Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dương Thần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hắc Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới!
V
ân Mông thái sư Vũ Văn Mục là một nhân vật truyền kỳ.
Có thể nói Vân Mông hiện nay uy chấn bốn phương, hàng năm vẫn cùng Đại Kiền động đao binh, khiến cho Đại Kiền phải lui về giữ Thanh Sát khẩu, thậm chí hai mươi năm về trước, binh đến sát bên dưới Ngọc kinh thành cũng gần như đều là công lao của Vũ Văn Mục.
Hiện giờ Vân Mông đế quốc có thể có một nền tảng khổng lồ như vậy phần lớn cũng là kết quả của vị thái sư Vũ Văn Mục này phát triển thực lực lên.
Vào thời điểm hai mươi năm trước, kỵ binh Vân Mộng tiến đến tận chân thành Ngọc kinh. Danh tiếng của thái sư Vũ Văn Mục trên đại thảo nguyên quả thực sánh ngang với thần linh, gần như lấn áp cả Huyền Thiên quán.
Thế nhưng nhân vật thần thoại này cuối cùng bị Thái Thượng đạo xoá sổ.
Vũ Văn Mục bị Cửu Hoả Viêm Long thiêu cháy, linh hồn trọng thương, vào phút cuối cùng phải thi giải, thế nhưng cũng không biết chuyển thế thành người nào.
Những năm gần đây, Vân Mộng tiêu tốn không biết bao nhiêu nhân lực, vật lực, tài lực để tìm kiếm thân phận chuyển thế của Vũ Văn Mục thái sư. Thậm chí ngay cả hoàng thất Đại Kiền cũng bí mật phái ra Càn Khôn Long Vệ để tìm kiếm. Thế nhưng hoàn toàn không có chút kết quả nào.
Tiểu Mục là do Huyền Thiên quán tìm thấy, có hi vọng là một trong nhưng thân xác chuyển thế của Vũ Văn Mục thái sư.
Tuy nhiên từ trước cho tới giờ Hồng Dịch luôn coi vị tiểu cô nương diễn võ kiếm sống trên giang hồ này là muội muội của mình, không hề nghĩ nàng là chuyển thế của đại nhân vật gì gì đó. Huống chi Tiểu Mục đi theo Hồng Dịch suốt một năm cũng không có phát hiện ra điều gì khác thường.
Vào đoạn thời gian ở trên biển, Tiểu Mục cũng đã luyện thành tiên thiên cao thủ đỉnh cấp, gần kề với cảnh giới đại tông sư, thế nhưng cho đến giờ mãi vẫn không thể khiến cho linh nhục hợp nhất.
Đến ngày hôm nay, sau khi dùng máu Tà Thần, tiến nhập cảnh giới đại tông sư, bản thân vẫn không thể làm cho linh hồn và thể xác dung nhập. Điều này khiến cho Hồng Dịch cảm thấy kỳ quái, vì thế hắn quyết định dùng thần niệm của bản thân tiến nhập vào trong linh hồn ý niệm của Tiểu Mục, tra xét bổn nguyên nằm sâu bên trong tâm linh của nàng.
Muốn thâm nhập vào sâu trong linh hồn của đối phương như vậy cần phải có thủ pháp cực kỳ tinh xảo cùng với một lực lượng khổng lồ và khả năng khống chế vô cùng khéo léo, cho dù là quỷ tiên cũng khó có thể làm được.
Nếu không phải như vậy thì khi vừa bắt được một người, chẳng cần phải ép hỏi công pháp bí tịch, cứ trực tiếp mang thần niệm thâm nhập vào sâu trong linh hồn của đối phương là có được.
Thần niệm hình tứ diện trong suốt, tựa như kim cương, không một chút tì vết, tiến nhập vào trong cơ thể Tiểu Mục. Trong thoáng chốc Hồng Dịch đã tiếp xúc được với linh hồn của Tiểu Mục.
Linh hồn của Tiểu Mục cũng là do rất nhiều luồng ý niệm cấu tạo mà thành.
Những thứ ý niệm này cực kỳ nhiều, có đến hàng ngàn hàng vạn luồng, thế nhưng bên trong cũng có rất nhiều tạp niệm với đủ các loại mầu sắc, có đen nhánh, có xanh lục, có xanh thăm thẳm, có trắng toát, có xám đục.
Hồng Dịch biết đây là do linh hồn của Tiểu Mục chưa từng tu luyện qua đạo thuật nên mới có tình trạng như vậy.
