Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tuyệt Thế Đường Môn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 189: Tâm Linh Phong Bạo
H
oắc Vũ Hạo tỏ vẻ buồn cười thốt lên:
- Bình định sao lại thành thế này? Bị đuổi chạy như vịt.
Kha Kha bên cạnh bất mãn gắt lên:
- Ê! Đừng có thấy trước mặt như thế mà chỉ trích, ta cho ngươi biết, đó là bọn họ đang trúng kế của ta đó. Cái túi nhỏ của bọn chúng có là cái gì chứ. Một vạn binh mã chủ lực của chúng đã rơi vào vòng vây đại quân rồi, nhiều lắm là nửa canh giờ viện binh của chúng ta sẽ kéo tới, lúc đó một tên cũng đừng mong thoát được.
Hoắc Vũ Hạo khinh khỉnh nói:
- Ngươi cho rằng, các ngươi có thể cầm cự nửa canh giờ để nhìn thấy thắng lợi cuối cùng sao?
Quất Tử hơi cúi đầu, nói:
- Việc này cũng do ta sơ suất, đánh giá quân lực kẻ địch không đúng. Không ngờ họ lại truy kích gay gắt như thế, còn phái ra hơn trăm tên hồn đạo sư khống chế chúng ta. Hiện tại rất phiền toái, chúng ta đã tiêu hao rất lớn. Các ngươi nhanh chạy đi, với thực lực của ngươi, không có hồn đạo sư quấn lấy, muốn thoát khỏi trùng vây này thì không thành vấn đề.
Vương Đông trước sau vẫn đánh giá Quất Tử, hắn không thể không thừa nhận, nàng quả là cô gái rất đẹp, nhất là làn da, cực kỳ mịn màng như nước mặt hồ. Vừa nghe Quất Tử nói thế, hắn lạnh nhạt cất lời:
- Nếu chúng ta muốn đi, cũng không cần lao đầu vào đây.
Quang mang nhàn nhạt lóe ra, gương mặt Hoắc Vũ Hạo toát ra thần quang lạnh lẽo băng hàn.
- Quất Tử tỷ, cho ta biết hồn đạo sư truy binh có cấp bậc gì? Xét theo đánh giá của Học viện Nhật Nguyệt.
Quất Tử cũng tỏ ra là thống lĩnh dày dạn kinh nghiệm của chi tinh binh hồn đạo sư này, kềm nén tình cảm dao động trong lòng, trầm giọng nói:
- Đều là hồn đạo sư cấp 4, thủ lĩnh là một gã hồn đạo sư cấp 5. Trang bị chủ yếu là hồn đạo khí cấp 4, trang bị cấp 5 không quá 5 món. Bị chúng ta xử lý hết một đám, số lượng còn lại ước chừng 80 người.
Hoắc Vũ Hạo suy tư chốc lát, lại hỏi:
- Nếu không có đám hồn đạo sư đó quấy nhiễu, các ngươi bị đại quân vây công có thể cầm cự bao lâu?
Không đợi Quất Tử, Kha Kha đã tiếp lời:
- Chúng ta đều đã tiêu hao rất nhiều hồn lực, chỉ còn không đến 30%. Hiện tại lại không có định trang hồn đạo khí, dù cho không có đám hồn đạo sư quấy rầy, bị đại quân công kích nhiều lắm cũng chỉ có thể kiên trì một khắc là kiệt lực thôi.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu:
- Ta hiểu rồi. Quất Tử, ngươi tiếp tục chỉ huy, lấy ngọn núi này làm công sự, tự bảo vệ bản thân. Từ lúc này, chiến thuật của chúng ta chỉ có một, chính là kiên trì đợi viện binh. Các ngươi khẳng định có viện binh?
Quất Tử nói:
- Chắc chắn! Chiến thuật lần này vốn do ta đề xuất, ba vạn đại quân đang mai phục ngoài kia, chi tinh binh hồn đạo sư này vốn là để dụ địch. Quân địch còn chưa biết viện binh của chúng ta đang kéo tới, lúc nãy ta cũng đã phát đi tín hiệu, không tới nửa canh giờ nữa, chắc chắn đại quân sẽ đến.
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Được, vậy cứ dựa theo chiến thuật của ngươi mà tử thủ. Tình hình hiện tại các ngươi muốn phá vây là rất khó, chỉ có thể dựa vào địa hình hiểm trở thủ vững mới có cơ hội.
Bên cạnh Quất Tử, một gã hồn đạo sư trẻ tuổi tức giận thốt lên:
- Thủ? Thủ thế nào chứ? Hồn lực đều đã tiêu hao gần hết, kẻ địch còn có hồn đạo sư trước mặt lấy chúng ta ra làm bia tập bắn, chắc chắn đến lúc chúng ta tiêu hao ngay cả hồn đạo hộ tráo cũng không sử dụng được, chi quân đội kia sẽ nhất tề xông lên.
