Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Kiếm Vương Triều
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 4 - Chương 4: Nước Chảy Bèo Trôi
D
ịch giả: DacNhan2004
Biên: VoTinh1340
Lý Vân Duệ trong lòng rất để ý, nghiêng đầu nhìn.
Nét vui vẻ trên khuôn mặt lạnh lẽo của Bạch Sơn Thủy lập tức biết mất, trở nên có chút cảm khái khó coi.
Bởi vì thủ đoạn làm việc của nàng so với tu hành giả Kiếm Lô càng thêm liều lĩnh cùng tàn nhẫn, cho nên dù không có sự kiện vừa chiến vừa ca tại Trường Lăng năm trước, hầu như trong mắt tất cả mọi người tại vương triều Đại Tần nàng chính là đại nghịch lớn nhất.
Nàng thành danh rất sớm, uy danh hiển hách, đối thủ lại là đệ nhất thiên hạ, tuổi tác sung mãn, tự nhiên càng làm nổi bật khí độ bễ nghễ thiên hạ của nàng.
Dù là lúc này nàng tu vi bị hao tổn, chân nguyên còn không bằng tu hành giả Thất cảnh bình thường, nhưng mà đối mặt với loại khí độ này của nàng, rất nhiều tu hành giả Thất cảnh bình thường chỉ e trước khi chiến đã cảm thấy lo sợ, trước kiếm ý của nàng liền tự nhiên yếu đi vài phần mà không cách nào địch nổi.
Có điều cả đời nàng thân là đại tông sư, lại hành tẩu rất nhiều năm, những chuyện nàng làm nếu không phải là luyện kiếm thì chính là chạy trốn rồi giết người, phiêu bạt như bèo, rồi lại không có bao nhiêu chuyện tình cảm tốt đẹp mong muốn được làm lại, cũng có rất nhiều chuyện muốn làm nhưng lại chưa một lần kịp thực hiện.
Nàng hiện giờ nói rất nhiều, chỉ là bởi vì nàng đối với chuyện tối nay có thể sống sót hay không, cũng không có bao nhiêu tin tưởng, nếu là chết ở nơi đây thì có rất nhiều tiếc nuối.
Tiếng tiêu thủy chung vẫn loáng thoáng từ bên trong bụi cỏ lau vọng ra, khoảng cách ngày càng gần, tựa như tơ liễu tung bay trong ngày xuân như có như không, dây dưa không dứt làm cho người ta cảm giác rất không thoải mái.
Cái mảnh đất đầy bụi cỏ lau này tên là Tử Nhân Đãng đích thực rất lớn, một mảnh mênh mông, phảng phất muốn lan tràn tới tận chân trời.
- Nhân khẩu Trường Lăng tuy đông, nhưng tỉ lệ xung đột giữa tu hành giả, kiếm sư cùng quân đội lại nhiều hơn bất cứ quốc gia nào, trong sử sách đã ghi chép rất nhiều, cái này chính là cực kỳ hiếu chiến. Tuy rằng Nguyên Vũ dựa vào biến pháp Thương gia, thế cục ổn định, thu thuế nghiêm minh, Quan Trung lại là tám trăm dặm đất đai màu mỡ, mỗi một mẫu ruộng đồng sản xuất có thể nuôi sống một lượng lớn nhân khẩu vẫn còn dư, nhưng mà nếu chỉ có vậy thì một khi thế cân bằng bị phá vỡ, ngược lại tình cảnh sẽ càng thêm gian khó. Chỉ tiếc những người ở Ba Sơn Kiếm Tràng năm đó quá mạnh mẽ, mà chúng ta lại quá yếu, ngay cả một lần liên thủ chính thức cũng không có, cho nên tam triều mới có thể bị diệt một cách nhẹ nhàng như vậy.