Nếu như trải qua quá trình tu luyện đạo thuật, tạp niệm của con người dần dần bị tiêu biến, sau đó ý niệm trong đầu từ từ trở nên tinh khiết. Cuối cùng tinh luyện thành ý niệm bản tính của bản thân.
Nói một cách đơn giản, các loại ý niệm trong linh hồn của Tiểu Mục cũng giống như những hạt cát trên bờ cát. Mà bản tính ý niệm của bản thân tựa như những hạt vàng trong đống cát.
Bất kể là tu luyện đạo quan tưởng đạo thuật hay tu luyện tâm linh võ đạo, đều giống như việc sàng lọc bỏ đi những hạt cát tạp niệm, chỉ lưu lại bản tính tựa như ngọc vàng.
Đây cũng là ý nghĩ của "Kim đan đại đạo".
Kim là bất diệt. Đan là trơn bóng, nhẵn nhụi. Tượng trưng cho thiên đạo tròn vành vạnh. Ý nghĩa của Kim Đan Đại Đạo chính là thiên đạo.
Tuy nhiên những thứ tạp niệm này, cho dù trước mất đi phần nào trong lúc tu luyện, thế nhưng chỉ sau một khắc nó lại mọc lên như nấm. Tạp niệm phía trước biến mất, tạp niệm phía sau lại mọc lên.
Chỉ có chân chính cao thủ dương thần mới có khả năng bài trừ vĩnh viễn tạp niệm đồng thời không sinh ra tạp niệm.
Nếu không như vậy, kể cả là cao thủ như Mộng Thần Cơ cũng không có khả năng bảo đảm rằng thời thời khắc khắc không sinh ra tạp niệm, giữ cho bản tính chân như không nhiễm một hạt bụi nào.
Bản thân linh hồn của Hồng Dịch mỗi giờ mỗi khắc đều sinh ra tạp niệm, thế nhưng lập tức bị tiêu diệt, khiến cho thần hồn sáng loáng tựa như một tấm gương luôn luôn đựơc lau chùi. Bụi bậm vừa bám lên liền được phủi đi, vì thế hắn mới có thể bảo trì sự sáng suốt mọi lúc mọi thời điểm.
Thế nhưng không lau chùi mà muốn giữ được tươi sáng thì là việc hoàn toàn không thể xảy ra.
Bản tính thần niệm là chân không. Không nhiễm bụi trần, tạp niệm sẽ không sinh ra, cường đại không gì sánh được. Đó chính là cảnh giới cao nhất của đạo thuật.
Đó cũng chính là dương thần!
- Thần niệm của Tiểu Mục có nhiều tạp niệm quá. Tuy nhiên so với người bình thường thì ít hơn nhiều. Trong linh hồn người bình thường, tạp niệm có thể nói là nhiều gần như gấp mười lần Tiểu Mục!
Sau khi tiến nhập vào bên trong linh hồn của Tiểu Mục, Hồng Dịch lúc này cảm nhận được bốn phía xung quanh đều là trăm nghìn các điểm sáng với nhiều màu sắc đang lượn lờ, trông giống hệt như dòng sông sao lơ lửng trong vũ trụ.
- Hả? Tia thần niệm kia chắc hẳn là thần niệm võ đạo của Tiểu Mục.
Hồng Dịch tìm kiếm một hồi giữa trăm nghìn điểm sáng. Trong lúc tìm kiếm, hắn phát hiện ra có rất nhiều điểm sáng màu xám đen, màu xám tro, màu hồng nhạt bắt đầu quấn lấy luồng thần niệm trong suốt giống như kim cương của hắn. Thần niệm của hắn lúc này giống như thuỷ tinh nhiễm phải dầu mỡ vậy.
Tuy nhiên bản thân Hồng Dịch tu luyện Quá Khứ kinh, không sợ bị tạp niệm ảnh hưởng. Thần niệm vừa trở nên vẩn đục liền khẽ xoay tròn, lập tức biến thành một viên kim cương trong suốt sáng loáng.
- May mà ta tu luyện Quá Khứ kinh, nếu không tia thần niệm này một khi nhiễm phải tạp niệm, sau đó lây truyền sang bản thể linh hồn thì tu vi của bản thân sợ rằng sẽ tổn hao rất nhiều! Nếu như là quỷ tiên thì e rằng có thể khiến cho tu vi suy giảm. Sưu Hồn Đại Pháp! Hừ! Sưu Hồn Đại Pháp (đại pháp lục soát thần hồn)! Đâu có phải dễ sử dụng như vậy!
