Chương 351 : Thượng Vị Giả
ộc Cô Cửu Tà đột nhiên phát hiện ra sự khác thường của Vu Nhai, lười biếng nói. Hắn thấy, khẳng định tim Vu Nhai còn ở nơi này.
Vu Nhai không để ý đến hắn, mà chú ý kỹ phía bên trong cơ thể.
Lần này cũng không phải là ký ức gì đó lại kéo tới, mà là Huyền Binh Điển đột nhiên run rẩy. Không chỉ là Huyền Binh Điển, Thôn Thiên Kiếm còn từ trong Huyền Binh Điển bay ra, cũng run rẩy mãnh liệt. May là không giống như ngày thường trực tiếp xông ra ngoài. Xem ra Thôn Thiên Kiếm cũng biết bắt nạt kẻ yếu. Hắn cũng không tin, Độc Cô gia không có thứ gì khiến Thôn Thiên Kiếm cố kỵ!
Đúng vậy, trong Độc Cô Kiếm Vực có Thần Binh mà Thôn Thiên Kiếm muốn. Nhưng nó không dám xông loạn đụng loạn giống như trước.
Một lát sau, Huyền Binh Điển và Thôn Thiên Kiếm hình như đều cảm giác được chuyện không thể làm, đều tạm thời trở nên yên tĩnh.
Ở trong mắt Độc Cô Cửu Tà, Vu Nhai đã cũng từ kích động dần dần khôi phục lại sự bình tĩnh. Kiếm Điêu hạ xuống kiếm hoàn thứ chín.
- Chuyện lần này nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Trước khi kết quả điều tra chưa có, ngươi không nên rời khỏi Kiếm Thành.
Người Hình Kiếm Các đều khiến người ta e ngại. Độc Cô Chiến U vừa hạ xuống đất, lập tức có người tiến lên đón. Tất cả đều cung kính. Sau khi dặn dò vài câu, hắn liền dẫn thủ hạ của hắn và đám người Độc Cô Cửu Tiên muốn rời khỏi đó.
- Ách, không cần ta phối hợp điều tra sao?
Vu Nhai ngây người nói.
- Căn cứ vào tình hình ngươi đã nói, ta sẽ điều tra rõ ràng, xem tất cả những gì ngươi nói có phải là thật hay không. Trong lúc ngươi có thể tự do hành động!
Độc Cô Chiến U gật đầu, không nói hai lời, dẫn người liền rời đi, chỉ để lại hai người Độc Cô Cửu Tà và Vu Nhai nhìn nhau.
- A, Độc Cô Nhai, ngươi tự do hành động, muốn đi đâu thì đi. Đương nhiên, nếu đi vào bên trong kiếm hoàn thứ bảy vẫn tương đối phiền phức. Thôi đi, trước hết ngươi ở trong kiếm hoàn thứ tám và thứ chín chơi đùa một chút, nhớ lại những năm tháng trước đây. Ta giúp ngươi thông báo với Cửu Huyền. Chắc hẳn nàng cũng đã giúp ngươi tra xét không ít thứ!
Độc Cô Cửu Tà nói xong, đã muốn chạy đi. Chỉ có điều hắn đã bị Vu Nhai kéo lại.
- Ta nói, để ta tự do hành động, các ngươi không sợ ta chuồn mất sao?
- Chiến U thúc nghĩ ngươi muốn nắm bắt cơ hội quay về dòng họ Độc Cô gia, tất nhiên sẽ không nghi ngờ ngươi rời đi. Ta… cũng tin tưởng lấy tính cách của ngươi chắc chắn sẽ không rời khỏi đây.
Độc Cô Cửu Tà cười hắc hắc nói, thân hình lóe lên rồi biến mất.
Vu Nhai chỉ ngây người đứng ở trên ma thú bay xa lạ, lặng lẽ không nói gì.
- Lấy thực lực của Độc Cô Chiến U, tại sao muốn tự mình đưa ta đến nơi này? Tại sao lại muốn tự mình giúp ta điều tra? Thậm chí còn không khống chế ta, cho ta tự do?