Từ trong hẻm ra đến ngoài phố, tiếng tiêu kia nghe như muốn chỉ dẫn cho người ta đi về phía trước, trên đường không có bất kỳ người nào ngăn trở, Bạch Sơn Thủy nhìn bụi cỏ lau đã gần ngay trước mặt, không nhanh không chậm nói với Lý Vân Duệ đang ở bên cạnh.
Đối với những lời này, Lý Vân Duệ chắc hẳn thấy nó nhàm chán, trầm mặc một lát, nói:
- Tần mặc dù cường thịnh nhưng bên trong cũng bị tổn thương mấy phần, làm sao có thể buông lỏng được.
- Chết tuy nhiều nhưng quy thuận cũng không ít.
Bạch Sơn Thủy nở nụ cười lạnh, nói:
- Chết một trăm mà nạp tám mươi, lúc tam triều bị diệt, Tần mở rộng đâu chỉ là bản đồ, mà nhân khẩu Đại đô Trường Lăng trong mấy năm ngắn ngủi đã tăng lên không chỉ gấp đôi, chẳng lẽ do nam nữ Trường Lăng cố hết sức sinh ra?
Lý Vân Duệ lại trầm mặc lần nữa, sau đó chân chính có chút ít khâm phục nói:
- Không phải ai cũng có dũng khí như ngươi, càng có nhiều người cuối cùng chẳng qua là nước chảy bèo trôi.
Hai người đều không quay đầu lại.
Song dù không quay đầu lại, bằng vào tu vi của hai người cũng có thể cảm giác rõ ràng phía sau của bọn họ, trong những ngõ phố nhìn như yên lặng kia đã vô thanh vô thức tuôn ra vô số quân sĩ mặc Huyền Giáp.
Mặc dù mặc những thứ giáp nặng này trên người nhưng những quân sĩ vẫn hành động nhanh nhẹn như thường, thanh quang phản chiếu từ kim loại trên người tràn ngập con phố, che lấp hết mọi khe hở.
Bọn hắn giống như hai con kiến đứng trước cơn thủy triều đen tối, nhưng vẫn trò chuyện vui vẻ như cũ.
Bạch Sơn Thủy tuy rằng cuồng ngạo, song kì thực là người rất cẩn thận, nếu là trước khi di chuyển đi bị bao vây ở chỗ có ít dân cư trong Trường Lăng, nhất định đã sớm bị Bạch Sơn Thủy phát hiện, dân chúng Đại Tần trong phố là lá bùa hộ mệnh tương đối an toàn cho bọn họ.
Đây chính là do tu vi sư phụ thiên tử Mặc Thủ Thành vượt xa Bạch Sơn Thủy ở trên vọng lâu từ xa cố ý biểu lộ sự tức giận, ý muốn nói chỉ cần Bạch Sơn Thủy không đi qua hướng kia, chỉ cần rời xa bá tánh bình dân của Trường Lăng, thì ông sẽ không ra tay.
Cho nên dựa theo phán đoán của Lý Vân Duệ, lúc trước phương vị mà Dạ Sách Lãnh thống soái Giám Thiên Ti lao ra là lựa chọn tốt nhất, hiện tại việc sắp sếp đường đi của địch nhận đã định, cách xa đường phố thì lá bùa hộ mệnh cuối cùng đã không còn.
- Nếu như hôm nay chúng ta có thể đào thoát, mong ngươi không nên hiểu lầm.
Lý Vân Duệ cảm giác được khí tức kim loại lạnh lẽo đằng sau bức tường liên miên bất tận kia, do dự một lát, sau đó trang trọng nói:
- Ta chỉ thực hiện sứ mạng của ta.
Bạch Sơn Thủy nhìn hắn một cái, khẽ gật đầu:
- Ngươi trung với lệnh vua phó thác, có điều coi như là muốn chết nhưng vẫn có thể lựa chọn muốn cùng ai chết cùng một chỗ.
Lý Vân Duệ lại trầm mặc một lát, thanh âm hơi chần chừ nói:
- Nói thật… ít nhất ta rất kính nể ngươi, cho nên ta hi vọng ngươi có thể sống sót.