Lúc này, hai cánh quân địch đang nhanh chóng khép lại, có lẽ khoảng một khắc nữa, cả bọn sẽ phải đối diện ngay trước mặt.
Xem Tuyệt Thế Đường Môn chương 189 tại luyentruyenchu.blogspot.com
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Đám hồn đạo sư giao cho chúng ta. Kha Kha, ngươi cấp cái này cho mọi người, nhân dịp quân địch còn chưa công kích tới, tận khả năng hồi phục càng nhiều hồn lực càng tốt.
Vừa nói, hai tay không ngừng lấy ra cả đống hồn đạo khí ném chính xác về phía tay của những hồn đạo sư xung quanh.
Tất cả giống nhau, đều là bình sữa cấp 4.
Kha Kha cũng nhận một mớ bình sữa, ngạc nhiên thốt lên:
- Vũ Hạo, sao ngươi lại mang nhiều bình sữa theo người? Không lẽ muốn đổi nghề làm vú em hả?
Hoắc Vũ Hạo trợn mắt đến nhăn cả trán, Quất Tử và Vương Đông đứng bên cạnh vừa nghe nàng hỏi, dù không khí đang khẩn trương cũng không khỏi bật cười ra tiếng.
- Cái gì mà vú em chứ? Bình sữa là hồn đạo khí có giá nhất, bình thường ta không có gì làm thì chế tạo một ít, chuẩn bị đem đi làm giàu, cũng có dịp thì ứng biến cho bản thân tự dùng. Các ngươi dùng xong phải trả lại cho ta, chi phí thuê bình ta tính sau. Vương Đông, chúng ta đi.
Hắn xấu hổ kéo tay Vương Đông, lao ra ngoài nhắm hướng tiểu đội hồn đạo sư trong quân địch.
- Vũ Hạo.
Quất Tử chỉ vừa kịp gọi một tiếng, cả hai tên kia đã lao ra ngoài mất.
Tên thanh niên lúc trước còn lớn giọng bài bác cũng ngơ ngác:
- Bên đó là 80 hồn đạo sư đó a! Hai tên kia đi tự sát à?
Quất Tử nháy mắt nổi giận quát lên:
- Câm miệng. Tự sát? Ngươi dám xung phong không?
Không hiểu vì sau, khi hắn nắm tay Vương Đông lao ra khỏi triền núi, mở ra hồn đạo khí phi hành đối diện thiên quân vạn mã tìm mục tiêu là hơn 80 hồn đạo sư, bản thân hắn lại thấy nhiệt huyết trong người sôi trào mãnh liệt.
Kế hoạch Cực Hạn Đan Binh có mục tiêu gì chứ? Chính là: sức một người chuyển biến cục diện chiến tranh.
Mà lúc này, Hoắc Vũ Hạo lần đầu tiên chân chính tham dự một trận chiến quy mô quân đoàn a!
Xạ nhân tiên xạ mã, cầm tặc tiên cầm vương. Không thể nghi ngờ, quân địch dù đông hơn vạn người, nhưng tiểu đội hơn 80 hồn đạo sư này chính là hạch tâm. Một khi xử lý hoàn toàn đám hồn đạo sư đó, khiến địch nhân thiếu đi uy hiếp từ xa, những hồn đạo sư trên núi mới có thể cầm cự lâu hơn.
Ánh mắt tràn ngập kiên nghị, Hoắc Vũ Hạo không chút sợ hãi trước quân lực đối phương, mà ánh mắt Vương Đông cũng bình tĩnh đáng kinh ngạc, bình tĩnh đến lãnh khốc vô tình. Hai thân ảnh lao ra, cứ như hai cánh diều lượn lờ đan vào những địa hình phức tạp ở đồi núi mà tiến sát kẻ địch. Những hồn đạo sư bên dưới cũng bị bất ngờ một chút, lúc này mới bắt đầu lấy ra hồn đạo khí bản thân, chuẩn bị công kích.
Một luồng sóng gợn vặn vẹo từ trên trán Hoắc Vũ Hạo khuếch tán ra. Tốc chiến tốc thắng là mục tiêu duy nhất, Tinh Thần Kiền Nhiễu phát động.
Tinh thần lực chất biến, mọi hồn kỹ Linh Mâu đều tiến hóa. Dưới tác dụng quấy nhiễu của tinh thần lực cường đại, những hồn đạo sư tu vi Hồn Tông, Hồn Vương đều cảm thấy hoa mắt, hồn đạo khí trong tay chợt trở nên nặng nề chậm chạp, tầm nhìn cũng bị hạn chế, không thấy rõ được mục tiêu.