Hiện giờ Hồng Dịch đã hiểu thêm một chút về vài thứ bên trong linh hồn. Điều này đối với việc tu hành đạo thuật của bản thân càng tăng thêm một tầng lĩnh ngộ.
Bỗng nhiên Hồng Dịch phát hiện ra một tia thần niệm trong linh hồn của Tiểu Mục đặc biệt lớn hơn so với những thần niệm khác. Tia thần niệm này tản ra một màu vàng óng ánh. Loáng thoáng đi lại gần "nhìn" qua, bên trong hiện lên rất nhiều bóng người, tựa như đang diễn luyện đủ loại võ công.
Hồng Dịch liền biết đây chính là thần niệm võ đạo của Tiểu Mục.
Nắm được luồng thần niệm này chẳng khác nào hiểu rõ sở học võ đạo suốt một đời của Tiểu Mục.
Ngoài tia thần niệm võ đạo có màu vàng kim óng ánh này còn có một luồng thần niệm võ đạo lớn hơn gấp mười lần. Luồng thần niệm này hiện ra một màu máu đỏ vô cùng yêu dị, bên trong ẩn chứa một cỗ chiến ý bất bình, bất khuất cường liệt.
- Luồng thần niệm này chắc hẳn là thần niệm của chiến thần ẩn chứa bên trong máu Tà Thần. Đáng tiếc, hiện giờ ý chí võ đạo của Tiểu Mục chưa thể dung hợp với luồng thần niệm này, nếu không tâm linh của muội ấy có thể lập tức tiến vào thánh cảnh! Trở thành cường giả bán thánh! Ta có nên giúp Tiểu Mục một tay không nhỉ?
Hồng Dịch nhìn thấy hai luồng thần niệm chưa hề dung hợp với nhau, trong lòng có chút đắn đo.
- Bỏ đi! Không nên giúp muội ấy. Làm vậy tuy rằng có thể giúp tâm linh của Tiểu Mục tiến nhập thánh cảnh, thế nhưng đó cũng không phải là năng lực của tự bản thân muội ấy. Sau này sẽ nhiễm phải tạp niệm, từ từ suy yếu, đối với tu vi của Tiểu Mục cũng bất lợi, cứ để cho tự bản thân Tiểu Mục dung hợp là tốt nhất.
Hồng Dịch suy nghĩ một lúc rồi tự gạt bỏ ý niệm trong đầu.
- Linh hồn của Tiểu Mục có trăm nghìn thần niệm, trong đó cũng không có gì là bất thường. Tạp niệm tuy rằng chiếm phần lớn thể nhưng thần niệm cũng có chút lớn mạnh vững chắc.
Hồng Dịch ở trong linh hồn của Tiểu Mục tìm kiếm nửa ngày trời, chỉ nhìn thấy ngoài một vài luồng thần niệm võ đạo lớn màu vàng kim cùng với thần niệm chiến thần thì phần lớn đều là những luồng thần niệm màu hồng nhạt. Đó đều là những ý niệm quyến luyện nồng đậm cùng với sự thiện lương.
Những thần niệm này đều là bản tính của Tiểu Mục, rất mạnh mẽ.
Còn lại là hàng nghìn hàng vạn những tạp niệm, tuy nhiên cũng không có thứ nào lớn mạnh như thần niệm của bản tính. Chính về thế tâm linh, linh hồn của Tiểu Mục cũng được coi là khá cường đại.
Tuy rằng bằng vào đạo thuật của Hồng Dịch cũng không nhận ra từng tia tạp niệm một trong linh hồn của Tiểu Mục, thế nhưng nhìn chung linh hồn của Tiểu Mục hoàn toàn không có cái gì gọi là bất thường cả.
Hiện giờ bản thân Hồng Dịch tựa như một thần y, trong lòng biết rõ bệnh nhân có bệnh, thế nhưng kiểm tra toàn thân bệnh nhân mà vẫn không phát hiện ra chứng bệnh nằm ở nơi nào.
Linh nhục của Tiểu Mục không thể hợp nhất, điều này khẳng đình là có nguyên nhân của nó.
Thế nhưng hiện giờ Hồng Dịch chẩn đoán linh hồn của Tiểu Mục lại không cách nào phát hiện ra nguyên nhân gây bệnh.
- Lẽ nào đạo thuật của ta còn không đủ cao thâm? Không thể thế được! Hả? Kia là thứ gì vậy?
Hồng Dịch nghi hoặc tự hỏi. Đột nhiên, thần niệm của hắn vừa "nhìn" thấy một luồng thần niệm cực kỳ nhỏ bé. Luồng tiểu thần niệm này nhìn giống như một tạp niệm lại không phải là tạp niệm, ẩn náu trốn tránh giữa trăm nghìn luồng thần niệm khác, tựa hồ bản thân như tự có linh tính vậy.