Bạch Sơn Thủy nở nụ cười.
Sau đó nàng nhìn chằm chằm Lý Vân Duệ nói:
- Tu hành giả như ngươi tu vi đã đạt đến cảnh giới này, thường thường sẽ ngày càng trầm mê vào lực lượng đơn giản thô bạo, tùy ý dùng một kiếm chiêu nào cũng có thể khiến thiên địa nguyên khí bạo động, cảm giác dùng lực lượng tuyệt đối nghiền ép đối thủ thường làm cho người ta khó mà kháng cự được. Ngươi vậy mà có thể khống chế dục vọng của mình, lại còn tinh tu phi kiếm chi thuật tinh tế tỉ mỉ như vậy thì đúng là ít càng thêm ít, cho nên ngươi với ta là những tu hành giả dùng phi kiếm giỏi nhất trong những năm gần đây. Còn sống, ta sẽ vẫn như trước thu ngươi làm tùy tùng.
Nghe nàng nói như vậy, khuôn mặt Lý Vân Duệ nhanh chóng nghiêm túc lại, thực sự không phải bởi vì ý tứ bao hàm trong lời nói của Bạch Sơn Thủy mà là vì lúc này, từ bụi cỏ lau gần trong gang tấc trước mặt của bọn họ tản mát ra vô số khí tức nguy hiểm cùng với một loại mùi tanh đặc biệt.
Một đạo cuồng phong từ trong bụi cỏ lau đánh ra.
Tiếp theo là vô số thanh âm dữ dằn vang lên.
Rất nhiều thanh cỏ lau giòn bị chém vụn, biến thành vô số mảnh cây cỏ theo gió phất phới bay lên trời. Cuồng phong cuốn những mảnh vụn lại phát ra âm thanh rít thê lương, vô số bóng đen xuyên ra.
Lý Vân Duệ ngẩng đầu lên, cẩn thận bình tĩnh nhìn vào khoảng không trong đêm đen, sau đó năm ngón tay phải khẽ run rẩy.
Một tiếng xoẹt nhẹ vang lên.
Phi kiếm của hắn không biết từ nơi nào bay ra, lao thẳng vào những mảnh vụn bên trong cuồng phong.
Sau một khắc, huyết vụ nồng đậm từ trong cuồng phong cùng mảnh vụn bắn ra, còn có số lượng lớn lông vũ màu đen bay toán loạn.
Một đạo bóng đen nặng nề như thiên thạch rơi xuống, rơi vào trước người hắn và Bạch Sơn Thủy.
Đây là một loài dị cầm, toàn thân lông đen, giống như là hạc, nhưng thân thể của nó so với loài chim ưng lớn nhất còn muốn lớn hơn gấp mấy lần.
Hai mắt nó đỏ rực diễm lệ như hồng bảo thạch, lúc bay lượn lông vũ màu đen lộn xộn tản mát ra một cỗ khí tức nhẹ nhàng, tựa như khí tức của gió đang lưu động trong đó.
Chẳng qua là ngay khi đầu dị cầm kia vừa rơi xuống, mấy chục con dị cầm giống nó đã rung trời che lắp mặt trời rơi xuống.
Hai mắt Bạch Sơn Thủy nheo lại, ngẩng đầu lên nhìn, nàng có thể khẳng định móng vuốt của những thứ dị cầm này sắc bén không thua gì bách luyện kiếm trong tay những kiếm sư bình thường ở Trường Lăng, vả lại những thứ dị cầm này tụ tập thiên địa nguyên khí rất tự nhiên, tốc độ mỗi một đầu dị cầm so với phi điểu bình thường nhanh hơn rất nhiều.
Mỗi đầu dị cầm này giống như một thanh phi kiếm.
Nhưng mà nàng vẫn như trước không có ý định xuất thủ, chỉ lặng yên đứng nhìn.
