Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cầm Đế (Thần Âm)
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 322: Mở Màn Trận Chiến Cuối Cùng
T
hân ảnh lóng lánh kim quang kia không hề nhìn hắn, thu hồi song chưởng, chậm rãi giơ lên hai bên người. Thân thể nàng tựa như một vầng thái dương kim sắc đang tỏa sáng. Kim quang khổng lồ khuyếch tán, chiếu sáng cả bầu trời. Toàn bộ Thiên quỷ do Tế Nha và Vi Nha mang theo đều bị bao phủ trong kim quang. Tiếp theo, chúng đều bị hòa tan trong kim quang như Âm Long kia. Sinh mệnh khí tức khổng lồ trên bầu trời cũng trở nên trong sáng hẳn lên.
Một đạo khí đen nhàn nhạt chợt xuất hiện trước mặt Tế Nha và Vi Nha. Ánh mắt lạnh như băng chiếu thẳng vào thân ảnh kim sắc, ô quang (ánh sáng màu đen) khổng lồ phóng ra từ trên người ả, vọt thẳng về phía Tế Nha và Vi Nha.
Kim và hắc, hai đạo hào quang va chạm kịch liệt giữa không trung, cả không gian như tràn ngập tiếng ma sát đặc thù. Hai đạo quang mang chợt bùng lên rồi phát nổ. Một tiếng nổ vang trời, hai thân ảnh đồng thời bay lùi về phía sau.
Thân ảnh Kim sắc nắm lấy tay Tử, trong chớp mắt đã về tới bên người Diệp Âm Trúc. Thân ảnh màu đen bên kia mang theo lục quang cũng lôi kéo Tế Nha và Vi Nha lùi về phía Thâm Uyên đại quân. Bốn ánh mắt kịch liệt giao nhau giữa không trung, tinh thần lực va chạm phát ra tia lửa và tiếng va chạm.
Thân ảnh kim sắc đột nhiên xuất hiện này chính là Tiểu Long Nữ, mà thân ảnh màu đen xuất hiện bên kia chính là Quốc chủ Hắc Yêu quốc, Thâm Uyên ma vương Tát Lâm Na. Tiểu Long Nữ ra tay trước tiên, Tát Lâm Na theo sát sau đó. Thực lực cực mạnh của hai bên va chạm giữa không trung. Cũng không ai chiếm được tiện nghi, đều đem đồng bạn của mình về trận doanh.
Tát Lâm Na đối mắt với Tiểu Long Nữ. Trong khoảnh khắc hàn quang lóe ra, vừa chuyển thân đã mang theo Tế Nha và Vi Nha biến mất.
Sắc mặt Tiểu Long Nữ không đổi, kim quang trên người đã thu lại, đồng thời buông tay Tử ra.
Trong mắt Tử ánh lên nét kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên hắn thấy Tiểu Long Nữ ra tay. Cảm nhận được dao động của năng lượng khổng lồ khủng bố này, vị Tử Tinh Bỉ Mông cũng thầm giật mình, nếu là chính mình đối mặt với bóng đen kia, liệu mình có toàn thân thối lui nổi không?
Trong lòng vừa nghĩ,Tử vừa gật đầu với Tiểu Long Nữ:
- Cảm ơn.
Tiểu Long Nữ nhẹ nhàng lắc đầu, cũng không nói gì, thân hình chợt lóe, đã về tới bên người Diệp Âm Trúc. Trong liên quân, người duy nhất mà Diệp Âm Trúc không thể ra lệnh có lẽ cũng chỉ có nàng. Hơn nữa, nàng phải đi cứu Tử, Diệp Âm Trúc đương nhiên sẽ không trách nàng.
Thiên quỷ trên không trung được Ma chủ thống lĩnh rốt cuộc cũng dừng truy kích, chậm rãi lui về phía sau. Nhóm thần thú cũng lần lượt rút vào trong pháo đài.
Trừ Sơn Lĩnh cự nhân Minh trở về đầu tiên và Thiểm cùng Lôi thì năm đại thần thú còn lại đều bị thương. Trong đó Nặc Vân bị thương nặng nhất, hơi thở rõ ràng trở nên dồn dập hơn bình thường rất nhiều. Thương thể của Tử vốn cũng không nhẹ. Bị Thái Âm băng hoàn của Tế Nha đánh lén, chịu đựng công kích hàng loạt của Thiên quỷ, mặc dù phòng ngự của hắn rất kinh người nhưng nhiều lần phun ra tử khí cũng khiến hắn bị thương nguyên khí. May mắn có sinh mệnh năng của Tiểu Long Nữ tới cứu viện mới không bị thương nặng như Nặc Vân.
- Tử, người không sao chứ?
Diệp Âm Trúc quan tâm hỏi.
Tử lắc đầu:
- Mấy sinh vật Thâm Uyên này còn mạnh hơn tưởng tượng của ta. Âm Trúc, bên này giao cho ngươi. Trước hết ta mang Tử Tinh quân đoàn quay lại băng sâm, trong hai ngày nhất định sẽ trở về. Bỉ Mông cự thú quân đoàn để lại cho ngươi. Ba vị bạch kim Bỉ Mông vương cùng Thiểm, Lôi, Cách Lạp Tây Tư cũng đều để lại giúp ngươi. Nặc Vân thì ta mang đi.