Nếu như không phải đạo thuật của Hồng Dịch hiện giờ cao thâm tới một trình độ nhất định thì chắc chắn sẽ không phát hiện ra luồng thần niệm cực kỳ nhỏ bé này, lúc đó chỉ coi đây là một tia tạp niệm trôi nổi mà thôi.
- Muốn chạy sao!
Thần niệm của Hồng Dịch lập tức tập trung lên tia thần niệm nhỏ xíu đang nhanh chóng di động sang nơi khác. Thoáng chốc đã bao vây tia thần niệm bé nhỏ kia.
Tia thần niệm này hiện ra một màu đen nhánh.
Ngay khi bị thần niệm của Hồng Dịch bao vây, tia thần niệm kia đột nhiên phình to lên gấp trăm ngàn lần! Trong nháy mắt kích thước vượt lên tất cả mọi thần niệm của Tiểu Mục.
Thậm chí ngay cả thần niệm của chiến thần cũng trở nên nhỏ bé hơn nhiều so với luồng thần niệm màu hắc ám này.
Lúc này nó trông giống hệt như một vầng mặt trời đen nhánh treo lơ lửng trong linh hồn của Tiểu Mục.
Thần niệm của Hồng Dịch trong nháy mắt bị bao phủ vào bên trong vầng mặt trời đen nhánh này. Hơn nữa nó lại tản ra một cỗ phong ấn cực lớn, một lực kéo mạnh liệt xuất hiện, tựa như muốn đem bản thân hắn kéo xuống vực sâu vô tận.
Tại trung tâm của vùng không gian đen nhánh, trong nháy mắt Hồng Dịch tựa hồ nhìn thấy một con thiên xà cực lớn, loáng thoáng đứng giữa trung tâm. Trên đỉnh đầu của con thiên xà này có một đạo nhân đang ngồi ngay ngắn, trông giống như cội nguồn của bóng tối
- Hắc Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới!
Một cái tên bỗng vang lên trong lòng Hồng Dịch.
- Quang minh vô lượng. Quá Khứ Di Đà. Vô Lượng quang. Vô Lượng thọ. Nam Mô Vô Lượng Quang Minh!
Trong khoảnh khắc ngay khi bản thân sắp bị phong ấn, thần niệm của Hồng Dịch khẽ nhảy lên, rồi bất thình lình bộc phát một luồng ánh sáng vô cùng vô tận, phá giải bóng tối hắc ám.
Trong nháy mắt khi Hồng Dịch xông ra khỏi vùng hắc ám, tia thần niệm phong ấn này liền thu nhỏ lại, sau đó ẩn nấp giữa các tạp niệm, tựa như cá về sông suối, không cách nào phát hiện ra.
Hồng Dịch không chút do dự, thần niệm lập tức chui ra khỏi linh hồn của Tiểu Mục.
- Dịch ca ca, thế nào rồi. Vừa rồi muội cảm thấy đầu óc đột nhiên tối sầm lại, chút nữa là muốn ngất xỉu rồi. Ban nãy có chuyện gì xảy ra vậy?
Tiểu Mục nhìn thấy Hồng Dịch ngồi ở phía đối diện mở mắt, khuôn mặt không khỏi tỏ ra lo lắng hỏi.
- Đúng rồi, a Dịch, Tiểu Mục tỷ tỷ rốt cuộc có phải là Vũ Văn thái sư không vậy. Xem vậy thôi nhưng đó là một đại nhân vật đấy nha. Năm đó hắn truy sát một phân thân của gia gia muội suốt mười vạn dặm đấy.
Đại Kim Chu kêu lên.
- Có thể thâm nhập vào linh hồn con người, dò xét mỗi một tia thần niệm trong đó, không sợ nhiễm phải tạp niệm. Sự huyền bí này cũng chỉ có vô thượng bí pháp của Đại Thiện Tự ta mới có thể làm đựơc.
Tinh Nhẫn hoà thượng cũng đi tới.
Thiết Trụ lúc này cũng dừng múa kích, vội vàng chạy tới nhìn Tiểu Mục.