Vu Nhai thì thào tự hỏi.
Trên đường đi, hắn đã sớm ý thức được vấn đề này. Chẳng lẽ thật sự chỉ là để ý tới mặt mũi của Độc Cô Cửu Tà? Hay do thủ đoạn đả thương ba người Độc Cô Cửu Tiên của mình, cho dù ở trong Độc Cô gia cũng thuộc dạng hiếm thấy? Hoặc là Độc Cô Chiến U cũng biết phụ thân mình là ai?
Phải biết rằng, Đan Đạo Hùng đã nhìn ra được, có thể khiến cho Đan Đạo Hùng tôn sùng, ở Độc Cô gia, địa vị phụ thân hắn khẳng định cũng không bình thường.
Về phần Độc Cô Cửu Huyền, Vu Nhai tiếp tục tác phong không tự mình đa tình của hắn. Có lẽ bởi vì Độc Cô Cửu Huyền đã hứa sẽ trợ giúp hắn một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không quá tận tâm. Hai người chỉ là bình thủy tương phùng mà thôi.
Vu Nhai lắc đầu, cũng lười suy nghĩ nhiều, luôn điều tra manh mối suốt một ngày đêm.
Đối, năm đó người chịu trách nhiệm phế bỏ huyền khí toàn thân của mẫu thân, cũng lấy huyền khí của mẫu thân đi chế luyện huyền kiếm hình như ở ngay trong kiếm hoàn thứ chín. Hừ, ta cũng sẽ không gửi gắm hy vọng vào Hình Kiếm Các...
...
- Chiến U thúc, tại sao ngài đối với Độc Cô Nhai tận tâm như thế? Hình như ngài không nhất thiết phải đặc biệt trở về một chuyến?
Độc Cô Cửu Tà đuổi kịp Độc Cô Chiến U, hỏi vấn đề Vu Nhai nghi hoặc. Dọc đường đi hắn cũng rất nghi ngờ.
- Nếu như hắn có thể trở về đến Độc Cô gia, hắn khẳng định có thể nhận được kim bào. Thiên phú của hắn đặc biệt hiếm thấy.
- Ách, nhưng từ trước tới nay Độc Cô gia chưa từng có kim bào nào không sử dụng Kiếm Huyền Binh!
Độc Cô Cửu Tà khẽ nhíu mày nói.
Trầm mặc một hồi, Độc Cô Chiến U thở dài nói:
- Cho dù không thể mặc kim bào, tương lai hắn ở Độc Cô gia cũng sẽ là siêu cường nhân. Chí ít hắn có thể đả thương được ta. Đúng vậy, ngươi không có nghe nhầm. Ở Thiên Kết Quan, khi đối phó với một trảm về phía Cửu Tiên, hắn đã đả thương đến ta!
Độc Cô Cửu Tà há hốc miệng, ngây người nói không ra lời.
Thương tổn được Chiến U thúc, điều này thật sự không thể tưởng tượng nổi.
- Lấy thực lực mới vào Hoàng Binh Sư tổn thương ta, có thể thấy người này đáng sợ tới mức nào. Ngươi cũng đã nói với ta, thiên phú sử dụng kiếm của hắn cường đại đến mức đáng sợ. Người như vậy lại có huyết mạch của Độc Cô gia. Ngươi cảm thấy trước đây hắn sẽ dung hợp Kiếm Huyền Binh không được sao?
- Ngài muốn nói...
- Ta không có gì để nói. Cũng có thể có người đố kỵ với sự hiện hữu của hắn giống như Độc Cô Minh. Việc này cần phải điều tra!
Độc Cô Cửu Tà gật đầu. Hắn đã hiểu được, sở dĩ Độc Cô Chiến U để ý như vậy, đầu tiên là bởi vì Vu Nhai thương tổn được hắn, do đó khiến cho hắn quan tâm đối với Vu Nhai. Có đôi khi một sự quan tâm nho nhỏ có thể quyết định rất nhiều chuyện.