Chẳng qua ngay lập tức, ở chỗ cần cổ của mấy chục đầu dị cầm liền xuất hiện từng đạo vết máu rậm rạp, tụ thành lớp sương mù máu, huyết nhục đỏ tươi từ vết thương khuếch trương ngày càng lớn, tiếp đó lộ ra xương trắng lạnh lẽo.
Mấy chục đầu dị cầm thống khổ tới cực điểm, thân thể trên không trung điên cuồng giãy dụa, xoay tròn rồi rơi xuống.
Phía sau mấy chục đầu dị cầm, còn có vô số bóng đen cùng loại từ trong cuồng phong với mảnh vụn bay ra, ánh đỏ trong mắt lập lòe, làm cho cả bầu trời đêm đều tựa như được khảm nạm đầy bảo thạch màu đỏ.
Nhưng ngược lại, Bạch Sơn Thủy lại cúi đầu.
Nàng nhìn về mảnh đất hỗn độn phía trước.
Nước bẩn cùng bùn ở trong đó phát ra rung động khác thường.
Hào quang sáng ngời từ trong mắt nàng tuôn ra, tiếp đó nàng không chút do dự xuất kiếm.
Bản mệnh kiếm màu xanh đậm như nước trong đầm bay ra, trước người của nàng kiếm quang không xoáy lên như thác nước xanh thẳm, trên bầu trời cũng không có bất kỳ hơi nước ngưng tụ, nhưng trước người nàng những bụi cỏ lau đã bị nghiền nát lại càng rung động mạnh hơn.
Gợn sóng được tạo ra thành từng mảnh thật nhỏ như vẩy cá, nhất thời không rõ tung tích, bắt đầu phát ra kiếm ý sắc bén.
Những gợn sóng bất động này tựa như vô số mảnh kiếm sắc bén được dựng trên mặt đất.
Xoẹt xoẹt xoẹt...
Tiếng huyết nhục khi bị vô số lưỡi dao sắc bén xẹt qua như mở ngực phá bụng vang lên.
Rất nhiều thân ảnh toàn thân ướt sung nước bùn màu đen sền sệt so với đám dị cầm còn thống khổ hơn đang giãy dụa trên mặt đất, chúng kịch liệt ngã lăn ra, toàn bộ phần bụng đã sớm bị cắt thành một đống nát vụn, giờ phút này thân thể hoàn toàn biến dạng vì bị cắt đứt đang vặn vẹo cuồng loạn, thịt nát bay tứ tung.
Mặc dù là Lý Vân Duệ cũng phải tốn không ít thời gian mới có thể nhìn rõ ràng tất cả huyết nhục từ những thân ảnh trong nước bùn cuộn cuộn này là những con Tích Dịch màu đen lớn như cự thú. Thân thể của chúng giống như cá, lớp da cực kỳ rắn chắc và có tính đàn hồi. Nếu không phải bản thân mình dùng tốc độ cực nhanh, cùng với rất nhiều mảnh giống như sắt sắc bén cắt vào nước, nếu là đao kiếm của kiếm sư bình thường rơi vào trên người chúng, rất có thể rất khó cắt được da nó.
- Bao giờ lúc đầu quân Tần cũng dùng thủ đoạn này?
Hắn lắc đầu, khó hiểu nhìn Bạch Sơn Thủy bên cạnh, hỏi:
- Huấn luyện những dị thú này không dễ, dùng chúng trong khi đại quân giao chiến càng có chỗ hữu dụng, cần gì phải vì đối phó chúng ta mà hao tổn như thế?
Bạch Sơn Thủy trên mặt nổi lên nụ cười lạnh, liếc qua Lý Vân Duệ, nói:
- Hiện giờ ta đã rõ dụng ý của Trịnh Tụ khi bức chúng ta đến nơi này là gì rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kiếm Vương Triều
Vô Tội
Kiếm Vương Triều - Vô Tội
https://isach.info/story.php?story=kiem_vuong_trieu__vo_toi