Giữa huynh đệ không cần trao đổi nhiều, Diệp Âm Trúc giơ ngón tay cái lên với Tử. Tử mang theo Nặc Vân đi ra khỏi pháo đài. Diệp Âm Trúc không vội lo về pháo đài mà lẳng lặng, chăm chú nhìn Thâm Uyên đại quân giữa không trung:
- Tiểu Long Nữ, vừa rồi ra tay chính là Tát Lâm Na sao?
Tiểu Long Nữ chậm rãi gật đầu.
- Là ả.
Diệp Âm Trúc nói:
- Nếu là một chọi một, nàng đối phó với hắn có bao nhiêu phần nắm chắc?
- Nếu là ở Long Khi Nỗ Tư Đại Lục, ta tất thắng. Nhưng tại Thâm Uyên vị diện, trong tình huống đầy đủ sinh mệnh năng thì ta chắc khoảng sáu thành. Ứng dụng Tử năng của ả phi thường hòan mỹ, quả thật đã đạt tới đỉnh cao của Thứ thần cấp, không hề kém ta chút nào.
Diệp Âm Trúc quay đầu, nhìn Tiểu Long Nữ, trong mắt hiện lên vẻ kì dị:
- Xem ra, về phương diện cường giả thì chỉnh thể thực lực của chúng ta vẫn có chênh lệch đối với Thâm Uyên sinh vật. Dù sao, ở bốn nước Thâm Uyên vẫn còn tồn tại ba kẻ mạnh như Tát Lâm Na. Hy vọng ba ma vương đó không có thực lực mạnh như ả.
Tiểu Long Nữ nói:
- Cường giả ngoài Thứ Thần cấp của Chúng ta còn nhiều hơn bọn họ, có điều những người cực mạnh lại ít hơn một chút. Chẳng qua, mỗi một giai kém ở Thứ Thần cấp thì thực lực chênh lệch chính là rất lớn. Ngươi cũng thấy, hai yêu vương kia cũng đều là thực lực Thứ thần cấp, là Thứ Thần cấp ba hoặc cấp bốn gì đó, nhưng căn bản không có đủ lực lượng để chống cự lại ta. Nếu đối phương là cường giả Thứ thần cấp đỉnh cao thì đối mặt với cường giả Thứ Thần cấp của chúng ta cũng vậy, kết quả cũng đều giống nhau.
Diệp Âm Trúc gật gật đầu, nói:
- Ta hiểu. Nàng có thể đối phó với một Ma vương, nếu ta có thêm tứ đại thần thú cũng có thể chống lại một. Áo Bố Lai Ân đại sư mặc dù là Thứ Thần cấp tám, nhưng xuất thân Pháp Lam, có các loại ma pháp thần khí nên có thể chống lại một gã ma vương. Một gã cuối cùng, chỉ sợ phải vài vị tháp chủ liên thủ mới chống nổi. Cuối cùng hươu chết về tay ai có lẽ phải xem vào may mắn. Đây là chúng ta so sánh thực lực trước mắt của hai bên.
Tiểu Long Nữ nói:
- Vậy ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ? Cứ như vậy mà cứng đối cứng sao?
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười, nói:
- Đương nhiên không phải. Nếu trường chiến tranh này chỉ dùng may mắn để quyết định thắng bại cuối cùng, ta cũng sẽ không dẫn dắt liên quân tới tấn công Thâm Uyên vị diện. Chiến tranh nếu chỉ dựa vào thực lực là chưa đủ. Chiến thuật cũng rất trọng yếu. Xem dáng vẻ thì các sinh vật Thâm Uyên cũng cần có thời gian điều chỉnh mới có thể tiến hành công kích tiếp theo. Dù sao, bọn chúng cũng phải phân tích thực lực của chúng ta. Đi thôi, chúng ta trở về.
Trở về bên trong pháo đài, Diệp Âm Trúc lập tức hạ một loạt mệnh lệnh liên tiếp, triệu hồi toàn bộ các chiến sĩ đã tham gia chiến đấu vừa rồi vào pháo đài, đem đội quân sinh lực đang giấu ở địa huyệt lên đầu thành. Giác Ưng kỵ sĩ thường xuyên giám sát hướng đi của Thâm Uyên đại quân. Còn hắn triệu tập bốn vị phó nguyên sóai, sáu vị đại sư Pháp Lam và Tinh Linh nữ vương An Nhã, trừ Tử, cùng nhau họp mặt. Cuộc chiến vừa rồi cũng không dài, chưa đến ba canh giờ, nhưng mức độ ác liệt của ba canh giờ chiến đấu này quả là chưa có từ trước tới giờ. Chỉ trong ba canh giờ ngắn ngủi, số lượng các loại sinh vật Thâm Uyên địch quân bị tiêu diệt đã đạt tới hơn mấy trăm vạn. Bất kể các Thâm Uyên sinh vật đều bị coi là vật hi sinh thì đây cũng vẫn là quân đội thực sự. Có thể nói liên quân đã có được trận đầu thắng lợi tại Vị diện này. Đương nhiên, chiến thắng này có quan hệ rất lớn tới lần xuất kích tối hậu của Tiểu Long Nữ. Nếu Tử bị tổn hại trong công kích của đối phương thì đây không còn là thắng lợi mà là thất bại. Cho dù là Tây Đa Phu Nguyên soái tâm tính trầm ổn như vậy, khi vào trong soái trướng vẫn toát ra thần sắc hưng phấn. Trận chiến này thắng lợi đã khiến sĩ khí của liên quân tăng lên rất lớn. Ảnh hưởng của mấy tháng chờ đợi buồn tẻ đã biến mất toàn bộ. Chiến ý của các chiến sĩ đều tăng rất cao. Hơn nữa, bọn họ đều nhìn thấy Bỉ Mông quân đoàn cùng với chín đại thần thú, trong đó có Cách Lạp Tây Tư, tung hoành trong địch quân, còn có Diệp Âm Trúc với Lôi đình nhất kích gây chấn động, cuối cùng là cảnh tượng huyễn lệ khi kim quang do Thái dương bàn của Tiểu Long Nữ phát ra tịnh hóa hơn mười vạn Thiên quỷ. Tất cả những điều đó đã khiến sĩ khí của liên quân được nâng cao tới mức trước đó chưa từng có. Máu của bốn vị phó sóai cũng như bị thiêu đốt. Đã rất lâu rồi bọn họ không hề xuất hiện loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào này. Bọn họ đều đã trải qua ma luyện chân chính của chiến tranh, mà đối thủ lại không phải là nhân loại mà là Thâm Uyên sinh vật. Giết chóc hàng loại đối với nhưng quái vật không có sinh mệnh khí tức đó căn bản không hề có ảnh hưởng gì tới cảm xúc của bọn họ. Nhìn thấy Diệp Âm Trúc, bốn vị phó soái đều không khỏi tỏ vẻ khâm phục.