Giống như đế vương cổ đại, nếu như hắn quan tâm một người, vậy số phận người này sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đây là thượng vị giả.
Đồng thời, cũng khiến cho Độc Cô Chiến U có chút đấu đoán về tranh đấu trong đó. Hắn muốn biết rốt cuộc là ai lại muốn phá hủy một người có thiên phú siêu cường như thế. Nếu như đổi lại là người khác, có thể sẽ không dính vào mới nước đục này. Nhưng danh tiếng Độc Cô Chiến U vô cùng tốt, cũng không phải là không có lý do. Thái độ hắn cũng rất rõ ràng. Đối với cuộc tranh đấu bên trong Độc Cô gia, hắn không quá vui. Đặc biệt là ảnh hưởng đến thiên tài của Độc Cô gia.
Các ngươi muốn đấu thế nào cũng được. Cho dù cuộc chiến sinh tử cũng có thể. Nhưng không thể sử dụng loại thủ đoạn bỉ ổi như vậy
Đương nhiên, hắn càng cảm thấy hứng thú đối với người có thể sinh ra thiên phú như vậy, muốn biết phụ thân của Vu Nhai là ai.
- Độc Cô Chiến Phong, hình như Độc Cô gia không có người như vậy?
Thật ra hai ngày đi đường này, Độc Cô Chiến U đã nắm bắt được gần hết chuyện của Vu Nhai. Hắn chỉ thiếu tìm ra một vài người hỏi một chút, sau đó xâu chuỗi tất cả lại với nhau.
Hắn khẽ nhíu mày, nhớ tới cái tên mà phụ thân Vu Nhai đã lưu lại. Nhưng suy nghĩ hồi lâu, hắn cũng không nghĩ ra người nào có cái tên như thế. Cho dù là những người đã chết trận hoặc mất tích cũng không có.
Ch357: Tiểu đệ trước kia
- Lẽ nào phụ thân của Vu Nhai không dám lưu lại tên thật. Độc Cô gia có kẻ cặn bã như thế sao?
Độc Cô Chiến U không nghĩ ra. Từ trước đến nay Độc Cô gia không sợ nhất chính là phiền phức, báo thù. Có giỏi thì cứ tới. Chuyện báo giả danh chắc hẳn sẽ không làm.
Độc Cô Chiến U lắc đầu, dẫn theo Độc Cô Cửu Tà rời đi rất nhanh. Người chấp pháp phán đoán là một chuyện. Tất cả đều phải khảo chứng theo.
...
Vu Nhai chậm rãi đi lại ở trong kiếm hoàn thứ chín của Thành Độc Cô Thần vô cùng náo nhiệt. Lúc này hắn đã chuẩn bị tiến vào kiếm hoàn thứ tám.
Không ngoài dự đoán, người trước đây đã phế bỏ huyền khí của mẫu thân không biết đã bị điều đi nơi nào, căn bản không tìm được.
- Ừ, vào đi thôi!
Thời điểm Độc Cô Chiến U rời đi, đã cho Vu Nhai một chứng nhận tạm thời, thật ra chỉ là một tờ giấy. Rất nhiều gia tộc khách khanh thậm chí chuẩn bị tiến vào Độc Cô gia học tập, đều có loại chứng nhận này. Đó cũng chính là giấy thông hành tiến vào Thành Độc Cô Thần. Dường như chỉ có thể tùy ý hoạt động ở kiếm hoàn thứ tám và thứ chín. Cho nên ở đây cũng nơi náo nhiệt nhất trong Thành Độc Cô Thần. Nếu tiếp tục đi tới kiếm hoàn thứ bảy, phần lớn đều là người của Độc Cô gia. Chỉ có điều nhân số của Độc Cô gia vô cùng lớn. Ngoại trừ ở khu vực trong cùng, còn lại tuyệt đối không có nơi nào vắng vẻ.
Đương nhiên, trên giấy thông hành Vu Nhai vẫn ghi rõ thân phận đang mang tội.
Vu Nhai dựa vào chút ký ức vỡ vụn của mình, bắt đầu tiến về phía quạt kiếm thứ 196 lúc trước.