- Ta trước, ngươi sau.
Thân hình Hoắc Vũ Hạo lóe lên, chắn phía trước Vương Đông. Vương Đông hai tay ôm thắt lưng hắn, hai thân thể dán sát vào nhau, Hạo Đông lực duy trì tốc độ di chuyển rất cao. Người quan sát có thể thấy rõ hai cánh tay Vương Đông đều hiện kim quang, giống như Hoắc Vũ Hạo mang thêm một cái thắt lưng màu vàng.
Hoắc Vũ Hạo vừa đến liền phủ đầu địch nhân bằng một kích cường hãn vô cùng. Tay phải vồ xuống, một trảo ảnh ám kim to đùng nháy mắt xuất hiện trên không trung, dài đến 6m, chợt lóe lên rồi biến mất. Ít nhất năm tên hồn đạo sư trong cái chớp mắt đó hóa thành những lát thịt, máu tươi vương vãi khắp nơi.
Đúng lúc này, bích quang mãnh liệt từ trên người Hoắc Vũ Hạo toát ra, hào quang bích lục khuếch tán ra xung quanh, vừa lóe đã thu, nhưng đã đủ để đóng băng những lát thịt vừa bị cắt ngọt trên mặt đất, thậm chí còn ngưng kết luôn những đạn pháo công kích vừa bùng nổ lao đến cả hai.
Vô số kim quang sau lưng Hoắc Vũ Hạo lóe lên, Điệp Thần Trảm đao khí phóng ra. Được Tinh Thần Tham Trắc hướng dẫn, mỗi một luồng đao khí đều như có mắt, chính xác chém vào những khối thịt đã bị đóng băng, đẩy chúng nó bay tán loạn tứ phía.
Hoắc Vũ Hạo giơ cao tay trái, ánh sáng băng bích lóe lên rồi thoắt biến mất, vô số tiếng nổ ầm ầm bạo liệt từ bốn phương tám hướng vang lên.
Băng, đã bị Băng Bạo kích nổ. Dù những thi thể băng đó chưa hề bị tay trái Hoắc Vũ Hạo chạm vào, nhưng vẫn có một lực bùng nổ nhất định, chỉ là uy lực sẽ kém đi nhiều.
Hoắc Vũ Hạo cũng không chỉ trông cậy những đám băng bạo liên tiếp này mà kích sát toàn bộ địch quân, chủ yếu là để cấp cho hai người một cơ hội đột kích.
Băng bay tán loạn nổ tứ phía, hắn đưa tay ra sau hoành thân xoay người lắc ra sau Vương Đông, mạnh mẽ ôm chặt Vương Đông vào lòng.
Khoảnh khắc này, Vương Đông cảm thấy Hoắc Vũ Hạo thô bạo như muốn dung hợp thân thể hắn, nhưng không đợi hắn phản ứng, một lực đẩy mãnh liệt kinh khủng từ sau lưng Hoắc Vũ Hạo chợt bạo khởi, đẩy cả hai bay tới trước nhanh như điện xẹt. Chính là hồn đạo thôi tiến khí của Hoắc Vũ Hạo.
Từ khi mới xuất hiện trực tiếp dùng Ám Kim Khủng Trảo mở đường, cho đến dùng Băng Bạo phối hợp Điệp Thần Trảm của Vương Đông, trước đó còn là Tinh Thần Kiền Nhiễu ảnh hưởng quân địch, tất cả đều vì đột kích ngay lúc này.
Gương mặt Vương Đông kề sát ngay mặt Hoắc Vũ Hạo, hắn có thể nhìn thấy đáy mắt Vũ Hạo dày đặc kim quang. Vận Mệnh nhãn trên trán cũng mở ra, ánh mắt nhìn hắn đã hiểu hắn muốn làm gì.
Đó là hồn đạo thôi tiến khí cấp 6 a! Được Hoắc Vũ Hạo cải tiến, lực đẩy cường đại đưa cả hai thoắt cái lao vào giữa đám người kia.
Đôi cánh của Vương Đông hoàn toàn mở ra, hồn kỹ Sí Dực Trát Đao biến thành lưỡi đao tu la, phối hợp với hồn đạo thôi tiến khí, cả hai lướt qua, đã để lại mười thi thể, rất nhiều hồn đạo khí cũng bị cắt nát.
Chỉ công kích duy nhất một hướng, cả hai đã nhảy vào chính giữa đội hình 80 hồn đạo sư.