Trước trận chiến, không ai biết Thâm Uyên vị diện sẽ phát động công kích như thế nào, cho dù là Diệp Âm Trúc cũng không hề biết. Dù sao, hắn cũng chưa từng đối mặt với Thâm Uyên sinh vật trong chiến tranh. Trận chiến hôm nay từ khi bắt đầu tới khi kết thúc, bản thân Diệp Âm Trúc là Thống sóai vẫn giữ luôn được ý nghĩ bình tĩnh, có thể nói là đã vận dụng hợp lý nhất các loại chiến đấu lực, bất chấp tiêu hao pháp lực của ma thú Tử Tinh quân đoàn, nhưng cũng đã khiến cho đại quân của Thâm Uyên vị diện thiệt hại thê thảm, các sinh vật Thâm Uyên chết đi không bị đồng loại cắn nuốt.
Việc này có ý nghĩa làm giảm thực lực đối thủ.
Mà thời điểm tám đại thần thú phát động công kích, bất kể là Tử hay Nặc Vân, cùng với công kích cuối cùng của Tiểu Long Nữ đều trực tiếp tịnh hóa thân thể Thiên quỷ và Song đầu tăng ác, đương nhiên cũng không thể bị cắn nuốt. Không thể nghi ngờ rằng loại tiêu hao này chính là cách làm suy yếu thực lực của địch nhân.
- Các vị Nguyên soái, xin hãy báo cáo một chút tình huống tổn thất ở hướng các ngươi phụ trách.
Diệp Âm Trúc vẫn bình tĩnh như trước. Mặc dù sát thương đông đảo địch nhân khiến hắn cũng rất hưng phấn, nhưng cuối cùng Tử mấy lần gặp hiểm, lại thêm Thâm Uyên ma vương Tát Lâm Na đã mang đến cho hắn áp lực rất lớn. Cho nên, mặc dù trong lòng hắn hưng phấn nhưng vẫn phải duy trì sự trầm ổn như trước. Tây Đa Phu là đệ nhất phó soái, đương nhiên là mở miệng đầu tiên:
- Bên ta phụ trách có 21000 chiến sĩ liên quân tử vong, trọng thương có 3000, thương nhẹ có hơn 126000 người.
Khắc Lôi Tư Ba nói:
- Áp lực của bên ta tương đối ít hơn một chút, tử vong có 16000, trọng thương có hơn 1000, thương nhẹ có hơn 90000.
Khắc Lỗ Tư nói:
- Bên ta tử vong 25000 người, trọng thương 4000, thương nhẹ khoảng 170000.
Áo Lợi Duy Lạp nói:
- Bên ta thương vong nặng nề nhất, hơn 30000 chiến sĩ tử vong, trọng thương gần 9000, thương nhẹ khoảng 140000.
Bốn vị phó soái hồi báo tình hình thương vong, nhiệt huyết sôi trào của bọn họ cũng lắng xuống. Khi báo cáo, sắc mặt bọn họ đều có chút trầm ngâm. Bọn họ cũng không ngờ trận chiến này lại đem tới con số thương vong khổng lồ như vậy.
Tổng cộng số người chết và bị thương đã tới gần 100000.
Đó chính là 100000 sinh mệnh!
Nếu tính theo thương vong để so sánh, hủy diệt gần 300000 quân đối phương, bên ta tổn thất 100000, nếu theo tỷ lệ thì không là gì. Nhưng con số 100000 người thương vong đã khiến các vị Nguyên soái tỉnh táo lại. Đây đã là một phần ba mươi quân số của liên quân.
