đặc gia gia của ngươi để ngươi tới Chúng thần mộ địa, không lo lắng cho an toàn của ngươi sao?”
Bối Bối bĩu môi nói: “Bối Lỗ Đặc gia gia nói rồi, năm đó người cũng là trải qua cửu tử nhất sinh mới có thành tựu sau này. Người cũng muốn để ta trải qua rèn luyện cho tốt. Hơn nữa ở Chúng thần mộ địa, chỉ cần không quá tham lam, hơn nữa cẩn thận một chút, vận khí không quá sức đen đủi, thì việc bảo mệnh không thành vấn đề.”
Lâm Lôi gật đầu.
Dù sao mấy người Đức Tư Lê, Pháp Ân không phải vẫn còn sống rất tốt sao?
“Tới rồi.” Lâm Lôi đã nhìn thấy Vũ Thần sơn phía xa. Hai người lập tức hạ xuống.
“Nhiều cường giả quá.” Lâm Lôi trong phút chốc liền phát hiện hai mươi mốt vị cường giả đó, nếu như không dưới tình trạng biến thân, trong hai mươi mốt vị cường giả đó có không ít người vượt quá Lâm Lôi, kẻ cả yếu, cũng không yếu hơn bao nhiêu, “Bất quá ta biến thân Long huyết chiến sĩ hình thái, cũng chỉ có Pháp Ân có thể cùng ta đấu một trận.”
Luận lĩnh ngộ pháp tắc, bản thân không bằng Pháp Ân.
Nhưng thiên phú của Long huyết chiến sĩ quá mạnh. Điều này cũng không có biện pháp. Ví như Bối Bối… Thân là Phệ thần thử, thiên phú đó so với Long huyết chiến sĩ còn đáng sợ hơn nhiều.
“Thật là nhiệt náo.” Lâm Lôi phát hiện hai mươi mốt vị cường giả đó, không ngờ có mấy vị đang ở giữa không trung quá chiêu, đột nhiên một đạo thanh âm sang sảng vang lên: “Ha ha… Lâm Lôi, cuối cùng ngươi cũng tới rồi. Đám người chúng ta chỉ thiếu mỗi mình ngươi.”
Lâm Lôi lập tức hạ xuống.
Lúc này đã vào buổi tối, trên mặt đất trống có không ít bàn ghế. Nhiều cường giả đang cùng nhau uống rượu đàm luận. Có người hứng chí lên, còn trực tiếp ở giữa không trung tỷ thí một phen. Những tuyệt đỉnh cường giả này, bình thường rất ít tụ tập ở một nơi.
“Xin lỗi. Ta tới muộn.” Lâm Lôi cũng hơi ngượng, vội chào hỏi.
Pháp Ân mỉm cười tiến tới: “Không sao, lão sư người hiện tại cũng sẽ không tiếp chúng ta. Phải tới sáng sớm mai, lão sư mới tới gặp chúng ta. Tối nay, đám người chúng ta tụ tập ở đây, náo nhiệt một phen.”
“Hắn chính là Lâm Lôi?”
Không ít cường giả đang uống rượu đều hướng ánh mắt tới Lâm Lôi.
Đây đều là các cường giả tiềm tu mấy nghìn năm, bình thường người mới của mỗi lần bọn họ sẽ không quá quan tâm. Nhưng… Đại danh của Lâm Lôi thực sự quá vang dội. Đặc biệt Lâm Lôi còn là Chung cực chiến sĩ Long huyết chiến sĩ, điều đó khiến những cường giả tiềm tu này không dám xem nhẹ.
“Các vị.” Pháp Ân cười nhẹ đứng lên, tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía Pháp Ân.
Ngay cả mấy đôi cường giả đang tỷ thí phía trên cũng hạ xuống. Pháp Ân cười nhẹ nói: “Nơi đây phần lớn mọi người đếu chưa gặp Lâm Lôi, buổi chiều không phải các ngươi vẫn đàm luận về Lâm Lôi sao? Hiện tại hắn đã tới rồi. Đúng rồi. Khắc Lôi, ngươi không phải vẫn hò hét, muốn biết được sự lợi hại của Long huyết chiến sĩ sao?”
“Biết được sự lợi hại của Long huyết chiến sĩ?” Khóe miệng Lâm Lôi không khỏi hiện lên nụ cười.
“Đáng tiếc là Long huyết chiến sĩ, không phải Bất tử chiến sĩ.” Một thanh âm sang sảng vang lên, chỉ thấy một nam tử tóc ngắn kim sắc thân hình cường tráng đứng dậy. Hắn mặc một chiếc áo không tay, cơ bắp đáng sợ khiến chiếc áo hư muốn rách tung ra.