Những hồn đạo sư lúc này đều đã kịp phản ứng, nhiều tên hồn đạo sư cận chiến nhanh chóng lao đến hai người, ý đồ ngăn cản bọn họ. Những tên khác đều đổi lấy hồn đạo khí tầm gần, chuẩn bị nã đạn pháo vào hai kẻ đột kích.
Nhưng, bọn họ chẳng có cơ hội đó.
Hoắc Vũ Hạo nếu để cho họ làm được, vậy thì chẳng xứng là Cực Hạn Đan Binh, cũng không cần thiết phải lao đầu vào đây.
Trên sườn núi, Quất Tử chỉ huy binh lính nhanh chóng hấp thu hồn lực từ bình sữa cấp 4, vừa chăm chú quan sát chiến sự bên phía Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông. Chỉ cần thấy bọn họ gặp nguy hiểm, nàng sẽ không tiếc hết thảy xông lên, dù cho có chết, cũng muốn chết cùng một chỗ với hắn. Người nam tử này, lại một lần nữa vì nàng mà chiến đấu quên mình.
Lúc này, trong đầu nàng không ngừng vẩn vơ những hình ảnh đủ thời điểm ở cùng Hoắc Vũ Hạo, rốt cuộc nàng không giữ được bình tĩnh.
Mà cũng đúng lúc này, nàng cũng được chứng kiến một màn khó quên.
Đôi cánh bướm lặng lẽ biến mất, màu lam kim rực rỡ trong không trung tiêu tán, Vương Đông được Hoắc Vũ Hạo ôm lấy đồng thời rơi xuống đất, nhưng ngay sau đó, trong tay Vương Đông xuất hiện một cây búa đen tuyền, võ hồn thứ hai: Hạo Thiên Chuy.
Ánh sáng lóa mắt từ đó phóng ra.
Một luồng sáng hư vô khó hình dung, không gian xung quanh như lặng lẽ tiêu biến, chỉ còn lại một thân ảnh mờ ảo, thân thể trong suốt, không rõ diện mạo, hai tay như nâng lên.
Một khắc đó mọi vật đều yên lặng, thân ảnh mờ ảo đột ngột có biến hóa, hai mắt sáng rực.
Cả thân hình trong suốt, đôi mắt sáng rực rất rõ ràng. Một đôi mắt khó có bút mực nào miêu tả được, kim quang sáng chói như hấp thụ toàn bộ ánh mặt trời trên thiên không, ánh sáng chung quanh cư nhiên trở nên mờ tối ảm đạm.
Trên trán thân ảnh hư vô kia, một con mắt thứ ba chậm rãi mở ra, kim quang chiếu sáng không gian mờ tối. Một chuôi búa màu vàng kim từ hư không xuất hiện ngay trên đầu thân ảnh nọ, rồi nháy mắt vỡ tung, hóa thành vô số thanh búa nhỏ hơn, rồi lại lần nữa hóa thành kim quang. Ngay sau đó, một vòng sáng kim quang kỳ dị từ thân ảnh hư vô kia khuếchh tán.
Linh Mâu dung hợp cùng Hạo Thiên Chuy: Tâm Linh Phong Bạo.
Mọi thứ dường như đều trở nên bình thản, nhưng mọi nơi kim quang quét qua, không khí lại xuất hiện những vết nứt như mạng nhện, không gian như muốn sụp đổ, khắp nơi giăng đầy những cái khe không gian đen ngòm, tách những hồn đạo sư dưới kia thành những khu vực khác nhau.
Kim quang lan ra ước chừng trăm mét, mới dần dần tan đi, những chuôi búa nhỏ vàng kim cũng tiêu thất kỳ dị. Có điều, những hồn đạo sư vừa mới chuẩn bị phát động công kích, đều như bức tượng điêu khắc chôn chân tại chỗ không hề nhúc nhích. Bất kể hồn đạo sư cấp 4 hay cấp 5, tất cả đều giữ yên động tác hiện tại của mình.
"Phụp!"
Bảy cái đầu lâu của bảy người đứng gần Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông nhất đột nhiên nổ tung, máu bắn tứ tung, bảy cỗ thi thể mềm nhũn ngã xuống.
Tiếng vang đó như là khởi đầu của một điệu hợp xướng, nhanh chóng lây lan khuếch trương ra xung quanh. Một bức tranh đầy máu được vẽ nên một cách kinh khủng, từng cái đầu người nháy mắt nổ bùm, toàn bộ hồn đạo sư trúng đòn lúc trước không có ngoại lệ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tuyệt Thế Đường Môn
Đường Gia Tam Thiếu
Tuyệt Thế Đường Môn - Đường Gia Tam Thiếu
https://isach.info/story.php?story=tuyet_the_duong_mon__duong_gia_tam_thieu