Diệp Âm Trúc nghe xong con số thương vong thì thoáng gật đầu nhưng không hề bình luận gì, ánh mắt đảo qua trên mặt bốn vị phó nguyên soái và các đại sư Pháp lam, trầm giọng nói:
- Ta phân tích tình huống trước mắt một chút. Trận chiến hôm nay là trận đầu tiên kể từ khi chúng ta đi tới Thâm Uyên vị diện. Tác chiến tại Thâm Uyên vị diện còn khó khăn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ta. Nói cách khác, chỉ huy của chúng cung không phải là không hiểu binh pháp. Trong vòng mấy tháng, Thâm Uyên đại quân sẽ tập hợp công kích chúng ta. Hiện tại, chúng ta không thể phán đóan tổng số lượng hiện tại của địch nhân, nhưng cũng có thể đóan chừng hơn 50.000.000, nhiều hơn quân đội mà ta đã chuẩn bị rất nhiều lần. Đây là chính là điểm mạnh của Thâm Uyên vị diện. Tuy nhiên, theo mật độ mà nói thì số lượng Thâm Uyên sinh vật trên đại lục này thua xa Long Khi Nỗ Tư chúng ta, nhưng những Thâm Uyên sinh vật này có thể sử dụng làm chiến sĩ do các Thâm Uyên sinh vật cao cấp khống chế, trong khi binh lính có thể chiến đấu của chúng ta chỉ có 5.000.000. Trận chiến hôm nay nhìn thì có vẻ chúng ta đại thắng, nhưng thông qua những con số vừa rồi, mọi người cũng thấy được rằng tổn thất của chúng ta cũng không hề nhỏ. Dù sao đây cũng là trận chiến cấp bậc trăm vạn, tổn thương là khó tránh khỏi. Mặc dù con số thương vong lần này là 1/30, nhưng xin các vị đừng quên, chúng ta đa số đều sát thương Thâm Uyên sinh vật bậc thấp. Đối với Thâm Uyên đại quân có số lượng trên 50.000.000 thì đây không đáng gì, thực sự không hề thương tổn tới nguyên khí của chúng. Thâm Uyên đại quân khổng lồ như thế tụ tập ở đây, mục đính chính là tấn công chúng ta một đòn, trong khi phòng ngự của pháo đài chúng ta càng lúc càng giảm. Đến lúc các ma pháp sư không thể trợ giúp hữu hiệu nữa, tỷ lệ thương vong của chúng ta sẽ không chỉ như vậy đâu. Cho nên thắng lợi hôm nay chẳng những không thể làm cho chúng ta thỏai mái mà ngược lại càng thêm kinh hãi mới đúng.
Các vị Nguyên soái chậm rãi gật đầu, cùng đồng ý với lời của Diệp Âm Trúc.
Diệp Âm Trúc tiếp tục nói:
- Chiến tranh sau này trở nên càng thêm khó khăn, thậm chí là càng thêm thảm khốc. Sau trận chiến hôm nay, Thâm Uyên vị diện đã thăm dò được một bộ phận thực lực của chúng ta, cũng cho chúng ta thấy được một ít sức mạnh của chúng. Nhưng ta có thể khẳng định, chủ lực của đại quân Thâm Uyên vẫn chưa hề xuất hiện. Trong cuộc chiến vừa qua, chỉ có tám gã Thâm Uyên ma chủ cấp bậc cường giả xuất hiện lúc cuối cùng mới đúng là sinh vật cao cấp của Thâm Uyên. Loại công kích thăm dò này sẽ không được Thâm Uyên vị diện tiến thành thêm nhiều nữa. Có lẽ tiếp theo bọn chúng sẽ tấn công tổng lực. Các vị có thể tưởng tượng, mấy ngàn vạn địch quân đồng thời phát động công kích, chúng ta sẽ phải đối mặt với địch nhân khổng lồ tới mức nào. Cấm chú có lẽ có thể cướp đi sinh mệnh của một vạn người. Nhưng trên chiến trường khổng lồ như vậy thì chúng ta có bao nhiêu cấm chú có thể phát huy uy lực? Thâm Uyên sinh vật cũng có không ít Ma pháp sư, có thể triệt tiêu hiệu quả ma pháp của chúng ta. Đây cũng là lý do tại sao hôm nay ta không để ma pháp sư tiến hành công kích, không chỉ là để giảm bớt tiêu hao của ma pháp sư mà đồng thời cũng để che dấu bớt thực lực của chúng ta, đến trận quyết chiến cuối cùng có thể phát huy hiệu quả cao nhất.
Khắc Lỗ Tư có chút xấu hổ cúi đầu, nói:
- Thực xin lỗi Nguyên soái. Lúc đầu ta không nên nghi ngờ mệnh lệnh của ngài.
Diệp Âm Trúc mỉm cười lắc đầu nói
- Khắc Lỗ Tư Nguyên soái, ngươi không sai. Mục đích của mọi người đều là giống nhau. Ta muốn nói là, hiện tại chúng ta không thể thỏai mái được, đặc biệt là khi Tử Tinh quân đoàn đã quay về Long Khi Nỗ Tư để bổ cấp. Xem ra, quân đoàn hậu bị của chúng ta không thể đợi được nữa. Áo Lợi Duy Lạp Nguyên soái, phiền ngươi quay về Long Khi Nỗ Tư điều động toàn bộ hai trăm vạn quân đội còn lại tới pháo đài, sẵn sàng chuẩn bị nghênh địch.
- Vâng.
Áo Lợi Duy Lạp trả lời rất đơn giản, chỉ lẳng lặng gật đầu.