- Tiểu Mục, muội rất có thể là Vũ Văn thái sư chuyển thế! Tuy nhiên huynh cũng không dám khẳng định chắc chắn. Vừa rồi khi thâm nhập vào trong linh hồn của muội, lúc đầu huynh cũng không phát hiện ra điều gì khác thường. Thế nhưng khi linh cơ khẽ động liền nhận thấy ở trong rất nhiều tạp niệm của muội có một tia thần niệm màu hắc ám. Vừa dùng thần niệm bao vây quan sát liền phát hiện ra đây không phải là một tia tạp niệm mà là một luồng thần niệm cực kỳ cường đại, bị phong ấn! Đáng tiếc huynh cũng không giải được cái phong ấn này! Cho dù cưỡng ép phá bỏ cũng chỉ sợ sẽ phải dùng toàn bộ lực lượng, thế nhưng làm vậy rất có khả năng làm tổn thương đến linh hồn của muội.
Hồng Dịch trầm tư một lát rồi ngưng trọng nói.
- Phong ấn gì mà ngay cả công tử cũng không phá giải được?
Tinh Nhẫn hoà thượng hỏi.
- Đây chắc hẳn là một trong những phong ấn cực mạnh của Huyền Thiên quán, Hắc Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới! Tiểu Mục, nếu như huynh có thể phá bỏ cái kết giới này, rất có thể muội sẽ biết được bản lai diện mục của mình! Thậm chí muội còn có khả năng có được lực lượng đạo thuật cực kỳ cường đại của bản thân.
Hồng Dịch nói xong liền lắc đầu, thở dài một tiếng.
- Cái kết giới này quả nhiên là cường hãn, quá mức cường đại. Suýt chút nữa ngay cả huynh cũng bị phong ấn vào trong đó. May mà Vô Lượng quang của huynh vừa vặn là thứ tương khắc với Vô Lượng hắc ám.
- Tuy nhiên nếu như huynh độ qua lần lôi kiếp thứ hai, có lẽ là ba lần lôi kiếp, thần niệm cường đại hơn một chút thì đủ để giúp muội phá giải phong ấn này.
- Muội lại không muốn cởi bỏ cái phong ấn này đâu. Cứ để như vậy là hay nhất.
Tiểu Mục lắc đầu nói.
- Nếu như phá giải phong ấn rồi, lỡ ra muội lại biến thành một người khác, lúc ấy muội biết làm thế nào bây giờ?
- Về chuyện này huynh cũng không lo lắng lắm. Cho dù là linh hồn của Vũ Văn thái sư huynh cũng mang luyện hoá để dung hợp vào trong linh hồn của muội. Thế nhưng huynh cũng không dám liều lĩnh hành động thiếu suy nghĩ được.
Hồng Dịch nói.
- Tiểu Mục, bắt đầu từ ngày mai, muội học đạo thuật đi nhé. Nhanh chóng tu luyện linh hồn trở nên rắn chắc, loại bỏ tạp niệm! Chờ huynh vượt qua lôi kiếp sẽ giúp muội phá giải phong ấn.
Một ngày trước khi khoa thi diễn ra. Toàn bộ kinh thành chìm ngập trong bầu không khí khẩn trương. Thế nhưng ở trong Lục Liễu sơn trang, Hồng Dịch lại bỏ hết thời gian ra để chẩn đoán linh hồn cho Tiểu Mục.
Trong khi đó, trong Võ Ôn Hầu phủ cũng xảy ra chuyện lớn.
Cũng chẳng có gì đặc biệt.
Thuỷ Dương tuần phủ, Hồng Khang, lúc này đã biến thành một kẻ si si ngốc ngốc, sống một cuộc sống thực vật, đã được người vận chuyển từ Nam Châu về tới nhà chính của Hầu phủ.
Thân mẫu của Hồng Khang là Triệu phu nhân lúc này này đang đứng bên giường, đau xót nhìn Hồng Khang thở yếu ớt, hoàn toàn không có một tia ý thức, trong đầu dường như trống rỗng, biến thành một cái xác không hồn. Trên mặt mụ ta hiện lên một thần thái vô cùng dữ tợn và điên cuồng.
Lúc này vị "phu nhân" khoan thai cao quý đã trở thành một mụ đàn bà chua ngoa hung tợn.
- Là ai biến Khang nhi của ta thành bộ dạng như vậy hả trời. Ta nhất định phải giết chết hắn, chém hắn hàng trăm hàng nghìn nhát đao.
Một tiếng tru lớn từ trong miệng của Triệu phu nhân truyền ra.
- Hầu gia!
Đúng lúc này từ ngoài cửa truyền đến một tiếng hô.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dương Thần
Mộng Nhập Thần Cơ
Dương Thần - Mộng Nhập Thần Cơ
https://isach.info/story.php?story=duong_than__mong_nhap_than_co