Nam tử tóc ngắn kim sắc này nhìn Lâm Lôi, cười nói: “Lâm Lôi, để ta tự giới thiệu một chút, ta tên là Khắc Lôi. Bình thường đều tu luyện ở hải đảo Bắc hải, sớm nghe nói đại danh Long huyết chiến sĩ, lòng vẫn rất ngứa ngáy, muốn cùng Lâm Lôi ngươi tỷ thí, không biết…”
“Có thể.” Lâm Lôi mỉm cười nói.
“Thống khoái.” Kim phát Khắc Lôi ánh mắt sáng lên, liền đó cơ bắp chấn động, chỉ nghe thấy ‘Bồng’ một tiếng, chiếc áo trực tiếp nát thành bụi phấn, da thịt hắn không ngờ phảng phất như hóa thành kim loại, phát ra ánh sáng bóng của kim loại.
Pháp Ân nói với Lâm Lôi: “Khắc Lôi này, tu luyện cũng là Đại địa pháp tắc, bất quá luận phòng ngự, hắn so với Hắc Đức Sâm phải mạnh hơn mười lần.”
Lâm Lôi mỉm cười: “Ta biết.”
“Nhìn da thịt của Khắc Lôi này hóa thành kim loại, có điểm giống với Đại địa thủ hộ thánh khải. Đại địa thủ hộ thánh khải cấp bậc Thánh vực cũng sáng bóng tương tự kim cương.” Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ. Một chiến sĩ, phòng ngự có thể đạt tới mức đáng sợ như vậy, đích xác là siêu cấp cường giả.
Lâm Lôi vung tay lấy ra Tử Huyết nhuyễn kiếm.
“Lâm Lôi, ngươi biến thân đi.” Kim phát Khắc Lôi lớn giọng nói.
Lâm Lôi lắc đầu nói: “Tạm thời không cần.”
Khắc Lôi có chút không cao hứng, hừ một tiếng nói: “Lâm Lôi, ngươi cũng thật là tự tin.” Nói xong Khắc Lôi trực tiếp phóng lên trời. Nơi này là Vũ Thần sơn, bọn họ tỷ thí cũng không dám phá hoại, tự nhiên mỗi người đều bay lên không trung tỷ thí.
Lâm Lôi chớp động liền tới giữa không trung, tốc độ so với Khắc Lôi nhanh hơn một bậc.
“Ha Hắc ám giáo đình… Đến đi.” Khắc Lôi đứng giữa không trung hưng phấn hét lớn một tiếng, sau đó cả người khóa thành một đạo tàn ảnh lao tới Lâm Lôi, hữu quyền ung dung đánh ra, phảng phất như xuyên qua không gian, mang theo tiếng rít đáng sợ, đánh về phía Lâm Lôi.
Nơi quyền đầu đi qua, không gian không ngờ sinh ra những gợn sóng.
“Ừm?” Lâm Lôi sắc mặt biến đổi, Lâm Lôi vốn chuẩn bị sử dụng Phong ba động, nhưng nhìn uy lực của một quyền này, Lâm Lôi bị bức phải lập tức cải biến chiêu thức.
Thân hình bay ngược lại, đồng thời Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay phảng phất xuyên qua không gian, phàm là nơi Tử Huyết nhuyễn kiếm đi qua, không gian lúc thì đình trệ chậm chạp, lúc thì sinh ra điệp ảnh hỗn loạn, trên mũi Tử Huyết nhuyễn kiếm còn ngưng tụ không gian nhận, không gian chung quanh đều sinh ra những gợn sóng rõ ràng.
Phong chi áo nghĩa… Phong đích luật động đệ nhị tầng!
“Bồng!”
Tử Huyết nhuyễn kiếm trực tiếp chém vào quyền đầu lấp lóe ánh sáng kim loại đó.
“Choang…” Sức mạnh đáng sợ xuyên qua Tử Huyết nhuyễn kiếm trực tiếp truyền tới, đấu khí trên thân Lâm Lôi dâng lên Mạch động phòng ngự hộ thể mới làm tan lực xung kích đáng sợ đó. Còn Khắc Lôi cũng bay ngược ra sau, trên quyền đấu của hắn đã có một tia huyết ấn nhàn nhạt, cả làm hắn bị thương cũng không được.
“Lực phòng ngự thật đáng sợ, đơn thuần về độ thuần của phòng ngự, hắn là đã vượt qua Bất tử chiến sĩ.” Lâm Lôi trong lòng thầm kinh ngạc.
“Lâm Lôi, ta nhận thua.” Thanh âm của Khắc Lôi vang lên: “Tên Lâm Lôi này cũng thật là quái vật, không biến thân đã lợi hại như vậy rồi, một khi biến thân, ta ngay cả lực phản kích cũng không có.” Miệng nói vậy, Khắc Lôi liền trực tiếp hạ xuống phía dưới.
Bàn Long Bàn Long - Ngã Cật Tây Hồng Thị Bàn Long