Diệp Âm Trúc nói:
- Thâm Uyên vị diện sẽ không cùng chúng ta kéo dài thời gian. Bọn chúng chắc chắn cũng chú ý tới ảnh hưởng của sinh mệnh cổ thụ đối với hoàn cảnh của vị diện này. Mất đi bảo hộ của hoàn cảnh, sức chiến đấu của chúng sẽ bị giảm mạnh. Cho nên, bất kể thế nào thì chúng cũng sẽ tiến hành công kích trong khoảng thời gian ngắn nhất. Mà trận tiếp theo chắc chắn sẽ không nhẹ nhàng như hôm nay đâu. Nhưng chỉ cần chúng ta có thể trụ vững trước công kích đó, như vậy quyền chủ động sẽ nằm trong tay chúng ta. Hết thảy đều có thể tiến hành dựa theo kế hoạch ban đầu.
Nói tới đây, trong mắt Diệp Âm Trúc lóe ra hào quang, nhìn mọi người xung quanh:
- Bởi vậy, bất kể cái giá phải trả lớn thế nào, trong trận chiến tiếp theo, chúng ta nhất định phải đứng vững trước công kích của địch nhân, giảm bớt tổn thất của chúng ta càng ít càng tốt. Chẳng những có thể kìm chế đại quân Thâm Uyên vị diện ở đây mà đồng thời còn làm suy yếu sức mạnh của chúng. Mấu chốt của cuộc thánh chiến này có thể chính là ở trận chiến tiếp theo.
Áo Bố Lai Ân nói:
- Âm Trúc, trạng thái của Ma pháp sư Pháp Lam vẫn bình thường. Còn các ma pháp sư đã thi triển ma pháp lúc trước thì ta cho bọn họ lập tức quay về Pháp Lam để khôi phục ma pháp, khoảng năm canh giờ là có thể quay lại, đảm bảo đủ sức chiến đấu.
Diệp Âm Trúc gật gật đầu, nói:
- Trong trận chiến này, Ma pháp sư quân đoàn là quan trọng nhất của chúng ta. Các vị sư huynh, phiền các huynh tiến hành chỉ huy. Trận đầu tiên chúng ta vẫn có thể giữ lại thực lực, nhưng trận tiếp theo, bất kể Thâm Uyên vị diện công kích thế nào thì chúng ta đều phải toàn lực đối phó. Phải đánh cho đối phương tổn thất thật thê thảm, hơn nữa còn để uy hiếp quân địch.
- Vâng.
Cả bốn vị phó soái đồng thanh vâng lệnh.
Chiến tranh tạm dừng chẳng hề làm cho pháo đài thêm bình tĩnh mà thậm chí không khí lại còn khẩn trương hơn. Thi thể Thâm Uyên sinh vật bị ném ra khỏi pháo đài, tịnh hóa trong ngọn lửa, mặc cho Thâm Uyên đại quân trơ mắt nhìn những thi thể đó biến mất trong ngọn lửa. Mỗi quân đoàn đều cố gắng chuẩn bị thật tốt cho trận chiến tiếp theo. Chủ lực của liên quân lúc trước vẫn ẩn núp không xuất kích thì lần này đều ra khỏi địa huyệt, trang bị đầy đủ, cho dù là lúc nghỉ ngơi vẫn giữ tinh thần sẵn sàng tham gia chiến trận bất cứ lúc nào. Không ai biết khi nào thì Thâm Uyên đại quân triển khai công kích tiếp theo, cho nên lúc này ai cũng khẩn trương hẳn lên.
Thâm Uyên đại quân im lặng hơn tưởng tượng. Một ngày trôi qua, vậy mà chúng vẫn không hề có động tĩnh gì. Đúng như Diệp Âm Trúc đã nói, tổn thất mấy trăm vạn Thâm Uyên sinh vật cấp thấp chẳng đáng gì đối với đại quân Thâm Uyên. Nhìn ra xa xa thấy quân đội của chúng đóng dày đặc, nhìn không thấy điểm cuối. Ngay cả mấy vị Nguyên soái cũng có chút e ngại sự đông đảo của Thâm Uyên đại quân. Long Khi Nỗ Tư đại lục không có khả năng tụ tập một lượng quân đội đông đảo như vậy mặc dù số lượng nhân khẩu hơn xa Thâm Uyên vị diện. Bởi vì Thâm Uyên sinh vật không cần gì bổ cấp, chỉ cần tử năng trong cơ thể chúng không tiêu hao là chúng có thể phát động công kích, phát ra sức mạnh của mình. Nhưng các chiến sĩ Long Khi Nỗ Tư Đại Lục đều cần được bổ cấp để duy trì, ăn cơm, uống nước, trang bị vũ khí, trị liệu, chỗ ở... tất cả đều là những khoản chi tiêu khổng lồ. Con số năm trăm vạn đại quân này đã là cực hạn để kinh tế các nước có thể duy trì. Đó là còn nhờ có Pháp Lam đem toàn bộ gia sản của mình duy trì cho cuộc chiến này mới được như vậy. Nếu muốn tăng thêm quân số, lập tức sẽ tạo thành thương tổn rất lớn đối với bản thân Long Khi Nỗ Tư Đại Lục.
Thâm Uyên sinh vật tĩnh lặng bất động, Diệp Âm Trúc cũng vui vẻ thấy chúng như vậy. Dù sao, Tử và Tử tinh quân đoàn vẫn còn cần thêm thời gian. Hiện tại thực lực của liên quân cũng không đầy đủ. Không có Tử thống lĩnh đại quân thú nhân tộc, hiển nhiên bọn họ không thể phát huy toàn bộ sức mạnh của mình. Nên, chờ đợi như vậy chính là tốt đối với pháo đài.