Trên đường đi, hắn cũng sắp xếp lại những chuyện nhớ được. Đặc biệt là kẻ thù trước đây.
Đối với kẻ thù của đồ cặn bã Vu Nhai trước đây, hắn không để ý tới.Chủ yếu chính là những kẻ đã phế bỏ huyền khí của mẫu thân trước đây, kẻ đã định hắn tội trạng vạn kiếm xuyên tim, kẻ đã đuổi hai mẹ con hắn ra khỏi Thiên Kết Quan, sau khi hai người quỳ suốt ba ngày ba đêm ở Thiên Kết Quan.
Đồng thời, hắn cũng cố gắng nhớ lại xem trước đó rốt cuộc tại sao lại không dung hợp được Kiếm Huyền Binh.
- Ký ức quá vụn vặt. Căn bản gần không ghép lại được với nhau!
Vu Nhai day huyệt thái dương.
Đồ cặn bã Vu Nhai thật đúng là cặn bã tới không thể nói được. Ký ức nên lưu lại thì không thấy. Ký ức không nên lưu lại thì cả một đống lớn.
Bất tri bất giác, hắn đã tiến vào quạt kiếm thứ 196. Quang cảnh ở đây rất tốt. Chí ít không thể kém hơn so Bắc Đấu Thành bao nhiêu. Khắp nơi đều có thể thấy thân ảnh người của Độc Cô gia. Chỉ có điều nhiều nhất vẫn là áo xám và một vài người chưa đến 16 tuổi, vẫn chưa đến tuổi dung hợp Huyền Binh.
Vu Nhai trở lại chốn cũ, chỉ vì tìm ký ức trong đầu đồ cặn bã.
Ký ức càng lúc càng nhiều, từ từ ghép lại với nhau. Cảnh tượng chung quanh dường như đã trở nên quen thuộc. Mỗi một con phố, mỗi cửa hàng đều trở nên thân quên. Chỉ có điều không biết vì sao không có ký ức nào về chuyện không thể dung hợp Kiếm Huyền Binh.
- A, ngươi là... Tiểu Nhai sao?
Vu Nhai đang đi tới, đột nhiên sửng sốt.
Không ngờ lại có người nhận ra mình.
Hắn quay đầu lại, chỉ thấy một phụ nhân trông rất béo đang kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi nhìn hắn chằm chằm. Chỉ thấy nàng mặc áo vải loại bình thường nhất, bộ dạng chất phác nhiệt tình.
Nhớ lại một chút, Vu Nhai liền cười nói:
- Là Chu thẩm sao? Đã lâu không gặp.
- Đúng thật là Tiểu Nhai. Tại sao ngươi lại trở về đây? Mẫu thân ngươi đâu?
Chu thẩm vui vẻ nói. Nàng vừa rồi cũng chỉ thử gọi mà thôi.
- Mẫu thân ta rất tốt, nhưng không đi cùng qua đây.
Vu Nhai mỉm cười. Trong trí nhớ của hắn, Chu thẩm chính là hàng xóm ngày trước. Sau khi chứng thực có huyết mạch Độc Cô gia, Vu Nhai cùng Vu Thiên Tuyết đã dọn đến nơi đây. Chu thẩm đã giúp hai mẹ con bọn họ rất nhiều. Hắn lại nói:
- Đúng rồi Chu thẩm, Tiểu Trư thế nào rồi? Chắc sẽ không gặp phải bi kịch giống như ta, không dung hợp được Huyền Binh chứ?
- Tiểu Trư sao? Thật may thật may. Hắn dung hợp được, hiện tại đã mặc áo bào đỏ!
Chu thẩm nói, sắc mặt cũng không mấy tự nhiên, hình như không muốn nói nhiều về đề tài này. Nàng lại nói:
- Đúng rồi, Tiểu Nhai, nhìn bộ dạng ngươi đầy bụi như vậy;, chắc hẳn vừa mới tới Độc Cô Thần Thành hả? Đi một chút, đến nhà của chúng ta đi. Tay nghề của Chu thẩm thế nào, hẳn ngươi cũng đã biết. Sẽ không để cho ngươi thất vọng đâu.
Vu Nhai khẽ nhíu mày, chợt gật đầu đi cùng với Chu thẩm.
Chu thẩm cùng Vu Thiên Tuyết có quan hệ rất tốt. Hai nhà thường xuyên lui tới. Đặc biệt con trai của Chu thẩm, Độc Cô Chư, cũng chính là Tiểu Trư trong miệng hắn. Có người nói phụ thân hắn lười đặt tên, nên dùng họ của mẫu thân hắn làm tên. Kết quả hắn có tên gọi là Tiểu Trư.
Đương nhiên, bởi vì chữ Chu không dễ nghe. Sở dĩ có Chu, bởi vì nó có vẻ tương đối khí thế hơn.
Hắn cùng tuổi với Vu Nhai. Hai người gần như cùng nhau tiến vào Kiếm Đường học tập.
Khi đó Đồ cặn bã Vu Nhai tương đối cặn bã. Trước đây hắn cũng không thiếu bằng hữu, nhưng sau khi thực lực tụt lại phía sau, cũng không mấy để ý tới. Chỉ có Độc Cô Chư là hắn còn xem là bằng hữu. Coi như Đồ cặn bã Vu Nhai này còn không quá cặn bã.
- Có thể sẽ tìm được chút manh mối!
Nếu hai nhà đã quen thuộc như vậy, Vu Nhai tất nhiên sẽ không thể không lợi dụng một chút. Có thể Chu thẩm và Độc Cô Chư biết chút ít gì đó. Như vậy, Vu Nhai cùng Chu thẩm trở lại nhà nàng. Ở sát vách nhà nàng vốn chính là nhà của Vu Nhai, lúc này đã bị người khác chiếm.
Hiện tại Vu Nhai tất nhiên không có cảm giác cảm thán gì, cũng không liếc mắt nhìn lấy một cái, trực tiếp theo Chu thẩm tiến vào nhà.
Trượng phu của Chu thẩm ở bên trong Độc Cô gia không địa vị gì. Lúc còn trẻ, cao nhất mới đạt tới áo bào cam, sau đó đã bị phân đi làm công việc mài kiếm. Hiện tại vẫn đang làm ở đó, hai tháng mới về nhà một lần. Độc Cô Chư cũng không có ở đó. Chỉ còn lại một mình Chu thẩm.
Vu Nhai cũng nhiệt tình hỏi một vài chuyện. Ký ức cũng càng lúc càng nhiều, nhưng không có tác dụng gì.
Tay nghề của Chu thẩm quả thật không tệ. Hai ngày qua Vu Nhai cũng chưa từng ăn được món gì thật sự ngon. Bữa cơm này ăn rất ngon miệng. Sau khi ăn xong, Vu Nhai cũng không khách khí, liền ở lại nhà Chu thẩm nghỉ ngơi. Sau đó hắn lại hỏi chuyện mấy người Độc Cô Chư. Chu thẩm vẫn né tránh!
Vu Nhai nhíu mày. Hắn cũng không biết vì sao Chu thẩm đột nhiên lại như vậy. Chẳng lẽ là sợ Độc Cô Chư qua lại với một tội nhân như hắn sao?
Nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều. Cùng lắm đến lúc đó để Độc Cô Chiến U hoặc Độc Cô Cửu Tà bắt Tiểu Trư tới hỏi là được.
Vu Nhai không có quá nhiều đề tài để nói chuyện với Chu thẩm, hắn trực tiếp quay về trong phòng khách nghỉ ngơi, tiện thể củng cố huyền khí của Hoàng Binh Sư một chút. Đồng thời, hắn cũng muốn bắt đầu nghiên cứu Thần Huyền Khí Điển.
Mấy ngày nay, hắn cùng Độc Cô Chiến U ở cùng một chỗ, cũng không nghiên cứu được phương pháp tu luyện Hoàng Binh Sư.
Triệu Hoán Thần Binh Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh Triệu Hoán Thần Binh