Trải qua một ngày điều động, hai trăm vạn đại quân dự bị đã có hơn một trăm vạn tiến vào pháo đài, do bốn vị phó soái điều khiển, phân biệt tiến vào từ bốn phía của pháo đài, sẵn sàng chuẩn bị tham gia chiến trường. Quân đội phía sau vẫn cuồn cuộn không ngừng theo thông đạo tiến vào pháo đài. Bởi vì chiến tranh có thể phát sinh bất cứ lúc nào, toàn bộ vật tư đã vận chuyển đến lúc trước đều được cung cấp đến các chiến sĩ để đảm bảo cho họ giữ được trạng thái tốt nhất.
Thân là Thống soái, Diệp Âm Trúc thậm chí ngay cả lúc minh tường cũng ngồi ngay ngắn trên đầu thành. Tiểu Long Nữ cũng không quay về Long Khi Nỗ Tư để bổ cấp. Có sự tồn tại của Vĩnh Hằng chi thụ, tốc độ khôi phục sinh mệnh năng của nàng cũng tương đối nhanh chóng, trải qua một ngày nghỉ ngơi đã hoàn toàn khôi phục những tiêu hao trong cuộc chiến ngày hôm qua.
Lúc này đây, Diệp Âm Trúc cứng rắn ra lệnh cho nàng, trước khi cường giả cấp bậc ma vương xuất hiện, nàng tuyệt đối không thể động thủ, nhằm đảm bảo duy trì đầy đủ sức chiến đấu.
Một ngày, cho ta thêm một ngày, Diệp Âm Trúc đứng trên đầu thành, nhìn thấy Thâm Uyên đại quân dày đặc phía xa, trong lòng thầm cầu nguyện. Mặc dù trong tay hắn còn rất nhiều vương bài, nhưng hắn vẫn hy vọng có thể có được sức chiến đấu đầy đủ nhất khi đối mặt với công kích của địch nhân.
Đáng tiếc là, trong lòng Diệp Âm Trúc đang cầu nguyện đích thì đồng thời nguyện vọng này của hắn cũng tan biến. Xa xa, Thâm Uyên đại quân đã động. Đông đảo Thực Thi quỷ (quỷ ăn xác), Ác Liêm, Ma Chu, Tăng Ác chậm rãi tiến lên. So với lần trước thì số lượng lần này ít nhất là nhiều gấp ba. Số lượng những sinh vật cấp thấp của Thâm Uyên này chắc chắn vượt qua con số ngàn vạn, chậm rãi đi về phía pháo đài. Bởi vì số lượng chúng rất đông nên gần như chúng bao trùm toàn bộ từng tấc đất xung quanh pháo đài. Mặc dù đây chỉ là những sinh vật Thâm Uyên cấp thấp để làm quân hy sinh, nhưng số lượng của chúng thật sự là rất khủng bố.
Cùng lúc đó, không quân của Thâm Uyên đại quân cũng đã động, hơn năm trăm vạn Thiên quỷ bay kín bầu trời phía trên các Thâm Uyên sinh vật cấp thấp. Dường như chúng đã được giáo huấn, lúc này không bay thẳng tới pháo đài mà chậm rãi phối hợp với nhóm Thâm Uyên sinh vật cấp thấp.
Muốn tới sao? Trong mắt Diệp Âm Trúc hiện lên một tia lạnh lẽo.
- Toàn thể đề phòng, báo động cấp một.
Tiếng gươm giáo, khải giáp va chạm vang lên lách cách. Các chiến sĩ đang nghỉ ngơi đều đứng dậy, cầm lấy vũ khí của mình, chiến ý cường đại tràn ngập không khí. Đối với nhiều người, đây đều là trận chiến cuối cùng trong cuộc đời, nhưng không ai lùi bước. Có thể đứng ở đây đều là tinh nhuệ của các quốc gia. Cầm chắc vũ khí trong tay, bọn họ cùng chờ đợi thời khắc cuối cùng đang tới.
Cùng lúc đó, bên trong pháo đài, các quân đoàn tinh nhuệ của liên quân đều đã chuẩn bị sẵn sàng xuất kích. Long kỵ sĩ cưỡi Á long, các chiến sĩ cầm vũ khí, các ma pháp sư cầm pháp trượng. Sáu vị tháp chủ Pháp Lam đứng ở trong ma pháp trận được khắc họa từ trước, chậm rãi bay lên, lơ lửng trên bầu trời ở cửa thông đạo, thống lĩnh các ma pháp sư.
Đến đây đi. Diệp Âm Trúc trong lòng hô lớn, trong mắt lóe ra lãnh quang.
Phía sau đám pháo hôi của Thâm Uyên đại quân nhìn thoáng qua có thể thấy Song đầu Tăng ác. Sau Song đầu Tăng ác là một nhánh quân hỗn hợp, trong đó gần như toàn bộ các loại binh chủng của Thâm Uyên sinh vật. Nhưng đương nhiên mức độ tiến hóa của chúng cao hơn rất nhiều so với đám tốt thí phía trước. Tổng số lượng Thâm Uyên sinh vật huy động đã đạt tới 90% tổng số quân lực của Thâm Uyên vị diện, nhưng Diệp Âm Trúc biết rất rõ, đây vẫn không phải là quân tinh nhuệ thực sự của Thâm Uyên đại quân. Cường giả thực sự của địch nhân vẫn còn xa mới xuất hiện. Vẫn giữ lại thực lực, định chờ cơ hội mới xuất kích sao? Được, các ngươi cứ chờ đi.
Trong mắt Diệp Âm Trúc lóe lên một tia trí tuệ, che dấu thực lực là quan trọng, nhưng có lúc nếu đang che dấu, muốn thi triển ra cũng không thể đạt được mục đích nữa rồi.
- Cầm Đế hào hàng không mẫu hạm chiến đấu cơ. Bay lên.
Diệp Âm Trúc rốt cục cũng hạ mệnh lệnh này.
Cùng với phong nguyên tố khổng lồ dao động, Cầm Đế hào chậm rãi bay lên trời. Cùng cất cánh với nó có 5000 Giác Ưng kỵ sĩ, 1000 Địa ngục ma long, và hơn bảy trăm cự long cùng bay lên theo. Mặc dù số lượng của chúng ít đến đáng thương so với số lượng Thiên quỷ ở đối diện nhưng Cầm Đế hào vô cùng khổng lồ kia vẫn tràn ngập hiệu quả uy hiếp như trước. Diệp Âm Trúc cũng không biết, lúc này bên trong Cầm Đế hào xuất hiện một chút vấn đề.
Tô Lạp có chút lo lắng nói:
- Hương Loan học tỷ đâu, tại sao tỷ ấy không vào trong Cầm Đế hào?
Hải Dương để cho Cầm Đế thập nhị nhạc phường tiến vào căn phòng công kích sóng âm trước, rồi an ủi Tô Lạp:
- Thời gian có lẽ không kịp rồi. Âm Trúc đã hạ lệnh. Hương Loan tỷ vừa rồi nói đi kiểm tra chiến sĩ Mễ Lan nên đã vào trong pháo đài. Tây Đa Phu Nguyên soái sẽ bảo hộ cho nàng. Tô Lạp, trước tiên muội hãy chỉ huy Cầm Đế hào nhé.
Đúng lúc này, thông tấn khí (điện thoại, máy bộ đàm - quái thật) vang lên:
- Cầm Đế hào, Cầm Đế hào, ta là Diệp Âm Trúc, tất cả mọi chuyện đều bình thường chứ?
Tô Lạp biết rõ lúc này không thể để ảnh hưởng đến tâm tính của Diệp Âm Trúc, cắn chặt răng, nhìn thấy Hải Dương gật đầu với mình, nói:
- Tất cả đều ổn.
Thanh âm của Diệp Âm Trúc lại truyền đến:
- Được, Cầm Đế hào chuẩn bị tiến vào chiến đấu. Trừ Tịch diệt chi pháo, toàn bộ các ma đạo pháo nạp năng lượng, sẵn sàng chuẩn bị bắn, nghe lệnh ta tiến hành.
- Tuân lệnh. Cầm Đế hào trung cấp ma đạo pháo, cao cấp ma đạo pháo bắt đầu nạp năng lượng. Hỏa khống thủ (pháo thủ) sẵn sàng báo cáo tình hình nạp năng lượng.
Tô Lạp tạm thời dứt bỏ trong lòng một tia lo lắng đối với Hương Loan, lập tức nhanh chóng hạ lệnh. Tịch diệt chi pháo là do Ngân long công chúa Ly Sát tự mình khống chế. Các hỏa khống thủ khác tiến hành theo lệnh, lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị. Đôi mắt Ly Sát cũng lóe lên.
Thanh âm của Diệp Âm Trúc lại vang lên:
- Tô Lạp, lệnh các cự long chuẩn bị công kích ma pháp, phương hướng không trung, công kích bao trùm thiên quỷ. Ma pháp chuẩn bị xong lập tức báo cáo ta. Nhớ kỹ, cấm chú cấp bậc Phong, hỏa hai hệ bên sườn trái, thủy, thổ hai hệ bên sườn phải, quang minh hệ ở phía trước, hắc ám hệ ở phía sau. Thiết Long tại chỗ chờ lệnh, bảo hộ Cầm Đế hào chuẩn bị giáp lá cà. Tất cả chuẩn bị bắt đầu.
- Tuân lệnh.
Tô Lạp và Diệp Âm Trúc tâm ý tương thông, theo mệnh lệnh của hắn, lập tức liên tiếp truyền các mệnh lệnh tới Cự Long Kỵ sĩ đoàn bên trong. Lý do Diệp Âm Trúc để cho Long tộc tiến hành chuẩn bị như vậy chính là để ma pháp của Long tộc có thể phát huy tới mức lớn nhất, không xuất hiện tình huống các loại nguyên tố ma pháp khắc chế nhau. Tổng số hơn 700 cự long đồng thời chuẩn bị ma pháp gây nên cảnh tượng cực kỳ huyền ảo. Xung quanh Cầm Đế hào lập tức nổi lên các mảng hào quang màu sắc rực rỡ. Cầm Đế hào hàng không mẫu hạm chiến đấu cơ giống như một áng mây từ từ bay lên.
Sau khi hạ lệnh cho Cầm Đế hào xong, trong lòng Diệp Âm Trúc tràn ngập sát khí. Đến đây đi, các sinh vật tà ác các ngươi. Chẳng phải chủ lực của các ngươi vẫn chưa xuất động sao? Tốt lắm, trước khi chủ lực của các ngươi xuất động, ta sẽ cho các ngươi thấy thực lực chân chính của liên quân.
- Tử Thần Long Lang kỵ sĩ đoàn, Cầm Thành kỵ sĩ đoàn, Bỉ Mông cự thú quân đoàn, Bạch Hổ quân đoàn, Hoàng kim quân đoàn, Cự hùng quân đoàn, Cầm Thành Mai Lan Trúc Cúc bốn bộ chiến quân đoàn, Long kỵ binh đệ nhất quân đoàn, toàn thể chuẩn bị. Thống nhất nghe lệnh ta. Ra khỏi thành chuẩn bị công kích. Lợi trảo Đức Lỗ Y, Thụ yêu Đức Lỗ Y, Ác điểu Đức Lỗ Y, tiến vào thành chiến đấu vị trí.
Diệp Âm Trúc hạ liên tiếp mệnh lệnh cho mấy quân đoàn này, toàn bộ đều là tinh nhuệ nhất của đại quân. Trừ Pháp Lam Kỵ Sỹ đoàn không có trong mệnh lệnh của hắn, hơn mười vạn đại quân này đã là những đơn vị cận chiến tinh nhuệ nhất của liên quân.
- Toàn bộ toàn phương vị ma đạo pháo trên tường thành mở ra, mục tiêu Song đầu tăng ác phía sau, sẵn sàng điều chỉnh góc độ bắn, chờ mệnh lệnh của ta. Toàn bộ trọng nỗ mở ra, địa tinh tê liệt giả lên thành, chuẩn bị ngắm bắn. Thổ hệ Ma pháp sư lên thành, địa chấn ba (sóng địa chấn, sóng động đất) ma pháp chuẩn bị.
Liên tiếp các mệnh lệnh yêu cầu chuẩn bị phát ra từ miệng Diệp Âm Trúc, bốn vị phó soái lập tức điều quân thực hiện. Trong phút chốc, toàn bộ pháo đài Long Khi Nỗ Tư giống như một con nhím xù ra bộ lông sắc bén của mình. Ba trên bốn tường thành chậm rãi xuất hiện những họng pháo, mỗi hướng có 60 ma đạo pháo. Tất cả đều là vận chuyển đến từ Cầm Thành. Tổng cộng có 240 khẩu. Để những ma đạo pháo này có thể phát huy tác dụng lớn nhất trong chiến đấu với Thâm Uyên đại quân, các đại sư của bộ lạc Địa tinh đã đặc biệt điều chỉnh lại ma pháp trận xạ kích, do các đại sư Ải nhân tộc thực hiện. Hiện tại, những ma đạo pháo này đã không còn là công kích đơn thể nữa mà còn cả công kích nổ mạnh. Như vậy có thể mở rộng phạm vi công kích của chúng. Trọng nỗ không xuất hiện trong trận chiến đầu tiên giờ cũng đã lên đầu thành. Trên tường thành, cứ mỗi 20 thước là một trọng nỗ. Mỗi trọng nỗ này có thể đồng thời bắn ra tám mũi tên lớn, sức đâm xuyên là cực kỳ khủng bố, rất thích hợp với địch nhân có thân thể khổng lồ như Tăng ác. Một một trọng nỗ đều do bốn chiến sĩ tinh nhuệ điều khiển mới có thể kéo nổi dây cung to lớn kia. Các Địa tinh tê liệt giả cũng đã lên trên thành. Tổng công có 1000 Địa tinh tê liệt giả tản ra bốn phía trên tường thành. Trọng nỗ trên thân chúng thậm chí còn có uy lực khủng bố hơn rất nhiều so với trọng nỗ trên tường thành, dưới thao tác của Địa tinh, vừa chính xác vừa cực kỳ mạnh mẽ. Đây mới là sức mạnh phòng ngự chân chính của pháo đài Long Khi Nỗ Tư. Những gì chưa xuất hiện trong trận chiến đầu tiên thì giờ đều đã lên trên thành.
Những tiếng kêu gào thê lương lại một lần nữa vang vọng khắp chiến trường. Đại quân Ác Liêm bắt đầu tăng tốc. Chúng là những kẻ đầu tiên xông lên chịu chết. Theo sát đó là bộ đội Thực Thi quỷ (quỷ ăn xác), tiếp đó là Ma Chu (nhện ma) và Tăng Ác. Tổng số gần hai ngàn vạn vật hi sinh như châu chấu lao vọt tới hướng pháo đài Long Khi Nỗ Tư. Thiên quỷ giữa không trung rõ ràng là đã chú ý tới Cầm Đế hào hàng không mẫu hạm chiến đấu cơ. Cùng với đám bộ đội hy sinh phía dưới, chúng cũng bay nhanh tới hướng Cầm Đế hào. Mỗi vạn Thiên quỷ là một tổ, bay vọt về phía trước. Hào quang trong mắt Diệp Âm Trúc lóe ra:
- Mở cửa thành. Tử Thần Long Lang kỵ sĩ đoàn, Cầm Thành kỵ sĩ đoàn, Bỉ Mông cự thú quân đoàn, Bạch hổ quân đoàn, Hoàng kim quân đoàn, Cự hùng quân đoàn, Cầm Thành Mai Lan Trúc Cúc bốn bộ chiến quân đoàn, Long kỵ binh đệ nhất quân đoàn. Chiến Tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư, ba vị bạch kim Bỉ Mông vương, Sơn Lĩnh cự nhân minh, ra khỏi thành nghênh địch. Phạm vi công kích là năm dặm bên ngoài pháo đài.
o O o
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cầm Đế (Thần Âm)
Đường Gia Tam Thiếu
Cầm Đế (Thần Âm) - Đường Gia Tam Thiếu
https://isach.info/story.php?story=cam_de_than_am__duong_gia_tam_thieu